Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 172: Thẩm Lãng tung đòn trí mạng! Tắm rửa chờ chết đi (1)

Chương 172: Thẩm Lãng tung đòn trí mạng! Tắm rửa chờ chết đi (1)





Tất cả mọi người cảm thấy, Thẩm Lãng tiêu tùng rồi.

Ai cũng cứu không được.

Ôi thật không ngờ, Thẩm Lãng thích tìm đường chết đến cỡ này.

Tầm mắt Lý Văn Chính lãnh đạm liếc Trương Tấn.

Ý kia quá rõ ràng, Trương Tấn nhà ngươi xem một chút lực sát thương của Lý Văn Chính ta đây.

Coi mấy cái trò mèo trước kia của ngươi kìa, chơi kiểu gì vậy, không thể gây thương tổn được cọng lông nào của Thẩm Lãng cả.

Lý Văn Chính ta đây xuất thủ, dứt khoát một chiêu phải giết.

Trương Tấn chẳng nói năng gì, chẳng qua cười cợt với Lý Văn Chính.

Tầm mắt Lý Văn Chính xem Kim Mộc Lan, thản nhiên nói:

- Kim tiểu thư, nàng cùng Thẩm Lãng vạch rõ giới hạn đã không còn kịp rồi, nhưng có tư thế dù sao vẫn tốt hơn so với không có tư thế gì cả, nàng thấy có đúng không?

Người này đối với Mộc Lan cũng có lòng muông dạ thú đó.

Mặc dù gã ẩn dấu rất sâu, nhưng Thẩm Lãng liếc mắt một cái đã nhìn ra.

Bất quá cũng bình thường, toàn bộ đàn ông thành Huyền Vũ đều ôm ảo tưởng với Mộc Lan.

Công chúa thành Huyền Vũ, đệ nhất mỹ nhân Nộ Giang, nhưng không phải nói cho vui đâu, thực sự chính là tình nhân trong mộng mỗi một người đàn ông.

Gã Lý Văn Chính này cũng chẳng ngoại lệ.

Có thể từ nhỏ đến lớn, gã với Mộc Lan càng cuồng nhiệt đi.

Cuối cùng, gã thấy bản thân hết sức ưu tú, toàn bộ thành Huyền Vũ trừ gã ra, đại khái không có đàn ông khác có thể xứng đôi Mộc Lan.

Cho nên, khi Mộc Lan gả cho Thẩm Lãng, trong lòng thống hận nhất còn không phải là gã Lý Văn Chính sao?

Chẳng sợ gã vĩnh viễn cũng không thể nào thành người ở rể được, thậm chí mãi mãi cũng sẽ không lấy Mộc Lan.

Bởi vì gã là người của quốc quân, nhất định phải đứng đối lập với quý tộc lâu đời.

Nhưng mà ta không có được cô gái thì bất kỳ tên đàn ông nào cũng đừng mơ tưởng được, đại khái là tâm lý bình thường của bất kỳ tên đàn ông nào đi?

Mộc Lan thờ ơ đáp:

- Ta và Thẩm Lãng vợ chồng nhất thể, liền không cần Lý đại nhân phí tâm.

Tầm mắt Lý Văn Chính phát lạnh, thật không ngờ Kim Mộc Lan lại nông cạn như thế, bị bề ngoài tuấn mỹ của tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng hấp dẫn.

Chẳng lẽ nàng không biết, sức hấp dẫn của đàn ông nằm bên trong sao?

- Vậy về sau nàng có khả năng phải đi nhà ngục kinh đô mà gặp Thẩm Lãng đó. - Lý Văn Chính ra lệnh:

- Còn đứng ì ra làm gì? Bắt Thẩm Lãng, đeo xiềng xích, áp giải vào kinh đô.

Hai gã võ sĩ áo bạc cầm xiềng xích tiến lên, muốn tóm Thẩm Lãng khóa lại.

Mộc Lan đứng dậy, chân ngọc nhẹ nhàng nhún một cái, bay xuống trước mặt Thẩm Lãng, nhuyễn kiếm trên tay lay động trong không khí.

Tức khắc, hai vị võ sĩ áo bạc chẳng dám tiến lên.

Lý Văn Chính lạnh giọng vấn:

- Kim Mộc Lan, nàng muốn mưu phản sao?

Kim Mộc Lan bày tỏ:

- Lý Văn Chính đại nhân, trước khi ngài muốn bắt người, vì sao không nghe phu quân của ta nói thế nào đã?

Lý Văn Chính nói:

- Hắn còn có đường sống để nói chuyện ư? Có lời gì vào trong đại lao nói đi.

Kim Mộc Lan nói:

- Đối mặt Ngân y Tuần sát sứ, lẽ nào cơ hội để chúng ta giải thích rõ đều không có sao? Phủ Ngân Y các người có phần cũng quá chuyên quyền độc đoán đi.

