Chương 230: Tình cảm vợ chồng thêm phần ấm áp! Tách ra! Nữ quỷ trong đêm (2)
Mộc Lan nói:
- Bí tịch 《 Thiên Ngoại Lưu Tinh 》 chia làm chính phản âm dương, mặt chính là kiếm pháp Thiên Ngoại Lưu Tinh, bề trái là phương pháp phá giải. Vậy như thế nào tìm được mắt bão, ở mặt trái bí tịch đúng không không?
Thẩm Lãng gật đầu nói:
- Đúng, hơn nữa mặt chính bí tịch có hai trăm ba mươi trang, bề trái chỉ có ba trang. Ta lập tức dạy nương tử, cam đoan hai canh giờ nàng sẽ hiểu ngay. Đương nhiên còn có chuyện quan trọng, cùng Đường Nghiêm quyết đấu, nhất định phải dùng kiếm gỗ, không thể dùng bất luận kiếm bằng kim loại gì.
Kiếm pháp Thiên Ngoại Lưu Tinh của Đường Viêm không không chỉ có lực ly tâm cường đại, còn có lực từ, kiếm kim loại dễ bị sức mạnh này bắt được..
Mộc Lan nói:
- Thảo nào kiếm vương Lý Thiên Thu thế hệ này đã giết vợ, bởi vì một khi bại lộ phương pháp phá giải này, sự thống trị Nam Hải kiếm đảo trong nháy mắt tan rã.
Vì vô địch vĩnh viễn, Lý Thiên Thu chỉ có thể giết vợ.
Thẩm Lãng áo não nói:
- Mặc dù tìm được phương pháp phá giải, nhưng ta một chút đều không vui.
Mộc Lan nói:
- Tại sao vậy?
Thẩm Lãng nói:
- Nếu như ta chịu khó động não nhiều hơn chút nữa, hẳn là có thể tự mình nghĩ ra, cũng không cần tới Nam Hải các tìm bí tịch, như thế có vẻ ta thật vô năng.
Dù cho lời Thẩm Lãng là thật, nhưng có tính kiểu cách hơi nhiều.
Giống như đám học sinh xuất sắc khi thấy kết quả thi thì thở dài: Ôi, lần thi này tệ thiệt, có 99 điểm thôi hà.
Thế là cái đứa học dốt bên cạnh ngó thấy bài thi 30 điểm của mình tức điên, kéo đứa học xuất sắc kia vào nhà vệ sinh cho ăn phân.
Nhưng Mộc Lan lại vỗ về an ủi:
- Chồng của thiếp lợi hại nhất, là người giỏi nhất thiên hạ mà. Dù cho không tìm bí tịch, hai ba ngày sau cũng nghĩ ra mà, bất quá chúng ta coi như ra ngoài chơi một chuyến không tốt sao?
Tiếp tục, Mộc Lan bỗng nhiên vươn đầu lưỡi liếm trên bờ môi Thẩm Lãng một cái.
- Được rồi, phu quân lợi hại dạy thiếp đi.
...
Chờ đến khi Thẩm Lãng cùng Mộc Lanvề đến nhà.
Phương pháp phá giải Thiên Ngoại Lưu Tinh cũng đã học xong.
Lộ trình tình yêu ngọt ngào hạnh phúc của Mộc Lan cũng tạm thời qua một đoạn thời gian.
Tổng thể mà nói, thời gian mấy ngày nay đặc biệt để cho người ta say sưa, ngoại trừ một ngày bên ngoài phải tắm ba lần.
Bởi vì tên phu quân biến thái này, nếu hơn ba canh giờ không có tắm, tay hắn liền không muốn đụng đến nàng.
Mặc dù mỗi một lần động tác Thẩm Lãng quá trớn, Mộc Lan tức muốn đập rớt móng tay của hắn.
Lo lắng tay chàng không đến, lại lo lắng tay chàng làm chuyện xằng bậy.
Suy nghĩ của con gái, rõ ràng rất chi là... phức tạp.
Thảo nào đàn ông ngay thẳng, đàn bà lại quanh co lòng vòng.
Đương nhiên, có chút con gái có trái tim đàn ông càng thêm lòng vòng quanh co.
Sau khi về nhà, Thẩm Lãng nghe được tin Từ Quang Doãn cùng Từ Thiên Thiên chết.
- Trương Xung quả nhiên không để cho ta thất vọng. - Thẩm Lãng nói.
Thủ đoạn độc ác đến nước này, hơn nữa biết diễn trò như thế, rõ ràng lợi hại a.
Mộc Lan nói:
- Cái người tên Trương Xung này, như sói như cọp, đối với người của mình ác độc như vậy, huống chi là đối với địch nhân. Đụng tới đối thủ như vậy, thật là làm cho người cực sợ.
Thẩm Lãng buồn bã nói:
- Nương tử, đối thủ đụng đến ta như vậy mới để cho người ta đứng không chán chứ.
Đáng tiếc ở đây không ai nghe hiểu gì hết trơn, Lãng gia hiu quạnh như tuyết.
...
Ngay sau khi lễ đưa tang Từ Quang Doãn cùng Từ Thiên Thiên kết thúc vào lúc ban đêm!
Nguyên bản trăng sáng trời trong.
Bỗng nhiên một đám mây đen, che khuất mặt trăng.
Toàn bộ bầu trời thành Huyền Vũ, trong nháy mắt chìm vào bóng đêm như một con quái thú khổng lồ che lấy vậy.
Mưa gió sắp đến!
Lúc sắc trời còn chưa tối, toàn bộ thành Huyền Vũ chính thức cấm đi lại ban đêm.
Bất luận kẻ nào chờ không được ra ngoài, không được xuất hiện ở trên bất kỳ con đường nào, người nào chống lại giết chết bất luận tội.
- Cấm đi lại ban đêm!
- Cấm đi lại ban đêm!
Đám binh sĩ của đội chủ vệ của phủ Thành chủ Huyền Vũ, sở Thiên Hộ Diêm Sơn, sở Thiên Hộ Huyền Vũ, sở Thiên Hộ Nam Sơn gần như dốc hết toàn bộ lực lượng.
Toàn bộ mỗi một quan khẩu thành, mỗi một ncửa thành, mỗi một con phố thành Huyền Vũđều giới nghiêm toàn bộ.
Nhiều đội kỵ binh phi nước đại..
Toàn bộ không khí thành Huyền Vũ xơ xác tiêu điều nghiêm trọng.
Không hề nghi ngờ, có đại nhân vật sắp tới.
Có đại sự phải phát sinh!
...
- Ầm ầm ầm rầm...
Một trận tiếng vó sắt dồn dập xé rách bóng tối vắng vẻ.
Toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy.
Một nhánh kỵ binh tinh nhuệ màu đen, như là như thủy triều cuộn trào mãnh liệt về phía phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Nơi đi qua, toàn bộ mặt đất gần như đều đang run rẩy.
Ở giữa đám kỵ binh này, một chiếc xe ngựa to lớn màu đen, phía trên treo vương kỳ Việt quốc.
Cả nhánh đại quân trực tiếp xuyên thành mà qua.
Vô số vó sắt va chạm khiến cả thành Huyền Vũ đều ở đây run rẩy.
Vô số dân chúng trốn ở bên trong căn phòng run lẩy bẩy, thậm chí không dám hé mắt nhìn ra cửa.
Một lúc lâu sau!
Nhánh kỵ binh bóng đêm trực tiếp vọt tới dưới lâu đài phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Tiếp đó bắt đầu xếp thành hàng!
Thật chỉnh tề, sát khí bức người.
Kỷ luật nghiêm minh, tinh nhuệ cực kỳ.
Một thái giám xuống ngựa, lớn tiếng nói:
- Khâm sứ quốc quân giá đáo, Huyền Vũ Bá Kim Trác quỳ xuống nghênh tiếp.
