WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 163: Lại có đại nhân vật sắp chết tiếp theo! Tối nay nhất định tàn nhẫn (2)

Chương 163: Lại có đại nhân vật sắp chết tiếp theo! Tối nay nhất định tàn nhẫn (2)


Thẩm Lãng phán:

- Mọi người tại đây đều là rác rưởi, hoàn toàn vô dụng mà thôi!

- Nương tử, nàng biết một ván cờ chán ngấy nhất là gì không? - Thẩm Lãng nói.

Gái đẹp vai diễn phụ nói:

- Là cái gì?

Thẩm Lãng cảm thán:

- Khi chưa bắt đầu đánh cờ, đã biết bước kế tiếp kẻ địch đầu tiên phải đi như thế nào, bước thứ hai phải đi ra sao, bước thứ ba phải làm gì, đương nhiên đây cũng là chỗ thú vị nhất.

- Bước đầu tiên của nhà họ Từ, con điếm đó chẳng qua là món phân khai vị, dùng để làm người ta buồn nôn. Dù chỉ là bài quyền con rùa, nhưng hoàn toàn không ngờ trước được.

- Nhưng là bước thứ hai, bước thứ ba của kẻ thù đặc biệt rất dễ lần ra dấu vết.

Mộc Lan bảo:

- Thiếp không tin.

Thẩm Lãng dùng ngón tay chấm rượu, viết tên của một người ở trên bàn.

Vương Liên!

Nhìn thấy Thẩm Lãng ra vẻ như lên đồng, Mộc Lan nói:

- Chàng cảm thấy người thứ hai lên sân khấu công kích chúng ta lại là biểu ca Vương Liên sao?

Thẩm Lãng gật đầu:

- Chín phần!

Mộc Lan nghi ngờ, nàng biết phu quân vô cùng nhạy bén, nhưng loại chuyện này có xác suất ngẫu nhiên quá lớn, căn bản là không thể nào suy đoán, Thẩm Lãng lại ra chiều chắc như bắp.

Trương Tấn giơ ly rượu lên, sẽ phải hạ lệnh mở tiệc rượu.

Nhưng mà vào lúc này!

Một bóng người xông vào.

Chủ bộ thành Huyền vũ, anh họ bà con xa của Mộc Lan, cử nhân Vương Liên.

Gã giống như uống chút rượu, cứ như vậy vọt vào đại sảnh.

Trương Tấn nói:

- Vương Liên huynh, Huynh đến chậm rồi, vậy phạt ba chén rượu đi.

Hai người kia là có đụng chạm, mà lúc này lại đặc biệt thân thiết. Quả nhiên địch nhân của địch nhân là bạn ha.

Vương Liên ngoảnh mặt làm ngơ, trực tiếp vọt tới trước mặt Kim Mộc Lan, ánh mắt tràn đầy đam mê cùng cuồng nhiệt.

- Mộc Lan, vì cái gì? Vì cái gì hả?

- Nàng tại sao lại gả cho tên súc sinh này? Chúng ta từng thề non hẹn biển lẽ nào nàng đã quên sao?

- Vào cái đêm Trung thu năm kia, dưới tàng cây hoa quế, chúng ta đã thề non hẹn biển bên nhau suốt đời dưới ánh trăng sáng soi, lẽ nào nàng đã quên sao?

- Ngày đó trước hoa dưới trăng đã kết tóc se tơ, ân ái triền miên, kề sát cổ bên nhau mà ngủ, ước định đời đời kiếp kiếp đều phu thê, những thứ này nàng đều đã quên sao?

- Nàng vì sao phụ ta? Vì sao phải gả cho tên súc sinh này?

- Vì nàng, ta chưa hề đi tham gia thi hội, ta tới thành Huyền Vũ làm một chủ bộ, ta bỏ qua một tương lai thật tốt, tất cả cũng là vì nàng.

- Kim Mộc Lan, thứ con gái phụ bạc, vì sao phải đối với ta như vậy? Đêm hôm đó ân ái triền miên, đối với nàng mà nói lẽ nào chẳng qua là một giấc mộng sao?

Giọng Vương Liên lạc hẳn như con chim quyên khấp huyết kiệt sức.

Nghe nói như thế, Mộc Lan tức khắc kinh ngạc sững sờ.

Thật không có nghĩ đến, lại có người lại vô sỉ đến nước này.

Vương Liên lưu luyến si mê nàng, Mộc Lan đương nhiên biết rõ, cho nên nàng có thể phân rõ khoảng cách.

Trước hoa dưới trăng cái gì, ân ái triền miên cái gì?

Nàng hầu như còn chẳng từng nói chuyện với Vương Liên.

Nhưng từ trong miệng Vương Liên, giống như Mộc Lan đã cùng gã có một chân.

Trong miệng gã tư định trọn đời, không riêng gì ước định, mà là muốn nói cho tất cả mọi người, gã đã từng ngủ...

Lại là một xô nước bẩn.

Hơn nữa còn là nước bẩn gần như rửa không sạch.

Mộc Lan thực sự nổi giận, chợt liền muốn đứng lên phản bác.

Thế nhưng Thẩm Lãng cầm tay nàng.

- Nương tử, trong nửa canh giờ trả lại trong sạch cho nàng, hơn nữa hắn... sẽ chết! - Thẩm Lãng hờ hững nói.

Lúc này, mọi người đang ầm ỉ bàn luận.

- Thật không ngờ đó, nhìn Kim Mộc Lan băng thanh ngọc khiết như vậy, lại cùng Vương Liên có một chân kìa.

- Đúng là cái quái gì cũng xảy ra, mặt ngoài càng là trinh tiết liệt nữ, ở chỗ riêng tư càng phóng đãng.

- Thẩm Lãng thật đáng thương biết bao, xanh cả mái đầu, rõ ràng đã bị đội nón xanh rồi (*).

(*) Thành ngữ đồng nghĩa với bị cắm sừng. Ngày xưa có người vợ một thương gia gian díu với anh bán vải. Để làm tín hiệu với tình nhân ngày nào chồng đi buôn xa, người vợ lấy vải xanh nõn chuối may một cái nón cho chồng đội. Sau đó thì cùng nhân tình hú hí.

- Vốn chẳng có gì kỳ quái, Thẩm Lãng chỉ là một thằng nhà nông thấp hèn, căn bản ngay cả giường Kim Mộc Lan đều chẳng bò lên nổi, bọn họ thành hôn hoàn toàn là giả, sau khi thành thân Kim Mộc Lan mặc kệ tìm bất kỳ tên đàn ông nào, Thẩm Lãng cũng chả có quyền can thiệp.

Thẩm Lãng lấy ra một quyển vở, ngó những gương mặt cô gái nói xấu, rồi chậm rãi viết tên của các nàng vào.

Hắn không quen nên phải hỏi Mộc Lan.

Mộc Lan nói:

- Phu quân, chàng viết tên bọn họ làm gì vậy?

Thẩm Lãng nói:

- Làm cho mấy ả này sống không bằng chết, hối hận sống trên thế giới này.

Lúc này, Vương Liên vẫn nhìn Kim Mộc Lan đắm đuối, ánh mắt si tình triền miên, biểu cảm mơ màng, giống như trở về trong cái hư ảo giả dối triền miên chốn cũ đêm Trung thu năm ngoái kia.

Trương Tấn đi qua kéo Vương Liên lại, khuyên gã trở lại vị trí của mình.

- Vương Liên huynh, tiệc còn chưa có bắt đầu, huynh thế nào lại uống say rồi?

Sau đó, Trương Tấn đắc ý ngó Thẩm Lãng một phát.

Thẩm Lãng nhà ngươi không biết xấu hổ, ngươi không sợ hắt nước bẩn, nhưng vợ ngươi Kim Mộc Lan bao giờ cũng yêu quý thanh danh đi, chúng ta lấy thùng nước phân hắt lên người nàng, ngươi có thể làm như thế nào?

Dù có nhảy vào Nộ Giang cũng tắm không sạch.

Thẩm Lãng tiếp tục dùng ngón tay chấm rượu, trên tên của Vương Liên đánh một dấu chéo.

Bởi vì trong mắt hắn, Vương Liên đã là một người chết.

Tiếp tục, hắn lại viết một cái tên.

Lý Văn Chính!

Mộc Lan hạ giọng nói:

- Phu quân, đòn thứ ba của kẻ địch, chính là do người này xuất thủ sao?

Người này chính là Ngân y Tuần sát sứ, phụng chỉ dò xét thiên hạ chư quận, chức quan không cao, nhưng không ai dám chọc.

Thậm chí Thái Thú một quận, đều phải đối với gã kính sợ ba phần, đặc biệt lợi hại.

- Đúng thế. - Thẩm Lãng nói:

- Hơn nữa, chính là hắn phải cho ta một đòn trí mạng cuối cùng, đưa ta vào chỗ chết!

Rồi Thẩm Lãng lại gạch tên Lý Văn Chính.

Bởi vì trong mắt hắn, niềm tự hào của thành Huyền Vũ này cũng cách cái chết không xa.

Tối hôm nay nhất định sẽ rất tàn khốc đây.

...

Chú thích của Bánh: Đang đếm ngược hai ngày lên kệ, tâm ta đập loạn xạ, lạy xin các huynh đệ dùng phiếu đề cử an ủi ta, chắp tay cúi lạy các ngài đó.

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Sắp 3 chương/ngày rồi đó. Tuy nhiên, vì 3 chương nên Bánh dễ dây dưa sang nửa đêm up, mà bọn này cũng không thể thức suốt đêm để dịch mỗi truyện của ổng nên có ngày sẽ 2, có ngày sẽ 3,4 tùy độ hên xui nha.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.