Lý Văn Chính cười gằn tra hỏi:

- Thẩm Lãng còn muốn nói gì nữa? Nói lúc in ấn quyển sách này, dùng chữ in rời bị lỗi, cho nên mới khiến Chu biến thành Tru?

Vậy cũng là một lý do khá tốt nha, tuy rằng nói không xuôi mấy, nhưng miễn cưỡng coi như là một lý do.

Nhưng mà Thẩm Lãng bày tỏ:

- Ngay cả đứa trẻ ba tuổi đều không lừa được kìa, ta chính là cố tình đấy, bài thơ ẩn của ta liền cố ý muốn in bốn chữ này, trời tru vua Căng.

Vừa nói xong, mọi người đều ngẩn ra.

Thẩm Lãng nhà ngươi rốt cuộc thực điên quá rồi đó, tìm đường chết đến mức này, thực là trời cao cũng cứu không được.

Lý Văn Chính cũng đờ người, nhịn không được cười ha hả nói:

- Kẻ vô tri không biết sợ nhỉ, thứ kiêu căng dốt nát giống Thẩm Lãng nhà ngươi, thật là lần đầu tiên ta mới thấy đó. Ngươi đều đã thừa nhận, vậy liền trực tiếp xích hắn lại.

Thẩm Lãng bỗng nhiên sâu xa hỏi:

- Lý Văn Chính, quan hệ của ngươi và vua Căng rất tốt sao?

Lý Văn Chính đáp:

- Năm ngoái ở kinh đô, vua Căng đến đây vì chúc thọ quốc quân. Ta có may mắn được gặp mặt ngài, còn trò chuyện với nhau thật vui. Được vua Căng thưởng thức, chuyện trò mấy ngày, sau biếu tặng cho nhau thơ ca và văn chương, được vua Căng xem là bạn tâm giao.

Khi nói đến những chuyện này, Lý Văn Chính rất là kiêu ngạo, cái này cũng quả thực đối với danh dự gã có tác dụng thúc đẩy to lớn.

Thẩm Lãng hỏi:

- Ngươi và vua Căng mật đàm mấy ngày, ai có thể chứng minh đây?

Lý Văn Chính nói:

- Ta xuất nhập phủ đệ vua Căng nhiều lần, rất nhiều người đều có thể chứng minh. Vời lại ta há là cái hạng mua danh chuộc tiếng, như thế chẳng phải rõ làm bẩn chi giao giữa ta và vua Căng quân tử sao?

Thẩm Lãng bày tỏ:

- À há, vậy ta hỏi xong rồi.

Lý Văn Chính bảo:

- Hiện giờ làm trò trước mặt mọi người, Thẩm Lãng nhà ngươi thú nhận tội lỗi trước tiên đi, vì sao phải trong thơ ẩn đó viết “trời tru vua Căng”? Vì sao phải nguyền rủa lá chắn của Việt quốc ta? Vì sao phải nguyền rủa hoàng tộc Việt quốc?

Thẩm Lãng bình thản đáp:

- Ta cố ý mà.

Khi nghe thấy những lời nyà, Lý Văn Chính cơ hồ tin không nổi lỗ tai của gã nữa.

Hết thảy mọi người cũng chẳng dám tin tưởng.

Trên cái thế giới này lại có người muốn tìm đường chết đến vậy ư?

- Ha ha ha ha... - Lý Văn Chính nói:

- Thật sự chưa từng thấy, mới nghe lần đầu nhỉ? Thẩm Lãng, vậy lúc ngươi viết bài thơ ẩn ấy, Huyền Vũ Bá cũng biết chứ?

Thẩm Lãng nói:

- Đương nhiên biết, nhạc phụ đại nhân là độc giả chân chính đầu tiên của quyển sách. Ta còn chuyên môn hỏi xin phép vấn đề này với ông ấy nữa kia, ông cũng đồng ý ta viết bài thơ ẩn dưới đây.

Toàn tràng người hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người lơ mơ.

Thẩm Lãng đây là bởi vì ngủ không được Kim Mộc Lan, cho nên trở mặt thành thù?

Đây là muốn cầm toàn bộ phủ Bá Tước Huyền Vũ kéo xuống nước đấy.

Cái thù oán gì chứ?

Kỳ quái là Kim Mộc Lan lúc này đáng lẽ nên đâm một kiếm về Thẩm Lãng đi?

Nhưng mà nàng không có làm gì, trường kiếm mà đứng như cũ, bảo vệ trước mặt Thẩm Lãng.

Lý Văn Chính sâu kín nhìn Kim Mộc Lan một cái, ánh mắt kia vô cùng rõ ràng, gia tộc nhà họ Kim xong rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch