Chương 270: Kế hoạch bá nghiệp hoành tráng! Thiên Thiên và Thẩm tra nam thông đồng dụ dỗ (2)
Mấu chốt là những thứ nó thiếu đều được Thẩm Lãng đền bù.
Như vậy thế tử này, có thể chính là thế tử tốt nhất.
Còn Thẩm Lãng có dã tâm, phải cướp đoạt cơ nghiệp thành Huyền Vũ? Phải hoạ từ trong nhà?
Đừng nói giỡn!
Thẩm Lãng đối với địch nhân thủ đoạn độc ác, nhưng đối với người của mình lại dịu dàng vô cùng.
Nếu hắn muốn đoạt cơ nghiệp gia tộc họ Kim, vậy trước tiên phải giết quách Kim Mộc Thông.
Thẩm Lãng không tiếc giết chết chết cậu em vợ này sao?
Khỏi cần nói, chỉ tiêng tiểu Băng, liền cũng đủ để Thẩm Lãng giơ tay đầu hàng.
Người này với tiền tài cùng quyền thế không có để vào mắt nửa điểm, hắn chỉ quan tâm người bên cạnh.
Còn có, hắn chỉ thích chơi!
Cái gì đấu tranh ngươi chết ta sống, cái gì cuộc chiến quyền lực.
Đối với Trương Xung mà nói, có lẽ là lý tưởng, có lẽ là hoài bão chính trị cả đời.
Nhưng đối với Thẩm Lãng mà nói, chỉ là một trò chơi.
Thẩm Lãng nói:
- Vị hôn thê của nhóc mập, là nhà ai?
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Phủ Bá tước Vũ An, con gái của gia tộc họ Tiết, Tiết Lê!
Quả là gia tộc lợi hại.
Phủ Bá tước Vũ An, đồng dạng là quý tộc lâu đời Việt quốc, hơn nữa thứ hạng cùng phủ Bá Tước Huyền Vũ tương xứng, thậm chí còn hơn nhích hơn một chút.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ có hơn một ngàn ba trăm cây số vuông đất phong, phủ Bá tước Vũ An ở ven biển miền nam, cộng thêm tất cả đảo lớn nhỏ, có thể còn muốn vượt qua cái diện tích này.
Bất quá nhà ông tác đặc biệt khiêm tốn, công bố tư quân ra ngoài chỉ có hai nghìn.
Thế nhưng... nhà ông ta có một chỗ lợi hại.
Nam Hải kiếm phái!
Tuy rằng biểu hiện ra, Nam Hải kiếm phái cùng phủ Bá tước Vũ An không có một chút quan hệ, nhưng ai cũng biết đây là cơ sở của gia tộc họ Tiết.
Chưởng môn Nam Hải kiếm phái Yến Nam Phi, võ đạo đại tông sư, biểu hiện ra họ Yến, nhưng kì thực người của gia tộc họ Tiết.
Phủ Bá tước Vũ An tuy rằng chỉ có hai nghìn tư quân, thế nhưng Nam Hải kiếm phái có chừng hơn hai ngàn tên đệ tử.
Hơn nữa Nam Hải kiếm phái điều giáo rất nhiều sát thủ, gián điệp, không biết làm bao nhiêu chuyện bẩn thỉu rồi.
Cho nên, tuy rằng thế lực phủ Bá tước Vũ An lớn hơn, nhưng cái mồi lửa tân chính không đốt đến đầu ông ta.
Hơn nữa gia tộc này cho tới nay đều đặc biệt khiêm tốn, quốc nội có chuyện gì cũng không tham gia, khiến người ta cảm giác giống như không có tiếng tăm gì vậy.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Ở hơn một trăm năm trước, tổ tiên Kim Trụ với gia tộc họ Tiết có ơn trời cao đất rộng, gần như cứu vớt toàn bộ vận mệnh gia tộc họ Tiết. Hơn nữa lúc đó Vũ An Bá Tiết Thiên Triệt là đệ tử của tổ tiên Kim Trụ, đây chính là hình thức ban đầu của Nam Hải kiếm phái. Từ đó về sau, hai nhà chúng ta liền qua lại thân thiết trăm năm, giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau.
- Hơn nữa Mộc Lan lúc nhỏ, chính là tập võ ở Nam Hải kiếm phái. Thế nhưng mấy năm trước, quan hệ hai nhà tự dưng cũng lạnh nhạt dần. Tiết Lê cùng Thông nhi hôn sự cũng không đề cập nữa, không huỷ hôn, cũng không thành hôn, luôn luôn kéo dài đến bây giờ.
Thẩm Lãng nhướng mày.
Loại người này buồn nôn nhất.
Chẳng từ hôn thoái hôn, cứ như vậy kéo dài dây dưa.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Nửa tháng trước ta đã phái ra sứ giả, để gia tộc họ Tiết cho chúng ta một câu trả lời hợp lý, rốt cuộc là kết thúc hôn ước, còn tiếp tục hôn ước? Không thể cứ mãi kéo dài vô tận, Thông nhi lớn tuổi đã nên lấy vợ sinh con.
Đây thật là tai vạ đến nơi mỗi người bay tứ tán, tường đổ người ta từ bỏ.
Ý kiến của quốc quân mới vừa ra, bên phủ Hầu tước Trấn Viễn kia liền khẩn cấp huỷ hôn.
Con dao của quốc quân mới vừa hạ xuống, bên phủ Bá tước Vũ An kia liền lập lạnh lùng, cùng gia tộc họ Kim phân rõ giới hạn.
Cái gì quan hệ minh hữu thông gia, thời khắc mấu chốt đều không dựa vào được.
Nhưng vào lúc này, Kim Trung ở phía ngoài nói:
- Cô gia, tiểu thư Từ Thiên Thiên bí mật đến, cầu kiến ngài.
Bá tước Huyền Vũ nghe xong, lập tức rời đi.
Bởi vì cái sợi dây này con rể không nắm chắc được.
Có một số việc còn là không biết làm gì cho thỏa đáng, có mấy lời cũng không thể nghe đến cho thỏa đáng.
...
Trong căn nhà bên bờ Nộ Giang!
Thái Thú Trương Xung không nhìn nước sông cuồn cuộn mà nhìn bản đồ trên vách tường.
Ánh mắt của ông ta đầu tiên rơi vào đảo Kim Sơn, sau cùng rơi vào thành Nộ Triều, quần đảo Lôi Châu.
Toàn bộ diện tích quần đảo Lôi Châu cộng lại, gần như cũng gần bằng quận Nộ Giang.
Đây là một mảnh đất ngoài vòng pháp luật, có mấy vạn hải tặc chiếm cứ.
Nhất là thành Nộ Triều!
Trương Xung chưa từng đi, nhưng đã phái rất nhiều thám tử.
Trải qua hai mươi mấy năm xây dựng, cộng thêm đây là trung tâm mua bán trên mặt biển phía đông nước Việt, hoàn toàn được xưng là thành tường cao dày, cơ hồ là một tòa pháo đài không thể phá vỡ.
Gần như tất cả thám tử đều qua lại báo, thành Nộ Triều so với quận thành Nộ Giang còn muốn sầm uất, hơn nữa còn là một tòa thành say mê tiền bạc.
Cừu Thiên Nguy chính là vị chủ nhân chí cao vô thượng của tòa thành thị này.
Toàn bộ quần đảo Lôi Châu, chỉ biết có Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy, không tiếp thu bất luận thứ quốc quân gì cả.
Đây là một con cá mập hoàn toàn không bị khống chế.
Lúc trước Trương Xung thật tình không muốn để cho cái con cá mập này vào cuộc.
Thế nhưng bây giờ đã không có lựa chọn nào khác.
Nếu không có lựa chọn nào khác, vậy không bằng... chơi cho lớn hơn chút nữa.
Để tạo nên kế hoạch xây dựng nghiệp lớn càng thêm kinh người.
Hơn một trăm năm trước, chuyện Bá tước Kim Trụ có thể làm được, Trương Xung ta đây... Chưa chắc không thể làm nổi.
Một khi hoàn thành cái sự nghiệp to lớn này.
Vậy Trương Xung ta đây liền xác định chắc chắn vào Thượng Thư Đài, biến thành thiên cổ danh thần Việt quốc.
Thậm chí phong hầu bái tướng, cũng có thể.
Chỉ bất quá, đây là một bàn cờ lớn hơn.
Cũng là ván cờ nguy hiểm hơn.
Chỉ cần có chút lơ là sẽ tan nát.
Cái này trong ván cờ, không chỉ có có con cá mập hung tàn đáng sợ Cừu Thiên Nguy.
Còn có cả một tên kỳ thủ Thẩm Lãng trí gần như yêu.
Trương Xung ta đây còn chưa từng hạ xuống ván cờ khổng lồ nguy hiểm như vậy.
Ta có thể thắng à?
Ta không biết có thể thắng hay không.
Thế nhưng Trương Xung ta đây một khi quyết định, liền thẳng tiến không lùi, dù cho tan nát, cũng sẽ không tiếc.
Một khi thành công!
Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy, phủ Bá Tước Huyền Vũ, phủ Bá tước Tấn Hải, còn có vô số người sẽ trở thành xương khô dưới chân ta.
