Chương 279: Cô gái trà xanh Thiên Thiên! Thẩm Lãng với cô gái từ hôn Tiết Lê (1)
(*) Chú thích của Bánh: không nên đánh đồng Cừu Yêu Nhi cùng Huyết Quan Âm của quyển sách trước, nàng chính là một người cực kỳ trâu bò, vì thế ta đổi biệt hiệu của nàng thành Ma La Sát
(*) Chú thích của Mèo Thầy Mo: Nhân vật mà Bánh nhắc đến là Huyết Quan Âm, là một nữ cướp biển trong truyện Thái giám Võ Đế. Bên cạnh đó, có tí chú thích về tựa chương, nguyên tác ghi “trà biểu” (trà kỹ nữ) nhưng ở Việt Nam, các bài báo về Cbiz lại thịnh hành dùng từ “cô gái trà xanh” hơn. Đây là từ thịnh hành trên internet TQ, nhằm ám chỉ những cô gái ngoài mặt thanh thuần, hiền lành nhưng bên trong thối nhát, bán thân xác đổi chác lấy tiền tài, danh vọng, sẵn sàng hãm hại người khác.
Lúc này Từ Thiên Thiên, hoàn toàn xuất tất cả thủ đoạn.
Sự mảnh mai, vẻ quyến rũ, toàn thân từ trên xuống dưới giống như không có xương vậy, đôi mắt to ngập nước dường như muốn trào nước mắt đến nơi.
Dù cho lúc đối mặt Trương Tấn, nàng cũng không có ra sức đến thế.
Nhất là sau khi lạy xuống, mông của nàng là nhô thật cao, cộng thêm thắt lưng mảnh cực kỳ, cái hình ảnh đó ngươi tưởng tượng mà xem.
Đổi thành tra nam Thẩm Lãng, chỉ sợ sớm đã lấy ra kéo cắt luôn từ đó, vén cũng không kịp.
Nhưng mà...
Ma La Sát Cừu Yêu Nhi mặt không chút thay đổi, vẻ mặt lãnh khốc.
- Ta, không thích nữ nhân.
Từ Thiên Thiên kinh ngạc.
Thiệt hay giả?
Bên ngoài không đều đang đồn ngươi thích nữ nhân sao?
Ngươi không thích đàn bà? Vậy... Vậy ta nên làm cái gì bây giờ a?
- Nhưng mà chuyện của ngươi thì ta từng nghe. - Cừu Yêu Nhi nói:
- Không nghĩ tới ngươi còn sống.
Từ Thiên Thiên tức khắc vừa quỳ vừa tiến tới, ôm chân Cừu Yêu Nhi nói:
- Tướng quân, tiểu nữ rõ ràng đến bước đường cùng, thiên hạ to lớn cũng không có chỗ cho tiểu nữ dung thân, van cầu ngài cứu tiểu nữ với.
Hai chân này thật dài, thật thẳng, hình dạng thật hoàn mỹ, xúc cảm thật tốt.
Thật không ngờ chân của con gái có thể săn chắc đến thế, vừa hâm mộ vừa phát ghen lên đi được.
Ma La Sát Cừu Yêu Nhi nói:
- Ta có thể chứa chấp ngươi, ngươi có thể cũng những cô gái đáng thương khác ở cùng một chỗ.
Nàng không biết cứu bao nhiêu thiếu nữ.
Mỗi một lần đi tiêu diệt hải tặc, đều có thể cứu ra một số lớn đàn bà con gái đáng thương.
Hôm nay những cô gái này đều đang tiếp nhận sự che chở của nàng, hoặc là quản sổ sách, hoặc nấu cơm, hoặc thêu thùa may vá, hoặc quét tước.
Hơn nữa nàng ở mấy năm trước liền chọn lựa ra một nhóm khá đông những cô gái trẻ luyện võ, hôm nay có một nhóm đã trưởng thành, trở thành nữ vệ thân cận của nàng.
- Nhưng mà... tiểu nữ muốn sống ở bên cạnh tướng quân, như thế mới có cảm giác an toàn. - Từ Thiên Thiên cất giọng mềm mại.
Bộ dáng này, rõ ràng là "cô gái trà xanh" điển hình
Nhưng mà cái này cũng tùy vào người nào, bộ dạng "cô gái trà xanh" của Từ Thiên Thiên trước mắt không làm cho người ta ghét.
Cừu Yêu Nhi hết sức cường thế, đối mặt bất kỳ kẻ hung hãn nào, nàng cũng có thể đè bẹp.
Cho nên vừa rồi Trương Xuân Hoa biểu lộ ra cái cảm giác phong phạm đầy cảm giác tự mãn của bọn mưu sĩ, nàng chẳng thích một chút nào.
Thế nhưng đối mặt dạng người đáng thương yếu đuối như Từ Thiên Thiên, nàng ngược lại không đè bẹp.
- Ngươi biết cái gì? - Cừu Yêu Nhi hỏi:
- Biết giặt quần áo nấu cơm không?
Từ Thiên Thiên nói:
- Tiểu có thể học.
Đó chính là không biết.
Ma La Sát Cừu Yêu Nhi nói:
- Vậy ngươi biết thêu thùa may vá quần áo à?
Từ Thiên Thiên yếu ớt đáp:
- Tiểu... Tiểu nữ cũng có thể học.
Vậy có nghĩa là không.
Ma La Sát cau mày nói:
- Vậy bưng trà rót nước, cuối cùng chắc cũng biết chứ.
Từ Thiên Thiên xấu hổ không ngớt, giọng lí nhí đến mức không thể nghe thấy:
- Tiểu nữ... Tiểu nữ có thể học được.
Không ngờ ngươi mới vừa nói trải giường xếp chiếu gấp chăn, giặt quần áo nấu cơm cũng là giả, chỉ có chuyện tự tiến cử mình làm chiếu mới là thật.
Ma La Sát Cừu Yêu Nhi lạnh nhạt nói:
- Vậy ngươi đến tột cùng biết cái gì?
Từ Thiên Thiên nói:
- Tiểu nữ biết quản sổ sách.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Ta chỉ có cướp và giết, không có sổ sách có thể quản.
A?
Thủ hạ của ngươi nhiều người như vậy, mỗi lần giành được mấy thứ cũng là số lượng khổng lồ, lại không có sổ sách thống kê sao?
Còn thật không có!
Cừu Yêu Nhi mỗi lần cướp bóc tới gì đó, gọn gàng dứt khoát giao cho phụ thân nàng.
Nàng đều không có hứng thú với bất kỳ tài vật gì hết..
Nàng chỉ cảm thấy hứng thú với đánh nhau, giết người, võ công.
Từ Thiên Thiên nói:
- À tiểu nữ biết thi từ ca phú.
- Không có hứng thú.
Da đầu của Từ Thiên Thiên tê dại, nàng phát hiện mình trở thành phế vật.
- Đây cũng không biết, kia cũng không biết, ngươi lưu ở bên cạnh ta làm cái gì? - Ma La Sát Cừu Yêu Nhi nói:
- Phái đi quét rác.
Tiếp đó, nàng vung tay lên.
Hai nữ võ sĩ tiến lên, lôi Từ Thiên Thiên kéo một hơi ra ngoài.
Căn bản cũng không có bất luận đường nào để kháng cự.
Cừu Yêu Nhi hoàn toàn dầu muối không vào, bất luận dùng lời nào cũng không lay chuyển.
Từ Thiên Thiên được đưa một cái phòng, lột quần áo, thay áo vải nhẹ nhàng.
Tiếp tục, hai tay của nàng được lắp vào một cái chổi.
