Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 165: Sát khí bức người! Lên đến tột đỉnh (2)

Chương 165: Sát khí bức người! Lên đến tột đỉnh (2)


Hơn nửa năm trước, chính lão đuổi cổ Thẩm Lãng khỏi học đường.

Cái danh hiệu sỉ nhục người đọc sách trên người Thẩm Lãng, cũng là từ trong miệng lão truyền ra.

Lúc này, lão hiệu trưởng già đứng run rẩy, bắt đầu nói:

- Vương Liên đại nhân, Thẩm Lãng đây là học trò của ta. Mặc dù lúc trước hắn không nên thân, nhưng cũng gánh không được tội danh đạo văn thơ như vậy, ngươi nếu không có chứng cứ, cũng không cần tùy tiện bôi bẩn đâu.

Vương Liên nói:

- Đương nhiên là có chứng cứ.

Rồi gã từ trong ngực móc ra một phần văn chương nói:

- Mọi người xem, đây là bài văn tám năm trước thi quận, không giả được chứ?

Thi quận là cửa thứ nhất thi tú tài, người qua được thi quận mới có thể tham gia thi viện, thi xong viện mới có được công danh tú tài, có thể tiến thêm một bước tham gia thi Hương thi cử nhân.

Cho nên, thi quận mặc dù là cuộc thi khoa cử cấp bậc không cao, nhưng lại có quyền uy chính thức.

Vương Liên bắt đầu truyền đọc phần bài thi đó, cuối cùng truyền đến trong tay mấy người Đường Doãn, Lý Văn Chính, Nam Cung Bình.

Thành chủ Liễu Vô Nham tiến lên chỉ vào phần bài thi này nói:

- Không sai, đây đúng là bài thi quận tám năm trước quận Nộ Giang. Mặt trên còn có con dấu lúc đó phủ Thái Thú cùng phủ học chính Đề đốc hành tỉnh Thiên Nam.

- Lại nhìn mấy trang giấy, xem nét chữ này, hoàn toàn không làm giả được.

- Mấy vị công tử, các ngươi xem, trên bài thi Vương Liên ngay từ đầu liền viết là bài thơ này: Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt.

- Vương Liên ở kỳ thi quận tám năm trước từng viết bài thơ đó, hôm nay trong sách Thẩm Lãng lại xuất hiện bài thơ ấy, không hề nghi ngờ là đạo văn.

- Bằng chứng như núi!

Mọi người tại đây ồ lên.

- Thật không ngờ được lại đi sao chép thật.

- Làm uổng công ta thưởng thức cái bài thơ đó như thế, thật không ngờ lại là đạo văn.

- Đơn giản là sỉ nhục của văn nhân!

Sách Thẩm Lãng quá gây sốt, căn bản chèn ép không được, cũng vô pháp cấm vận.

Như vậy dứt khoát tâng bốc đến chỗ cao nhất, sau đó đem tội danh đạo văn vu oan lên đầu Thẩm Lãng.

Thế là danh tiếng liền hoàn toàn thay đổi.

Lúc trước tất cả mọi người đang thảo luận trong sách gièm pha Từ Quang Doãn cùng Từ Thiên Thiên, chẳng mấy chốc đã chuyển biến thành đàm luận vụ tai tiếng Thẩm Lãng sao chép đạo văn.

Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền nghìn dặm.

Chỉ cần tối hôm nay Thẩm Lãng không thể chứng minh sự trong sạch của mình, vậy ngày mai cái tội danh sao chép đó sẽ trở thành ván đã đóng thuyền.

Coi như về sau thay đổi được chân tướng cũng vô ích, cũng chả ai tâm.

Đại chúng phun nước bọt như là đạn buổi tối tình cảm phun mãnh liệt, một đi không trở lại.

Lão hiệu trưởng nói:

- Vương Liên đại nhân, học trò Thẩm Lãng của ta cùng ngài không hề quen biết, hắn làm sao có thể sao chép được thơ của ngài chứ?

Vương Liên nói:

- Lão tiên sinh, ngày đó sau khi Thẩm Lãng bị thương, ta thấy tội nghiệp hắn nên đã từng đến nhà hắn giúp ôn tập bài học, dạy hắn đọc sách hơn nửa tháng. Thật không ngờ người này lòng lang dạ sói, lại đạo văn do ta viết.

Lão hiệu trưởng run rẩy chỉ vào Thẩm Lãng thốt lên:

- Có việc này sao.

Thẩm Lãng chẳng để ý lão, mà là đưa tay bảo:

- Đưa bài thi của Vương Liên cho ta xem.

Vương Liên cùng Liễu Vô Nham tiến lên, mở phần bài thi ra, để cách Thẩm Lãng chừng hai thước, cũng không giao vào tay hắn.

Thẩm Lãng vừa nhìn, lập tức đoán được.

Đây đúng là bài thi quận tám năm trước, mặc kệ là trang giấy hay chữ viết, đều tràn đầy dấu vết năm tháng.

Hơn nữa bài thi ngay từ đầu, quả nhiên có chữ: Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt.

Quan trọng nhất là, mỗi một chữ trên bài thơ đó, cũng là chữ viết của Vương Liên, hơn nữa còn là gã tám năm trước viết.

Mỗi một chữ, cũng đều tràn đầy dấu vết năm tháng.

Dù cho dùng X quang thêm trí não nhân tạo, cũng vẫn chắc chắn đây là Vương Liên bút tích, không phải ngụy tạo.

Bài thi là thật, phía trên mỗi một chữ cũng là thật.

Lợi hại nha!

Quả thực để cho người ta xem thế là đủ rồi!

Thoạt nhìn, hoàn toàn là bằng chứng như núi.

Nhưng không hề nghi ngờ, căn bản Vương Liên chưa viết qua bài thơ này.

Vậy Vương Liên làm sao làm được hả?

Trong khoảnh khắc, Thẩm Lãng liền đoán được biện pháp.

Vương Liên là chưa từng viết bài thơ kia, nhưng bài thơ đó chỉ có mười sáu chữ, mỗi một chữ đều vô cùng bình thường, gần như mỗi một người đọc sách đều viết qua.

Như vậy, Vương Liên liền cầm chữ viết lúc trước toàn bộ lấy kéo cắt đi, ghép thành bài thơ này.

Tiếp đó tìm tới chuyên gia thi họa giỏi nhất, dính mười sáu chữ vào trên phần bài thi tám năm trước, cuối cùng phía ngoài bài thi bôi một tầng giấy trong suốt.

Biết trâu bò nhất là cái gì không?

Cuối cùng tầng giấy trong suốt này cũng lột xuống từ chỗ trống một tác phẩm thi họa từ tám năm trước, như thế mới có dấu vết của thời gian.

Ở trên địa cầu, công lực những tên họa sĩ làm giả tranh đã đến trình độ đỉnh cao.

Một bức tranh nổi tiếng có thể công khai bán ba phần, giữ tiêu chuẩn ba phần.

Không chỉ như thế, còn có thể làm được một nửa là thật, một nửa là giả, ghép lại không có khe hở.

Tóm lại, không phải tuyệt đối người trong nghề, căn bản là nhìn không ra bất luận sơ hở gì.

Mà phần bài thi tám năm trước của Vương Liên này cơ hồ làm giả đạt tới đỉnh cao.

Chí ít Thẩm Lãng hoàn toàn nhìn không ra sơ hở.

Mỗi một chữ đều là thật, mỗi một phần trang giấy đều có dấu vết của tám năm trước, mỗi một quan ấn cũng đều là thật.

Cái này đại biểu quyền uy, thật sự không thể thật hơn được.

Thẩm Lãng chỉ cần xem thế là đủ rồi, hô to một tiếng lợi hại.

Ngay cả một quan phủ cấp quận đều giúp đỡ Vương Liên làm giả, muốn quăng tội danh sao chép đạo văn đổ vấy cho Thẩm Lãng.

Vương Liên chỉ vào Thẩm Lãng lạnh giọng nói:

- Hiện tại bằng chứng như núi, Thẩm Lãng nhà ngươi còn gì nói không?

...

Chú thích của Bánh: chương sau sẽ giết gã, tuyệt đối không bày trò dây dưa, tuyệt đối không sao chép thơ! Các vị VIP đầu phiếu cho ta đi, cho ta sức mạnh để ta gõ chữ đến nửa đêm.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch