WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 115: Thập Tam quỳ sát thuần phục! Điền Hoành tuyệt vọng (2)

Chương 115: Thập Tam quỳ sát thuần phục! Điền Hoành tuyệt vọng (2)


Phụ tá tâm phúc nói:

- Đại nhân, Điền Hoành không giữ được.

- Rầm! - Liễu Vô Nham chợt đập bàn một cái.

Ai cũng biết, Điền Hoành là chó chạy cho thành chủ Liễu Vô Nham, vì ông ta làm bao nhiêu hành vi bẩn thỉu?

Trước khi đầu nhập vào Trương Tấn, thành chủ Liễu Vô Nham là chỗ dựa vững chắc nhất của Điền Hoành.

Tiền Điền Hoành kiếm được hàng năm, có hai thành tiến vào bên trong hầu bao của Liễu Vô Nham.

Một khi giết Điền Hoành, tổn thất kinh tế hàng năm đều chịu không nổi a.

- Một khi ta thực sự giết chết Điền Hoành, chẳng phải là tự chặt cánh tay, hơn nữa còn mất hết thể diện sao. - Liễu Vô Nham nói:

- Bá Tước Huyền Vũ còn chưa có xuất thủ, ta lại bị thua thiệt trên tay thằng rể này, nếu truyền ra không phải để cho người ta chế nhạo sao?

Phụ tá tâm phúc muốn nói lại thôi, nhưng chung quy không có mở miệng.

- Trương Tấn đâu? - Liễu Vô Nham bèn hỏi:

- Hắn chính là chỗ dựa vững chắc của Điền Hoành, trên danh nghĩa sẽ vớt tiền hàng năm càng nhiều.

Phụ tá tâm phúc nói:

- Biết được tin tức ám sát Điền Thập Tam thất bại, hắn ra roi thúc ngựa chạy đi bẩm báo Thái Thú đại nhân.

...

Vừa nhận tin Điền Thập Tam đã được Thẩm Lãng cứu, Trương Tấn trước tiên phóng người lên ngựa, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo xe ngựa của phụ thân.

Hơn một canh giờ sau đó, Trương Tấn đuổi kịp.

- Phụ thân, chúng ta ám sát Điền Thập Tam thất bại, hôm nay người này đã rơi vào trong tay Thẩm Lãng.

Trương Xung nghe được tin tức này xong, lại không có biểu hiện ngoài ý muốn chút nào.

- Vậy con còn đuổi theo tới làm cái gì? - Trương Xung nói:

- Làm chuyện con nên làm đi.

Ông ta dùng một lời vạch ra suy nghĩ của Trương Tấn.

Nếu như Trương Tấn sẵn lòng giết Điền Hoành, vậy đã sớm động thủ. Gã đuổi theo xe ngựa Trương Xung, chỉ vì muốn cứu Điền Hoành.

Trương Tấn nói:

- Điền Hoành này mới vừa đầu nhập vào nhà của chúng ta, nếu để cho hắn chết như vậy, sẽ có tổn hại với sĩ khí của ta. Hơn nữa...

Trương Tấn còn chưa nói hết.

Điền Hoành đầu nhập vào Trương gia, dâng ra 35% thu nhập hàng năm.

Nhưng số tiền này bây giờ Trương gia căn bản cũng không có bắt được, nếu để Điền Hoành chết đi, chẳng phải là tổn thất to lớn sao?

Trương Xung nói:

- Con cảm thấy Bá Tước Huyền Vũ so với Bá Tước Đông Hải như thế nào?

Trương Tấn nói:

- Bá Tước Đông Hải tàn ác phách lối, coi như cường đại, kì thực sơ hở trăm chỗ. Bá Tước Huyền Vũ bảo thủ, nhìn như mềm yếu, nhưng như là con rùa đen vậy, không có chỗ để ra tay.

Trương Xung nói:

- Cho nên đấu tranh với Bá Tước Huyền Vũ không phải một sớm một chiều, con gấp cái gì?

Trương Tấn nói:

- Thế nhưng...

Trương Xung cả giận nói:

- Làm Thống soái quan trọng nhất là cái gì?

Trương Tấn nói:

- Bố cục lớn hơn, phải xem hết thảy toàn cục. Không cần để ý chuyện mất một thành đầy đất, khi chiến cuộc một chỗ thất bại sẽ phải lập tức dừng tổn hại, tuyệt đối không thể ham chiến, nhất là tránh cho tài nguyên liên tục không ngừng rơi vào trong vũng bùn.

Trương Xung nói:

- Nếu như con đã hiểu hết như thế, vì sao còn hỏi ta?

Thế giới này vốn chính là như thế, hiểu là một chuyện, nhưng có thể làm được hay không lại là một chuyện khác.

Nếu giết Điền Hoành, chẳng phải là để cái tên giặc Thẩm Lãng đắc ý ư?

- Đi, giết Điền Hoành. - Trương Xung trực tiếp giữa đường.

Tiếp đó, ông ta lại một lần nữa đóng cửa xe, hạ lệnh:

- Đi.

Xe ngựa lại một lần nữa xuất phát, chạy về quận thành Nộ Giang.

Trong lòng Trương Tấn giận dữ không cam tâm, bắt được roi trong tay, đập mạnh trên mặt đất.

Gã không khỏi nhớ tới lúc trước một màn Thẩm Lãng thúc ép Điền Hoành làm gãy hai chân Điền Thập Tam kia.

Sao mà tương tự đến thế?

Ngày đó Điền Hoành bị sỉ nhục ra sao?

Nếu gã bị ép giết Điền Hoành, sỉ nhục cỡ này chẳng phải là giống hệt Điền Hoành lúc đó sao.

Hoàn toàn là tát vô thể diện bôm bốp!

...

Trong lâu đài Hắc Y bang!

Đám người Liễu Vô Nham cùng Điền Hoành thật đúng là quá phận, ngay cả làm trò cũng không muốn diễn, lúc này Điền Hoành vốn nên ở bên trong phòng giam.

- Nghĩa phụ, Thập Tam được Thẩm Lãng cứu. – Cánh tay đứt lìa của Điền Đại đã được băng bó lại, rung giọng nói:

- Hơn nữa, thằng súc sinh đó đã chờ đợi, để lúc chúng ta muốn giết Thập Tam, để vợ hắn Kim Mộc Lan xuất thủ cứu giúp.

Khuôn mặt Điền Hoành chợt co giật một hồi.

Hình ảnh ngay lúc đó, ông ta đã có thể tưởng tượng.

Thật là tiểu bạch kiểm ác độc, sớm không ra tay, chậm không ra tay, hết lần này tới lần khác đến khi Điền Thập Tam sắp chết sẽ xuất thủ.

Lần này Điền Thập Tam sẽ trở thành chó chạy cho Thẩm Lãng, hơn nữa dâng lên tràn ngập thù hận với Điền Hoành.

Mấy năm nay Điền Hoành giết bao nhiêu người, phạm vào bao nhiêu tội?

Đây còn chưa phải là chỗ mấu chốt nhất, điều quan trọng là ông ta đã sống bẩn vì các đại nhân vật.

Một khi Điền Thập Tam bùng nổ.

Thiên hạ, không ai có thể cứu ông ta.

Điền Hoành phất tay, Điền Đại rời khỏi.

Điền Hoành ngửa đầu nhìn phía nóc nhà, nhớ lại thời gian năm đó ở Phái quốc (*) tiêu cục Thiên Long.

(*) Phái quốc, còn gọi là Phái hầu quốc chính là huyện Trì Tương (tỉnh An Huy ngày nay)

Hai người chạy ở dưới trời chiều.

Hai người múa võ điên cuồng trong tuyết.

Đoạn tình cảm mãnh liệt này đốt cháy năm tháng a.

Bây giờ, phải đến cuối cùng sao?

Hai dòng lệ của Điền Hoành chảy xuống.

Nếu như thời gian có thể đảo ngược, khi ấy ta nhất định lột da rút gân, bằm thây vạn đoạn tên súc sinh tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng này.

Bằm thây vạn đoạn!

- A...

Điền Hoành điên cuồng gào thét, như là dã thú bị thương.

...

Chú thích của Bánh: Buổi tối còn ăn mì, cuồng lạy các huynh đệ xin phiếu đề cử!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.