Làm nền ta bước lên sự nghiệp rực rỡ tột bậc.
Một khi thất bại!
Vậy... Hiển nhiên bụi về bụi, đất về đất!
Nhìn con gái Trương Xuân Hoa phía bên trên, trong lòng Trương Xung có chút không nỡ.
Thành Nộ Triều, đó là tuyệt đối chỗ hổ lang.
- Xuân Hoa, vi phụ có một việc cho con làm.
Trương Xuân Hoa lúc đầu lười biếng nằm co, nghe được lời của cha xong, lập tức thân thể mềm mại ngồi thẳng, ngẩng đầu ưỡn ngực.
- Cái gì ạ?
Trương Xung nói:
- Vi phụ muốn con đi một chuyến đến thành Nộ Triều!
Trương Xuân Hoa run lên nói:
- Phụ thân, người không phải là muốn đưa con cho tên cầm thú Cừu Thiên Nguy ngủ đấy chớ
Trương Xung tức khắc tức giận đến râu mép cũng giật giật.
- Trương Xung ta đây có dã tâm, nhưng không phải súc sinh, vì tiền đồ mình đem con gái đẩy mạnh vào hố lửa. - Trương Xung nói:
- Con biết Cừu Yêu Nhi không?
- Tiểu thư thành Nộ Triều à? - Trương Xuân Hoa nói:
- Nữ cướp biển trong truyền thuyết thích đàn bà? Nữ bá vương đè bẹp Cừu Kiêu trên biển sao?
Trương Xung gật đầu.
- Bảo con đi câu dẫn con ả đó à? - Trương Xuân Hoa nói:
- Câu dẫn đàn ông thì con còn được, nhưng câu dẫn đàn bà thì con chưa thử qua.
- Không phải câu dẫn. - Trương Xung nói:
- Chỉ là dùng biện pháp biến thành nhân vật không thể thiếu bên người cô ta, hơn nữa con là đại diện toàn quyền cho ta.
- Được, chuyện này con có thể làm được. - Trương Xuân Hoa nói:
- Khí tức hồ ly tinh của con đã dùng hết ở bên Thẩm Lãng rồi, dẫn đến tổn thương nguyên khí nên không còn hơi sức mà đi câu dẫn người ta, nhưng khí lực làm việc khác thì còn nhiều mà!
- Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ chuẩn bị sơ sơ, sáng sớm ngày mai con phải xuất phát, đi đến thành Nộ Triều!
- Vâng!
...
Từ Thiên Thiên lại một lần nữa xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng, trên người thơm ngào ngạt.
Mới vừa tắm rửa xong, hơn nữa còn phun tinh dầu hoa hồng.
- Thiên Thiên, ngươi thế nào lại gầy vậy, làm tim ta đau nhói. - Thẩm Lãng nói.
Từ Thiên Thiên liếc Thẩm Lãng một cái:
- Mong nhớ ngày đêm, tối không thể chợp mắt, cho nên làm sao mập nổi.
Thẩm Lãng nói:
- Ước định của chúng ta lúc trước, tính sao đây?
Nếu Thẩm Lãng thua tranh chấp đảo Kim Sơn, hắn và Từ Thiên Thiên phải đi đầu nhập vào Tam vương tử.
Nếu Thẩm Lãng thắng, thì Từ Thiên Thiên phải đi thành Nộ Triều câu dẫn nữ bá vương trên biển, tiểu thư thành Nộ Triều Cừu Yêu Nhi.
- Đương nhiên chắc chắn. - Từ Thiên Thiên đáp:
- Tấm thân này của ta không bị đàn ông chà đạp, còn không bằng ngủ với đàn bà, ta ngày mai là có thể xuất phát đi thành Nộ Triều, nằm vùng ở bên người Cừu Yêu Nhi.
Tiếp tục Từ Thiên Thiên nói:
- Nhưng mà Thẩm Lãng, ngươi thế nào lại cảm thấy ta không có khả năng phản bội ngươi? Sau khi ta biến thành tâm phúc tuyệt đối của Cừu Yêu Nhi xong, dựa vào cái gì còn phải nghe mệnh lệnh của ngươi vậy?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng vậy, ngươi nói rất có đạo lý a.
Từ Thiên Thiên nói:
- Vậy ngươi có muốn trước khi ta ra đi ngủ trước với ta, thừa cơ làm lớn bụng của ta sao?
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ ba, ngày hôm nay vẫn như cũ canh ba một vạn sáu, cuồng xin mọi người hỗ trợ. Ta tiếp tục gõ chữ, là ngày mai ra sức up!