Chương 174: Phế đi Lý Văn Chính! Thắng toàn bộ! (1)
Đầu óc của Lý Văn Chính bị chao đảo không thể kiểm soát được.
Tiếp đó, hắn chỉ vào Thẩm Lãng run giọng nói:
- Ngươi nói dối, ngươi nói dối!
- Vua Căng làm sao có thể mưu phản kia chứ?
- Dù cho ngài có mưu phản, vì sao không có tin tức gì? Ta lấy tư cách Tuần sát sứ cũng không biết, Thẩm Lãng nhà ngươi dựa vào cái gì mà biết?
Đúng vậy, vua Căng quốc chủ Nam Ẩu bình thường biểu hiện tài đức sáng suốt thế nào, trung thành với Việt quốc cỡ nào?
Làm sao mà gã có thể phải mưu phản?
Đơn thuần nhìn tình cảm của vị quốc chủ Nam Ẩu cùng quốc quân Việt quốc, tất cả mọi người sẽ cảm động, dù không phải cha con nhưng còn giống cha con ruột hơn cả.
Còn cảm giác khi nhìn gã và công chúa Ninh La thế nào?
Công tử cùng hoàng tử a, hoàn toàn tốt đẹp như truyện cổ tích vậy.
Nhưng mà, trong cái thế giới của người trưởng thành không có truyện cổ tích.
Truyện cổ tích cũng là lừa gạt mà thôi!
Giữa nước này và nước kia, đấu đá quyền lực chính trị, càng thêm không có cổ tích.
Huyết thống của nước Nam Ẩu có sự gần gũi với tộc Sa Man chứ không cùng huyết thống với Việt quốc là bao.
Thế nhưng quốc chủ Nam Ẩu vì muốn trở thành tiểu bá khu vực tây nam cho nên đã trở thành thuộc quốc của Việt quốc.
Vào một trận đại chiến mấy thập niên trước, mấy chục vạn đại quân Việt quốc vào thời khắc quyết định đã chơi trò sống chết mặc bây, khiến cho cựu quốc chủ Nam Ẩu chết trận sa trường.
Sau đó, Việt quốc quân nhận thái tử Nam Ẩu về kinh đô, trở thành con trai nuôi.
Thoạt nghe tốt đẹp quá nhỉ?
Kì thực trong suốt thời gian mười mấy năm, Việt quốc không ngừng phái thành viên quan tướng đi nước Nam Ẩu, dần dần nắm giữ quân chính quyền hành cái thuộc quốc này.
Thái tử Ninh Căng nước Nam Ẩu sau khi trưởng thành, quốc quân lại đem công chúa Ninh La gả cho gã làm vợ.
Khi vị thái tử nước Nam Ẩu trở về nước, kế thừa chủ vị quốc gia, trên cơ bản quyền hành cả quốc gia đều bị người Việt quốc cướp đi.
Toàn bộ những quan chức quan trọng của nước Nam Ẩu chỉ biết công chúa Ninh La biến vị quốc chủ như gã trở thành một Bồ Tát bằng đất sét.
Nhưng mà, vị quốc chủ Nam Ẩu vua Căng này cũng là một nhân vật lợi hại.
Chỉ mấy năm, gã tranh đấu gay gắt, lại dần dần đoạt lại hơn phân nửa quyền lực.
Mà lúc này, vợ của gã - công chúa Ninh La, liền trở thành chướng ngại vật lớn nhất.
Thế là, vị quốc chủ Nam Ẩu Sa Căng này dùng một loại bản lĩnh đặc biệt bí ẩn hạ độc cho công chúa Ninh La. Muốn dùng biện pháp để thần không biết quỷ không hay hạ độc công chúa Ninh La.
Đây mới là chân tướng của sự thật!
Cái gì phu thê ân ái, cái gì tình như cha con, toàn bộ cũng là trò lừa gạt quỷ quái.
Như vậy, vua Căng phải giết bằng thuốc độc vợ công chúa Ninh La như thế chuyện bí ẩn, Thẩm Lãng sao biết biết mà?
Lời này phải từ gần một tháng trước nói đến.
Lúc đó, Thẩm Lãng vừa nãy viết xong 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》, mỗi ngày đều ở nhà vẽ vậy chút chừng mực siêu cấp lớn màu sắc rực rỡ áp phích mà?
Mà khi đó, cũng chính là lúc Kim Mộc Thông xoa đến trầy cả da.
Cũng chính là khi đó, có một vị khách bí ẩn đến phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Người này chính là công chúa Ninh La.
Đương nhiên, nàng và Kim Mộc Lan quan hệ chẳng thân mật, cùng phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng không có giao tình gì.
Nàng là vì đại phu An Tái Thế mà tới.
Đừng xem An đại phu chỉ là thầy thuốc phủ Bá Tước Huyền Vũ, thế nhưng nổi tiếng vô cùng, bởi vì y thuật đặc biệt cao.
Công chúa Ninh La là tìm ông ta chữa trị bí mật.
Thế nhưng, bệnh trạng của công chúa Ninh La quá kỳ quái, ngay cả An Tái Thế cũng nhìn không rõ nguyên nhân.
Sau bởi vì có lòng tin với Thẩm Lãng không giải thích được, Mộc Lan đem chuyện này nói cho Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng gần như lập tức liền đoán được, công chúa Ninh La này bị ngộ độc chì.
Bởi vì bệnh trạng thực sự quá rõ ràng.
Co thắt động mạch võng mạc, đau bụng, thiếu máu, buồn nôn, nôn mửa, sốt.
Có người ở dùng một loại bản lĩnh thần không biết quỷ không hay muốn mưu sát nàng.
Ở thế giới này, chỉ có một số ghi chép cực nhỏ về chuyện ngộ độc chì.
Cho nên, gần như tất cả thầy thuốc đều nhìn không ra nguyên nhân bệnh trạng.
Công chúa Ninh La cũng tìm vô số danh y, tất cả mọi người có phán đoán y hệt như thế, nhưng không ai cho rằng đây là trúng độc.
Bởi vì bệnh trạng không phù hợp trúng độc thông thường, cho nên cũng căn bản trị không hết.
Lúc cùng công chúa Ninh La nói chuyện với nhau, Thẩm Lãng biết được phương thức đối phương hạ độc.
Tất cả chén, nồi, chung vân vân của Công chúa Ninh La đều chứa số lượng lớn chì.
Cách hạ độc này, tuyệt đối thần không biết quỷ không hay.
Khi giao lưu với nhau sâu hơn, Thẩm Lãng cùng công chúa Ninh La đều đoán được người hạ độc là chồng của nàng, quốc chủ Nam Ẩu vua Căng.
Hơn nữa, vị công chúa này trúng độc tương đối sâu, Thẩm Lãng cũng chưa có hoàn toàn chắc chắn chữa trị cho nàng khỏi hoàn toàn.
Chỉ có thể trước ngừng hấp thụ kim loại chì, tiếp đó dùng sữa tươi cùng một chút thuốc phối hợp, dùng suốt thời gian tương đối dài đem độc chì tống ra bên ngoài cơ thể.
Thẩm Lãng tự mình viết đơn thuốc cho nàng.
Công chúa Ninh La chỉ dừng lại hai ngày, liền trở về kinh đô rồi tiếp tục đi về phía nước Nam Ẩu.
Bởi vì đã cháy nhà ra mặt chuột, nàng nhất định phải lập tức động thủ.
Cùng lúc đó, phủ Bá Tước Huyền Vũ vận dụng mật thám ưu tú nhất ở nước Nam Ẩu, thám thính nhất cử nhất động nước Nam Ẩu.
Khoảng chừng mấy ngày trước, phủ Bá Tước Huyền Vũ mật thám dùng bồ câu đưa tin tới
Công chúa Ninh La cùng quốc chủ Nam Ẩu chính thức phản bội.
Quốc chủ Nam Ẩu vua Căng khởi binh mưu phản đã thành kết cục đã định.
Nếu như là người bình thường biết bí mật này còn chưa tính, thế nhưng Thẩm Lãng lập tức ở bên trong ngửi được một cái cơ hội.
Cơ hội ngàn năm một thuở, cơ hội một phát diệt địch ngay.
Thế nhưng, chuyện này vẫn có mạo hiểm chính trị nhất định.
Dù cho vua Căng đã mưu phản, ở trong sách Thẩm Lãng cất giấu - trời tru vua Căng - cũng là có điểm phạm húy kiêng kỵ.
Tại đây cái loại sự kiện chính trị này, hắn tin tưởng phán đoán nhạc phụ đại nhân, Thẩm Lãng tuyệt đối sẽ không chuyên quyền.
Hắn và Bá Tước Huyền Vũ ước chừng thương nghị mấy canh giờ, cuối cùng vẫn y quyết định trên.
Lúc đó Thẩm Lãng cũng phát hiện một ưu điểm khác của nhạc phụ đại nhân.
Khi vào thời điểm cần phải quyết đoán thì có gan chịu trách nhiệm!
Cho nên Thẩm Lãng quyết định thật nhanh, một lần nữa in ấn đóng sách một trang trong ba nghìn quyển sách.
Đem chữ "chu" trong sách trở thành chữ "tru".
Ở trong bài thơ cất giấu bốn chữ "trời tru vua Căng".
Đây chính là một quả lựu đạn hắn chôn xuống, chờ người khác tới đạp, đi tìm cái chết.
Nguyên bản, hắn và Huyền Vũ Bá là hy vọng Trương Tấn xông tới, tiến tới kéo luôn tử địch Trương này xuống nước.
Thế nhưng thật không ngờ, dĩ nhiên là Ngân y Tuần sát mới toanh sứ Lý Văn Chính đã vội đạp trúng.
Nhưng mà nếu đã tới, vậy thì chết đi!
...
- Không thể nào, không thể nào...
Ngân y Tuần sát sứ Lý Văn Chính bản năng cảm thấy toàn thân băng giá, thế giới trước mắt trở nên đen tối mờ mịt.
Không biết vì cái gì, tứ chi luôn luôn run nhịn không được. Đồ chơi giữa hai đùi không ngừng sun vòi vào bên trong.
Đương nhiên, đây chỉ là phản ứng thân thể mà thôi, gã vẫn tuyệt đối không tin.
- Thẩm Lãng, ngươi đang bịa đặt có phải hay không? - Lý Văn Chính chỉ vào Thẩm Lãng nói:
- Ngươi đây là đang chống cự ngoan cố, ngươi có biết như thế sẽ chỉ làm kết quả của ngươi lại thêm bi thảm, sẽ chỉ làm phủ Bá Tước Huyền Vũ sẽ tiêu tùng nhanh chóng mà thôi.