Chương 236: Cẩu nam nữ Thẩm Lãng Thiên Thiên! Đã định kết cục chiến thắng, vô địch thật quạnh hiu (2)
- Kengg!
Tia lửa văng khắp nơi!
Trên cái khôi giáp kiểu mới mà Thẩm Lãng thiết kế, chỉ để lại một đường dấu vết, căn bản không có bị chém đứt, ngay cả vết rách cũng chẳng có.
Mà chiến đao Bá Tước phủ Tấn Hải, trực tiếp cuốn lưỡi.
Quá kinh ngạc!
Mạnh dữ dội!
Giáp sắt và đao thép Thẩm Lãng thiết kế đều vượt xa đối thủ.
Huyền Vũ Bá nhìn Thẩm Lãng mà không thể nào hiểu nổi.
Thằng con rể này thật tài giỏi, cái gì nó cũng biết hết.
Không tính đến chuyện có kiến thức về thuốc nhuộm, lại tinh luyện kim loại chuyên nghiệp như vậy, làm thứ gì cũng tinh thâm đến thế.
Lẽ nào cũng chính là thần tiên trao tặng à?
Có áo giáp cùng chiến đao kiểu mới, như vậy trận chiến thứ ba, liền không cần trì hoãn nữa.
Ba trận chiến hai thắng!
Phủ Bá Tước Huyền Vũ tất thắng.
Khi tất cả mọi người cảm thấy phủ Bá Tước Huyền Vũ tất bại, kỳ thực kết cục đã sớm định ra rồi.
...
Thẩm Lãng đi tới trước bản đồ lớn.
- Tranh chấp đảo Kim Sơn, chúng ta tất thắng!
- Nhưng một kỳ thủ cao minh, không thể chỉ thấy thắng lợi trước mắt, mà là muốn nhìn thấy bước thứ hai, bước thứ ba, bước thứ tư!
- Chúng ta không có khả năng vĩnh viễn phòng thủ bị động, Trương Xung ra chiêu gì, chúng ta liền phòng chiêu đấy, như thế vĩnh viễn không thắng được.
- Tất cả mọi người cho rằng chuyện tranh chấp đảo Kim Sơn chúng ta tất bại, đây là ưu thế thật lớn. Điều này đại biểu cho kẻ địch không có kế hoạch gì cho trình tự kế tiếp. Như vậy chúng ta là có thể thu được quyền chủ động, chuyển phòng thủ sang tấn công, để cho kẻ địch rơi vào tiết tấu của chúng ta!
- Cho nên, chúng ta muốn không những thắng lợi tranh chấp đảo Kim Sơn, mà còn muốn sắp xếp ván cờ kế tiếp, một lần đánh bại Trương Xung, đồng thời một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, hoàn toàn giải quyết nguy cơ tân chính của Bá Tước phủ Huyền Vũ.
- Kế tiếp, tất cả tài nguyên chúng ta, tất cả trọng tâm, đều phải đặt vào bước thứ hai, ba, bốn sau khi tranh đảo Kim Sơn!
- Bước thứ hai này, con đặt cho nó là chiến lược đảo Vọng Nhai. Bước này, chúng ta phải đối mặt hội Ẩn Nguyên. Bước thứ hai này, mặt ngoài là kiếm tiền, trên thực tế là vì đắp nặn một tầng kim thân cho đảo Vọng Nhai, hoàn toàn giải quyết nguy cơ nợ nần của chúng ta.
- Bước thứ ba, con gọi là chiến lược giết lợn, vào thời khắc mấu chốt, biến đảo Vọng Nhai thành một con mồi to lớn cùng cạm bẫy! Hấp dẫn kẻ địch của chúng ta nhảy sang, rơi vào đây!
- Bước thứ tư, con gọi là chiến lược sóng to gió lớn, cũng có tên là chiến lược cách biển làm vua.
- Một khi bước thứ tư thành công, chúng ta chẳng những có thể hoàn toàn đánh bại Trương Xung, hơn nữa có thể làm một mẻ, khoẻ suốt đời, giải quyết triệt để nguy cơ tân chính của phủ Bá Tước Huyền Vũ chúng ta, từ đó về sau cũng không cần lo lắng đồ đao tân chính quốc quân rơi vào đầu chúng ta, chuyển bị động thành chủ động!
Mặc dù mọi người còn nghe được như lọt vào trong sương mù.
Nhưng Bá Tước Huyền Vũ lại hơi hiểu trình tự chiến lược kế tiếp của Thẩm Lãng.
Bởi vì có chút chi tiết, Thẩm Lãng đã dùng văn chương báo cáo cho nhạc phụ đại nhân xem trước rồi.
Độ hoàn thiện đặc biệt cao.
Nhưng tính khả thi cũng vậy.
Tiếp đó...
Ông ta sửng sốt chưa từng có, ngó mà thầm than.
Ván cờ chiến lược này, tổ tiên đi một bước, đã là hết sức tài ba.
Hiện tại Thẩm Lãng là đi một bước, vạch kế hoạch bốn bước.
Khi người khác vẫn còn đang mưu đồ tranh chấp đảo Kim Sơn, hắn đã đào một phần mộ chính trị cho Trương Xung rồi.
Đã vì phủ Bá Tước Huyền Vũ vạch kế hoạch một con đường thênh thang rộng mở.
Lúc này, trong lòng Bá Tước Huyền Vũ cùng thầy đồ Lâm lúc này thực sự chỉ có một câu nói, trí gần như yêu!
Thẩm Lãng giảng giải tiếp:
- Thiên hạ không có kế sách vẹn toàn, kế tiếp có thể xem việc lớn thành hay không, sẽ phải xem thực tiễn của chúng ta. Căn cứ tiết tấu bốn cái chiến lược này, nhưng đồng thời lại phải giữ vững tùy cơ ứng biến, thực tiễn mới là tiêu chuẩn kiểm nghiệm chân lý duy nhất.
Bá Tước Huyền Vũ nói:
- Lãng nhi, kế tiếp con có thể điều phối tất cả tài nguyên phủ Bá Tước, phân việc cho một số người, bao gồm cả ta.
- Dạ! - Thẩm Lãng nói:
- Kế tiếp nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta vẫn là tranh đảo Kim Sơn, đấu ba trận chiến kia!
- Mặc dù chúng ta gần như đã tất thắng, nhưng vẫn phải toàn lực ứng phó!
- Bởi vì tranh chấp đảo Kim Sơn, hoàn toàn quyết định số phận phủ Bá Tước Huyền Vũ chúng ta tiếp theo.
- Nếu như bước đầu tiên này thua, vậy ba bước phía sau cũng không có chút ý nghĩa nào, trăm năm cơ nghiệp gia tộc họ Kim cũng sẽ hoàn toàn chôn vùi.
- Chỉ có thắng được tranh chấp đảo Kim Sơn, mới có thể cho kẻ địch của chúng ta một bạt tai thật mạnh, thọt một đao ngay tim bọn họ thật đau.
- Để cho bọn họ hoàn toàn mất phương hướng để rơi vào tiết tấu của chúng ta.
Nhưng vào lúc này!
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Kim Trung bẩm báo:
- Cô gia, Từ Thiên Thiên cầu kiến, nói vô cùng khẩn cấp!
Bá Tước Huyền Vũ và những người khác không khỏi kinh ngạc.
Từ Thiên Thiên không phải đã chết rồi ư?
Mà Thẩm Lãng trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Cô ả này, quả nhiên không có chết!
Hắn dùng mánh khóe đặc biệt ghi trên công thức nhắc nhở Từ Thiên Thiên, nhưng chỉ là vô tâm làm ra mà thôi.
Từ Thiên Thiên đến tột cùng có chết hay không? Trong lòng hắn cũng không chắc.
...
Mấy phút sau!
Thẩm Lãng gặp được Từ Thiên Thiên.
Thực sự giống như hai người khác nhau.
Nàng thực sự gầy rất nhiều, trước kia là khá nở nang, hiện tại lại có vẻ mảnh dẻ như dương liễu.
Thế nhưng, nàng cũng không tiều tụy, ngược lại lộ ra vẻ kích động xinh đẹp.
Cả người phảng phất như một ngọn lửa đang bùng cháy, tràn đầy điên dại.
- Thẩm Lãng, tên Vua Hải Tặc con Cừu Kiêu phái người quăng độc thi vào giếng trên đất phong các ngươi, muốn tạo ra ôn dịch. Hai canh giờ trước, bọn họ ở Xuân Nha Trang, tổng cộng đầu độc tám cái giếng. Mà bọn họ đã nhìn thấy ta, cũng biết ta là ai.
Thẩm Lãng vừa nghe, tức khắc rợn cả tóc gáy.
Hành vi của Cừu Kiêu đến nước này quả thực diệt sạch nhân tính!
Hắn lập tức hạ lệnh:
- Kim Hối, ngươi lập tức dẫn cao thủ đi giết đám hải tặc này, không buông tha cho bất kỳ người nào. Tra hỏi rõ ràng đến tột cùng những giếng nước nào bị hạ độc thi, trước tiên hãy đổ một số lượng lớn vào nước giếng cho sôi lên, rồi phong tỏa đám giếng này triệt để. Thông qua những người chuyên môn khai thác giếng mới.
- Dạ! - Kim Hối tuân lệnh đi.
Mộc Lan đi ra bảo:
- Phu quân, thiếp cũng đi làm.
Thẩm Lãng gật đầu.
Mộc Lan cùng đi theo.
Từ đầu tới đuôi, nàng cũng chưa thèm nhìn Từ Thiên Thiên một cái.
Tức khắc cả gian phòng cũng chỉ có hai cô nam quả nữ Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
Đôi cẩu nam nữ chồng trước vợ trước!
