WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 145: Thẩm đại thánh nhà ngươi quá lợi hại! Thu thần thông đi (2)

Chương 145: Thẩm đại thánh nhà ngươi quá lợi hại! Thu thần thông đi (2)
Nếu như Chúc Văn Hoa gây ra sự việc chống lại tân chính sẽ chẳng khác nào tát vào mặt quốc quân. Nếu quốc quân thực sự giáng tội Tử tước phủ Lan Sơn, ngươi biết phải có hậu quả gì không hả?

Hậu quả gì?

Đương nhiên là đông đảo quý tộc lâu đời một người làm quan cả họ được nhờ thôi.

Dưới cái nhìn của mọi người, Tử tước Lan Sơn Chúc Lan Đình giao ra đất phong cùng binh quyền, vẫn bị quốc quân giết chết.

Cho nên, mọi người sẽ chống đối đến cùng, nghìn vạn lần không thể giao ra binh quyền cùng đất phong.

Thành chủ Lý Phương nói:

- Cho nên đừng nói Chúc Văn Hoa là bị ngài hãm hại, dù cho hắn thực sự sinh lòng oán hận, âm thầm chống lại tân chính, tối đa cũng chính là để Tử tước Lan Sơn giam lỏng hắn ta mà thôi, không có khả năng thực sự nghiêm phạt hắn.

Những thứ này Thẩm Lãng đương nhiên biết.

Khi Chúc Lan Đình giao ra đất phong cùng binh quyền, biến thành tấm gương cho các quý tộc lâu đời thì ông ta đã có bùa hộ mạng chính trị.

Nói trắng ra là, chỉ cần ông ta không thực sự làm phản, quốc quân là tuyệt đối không có khả năng trừng trị.

Bởi vì, tân chính còn chưa có thành công, binh quyền cùng đất phong trong tay đông đảo quý tộc lâu đời còn chưa có giao hết ra tất cả.

Chúc Lan Đình chính là con cờ phía bên quốc quân.

Lý Phương nói:

- Cho nên Thẩm công tử, ngài muốn đem tội danh ý đồ mưu phản đổ lên đầu Chúc Văn Hoa không được đâu, ta căn bản cũng không dám nhận chuyện này, càng không thể nào bắt Chúc Văn Hoa, nếu không sẽ để quốc quân khó xử, sẽ phạm vào sai lầm chính trị to lớn.

- Cho nên, Thẩm công tử, ngài hãy thu thần thông đi! Ta thực sự không làm gì được Chúc Văn Hoa.

Thẩm Lãng nhếch miệng cười nói:

- Ta đương nhiên biết điểm này, cho nên đại nhân cứ đứng bên cạnh xem cuộc vui đi. Nếu như ngài không muốn bị Tử tước Chúc Lan Đình ngăn chặn danh tiếng, kế tiếp ngài và ta chỉ cần phối hợp cho tốt là được.

Thành chủ Lý Phươngnói:

- Rao giá trên trời, trả tiền ngay dưới đất (*) ấy à?

(*Mạn thiên yếu giới, tọa địa hoàn tiễn: Trong các cuộc đàm phán kinh doanh, người bán bắt đầu ra giá cao nhưng người mua trả giá thấp. Nghĩa là: giá chào bán đang vượt nóc nhà, nhưng giá đấu thầu lại thấp xuống)

Thẩm Lãng lộ ra nụ cười tuấn mỹ không thể chê vào đâu được.

Thành chủ Lý Phương sợ hãi.

Trên thế giới này có nam hồ ly tinh ư? Chắc là có rồi! Bằng không thì vì sao mình lại có chút tâm thần chập chờn thế?

...

Lúc này, Chúc Văn Hoa cũng hơi tĩnh táo lại.

Gã cũng nhanh chóng sáng tỏ ra vấn đề, Thẩm Lãng muốn đẩy tội danh mưu phản lên đầu gã cũng không có khả năng thành công.

Từ thời điểm gia tộc họ Chúc giao ra đất phong cùng binh quyền trở đi, cả nhà của gã đều có kim bài miễn tử.

Chỉ cần không phải thực sự tìm đường chết, đều không có việc gì.

- Thẩm Lãng, ngươi quả thực xảo quyệt như quỷ. - Chúc Văn Hoa cười lạnh nói:

- Nhưng ngươi cuối cùng xuất thân thấp hèn, căn bản không hiểu được chính trị tầng lớp cao, ngươi muốn đem tội danh chống lại tân chính vu oan đến trên đầu của ta, căn bản là hành vi rất ấu trĩ. Đừng nói ta là bị oan, dù cho ta thực sự đã làm ra việc đó. Thành chủ Lý Phương cùng các đại nhân khác cũng sẽ ra sức phủ định điểm này, thay ta giấu tất cả tội danh.

- Ngươi kẻ hèn Thẩm Lãng kia, căn bản là không cách nàolàm gì được ta cả, không thể gây thương tổn được ta một cọng tóc gáy.

- Bởi vì ta gia tộc họ Chúc đã hoàn toàn đứng ở phía quốc quân bên này, làm sao có thể xảy ra chuyện được?

- Thẩm Lãng à, loại người thấp hèn như ngươi vốn chẳng hiểu vì về lực lượng chính trị cả.

Thẩm Lãng thản nhiên liếc Chúc Văn Hoa một cái, ngay cả một chút ý muốn trả lời cũng không có.

Điều này giống như một ván cờ, nếu như ngươi muốn đến bước tiếp theo, thậm chí phía sau hai bước, ba bước, hãy để đối phương bước vào tình thế đắc ý tự mãn đi.

- Ngu xuẩn, ngươi cái gì cũng đều không hiểu, ngươi căn bản không biết mình kế tiếp sẽ gặp cái gì. - Thẩm Lãng chả buồn nói tiếp.

Ánh mắt của hắn nhìn phía Chúc Văn Hoa giống như một tên thiểu năng.

- Ta hơi mệt, chờ phụ thân ngươi tới nơi rồi hãy nói. - Thẩm Lãng ngoắc nói:

- Bay đâu, lấy cho ta một cái ghế nằm.

Tức khắc, hai võ sĩ phủ Bá Tước Huyền Vũ mang ra tới một cái ghế nằm, Thẩm Lãng thong thả ung dung mà nằm ở phía trên.

- Ha ha ha... - Chúc Văn Hoa cười to nói:

- Còn muốn để phụ thân ta tới gặp nhà ngươi ấy hả? Ngươi cho ngươi là ai vậy? Ngươi chẳng qua là một tên ở rể nhỏ nhoi ở phủ Bá Tước Huyền Vũ mà thôi, so với địa vị người hầu cao một chút mà thôi. Đừng nói là ngươi, coi như là thế tử Kim Mộc Thông tới nơi, cũng không có tư cách để cha ta tới gặp hắn.

Nhưng mà vào lúc này.

Trên đường phố vang lên một trận tiếng vó ngựa.

Một người đàn ông trung niên oai hùng, mang theo mười mấy người võ sĩ chạy như bay tới.

Đúng là kẻ thù chung của quý tộc lâu đời, Tử tước Lan Sơn Chúc Lan Đình.

- Phụ thân, sao phụ thân lại tới đây? - Chúc Văn Hoa kinh ngạc.

Thành chủ Lý Phương tiến lên, khom lưng chắp tay nói:

- Bái kiến Tử tước đại nhân.

Chúc Lan Đình thoáng chắp tay, thái độ khá kiêu căng.

Tuy rằng tước vị ông ta so với Bá Tước Huyền Vũ thấp một cấp, nhưng đã đứng ở bên cạnh quốc quân, xem như là một ngọn cờ phe quý tộc.

Cho nên, lúc này có chút coi khinh với thành chủ Lan Sơn cũng là bình thường.

- Thẩm Lãng hiền chất (*cháu ngoan)? - Tử tước Chúc Lan Đình lộ ra nụ cười nhiệt tình:

- Lúc đại hôn của con thì ta quá bận nên không thể kịp dự hôn lễ, lấy tư cách là láng giềng suốt mấy trăm năm, thật sự là thất lễ rồi.

Tiếp đó Tử tước Chúc Lan Đình dang hai cánh tay về phía Thẩm Lãng, muốn tiến hành lễ nghi giữa quý tộc, cầm tay lẫn nhau rồi hơi ôm tí cho thân mật.

Nhưng mà.

Thẩm Lãng lười biếng nằm trên ghế dựa, quay lưng lại, thản nhiên nói:

- Tử tước Chúc Lan Đình, ta và ngài không quen, đừng giả bộ bày ra vẻ quan hệ tốt lắm đấy.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.