Chương 204: Ngọn lửa hừng hực! Tiếng chuông hủy diệt nhà họ Từ (2)
Thật sự thoải mái chết đi được!
Cảm giác thật tuyệt vời ghê.
Lúc trước Thẩm Lãng lợi hại thế, bây giờ lại hướng nàng nhận sai, dáng vẻ vô cùng đáng thương thế.
Cái loại cảm giác này, thực sự phảng phất như đọc quyển 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》hắn viết tiến vào mùi vị thế giới mới vậy.
Ôi! Loài người thật là phức tạp ghê, lại có thế giới mới như vầy.
Từ Thiên Thiên nói:
- Thẩm Lãng, lúc trước ngươi bức bách Chúc Văn Hoa đốt sách 《 Mộng Uyên Ương 》 hắn viết có phải vô cùng thoải mái hay không hả. Một lần đốt sạch mấy nghìn quyển sách, thiêu hủy tâm huyết của mình, có phải rất thoải mái không?
Đúng vậy, duy nhất một lần tự thân bóp chết mấy trăm triệu tâm huyết thoải mái hơn ha.
Thẩm Lãng run giọng kêu:
- Từ Thiên Thiên, ngươi muốn làm gì?
Từ Thiên Thiên bảo:
- Chẳng phải ngươi viết sách nói xấu ta sao? Bây giờ còn bao nhiêu bản 《 Phong Nguyệt Vô Biên 》, ngươi lấy ra toàn bộ chất thành ngọn núi, rồi công khai đốt hết.
- Không được, không được! - Thẩm Lãng run giọng nói:
- Đó là tâm huyết của ta, ta không thể đốt, ta không thể thiêu hủy!
Từ Thiên Thiên nói:
- Vậy ngươi liền trở về đi, kén tằm các ngươi ta không thu. Để mười vạn người chết đói đi, liền để cho bọn họ bao vây tấn công phủ Bá Tước thôi.
- Ta có thể công khai đốt《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》do ta viết nhưng các ngươi phải nhận hết toàn bộ kén tằm.
- Không có khả năng. - Từ Thiên Thiên nói.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy xé rách mặt được rồi, những thứ kén tằm đó phủ Bá Tước chúng ta dùng tiền mình mua lại, tự dùng nước sôi nấu lên, mình kéo tơ, tự làm tơ lụa.
Tiếp đó, Thẩm Lãng trực tiếp đi.
Phía sau truyền đến âm thanh Từ Thiên Thiên cười khẩy:
- Các ngươi có công nhân sao? Có phân xưởng ư? Các ngươi có tiền chăng?
- Giá gốc sáu thành, thích bán hay không!
Thẩm Lãng gần như cắn răng chảy máu, đáp:
- Bán, bán, bán!
...
Kế tiếp, Thẩm Lãng đem mấy nghìn bản 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》chất trong đại viện nhà họ Từ, tự mình phóng hỏa đốt rụi.
Trong ngọn lửa ấy, khuôn mặt Từ Thiên Thiên hưng phấn gần như vặn vẹo.
Từ lúc chào đời tới nay, hôm nay vui sướng nhất trên đời.
Hoá ra cảm giác đánh mặt lại thoải mái thế, thảo nào lúc trước Thẩm Lãng nghiện như vậy.
Xuyên thấu qua ngọn lửa nàng thấy hình bóng Thẩm Lãng, trong lòng không khỏi lại hiện ra một câu nói.
Hắn nhìn qua tựa như là một con chó thôi!
Cho dù là ban ngày, Từ Quang Doãn uống rượu ngon lành.
Bị mất mặt trước kia, toàn bộ tìm trở về, toàn bộ tìm trở về.
Thẩm Lãng ngươi cũng có ngày hôm nay a!
Ha ha ha!
Mà lúc này Thẩm Lãng chợt một tiếng gào thét:
- Con dân đất phong thành Huyền vũ các ngươi xem đi, ta là vì các ngươi, vì các ngươi!
Rồi Thẩm Lãng bật ngửa ra sau ngất đi.
Không phải hắn cố ý diễn quá mức thế, bởi vì sau khi hắn ngất, bản năng cảnh giác của Từ Quang Doãn cùng Từ Thiên Thiên sẽ thả lỏng rất nhiều.
Chỉ cần hắn trợn tròn mắt, đôi cha con chó má này bản năng sẽ cảnh giác.
...
Nhà họ Từ cuối cùng bắt đầu thu mua kén tằm của nông dân đất phong Phủ Bá tước Huyền Vũ.
Mặc dù chẳng qua là giá gốc sáu thành.