...
Lúc này Từ Thiên Thiên có vẻ càng kiêu ngạo, nỗ lực thẳng lưng, duỗi thẳng cổ, như gà mái nhỏ bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu vậy.
Nàng muốn chiến đấu cùng người nào?
Đương nhiên là cùng Thẩm Lãng!
Lúc này trong lòng nàng tự ai tự oán, nhưng lại tràn đầy lòng tự trọng mãnh liệt.
Hơn nữa, nàng còn có cảm giác có chút quyền chủ động.
Cuối cùng, nàng báo tin cứu vãn rất nhiều người trên đất phong phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Với lại, vừa nãy bằng vào sức mình, giết chết năm hải tặc.
Nàng cảm thấy Thẩm Lãng là rất nhạy bén, thế nhưng sau khi mình lột xác thức tỉnh cũng chẳng kém.
Thẩm Lãng lạnh nhạt nói:
- Từ Thiên Thiên, ngươi mới vừa giết người hả.
Nghe những lời này, Từ Thiên Thiên hết hồn.
Hả… Cái này cũng nhìn ra được? Thẩm Lãng thông minh đến nước này sao?
Thẩm Lãng nói:
- Ánh mắt của ngươi phấn khích điên dại, hơn nữa khóe miệng còn có máu tươi, là vết thương mới.
Từ Thiên Thiên nỗ lực để cho mình bình tĩnh lại, sau đó dùng cố gắng dùng giọng điệu bình thản nhất:
- Ta muốn báo thù.
Thẩm Lãng đáp:
- Được thôi!
Từ Thiên Thiên nói:
- Ta muốn hủy diệt cha con Trương Xung cùng Trương Tấn, khiến bọn họ chết không có chỗ chôn.
Thẩm Lãng nói:
- Được!
Từ Thiên Thiên nói:
- Ngươi có thể làm được ư?
- Có thể. - Thẩm Lãng đáp:
- Thế nhưng ngươi nguyện trả giá đắt cho điều này hay không?
Từ Thiên Thiên nói:
- Bất kỳ giá nào cũng được.
Thẩm Lãng nhìn phía nàng, nói một cách quái dị:
- Thực sự bất kỳ giá nào cũng được sao?
Từ Thiên Thiên trực tiếp đứng dậy, cởi váy của mình ngay, lộ ra tiết khố cùng áo yếm, còn có da thịt trắng như tuyết.
- Ta nói, bất kỳ giá nào đều được. Thẩm Lãng cô gia nếu như bây giờ muốn thân thể ta, tại đây ta liền có thể vì ngươi mở hai chân. - Từ Thiên Thiên nhấn mạnh từng chữ.
Thẩm Lãng lắc đầu nói:
- Không được, ngươi chẳng thật lòng.
Từ Thiên Thiên nói:
- Chẳng lẽ còn muốn ta chủ động cỡi lên thân thể của ngươi, mới xem như là thành tâm à?
Thẩm Lãng nói:
- Ngươi không tắm mấy ngày rồi?
Từ Thiên Thiên kinh ngạc nói:
- Hai ngày rưỡi, sao thế?
Thẩm Lãng nói:
- Phụ nữ hai ngày rưỡi chưa tắm chỗ ấy đều chua, để cho người ta hạ miệng kiểu gì? Ngươi còn nói mình thành tâm hử? Nếu là ngươi cố tình muốn quyến rũ ta, muốn hiến thân cho ta, sớm đã tắm táp thân mình cho sạch sẽ thơm ngát rồi.
Nghe những lời này, Từ Thiên Thiên trong lòng phẫn hận: Thẩm Lãng, đ* mẹ ngươi.
Tiếp đó, nàng trực tiếp đi ra phía ngoài nói:
- Thùng tắm ở nơi nào, ta đi tắm cho sạch.
Thẩm Lãng lắc đầu nói:
- Không, ta không cần ngươi tắm, cũng không cần ngươi hiến thân cho ta. Ta cần ngươi đi một chỗ, làm một chuyện, câu dẫn một người.
Da đầu Từ Thiên Thiên từng đợt tê dại.
Trước mắt cái vụ gặp mặt đàm phán này cùng trong tưởng tượng của nàng hoàn toàn khác nhau.
Nàng vốn tưởng rằng Thẩm Lãng sẽ giữ nàng bên người làm nô tỳ, hoặc là kiếm tiền cho hắn, thật chẳng ngờ hoàn toàn không phải.
Tư duy của Thẩm Lãng, căn bản là thiên mã hành không.
- Đi nơi nào, câu dẫn ai? - Từ Thiên Thiên hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Đi thành Nộ Triều, câu dẫn con gái lớn của Vua Hải Tặc, tiểu thư thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi!
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất năm nghìn chữ, lại là viết đến hừng đông sáu giờ, ta đi ngủ mấy canh giờ.