Cứ như vậy không giải thích được, nàng trở thành một cô gái quét rác đầy vinh quang trong lâu đài của Cừu Yêu Nhi.
Cái đó và trong tưởng tượng có chênh lệch rất lớn!
Ta, ta là tới làm hồ ly tinh, không phải quét rác tinh.
Ngẩng đầu nhìn lên.
Trong cái sân nhỏ xíu không đến một trăm mét vuông, có mười mấy cô gái quét rác.
Mỗi một cô cũng là dạng thướt tha xinh đẹp.
Lúc này Từ Thiên Thiên phát hiện, hoá ra Cừu Yêu Nhi mới là kẻ xa xỉ nhất thiên hạ.
Trong lâu đài của nàng, nội đại mỹ nữ đi quét rác có vài trăm cô.
Gần như chỉ có thể địch nổi với quốc quân thôi.
Nhưng mà, Ma La Sát này rõ ràng khó hầu.
Muốn trở thành tâm phúc của nàng, biến thành kẻ không thể thiếu bên người nàng, sao mà khó khăn đến thế.
Từ Thiên Thiên huy động chổi quét rác.
Thế nhưng...
Mặt sân sạch sẽ giống như được liếm qua vậy, nào có thứ gì có thể quét?
Từ Thiên Thiên khóc không ra nước mắt.
...
Phủ Thành chủ Nộ Triều!
Đây mới gọi là mai rùa!
Tòa pháo đài rất lớn quả thực so với phủ Bá tước Huyền Vũ còn kiên cố hơn.
Cả tòa lâu đài gần như không có bất kỳ mỹ cảm gì, toàn bộ là dùng đá đen vững chắc xây thành.
Không có bất kỳ đình đài lầu son, không có bất kỳ cột chạm thềm hoa.
Chỉ có tường cao hào sâu, lầu canh cao chót vót.
Vách tường lâu đài dày chừng ba bốn mét, cao hơn mười mét.
Vị trí cổng vòm, càng sâu bảy tám mét.
Tòa pháo đài này, tuyệt đối dễ thủ khó công.
Chỉ cần có một nghìn người phòng thủ, dù cho tới một vạn người cũng rất khó công phá.
Cừu Thiên Nguy dùng mười một năm, mới xây xong ngọn cái pháo đài vững chắc này, vận dụng nhân lực vượt qua mấy vạn.
Vì xây dựng cái pháo đài này, cũng không biết đã chết bao nhiêu nô lệ.
Không sai, là nô lệ.
Vương triều Đại Viêm sớm hạ chỉ, bất luận các nước chư hầu đều không được tiến hành mua bán nô lệ.
Thế nhưng ở thành Nộ Triều, cái gì cũng có thể đủ mua được.
Một trong những thứ được giao dịch nhiều nhất chính là nô lệ.
Cừu Thiên Nguy cũng rất cao, hơn một mét chín.
Dáng dấp hết sức anh tuấn!
Hoàn toàn không giống như là một hải tặc.
Thế nhưng loại anh tuấn này cũng không phải vô cùng thu hút đàn bà, bởi vì mũi ông ta quá dài.
Có người nói mũi mọc tốt, mũi càng dài thì càng tốt mà.
Thế nhưng bất luận chiều dài gì cũng có hạn độ, qua mức độ này sẽ không tốt, ví như thứ kia của ngươi dài đến đầu gối, chỉ sợ cũng không kiếm được vợ.
Mà mũi Cừu Thiên Nguy đã vượt qua mức độ này, hơn nữa còn đặc biệt khoằm.
Cho nên khiến cái gương mặt anh tuấn này có vẻ đặc biệt quái dị, để cho người ta liếc mắt nhìn đã cảm thấy sợ.
Còn có mắt của ông ta!
Đặc biệt hẹp dài, còn hơi hơi cong lên.
Nếu như là mắt của con gái, thì đặc biệt đẹp.
