WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 164: Sát khí bức người! Lên đến tột đỉnh (1)

Chương 164: Sát khí bức người! Lên đến tột đỉnh (1)





Tiệc rượu bắt đầu!

Đầu tiên là Trương Tấn phát biểu lời cảm ơn sâu sắc.

Đặc biệt cảm ơn sâu sắc mấy vị đại nhân vật đến.

Tiếp theo là thành chủ Huyền Vũ Liễu Vô Nham phát biểu cảm xúc, khen ngợi Trương Tấn cùng Từ Thiên Thiên là một đôi uyên ương được đất trời tạo nên.

Sau đó là Chúc Vô Biên phát biểu cảm nghĩ, chúc mừng Trương Tấn cùng Từ Thiên Thiên xứng đôi vừa lứa.

Bỏ qua không đề cập đến một đống lời nhảm nhí lược bớt năm nghìn chữ.

Trong quá trình những người này nói chuyện.

Nhị giáp tiến sĩ, Ngân y Tuần sát sứ Lý Văn Chính cũng không hó hé, rụt rè vỗ tay, lộ ra nụ cười.

Nam Cung Bình không nói gì, không vỗ tay, nhưng vẫn lộ ra nụ cười.

Đường Doãn vô cùng điểu, không nói, không thèm vỗ tay, không cười.

Thẩm Lãng điểu nhất, chẳng nói, chả vỗ tay, éo cười, bận xem tranh khiêu dâm. Ba lần giả vờ không cẩn thận đụng vào đùi Mộc Lan, rồi bị nàng âm thầm túm cổ tay, cầu xin tha thứ lại được thả.

Kế tiếp, tiệc tiến vào thời gian cụng ly, uống rượu ngon, ra sức ăn đồ ngon.

Nhưng tình cảnh vẫn còn có chút ngượng ngùng.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì có Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan ở đây.

Nhiệm vụ tối nay, chính là bao vây tấn công Thẩm Lãng.

Cho nên, điều này khiến cho hết thảy mọi người đây không dễ dàng mà đi nịnh hót.

Cơ hội vốn đang rất tốt, Trấn Bắc hầu nhị công tử ở đây, thế tử của Bá tước Tấn Hải Đường Doãn ở đây, Ngân y Tuần sát sứ Lý Văn Chính, công tử của Bình Nam đại tướng quân Chúc Vô Biên cũng ở đây nốt.

Thế nhưng chả ai dám mở miệng vì sợ làm rối loạn tiết tấu.

Ước chừng một lúc lâu, cuối cùng có người bắt đầu.

Người này họ Thập tên là gì không quan trọng, mấu chốt là một cử nhân.

Dù cho ở thành Huyền Vũ, cử nhân cũng tuyệt đối là xã hội thượng lưu, vô cùng hiếm lạ.

Nhưng ở bàn tiệc tối nay, thân phận cử nhân cũng chính là một tấm vé vào cửa.

- Gần đây có ra một quyển sách đặc sắc, các vị có biết hay không?

Tinh thần Thẩm Lãng chấn động, đã tới rồi đây!

- Chỉ sợ rằng không biết còn khó hơn, quyển sách này gây sốt quận Dương Võ cùng quận Nộ Giang, hơn nữa còn đang nhanh chóng lan tràn toàn bộ hành tỉnh Thiên Nam.

- Quyển sách này viết thật sự số một, lời văn bên trong hết sức sâu cay, nói hết thế gian tình đời.

Nhìn xem, chuyện này không bình thường đến cỡ nào đi.

Những người đó lại khen ngợi quyển sách Thẩm Lãng như thế.

Vì cái gì?

Chính là trước tiên tâng bốc quyển sách này đến tận mây xanh, sau đó lại nện xuống thật mạnh tới chết.

Cũng chính là tại cái tiệc này bọn họ có thể ba hoa khoác lác về quyển sách đó, bởi vì không ai dám nói các ngươi nhìn nè cái quyển này bìa sách là Từ Thiên Thiên đó.

Bởi vì có thể khống chế mọi lời đồn đãi.

Nếu như đặt ở trên đường cái mà nói đến quyển sách này, cam đoan vô số đàn ông phun khắp mặt mày Từ Thiên Thiên.

- Các ngươi còn không biết đi, tác giả quyển sách Lãng Lăng Tiếu Tiếu Sinh, lại ở giữa chúng ta chư vị ngồi ở đây.

- Thật vậy chăng?

- Không thể nào! Đã vậy.

- Nhanh nào, mau nói cho chúng ta biết đó là ai?

Kỹ thuật diễn xuất của đám người này quá lộ liễu, thật là khiến người ta có chút không đành lòng nhìn thẳng.

- Vị Lãng Lăng Tiếu Tiếu Sinh này là cô gia huyền vũ phủ Bá Tước Thẩm Lãng. - Tên cử nhân chỉ đến hướng Thẩm Lãng.

Lập tức, mọi ánh mắt đều nhìn về Thẩm Lãng.

Kế tiếp, gần như tất cả mọi người đang ca ngợi quyển sách Thẩm Lãng viết xuất sắc đến cỡ nào, thật siêu phàm thoát tục.

- Ta thích nhất chính là bài thơ trong quyển sách này, viết thiệt là hay quá, quả thực lọt vào trong tầm mắt ba phần, mỗi khi đọc lấy, cũng không nhịn được trong lòng cảm khái vạn phần.

- Đúng, đúng, đúng vậy! Các ngươi thích nhất là bài thơ nào bên trong?

- Hồi thứ nhất trong truyện nói: Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt.

- Thơ hay, thơ hay tuyệt đỉnh.

- Ngắn gọn đanh thép, giống như một thanh kiếm sắc bén.

Lúc này, ngay cả Đường Doãn cùng Nam Cung Bình, cùng với nhị giáp tiến sĩ Lý Văn Chính cũng không nhịn được thảo luận về bài thơ.

Tất cả khách mời ở đây, toàn bộ gia nhập trận thảo luận này.

Toàn bộ tiệc, giống như biến thành một phòng khách văn học, hơn nữa còn là phòng văn học tâng bốc Thẩm Lãng.

Gần như tất cả mọi người, đều đang khen ngợi bài thơ này viết hay dường nào.

Nhưng ngay lúc này!

Chủ bộ thành Huyền Vũ, cử nhân Vương Liên vỗ bàn một cái.

- Rầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Tất cả mọi người đều an tĩnh lại, ánh mắt nhìn về gã.

Mọi thứ đều giống như diễn tập trước thật chính xác.

Vương Liên chợt đứng lên, chỉ vào Thẩm Lãng lạnh lùng nói:

- Thằng vô sỉ kia, không chỉ đoạt người con gái của ta, còn trộm thơ của ta.

- Thẩm Lãng, vì sao ngươi phải đạo văn chương của ta, đạo thơ của ta?

- Ngươi chính là một tên trộm cắp văn học vô sỉ, bài thơ này rõ ràng là do ta viết, vì sao ngươi dám ăn cắp?

...

Tối hôm nay bước thứ hai công kích với Thẩm Lãng, rốt cuộc chứng thực!

Trương Tấn hỏi qua Trương Xung, tiệc đính hôn công kích đối với Thẩm Lãng, có điểm dừng nào không.

Trương Xung đáp:

- Thẩm Lãng có ranh giới cuối cùng sao? Đến mà không trả lễ thì không hay!

Trương Tấn bèn hỏi:

- Nếu như không có điểm dừng, có phải giảm phẩm cách chúng ta không?

Trương Xung thản nhiên nói:

- Đấu tranh chính trị không có cận chiến, chỉ có dơ bẩn cùng càng thêm dơ bẩn.

Cho nên, Trương Tấn dựa theo lời của cha chứng thực vô cùng khá.

Hơn nữa, từng bước một lần lượt tiến lên.

Lực sát thương càng ngày càng mạnh.

Kế tiếp chiêu thứ ba, mới là một kích trí mạng.

Thế nhưng Trương Tấn vô cùng muốn biết, chiêu thứ hai trước mắt này Thẩm Lãng có giải được không?

...

Vương Liên vừa nói xong, toàn bộ những người ở đây khiếp sợ!

- Không thể nào, cô gia Thẩm Lãng sẽ không làm chuyện vô sỉ vậy đi.

- Đạo văn? Hoàn toàn là sỉ nhục của văn nhân!

- Thẩm Lãng công tử, ngươi mau ra đây giải thích đi chứ.

- Vương Liên đại nhân, ngươi có chứng cớ không vậy? Không có chứng cớ, không thể nói càn.

Lúc này, một trưởng lão lớn tuổi đứng dậy.

Bởi vì lão thực sự ngồi tít mặt sau, Thẩm Lãng lúc này mới thấy rõ lão.

Lại là đại giáo tập học đường trấn Hàn Thủy, dùng Địa cầu nói chính là hiệu trưởng trung học, năm nay đã bảy mươi tuổi.

Nhưng lão chỉ là một tú tài mà thôi, có tư cách gì dự tiệc tối nay đâu, hoàn toàn là vì Thẩm Lãng mà đến kìa.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.