WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 280: THẦN LONG GIÁO NÚP TRONG BÓNG TỐI (1)

Chương 280: THẦN LONG GIÁO NÚP TRONG BÓNG TỐI (1)


Chu A Cửu rơi vào đăm chiêu.

-Lần này đến Thịnh kinh thành chỉ một mình Cửu công chúa sao?

Tống Thanh Thư hỏi.

-Minh giáo định cho người theo bảo vệ ta, nhưng ta cảm thấy không tiện, nên không đồng ý, bảo bọn họ cứ ở lại Hắc Mộc nhai.

Chu A Cửu đáp.

-Một người cô độc a, lần này khó làm, xem ra từ trong Vương phủ dùng võ công cướp người là không thể thực hiện được, chỉ có cách dùng trí thì họa may.

Tống Thanh Thư bước chân qua lại, cũng cảm thấy trong đầu hỗn loạn.

-Chúng ta trước tiên từng người nghĩ đến biện pháp, sau này gặp mặt lại rồi cùng nhau thương lượng.

Hai người đồng thời trầm mặc một hồi, Chu A Cửu mở miệng nói.

Tống Thanh Thư nhận ra được nàng muốn rời đi, liền vội vàng hỏi:

-Vậy Cửu công chúa ở nơi nào? Làm sao tại hạ liên hệ được?

Chu A Cửu do dự một lúc, vẫn không nói ra nơi trú ngụ của mình, nàng chỉ ra phía ngoài sân nói

-Nếu Tống công tử muốn tìm ta, có cái cây ngoài sân kia, treo lên một dãi lụa vàng, ta sẽ đến đây tìm công tử.

Chu A Cửu rời đi không bao lâu, Trương Khang Niên vội vàng chạy vào, vẻ mặt cổ quái nói:

-Vị nữ nhân tối hôm qua lại tới nữa rồi.

Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, kêuTrương Khang Niên đưa nàng mời đến, nhìn thấy Điền phu nhân diễm quang bắn ra bốn phía đi vào bên trong nhà, khóe miệng hắn nổi nụ cười.

-Công tử cười cái gì ..?

Bị hắn nhìn chăm chú làm có chút sợ hãi, Điền phu nhân trong lòng khó chịu.

-Nhìn thấy Điền phu nhân hồng hào kiều diễm, trong lòng tại hạ rất vui thích, có cảm giác thành công, đương nhiên phải nở nụ cười.

Tống Thanh Thư đáp.

-Công tử vui thích cái gì...

Điền phu nhân đột nhiên hiểu ra, đỏ mặt gắt hắn.

Tống Thanh Thư đưa tay ra liền vuốt trên cái mông nàng, Điền phu nhân vẻ mặt biến đổi, hướng phía sau lui lại mấy bước.

-Ta đã đền bù mong ước của công tử, hi vọng công tử tuân thủ lời hứa, giúp ta cứu ra Điền Quy Nông.

Điền phu nhân vẻ mặt cực kỳ phức tạp.

-Yên tâm, tại hạ không phải là loại ăn xong quẹt mỏ…

Tống Thanh Thư lắc đầu một cái,

-Điền phu nhân có biết Điền Quy Nông bị nhốt ở đâu không?

Điền phu nhân đang suy nghĩ thì nghe hắn hỏi, liền trả lời:

-Vốn là là bị giam ở trong đại lao, nhưng gần đây không biết bị chuyển giam đi nơi nào, ta hỏi qua rất nhiều người, nhưng không ai chịu nói cho ta biết. Ngày hôm qua ta nhận được một cái tin, Điền Quy Nông tựa hồ chịu một loại hình phạt cực kỳ tàn ác, do lo lắng tính mạng hắn, cho nên mới...

-Cho nên mới sốt ruột tìm cách cứu phu quân, nên mới để cho tại hạ chiếm tiện nghi?

Nhìn Điền phu nhân muốn nổi giận, Tống Thanh Thư liền vội vàng nói,

-Để tại hạ lập tức phái người đi thăm dò, chung quy thì cũng phải cứu Điền huynh ra.

-Đa tạ công tử.

Điền phu nhân lời này vừa nói ra lập tức liền giật mình, chính mình cũng trả giá bằng thân thể để cho hắn dày vò suốt cả một đêm, còn cần phải tạ ơn hắn sao?

Quả nhiên Tống Thanh Thư vừa nghe liền nở nụ cười:

"Cảm ơn thì tại hạ không dám nhận, tối hôm qua là tiền đặt cọc, sau khi chuyện thành công thì phu nhân trả phần thù lao còn lại là được rồi…

-Tối hôm qua như vậy... còn chưa đủ sao?

Nhớ lại cảnh tượng tối hôm qua bên dưới hạ thể Điền phu nhân lại chợt nóng lên, hai chân như nhũn ra, từa như cái âm đạo lại thèm muốn, hai gò má ửng đỏ, nàng tuy rằng kết hôn nhiều năm, đã sinh qua một hài tử, nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ nàng được hưởng khoái lạc từng cơn nối tiếp như tối hôm qua. Nàng thấy mình thật hồ đồ.

-Đương nhiên là chưa đủ, dù cho mỗi ngày cùng phu nhân gần gủi cũng không đủ.

Tống Thanh Thư biết trong cơ thể của Điền phu nhân phong phú âm tinh chi khí, nếu để lãng phí thì cảm thấy quá phung phí của trời, lại nói Điền phu nhân lại là dạng nữ nhân bên trong nữ nhân, đêm qua đã hưởng thụ đến tất cả những thứ khoái lạc mới mẻ này, tự nhiên có chút ăn tủy mới biết vị.

Điền phu nhân mặc dù có chút nổi giận với lời hắn nói, nhưng nghe hắn chân thành ca ngợi mình, trên mặt hắn đầy vẻ mê luyến, trong lòng vẫn có mấy phần hoan hỉ, chỉ là chung quy ngượng ngùng không thể t đáp ứng yêu cầu hoang đường như vậy, nên đành ưởm ờ nói ra:

-Chờ công tử cứu ra Điền Quy Nông rồi thì nói sau đi.

-Được!

Nhìn trước mắt thiếu phụ thành thục mang theo ba phần tức giận, rồi lại có ba phần e thẹn, ba phần quyến rũ, giữa hai lông mày nồng nặc xuân tình chưa tan, Tống Thanh Thư trong lòng cực kỳ vui sướng,

-Phu nhân sáng nay vừa đi, mà giờ quay lại, chẳng lẽ chính là vì chuyện này?

-Vậu công tử cho rằng ta quay lại đây tìm ngươi để làm cái gì?

Điền phu nhân lườm hắn một cái, nhưng trong lúc lơ đãng vẫn lộ ra nét phong tình vạn chủng khiến cho Tống Thanh Thư cảm thán không ngớt.

Tống Thanh Thư cười nói:

-Một ngày ân ái bằng trăm ngày phu thê, tại hạ còn tưởng rằng phu nhân nghĩ đến ân tình đêm qua nên cố ý đến cùng tại hạ ôn chuyện đây.

-Hạ lưu!

Điền phu nhân ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng tự trách trong lòng lại không chút nào tức giận hắn, trái lại có một loại cảm giác cấm kỵ kích thích, nghĩ đến tối hôm qua bị hắn dằn vặt đủ loại tư thế, dẫn đến sáng nay mới thoát ly được ma trảo hắn, nàng liền vội vội vàng vàng rời đi, trở về đến trong phủ nhớ tới vẫn chưa cùng hắn nói đến sự tình của trượng phu, ở trên giường lăn lộn khó ngủ, cuối cùng vẫn phải quyết định một chuyến lại tới đây.

-Phu nhân sau này có thời gian rảnh rỗi, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Dịch Phương quán này ngồi.

Tống Thanh Thư một lời hai ý nghĩa nói.

Điền phu nhân vội lắc đầu:

-Ta sẽ không tới nơi này nữa.

Nói xong nàng liền đi ra ngoài, nhưng lúc đi tới cửa gian phòng, thân hình ngừng lại một chút, cũng không quay đầu lại, chỉ là nhẹ giọng nói,

-Công tử nếu có tin tức gì của Điền Quy Nông, có thể tới Điền phủ ngồi nói một chút.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.