Thế nhưng loại mắt này lại xuất hiện trên mặt đàn ông, thì tức khắc có vẻ đặc biệt mâu thuẫn đột ngột.
Tóm lại, đây là một người hết sức anh tuấn, nhưng bất luận kẻ nào xem đều ở trong lòng nổi lên sợ hãi, căn bản không dám đến gần.
Trời sinh dị tướng, chính là dạng người này.
Ông ta lúc này đang tiếp đãi một người khách, Bá tước Tấn Hải Đường Luân.
Dù cho đã qua rất nhiều lần giao tế, lúc Đường Luân đối mặt Cừu Thiên Nguy vẫn có bản năng kháng cự.
Cái gương mặt trước mắt này để cho người ta nhìn thực sự khó chịu.
- Ngài muốn cùng ta thông gia? - Cừu Thiên Nguy hỏi lại:
- Ngài đường đường một quý tộc, lại muốn thông gia với một hải tặc như ta?
Bá tước Tấn Hải Đường Luân nói:
- Ngài đã không còn là một hải tặc, ngài là thành chủ Nộ Triều, chúa tể trật tự trên biển. Tam vương tử, Thái tử điện hạ đều ở đây mượn hơi ngài, chỉ cần ngài sẵn lòng, ngài chính là Nộ Triều Hầu tương lai.
Đây đúng là điều kiện của Thái tử cùng Tam vương tử.
Chỉ cần Cừu Thiên Nguy sẵn lòng đầu nhập vào bọn họ, tương lai sau khi lên ngôi, liền sắc phong Cừu Thiên Nguy là Nộ Triều Hầu.
Hôm nay tước vị các nước chia làm hai loại.
Một loại là quý tộc lâu đời, truyền thừa mấy trăm năm.
Loại tước vị này liền cực kỳ quý hiếm, một cây cải củ một cái hố, trên căn bản là trăm năm đều không nhúc nhích được.
Còn có một loại quý tộc chính là quý tộc kiểu mới, loại tước vị này khá có lượng nước.
Ví như Trương Xung lần này nếu quả như thật sự đại công cáo thành, như vậy cũng sẽ được sắc phong Bá tước.
Tương lai ông ta tiến vào Thượng Thư Đài làm tể tướng, tước vị còn có thể đề nửa cấp, chờ về hưu, quốc quân còn có thể sắc phong một chức vị Hầu tước.
Giống như tiền Thượng Thư Lệnh Tác Huyền đại nhân, chính là Hầu tước.
Nhưng mà loại tước vị này liền chỉ là một danh dự phần thưởng mà thôi, không có đất phong, chỉ có bổng lộc mang tính tượng trưng, hơn nữa còn từ từ giảm dần.
Cho nên cho tới bây giờ, Bá tước Vũ An, Bá tước Huyền Vũ, Bá tước Tấn Hải, Bá tước Đông Giang những thứ quý tộc lâu đời này mặc dù chỉ là Bá tước, thế nhưng ở trong lòng lại là vô cùng coi khinh tân quý tộc.
Đây giống như quan hệ giữa cổ đông và người làm công trong một tập đoàn vậy.
Dù cho nhà ngươi có làm đến chức CEO, vẫn chỉ là một người làm thuê mà thôi.
Cừu Thiên Nguy hỏi:
- Ngài muốn con trai của ta lấy con gái ngài?
Bá tước Tấn Hải nói:
- Không, là để con trai của ta lấy con gái ngài.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Nếu như là con gái nhà ngài gả cho con trai của ta, vậy ta còn có thể quyết định. Nhưng hôn nhân của con gái ta, ta quyết định không được.
Bá tước Tấn Hải Đường Luân nói:
- Nộ Triều Hầu rõ ràng nói đùa, đại sự hôn nhân của nữ tử cái nào không phải phụ mẫu làm chủ?
Rõ ràng không biết xấu hổ, bây giờ đã gọi tên Nộ Triều Hầu.