Một giọt máu tươi bay qua mắt Lý Trường Ninh, một cổ khí tức lệ sát bao trùm nàng.
- Người xấu xa độc ác, khống chế các thiếu nữ khác thành nô lệ, tùy ý ngược sát anh tài nhân tộc, từng việc từng việc từng việc một, ngươi đều đáng chết mười ngàn lần!
Lý Trường Ninh gầm lên:
- Vây giết hắn!
- Vâng!
- Cẩn tuân chỉ lệnh của đại tiểu thư!
- Giết!!
Kiếm quang, ánh đao, thương mang, lưu quang pháp thuật, phi kiếm, phù triện, pháp bảo, gào thét đánh về phía Long Quang tráo. Phát ra tiếng nổ vang dày đặc liên tiếp, theo thời gian trôi qua, người xung quanh khu vực long đốt cũng nhanh chóng chạy tới.
Không hỏi một tiếng, trực tiếp công kích đối với Long Quang phủ. Người người thành Khai Long đối phó, đó nhất định là kẻ địch. Không cần hỏi. Đây là truyền thống.
Càng nhiều lưu quang pháp thuật đánh vào phủ Long Quang, có thể nhìn thấy, Long Quang phủ lên Kim Long lấy mắt thường cũng thấy rõ rệt bắt đầu yếu xuống. Sắc mặt Hoàng Vô Cực cũng càng ngày càng khó coi.
- Đại tiểu thư, tha ta!
- Cặn bã chết đi!
Công Tôn Chính Thanh sảng khoái đầy mặt.
- Ta lấy sức một mình tiêu diệt Hoa Minh tiếng xấu vang rền, nhất định có thể danh dương thiên hạ. Ha ha. Trở thành đá lót đường của ta đi.
- Giết!!
Công Tôn Chính Thanh điên cuồng rống lên, kiếm khí liều mạng đánh ra, pháp lực hao hết, trực tiếp vận dụng thần thức khống chế phi kiếm công kích, cho dù bị phản lực của Long Quang phủ làm thổ huyết, hắn vẫn không ngừng, cực kỳ điên cuồng.
Hoàng Vô Cực nhìn Long Quang Tráo càng ngày càng ảm đạm, người tụ tập qua đây càng ngày càng nhiều, sắc mặt hắn ta tái nhợt, kinh hãi trong mắt từng bước biến thành tuyệt vọng. Tuyệt vọng biến thành hoàn toàn điên cuồng.
- Muốn ta chết, các ngươi đều phải chết!
- Là các ngươi ép ta đó!
- Một đám lâu la tầng dưới chót, con kiến hôi còn muốn giết ta, đều chết hết cho ta!
Hướng theo Long Quang Tráo vỡ nát, trên tay Hoàng Vô Cực chụp một tấm phù triện, tay trái vung ra một cái phù triện cấp 3 thượng đẳng, đập tới bốn phương, nhất thời phù triện kích hoạt, phong vũ lôi điện chợt hiện, bao phủ xung quanh.
Lực công kích của mỗi một lá phù triện đều có thể so với công kích của cao thủ Kim Đan sơ cấp.
Sát phạt không tính.
Kiếm quang vỡ.
Ánh đao vỡ.
Thương mang vỡ.
Lưu quang pháp thuật dập tắt.
Phù triện trực tiếp bị dìm ngập.
Phi kiếm, pháp bảo phá toái thành từng khối toái phiến, bắn nhanh tứ phương.
Tất cả người bị đánh trúng, Phòng Ngự Tráo vỡ nát, bay ngược thổ huyết quay về. Người tới gần trực tiếp bị xóa bỏ.
Tay phải nắm lấy một tấm kiếm phù cấp 4, ném về phía ngoại thành, chớp mắt vô số đạo kiếm khí xuất hiện, từng đạo có thể so với công kích Kim Đan trung kỳ đánh ra.
Sưu sưu sưu
Chỉ trong chớp mắt vô số người bị xuyên thủng, bị kiếm khí xé nát, phía tây xuất hiện một khoảng không cực lớn.
Hoàng Vô Cực vui mừng, chân đạp phi kiếm cấp 4, thi triển hoa Hồng thuật, chớp mắt mười dặm, lao ra khỏi thành Khai Long.
- Công Tôn Chính Thanh, Tề Đông Dương, một đám lâu la chờ ta trở về, sẽ diệt sạch các ngươi. Lý Trường Ninh ta phải thuần hóa ngươi thành nô lệ tình dục. Chờ đi.
Hoàng Vô Cực uất hận suy nghĩ, trong nhấp nháy đột phá năm mươi dặm, chỉ lát nữa là chạy trốn khỏi.
Bỗng nhiên, một cổ nguy cơ ập đến.
Không đợi hắn ta xoay người, một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng ác mộng, vang dội trong đầu, là giọng của Lý Trường Ninh.
- Thiên Ngoại Phi Tiên!
Tiếp tục thổi phù một tiếng, một thanh bảo kiếm mặc kệ phòng hộ pháp y trên thân, mặc kệ Phòng Ngự Tráo, trực tiếp phá ngực xuyên qua, thanh kiếm không có một vệt máu bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, kiếm khí vô tận bỗng nhiên bạo phát trong người, trong nháy mắt nổ thành mưa máu đầy trời.
Phi kiếm dưới chân không có người khống chế, phi hành một đoạn xa, nghiêng ngã rơi xuống tại đất.
Không có ai nhìn thấy, khi Hoàng Vô Cực nổ tung, một đạo hư ảnh gần như trong suốt, nhanh chóng biến mất về phương xa...
…
Kể lại thì rất dài, nhưng Nam Bất Hưu chẳng qua chỉ xem trong vòng mấy cái hít thở.
Vốn là pháp thuật nổ đùng vây công, kiếm khí vô tận tiếp tục tản ra, một đạo kiếm cầu vồng nhanh chóng hướng phía hắn trốn, sau đó, phía sau hắn một kiếm quang nhanh hơn đuổi từ trong nháy mắt. Trực tiếp đâm nổ bóng dáng đang chạy trốn.
Nam Bất Hưu còn chưa kịp hoàn hồn từ trong trận chiến cấp cao, đã cảm nhận được cảnh báo pháp trận truyền đến, nguy hiểm xuất hiện, một thân ảnh gần như trong suốt, tiếp tục xuyên qua trận Phòng Ngự.
Hiện ra một nhân ảnh toàn thân như đồ sứ vỡ vụn, máu me khắp người vụn thịt mơ hồ, con mắt đỏ hồng, chộp về phía đầu lâu của hắn.
Tốc độ nhanh đến mức Nam Bất Hưu chỉ kịp động một ý niệm.
—— Hỏa độn.
Trong nháy mắt trốn vào bên trong Địa Hỏa, tiếp tục giận dữ.
- Liệt Hỏa trận! Mở!!
Linh thạch thượng phẩm nhét vào trong trận bàn Liệt Hỏa, 18 trận cờ trong nháy mắt kích hoạt, phong tỏa một vùng không gian, bên trong trận cờ hình thành một thế giới lửa.