Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 114: Thập Tam quỳ sát thuần phục! Điền Hoành tuyệt vọng (1)

Chương 114: Thập Tam quỳ sát thuần phục! Điền Hoành tuyệt vọng (1)





Điền Đại nghe xong lời Thẩm Lãng nói, khuôn mặt nhịn không được hơi giật giật.

Điền Thập Tam biết bí mật của nghĩa phụ, thậm chí so với Điền Đại còn nhiều hơn, có rất nhiều chuyện thậm chí liên lụy tới phủ Thành Chủ.

Một khi tuôn ra, chính là vụ bê bối vĩ đại.

Cho nên, bây giờ Điền Hoành trở thành một viên lựu đạn cho thành chủ Liễu Vô Nham.

Hoặc sẽ do ông ta tiêu diệt trước tiên.

Nếu để cho Thẩm Lãng gây nổ, hậu quả kia cũng dễ dàng nghĩ được.

Thẩm Lãng lại nói:

- Ta mang Điền Thập Tam đi, các ngươi có ý kiến gì không?

Bốn gã sát thủ đối diện không có một chút tiếng cử động.

Kim Mộc Lan lợi hại như vậy ở bên cạnh, bọn họ có thể có ý kiến gì sao?

- Được rồi, các ngươi trở về đi, nhớ phải giúp ta truyền lời nhá. - Thẩm Lãng nói:

- Mặt khác, chỗ tay đứt lìa của các ngươi đang chảy máu dầm dề, nhưng nghìn vạn lần đừng chết trên đường nha, muốn chết thì về ổ mà chết.

Khuôn mặt đám người Điền Đại lại co giật một hồi.

- Tiểu bạch kiểm, đ*t mẹ ngươi, nếu không phải là nương tử ngươi lợi hại, ta dùng mỗi một tay cũng có thể giết chết ngươi. - Đương nhiên Điền Đại chỉ có thể trong lòng thấy sai, ở trong lòng mắng cho đã ghiền.

Nhưng mà Thẩm Lãng để cho bọn họ đi, bọn họ cũng chưa đi, mà là nhìn về Kim Mộc Lan.

Mộc Lan không nói gì, chẳng qua là đưa mắt rũ xuống.

Bốn sát thủ không nói hai lời, nhặt lên cánh tay đứt lìa của mình, đi một nước.

Lúc ra cửa, chỉ thấy được ngoài màn đêm đen, có mấy chục kỵ binh phủ Bá Tước đang dàn hàng, cường nỏ trong tay nhắm ngay bốn người Điền Đại.

Những kỵ binh này tuy rằng chậm hơn Mộc Lan một bước, nhưng lại chạy đến rất nhanh, Bá Tước đại nhân làm việc vô cùng bảo thủ.

Mà mười mấy người võ sĩ Hắc Y bang gác ngầm bên ngoài, toàn bộ đã chết.

Đám sát thủ Điền Đại phóng người lên ngựa, phi nước đại về hướng thành Huyền Vũ.

Bọn họ biết!

Phiền phức khổng lồ đến rồi.

Tai họa khổng lồ đến rồi.

...

Trong phòng.

Thẩm Lãng đi tới Điền Thập Tam trước mặt.

Hắn nhìn thấy một thanh kiếm ghim Điền Thập Tam trên mặt đất, không khỏi vươn một tay muốn đem nó rút ra, điệu bộ tiêu sái mà lại qua loa.

- Ứ!

Mẹ trứng, cắm sâu như vậy, nhổ không ra.

Qua hai giây, Thẩm Lãng vươn hai cái tay.

Nhổ thanh kiếm ra.

Tiếp đó, hắn nhìn Điền Thập Tam, không có bất kỳ chời mời chào dụ dỗ nào cả.

Bao nhiêu vàng? Địa vị gì? Cam kết gì?

Một cọng lông cũng không có.

Điền Thập Tam nhìn cha mẹ, sống sót sau tai nạn, nhìn tóc bạc trên đầu hai người.

Gã cũng không nói gì, đi thẳng tới trước mặt Thẩm Lãng quỳ xuống, đặt trán dán trên mặt đất, đem cả người hoàn toàn quỳ rạp trên mặt đất.

Người thông minh!

Từ nay về sau, gã chính là chó chạy của Thẩm Lãng.