Thế nhưng những nông dân kia cũng chỉ có thể rưng rưng bán đi.
Nhưng mà, ở ngay lúc nguy cấp nhất Từ Thiên Thiên vẫn ra yêu sách.
Nàng bỗng nhiên quyết định.
Chỉ lấy ba mươi vạn cân, còn dư lại sau này nói.
Quyết định vừa ra tất cả mọi người tức khắc luống cuống!
Chỉ lấy ba mươi vạn cân?
Toàn bộ đất phong thành Huyền Vũ sản xuất kén tằm ước chừng hơn ba trăm vạn cân đó.
Nhận ba mươi vạn cân chẳng qua là như muối bỏ biển thôi.
Từ Thiên Thiên nói:
- Mọi người yên tâm, còn dư lại kén tằm chúng ta đều sẽ thu mua, nhưng muốn cùng Thẩm Lãng cô gia tiến hành thương lượng như cũ.
Ý của nàng rất rõ ràng, còn muốn Thẩm Lãng tiến thêm một bước thỏa hiệp, đồng ý yêu cầu càng thêm quá phận của nàng, nàng mới tiếp tục nhận kén tằm của Phủ Bá tước Huyền Vũ.
Thừa dịp mày bệnh, đòi mạng mày.
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, Từ Thiên Thiên dĩ nhiên phải dằn mặt Thẩm Lãng thật nhiều vào, nhất định phải khiến cho hắn sống không bằng chết mới đúng nghen!
Thẩm Lãng đang giả vờ hôn mê cười thầm trong lòng.
Ôi!
Thật là đẹp đẽ quá đi mà.
Tình hình này không những muốn cho nhà họ Từ phá sản, còn muốn cho phủ Bá Tước phát tài một phen đó.
Nếu như không đoán trúng mạch của Từ Thiên Thiên nhà ngươi, Thẩm Lãng ta đây cũng không đụng đến đại hoàng thúc.
...
Thu mua mươi vạn cân kén tằm xong.
60% giá cả tới tay.
Từ Quang Doãn thật sảng khoái muốn bay luôn.
Không chỉ giẫm thật mạnh lên Thẩm Lãng, tát thật mạnh phủ Bá tước Huyền Vũ, còn kiếm được một món hời.
Kế tiếp, gần hơn ba trăm vạn cân kén tằm còn dư lại của đất phong Phủ Bá tước Huyền Vũ, Từ Quang Doãn định dùng 30% giảm giá cả mua lại.
Muốn đại phát tài, đại phát tài rồi!
Thật là sảng khoái quá!
Quá khứ mất đi hết thảy, toàn bộ trở về, còn kiếm được!
Ha ha ha ha!
- Đều tỉ mỉ kiểm tra mỗi một giỏ kén tằm đấy, tên Thẩm Lãng này vô cùng âm hiểm, cẩn thận có bẫy.
- - Kiểm tra ngẫu nhiên mỗi một giỏ lấy 10 kén, không thể bỏ qua dấu vết nào, nhất là cẩn thận phía ngoài kén tằm có bôi độc không.
Kế tiếp, trên trăm cái công nhân tỉ mỉ kiểm tra kén tằm từ phủ Bá Tước bên kia thua mua được.
Mỗi một giỏ có mấy nghìn kén tằm, chỉ có hai ba cái có phốt pho trắng, xác suất bị bắt trúng thực sự siêu bé nhỏ nghen.
Được rồi.
Kể cả ngẫu nhiêu bị bắt trúng, ngươi có thể phát hiện được gì đâu?
Kén tằm hoàn chỉnh không sứt mẻ, đừng nói không có độc, mặt ngoài cái gì cũng chả có.
- Ngẫu nhiên lấy ra một trăm kén, xé ra kiểm tra.
Theo Từ Quang Doãn hạ lệnh.
Một trăm kén bị mổ ra.
Bên trong vẫn bình thường, không có thuốc độc, không có gì cả, chỉ có một con nhộng.
Đó là nhộng tằm sắp hóa bướm.
Đừng nói cái kén có rót phốt pho trắng chưa bị ngẫu nhiên bắt được, dẫu có rút trúng, vẫn kiểm tra không ra.
Bởi vì Thẩm Lãng cùng Mộc Lan rót phốt pho trắng vào trong cơ thể nhộng.
Đám người Từ Quang Doãn đó nghĩ các loại độc dược, chưa hề biết có thứ phốt pho trắng này, dù cho thông minh tuyệt đỉnh cũng kiểm tra không ra bất kỳ tật xấu gì đâu.
Căn bản không kiểm được, Thẩm Lãng tên tiểu bạch kiểm làm việc siêu cẩn thận.
- Chủ nhân, những kén tằm kia không có bất cứ vấn đề gì. – Thợ cả nói.
Từ Quang Doãn nói:
- Toàn bộ vận chuyển đến ngoài thành đại tác phường đi, dựa theo cấp bậc kén tằm thượng trung hạ, phân tán đặt vào trong các phòng chứa.
- Vâng!
Sau đó mấy nghìn giỏ kén tằm toàn bộ bị vận đến đại tác phường (xưởng chính) của nhà họ Từ ở ngoại thành, dựa theo cấp bậc chia đến các nhà kho khác nhau.
...
Đại Tác Pường nhà họ Từ, diện tích vượt qua trăm mẫu.
Bên trong trữ hàng được mấy triệu cân kén tằm, còn có tơ sống vô số kể, lụa là gấm vóc vô số.
Ở trái đất hiện đại một cân kén tươi giá cả ước chừng là mười bảy mười tám tệ, cổ đại còn muốn đắt một chút.
Tóm lại, trong Đại Tác Phường nhà họ Từ, tất cả tơ sống, kén tằm, tơ lụa tổng cộng giá trị vượt qua mười vạn đồng vàng.
Đổi thành tiền trái đất, vượt qua mấy trăm triệu.
Đây cơ hồ hơn phân nửa gia sản nhà họ Từ, chớ nói chi là Đại Tác Phường trên trăm mẫu.
Mấy nghìn giỏ kén tằm của Phủ Bá tước Huyền Vũ dựa theo phẩm cấp bị chất đống trong mấy chục phòng chứa.
Hơn một ngàn chiếc kén tằm có giấu phốt pho trắng cũng lẳng lặng nằm trong kia, lúc này miễn bàn nó ngoan đến cỡ nào.
Toàn bộ đại tác phường khí thế ngất trời.
Nấu lửa lớn.
Nấu nồi nước to.
Mấy trăm công nhân bận rộn ngày đêm không nghỉ.
Trong năm có 2 lần bận rộn nhất, mùa xuân một lần, mùa thu một lần.
Không thể không đẩy nhanh tốc độ nhé.
Kỳ hạn giao hàng gấp đến nơi rồi.
Muốn trong thời gian ngắn nhất đem những kén tằm đun sôi, kéo tơ, dệt thành tơ, sau đó tiến hành nhuộm màu.
Không bao lâu, các phe thương nhân thế giới đều sẽ tập hợp thành Huyền Vũ mua tơ lụa.
Từ nam đến bắc, từ tây đến đông.
Ngoài vạn dặm thương nhân Tây Vực đều sẽ tới.
Thời gian là vàng bạc tại đây phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Toàn bộ phân xưởng hơi nước lượn lờ.
Mặc dù là ban đêm cuối mùa thu, nhưng toàn bộ phân xưởng ở đây vẫn nóng như cái lồng hấp vậy.
Gần như tất cả công nhân đều để tay trần.
Nhiệt độ của chỗ này cao nhất vượt qua 50 độ, hầu hết chỗ khác cũng vượt qua bốn mươi độ.
Những nhiệt độ này dần dần truyền tới phòng chứa.
Dần dần truyền tới trong mỗi một kén tằm.
Trong đó, liền kể cả kén bị Thẩm Lãng cùng Mộc Lan rót phốt pho trắng.
Toàn bộ phân xưởng tiếng người huyên náo.
Thế nhưng khắp ngõ ngách trong nhà kho, giống như càng thêm vắng vẻ.
Giống như sự yên lặng trước khi bom nổ.
Thế rồi...
Không biết nhiệt độ trong cái kén nào đầu tiên vượt qua bốn mươi độ.
Điều kiện ẩm ướt, để phốt pho trắng càng thêm dễ bốc cháy.
- Phụt...
Trong một cái kén, vượt qua điểm cháy phốt pho trắng.
Bỗng nhiên chợt nổi lên một đám lửa xanh.
Ma trơi đáng sợ nhất!
- Ầm...
Ma trơi dấy lên!
Trình độ cháy đáng sợ của phốt pho trắng vượt xa xăng.
Trong nháy mắt, toàn bộ kén tằm bốc cháy.
Ngay sau đó, từng cái giỏ kén tằm đều bắt lửa.
Rồi mấy vạn cân kén tằm trong kho cháy toàn bộ!
Hủy diệt, bắt đầu!
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ ba, ngày hôm nay vẫn như cũ một vạn năm ngàn chữ! Ta phải đi ngủ, các huynh đệ lạy xin hỗ trợ, cho ta lực lượng a.