Huyền Vũ Bá Kim Trác, phu nhân Tô Bội Bội, thế tử Kim Mộc Thông, tiểu thư Kim Mộc Lan đi ra.
Mấy người này đều mặc trang phục phù hợp cho quý tộc nước Việt, cẩn thận tỉ mỉ, đi ra cổng, quỳ xuống đất nghênh tiếp.
- Thần Kim Trác, bái kiến điện hạ!
Chiếc xe ngựa to lớn mở ra một cánh cửa, một thái giám quỳ trên mặt đất làm bậc thang.
Một người đàn ông còn trẻ, mặc hoàng bào, đạp lưng thái giám đi xuống.
Tổng đốc hành tỉnh Thiên Nam Chúc Nhung, hơi khom người, đi phía sau gã
Người trẻ tuổi này, chính là con trai thứ tư của quốc quân, Doanh Quốc công Ninh Chân.
Huyền Vũ Bá đặc biệt khiếp sợ, thật không ngờ cấp bậc của khâm sứ lại cao như thế.
Ý chí của quốc quân lại mãnh liệt như thế sao.
Tiếng chuông quyết chiến bao vây tấn công phủ Bá Tước Huyền Vũ lại do hoàng tử tự gõ à?
Tứ hoàng tử Ninh Chân ngó Huyền Vũ Bá một cái, lại nhìn Kim Mộc Lan một cái, phất tay nói:
- Nhận đi.
Tiếp đó, một mình gã tiến lên phía trước, đi vào lâu đài phủ Bá Tước.
Mấy trăm tên võ sĩ nhanh chóng nhảy vào bên trong phủ Bá Tước, tiếp quản mỗi một chỗ phòng ngự.
Tổng đốc hành tỉnh Thiên Nam Chúc Nhung khom lưng theo sát phía sau đám người Huyền Vũ Bá Kim Trác.
Sau khi tiến vào đại sảnh phủ Bá Tước.
Tứ hoàng tử Ninh Chân xuất ra một cuộn màu vàng.
- Bệ hạ có chỉ, Huyền Vũ Bá quỳ tiếp chỉ!
...
Mộ của Từ Quang Doãn.
Từ Thiên Thiên dập đầu xuống ba cái.
Đúng vậy, vì báo thù, cái gì nàng cũng chịu làm!
Đau khổ vô tận đã qua.
Bây giờ còn dư lại chính là thù hận thấu xương.
Dòng thù hận này như là ngọn lửa, đốt cháy tâm linh của nàng, đốt cháy linh hồn nàng.
Đối với chuyện đã làm trong quá khứ, nàng không có hối hận.
Bởi vì, linh hồn của nàng đều chứa không nổi hai chữ hối hận.
Tất cả tình cảm, tất cả sức mạnh của nàng, toàn bộ đều dùng để thù hận.
Cả người nàng, giống như một ngọn lửa.
Không chỉ đốt cháy bản thân, lại thêm muốn hủy diệt kẻ địch.
Niềm tin duy nhất chống đỡ cho nàng sống tiếp chính là báo thù.
Vì báo thù, nàng tình nguyện kiêu vũ với ma quỷ.
Kẻ thù của kẻ thù, chính là bè bạn.
Mà thứ ma quỷ này, chính là Thẩm Lãng!
Từ Thiên Thiên cuối cùng nhìn bia mộ của Từ Quang Doãn một lần cuối rồi nói:
- Phụ thân, hãy chờ con!
- Chờ đến khi con giết Trương Tấn xong, sẽ xuống đất chăm sóc phụ thân..
Dứt lời, Từ Thiên Thiên hướng về phía phủ Bá Tước Huyền Vũ chạy như bay.
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, viết đến sáu giờ sáng, rõ ràng thật là khó viết, nhưng mà cảm giác cũng không tệ lắm, ta ngủ mấy canh giờ, đứng dậy tiếp tục gõ chữ.