Chính là cái loại người phải làm tất cả những việc bẩn thỉu mệt nhọc, không có tí ti đường sống để phản kháng, không có đường để cò kè mặc cả chạy trốn.

Không biết vì cái gì, gã bi thương từ tận đáy lòng, nước mắt trào ra, toàn bộ thân thể đều run rẩy.

Thẩm Lãng buồn bã nói:

- Ngươi khóc đau lòng như vậy, xem ra không phải cam tâm tình nguyện như vậy.

Điền Thập Tam lập tức thu hồi tất cả nước mắt.

Chủ tử bày ra dáng vẻ bụng dạ hẹp hòi thế này, e là cuộc sống sau này khó khăn rồi.

Thẩm Lãng nói:

- Sau đó, ngươi được gọi là Thẩm Thập Tam.

- Vâng, chủ nhân. - Điền Thập Tam dập đầu nói.

A, không đúng.

Là Thẩm Thập Tam.

Thẩm Lãng nói:

- Cha mẹ của ngươi phải vào ở phủ Bá Tước, nhỡ ra ngươi gây rối cái gì, nhỡ ra ngươi không nghe lời, cha mẹ ngươi ở trong tay ta, đôi bên chúng ta đều yên tâm, ngươi thấy đúng không?

Mộc Lan hướng đôi mắt tuyệt mỹ vô song lên trần nhà.

Không biết vì sao, lúc này nàng có chút ý định cùng phu quân này phân rõ giới hạn.

Đem cha mẹ người ta làm con tin mà còn nói như thể hợp tình hợp lý lắm vậy.

- Vâng, chủ nhân. - Thẩm Thập Tam lại một lần nữa dập đầu, đem cái trán dính vào mặt giày của Thẩm Lãng

Thẩm Lãng tức khắc nhiệt tình đỡ gã lên:

- Nào nào, ngươi mới vừa gãy chân, sao có thể quỳ trên mặt đất được? Đất này vừa ẩm vừa lạnh đó.

Kỹ năng diễn xuất này giả đến độ quá đáng.

...

Trong phủ Thành Chủ.

Thành chủ Liễu Vô Nham nghe tâm phúc báo cáo, sắc mặt tái mét.

Lần này đi giết Điền Thập Tam, tổng cộng đi sáu sát thủ, Liễu Vô Nham cũng phái đi hai cái.

Kết quả hai tên đều chết hết.

Đương nhiên cái này không quan trọng, tệ nhất là Điền Thập Tam không chết mà còn được Thẩm Lãng cứu.

Thẩm Lãng trời đánh, tiểu bạch kiểm trời đánh.

Lại ra tay nhanh hơn một bước.

Tốc độ của ông ta và Trương Tấn đã nhanh lắm rồi, mới ra cổng phủ Bá Tước liền phái sát thủ đi giết Điền Thập Tam.

Thật không ngờ, vẫn chậm một bước.

Tên tiểu bạch kiểm này rõ ràng gian trá độc ác!

Phụ tá tâm phúc nói:

- Đại nhân, bây giờ phiền toái!

Đúng vậy, có đại phiền toái.

Điền Thập Tam là tâm phúc Điền Hoành, bí mật gì của Hắc Y bang gã gần như đều biết.

Hành vi phạm tội của Điền Hoành chồng chất, trên đầu có bao nhiêu nhân mạng?

Thậm chí, hành vi bẩn thỉu của ông ta cũng là làm theo rất nhiều đại nhân vật.

Có thể nói, những hành vi phạm tội này Điền Hoành một khi công khai, mất đầu mười lần cũng không đủ.

Mà những hành vi phạm tội này, trong tay Điền Thập Tam đều có chứng cứ, nhân chứng vật chứng cũng có thể tìm ra.

Trước kia Điền Hoành là một thanh đao tốt, mà bây giờ thì trở thành khoai lang phỏng tay.

Đương nhiên dùng lựu đạn để hình dung thích hợp hơn, chỉ bất quá ở đây còn chưa có món đồ chơi này.

Hoặc là tìm một địa phương an toàn sớm cho nổ.

Hoặc là do Thẩm Lãng tới cho nổ, vậy lực sát thương sẽ rất lớn, hoàn toàn phải mất đi khống chế.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch