WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 280: Cô gái trà xanh Thiên Thiên! Thẩm Lãng với cô gái từ hôn Tiết Lê (2)

Chương 280: Cô gái trà xanh Thiên Thiên! Thẩm Lãng với cô gái từ hôn Tiết Lê (2)


Cừu Thiên Nguy nói:

- Con gái của ta không hề giống với những thứ con gái nhà khác đâu.

Bá tước Tấn Hải Đường Luân nói:

- Ta sẵn lòng dùng năm thành đảo Kim Sơn lấy tư cách sính lễ.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Chính là đảo Kim Sơn của ngài đã bại bởi gia tộc họ Kim.

Đường Luân cười lạnh nói:

- Đó là khế ước trên mặt giấy mà thôi, nếu như ta không giao đảo, Kim Trác có thể làm gì?

Cừu Thiên Nguy nói:

- Ngài đây là muốn để ta gắp hộ hạt dẻ trong lò lửa cho ngài.

Đường Luân nói:

- Nộ Triều Hầu, chuyện này đối với ngài mà nói cũng cơ hội ngàn năm một thuở không phải sao? Ngài binh nhiều tướng mạnh, ở trên mặt biển tung hoành vô địch, nhưng lại là không thể dây máu ăn phần lục địa tí xíu nào.

Đây là thật.

Việt quốc, Ngô quốc cùng Cừu Thiên Nguy đều có ăn ý.

Cừu Thiên Nguy nhà ngươi ở trên mặt biển xưng vương xưng bá ta mặc kệ, nhưng là tuyệt đối không thể dây máu ăn phần lục địa.

Bằng không dù cho chúng ta không đánh ngươi, cũng sẽ hoàn toàn phong sát ngươi.

Bất cứ chuyện làm ăn gì đều không làm với ngươi, thành Nộ Triều cũng liền tiêu.

Cừu Thiên Nguy cũng luôn luôn lo lắng chuyện này.

Đảo Kim Sơn để cho người ta thèm nhỏ dãi ba thước, đảo Vọng Nhai cũng để cho người thèm nhỏ dãi ba thước.

Hạm đội của Cừu Thiên Nguy rất mạnh, ủng binh hai ba vạn to lớn, dễ dàng có thể cướp đoạt hai đảo.

Nhưng ông ta trước sau bảo trì khắc chế, chẳng qua là đòi lấy phí bảo hộ, không dám đoạt đảo.

Đường Luân Bá tước nói:

- Mà bây giờ ngài có thể danh chánh ngôn thuận lên đất liền, đương nhiên đảo Kim Sơn vẫn không phải lục địa, nhưng đã là dọc theo lục địa. Quốc quân nhất định sẽ ngầm thừa nhận, bởi vì ông ta có thể tình nguyện đảo Kim Sơn rơi vào trong tay của ngài, cũng không muốn rơi vào trong tay gia tộc họ Kim.

Cừu Thiên Nguy vẫn không nói.

Đường Luân Bá tước châm thêm:

- Hôm nay ngài lấy đảo Kim Sơn, ngày mai cũng có thể lấy đảo Vọng Nhai.

Cừu Thiên Nguy vẫn lặng im.

Đường Luân Bá tước nói:

- Thành Nộ Triều tuy tốt, nhưng dù sao cũng là vùng đất riêng lẻ ngoài khơi, lục địa mới là gốc rễ của chúng ta. Chỉ có cắm rễ lục địa, gia tộc họ Cừu mới có thể trở thành là chân chính quý tộc trăm năm, nghìn năm.

Cừu Thiên Nguy mừng rỡ, nói:

- Ta cần điều động bao nhiêu binh mã đóng quân ở đảo Kim Sơn?

Cuối cùng, Vua Hải Tặc cũng động lòng, xem ra ông ta cũng rục rịch từ lâu, thậm chí là nhất định phải được.

Đường Luân Bá tước nói:

- Năm nghìn, như thế mới có thể chống đỡ quân đội Bá tước Kim Trác.

Cừu Thiên Nguy hỏi:

- Vậy những công việc trong hầm mỏ, công nhân luyện kim thì sao?

Đường Luân nói:

- Vẫn do nhà ta tới, tất cả khai thác cùng sản xuất, cũng toàn bộ giao cho nhà ta.

Bá tước Tấn Hải Đường Luân bàn tính đánh cho thật tốt.

Đảo Kim Sơn vẫn khai thác, biểu hiện ra cũng sẵn lòng giao cho gia tộc họ Kim, nhưng chỉ kêu ở mặt đối ngoại.

Không tốt rồi, đảo Kim Sơn bị Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy cướp đi rồi.

Tiếp đó, họ Cừu cùng họ Đường hai nhà chia ăn món lợi của đảo Kim Sơn.

Nhưng mà, cái đó và chỉ thị của Thái thú Trương Xung không phù hợp.

Thái thú Trương Xung là để Đường Luân trước tiên đem đảo Kim Sơn hoàn chỉnh giao cho gia tộc họ Kim, đến khi gia tộc họ Kim đầu nhập số lượng lớn nhân lực vật lực trên đảo Kim Sơn, lại để cho Cừu Thiên Nguy phái binh đến cướp, như thế có thể làm cho gia tộc họ Kim chảy hết máu tươi.

Thế nhưng Đường Luân không bỏ được.

Đánh tới đánh lui như thế, đảo Kim Sơn khai thác phải để lỡ thời gian bao lâu, tối thiểu một năm rưỡi, vậy đối với gia tộc họ Đường của ta tổn thất lớn cỡ nào.

Cho nên, ông ta đi trước một bước cùng Cừu Thiên Nguy đàm phán.

Nếu Trương Xung biết d8ược, chỉ sợ sẽ tức điên một tiếng đồ ngu!

Nhưng Đường Luân thật sự không ngu xuẩn, chẳng qua là tham mà thôi.

- Ta phải bảy thành. - Cừu Thiên Nguy gọn gàng dứt khoát nói.

Mặt của Bá tước Đường Luân liền biến sắc:

- Nộ Triều Hầu, thợ mỏ và thợ luyện kim, cũng là nhà ta ra. Ngài chẳng qua là phái binh bảo vệ cho đảo Kim Sơn, ăn không ngồi rồi hưởng lợi mà thôi.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Ta phải bảy thành!

Đường Luân Bá tước nói:

- Nộ Triều Hầu, như thế sẽ không thể hợp tác tiếp nữa.

Cừu Thiên Nguy thản nhiên nói:

- Không hề gì, dù sao cũng ngươi cũng phải nhanh chóng giao đảo Kim Sơn cho gia tộc họ Kim, cùng lắm thì sau đó ta sẽ phái binh đi đoạt, như thế ta là có thể tóm được toàn bộ. Nếu trực tiếp hợp tác với ngươi, liền khỏi đánh một trận chiến này, cho nên mới cho ngươi ba thành. Còn bỏ bê công việc, nô lệ thành Nộ Triều chúng ta còn nhiều mà. Thợ luyện kim, nhà ngươi còn nhiều mà, đến lúc đó ta dùng tiền mướn là được.

Lòng Bá tước Tấn Hải Đường Luân đang rỉ máu.

Thế nhưng bây giờ bởi vì người ta là dao thớt ta là thịt cá, thì có biện pháp gì.

- Tốt, bảy thành thì bảy thành, ký khế ước đi. - Đường Luân cắn răng nghiến lợi nói.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Ký cái gì khế ước? Đồ chơi kia có ích lợi gì?

Á!

Thật đúng như vậy.

Nếu có thực lực, lời hứa bằng miệng cũng chẳng khác gì vàng.

Nếu không có thực lực, ký xong khế ước chùi đít còn ngại giấy cứng.

Đường Luân Bá tước nói:

- Vậy chuyện hai nhà chúng ta thông gia?

Cừu Thiên Nguy nói:

- Ta sẽ cố! Ngươi suy nghĩ để đứa con nào lấy con gái của ta?

Đường Luân Bá tước nói:

- Đương nhiên là thế tử Đường Duẫn.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Nó không phải có hôn ước sao?

Đường Luân nói:

- Có thể không có.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Thế giới rõ ràng sa đoạ, ngay cả những thứ này quý tộc lâu đời như các ngươi cũng không nói quy củ.

Đường Luân trong lòng: Ta đ*t mẹ ngươi.

Cừu Thiên Nguy sai bảo:

- Bay đâu, tập kết năm nghìn quân đội, chuẩn bị lên đảo Kim Sơn, đồng thời xây dựng pháo đài ở phía trên.

Đường Luân hết hồn, nhanh như vậy? Mạnh mẽ vang dội thế này hả?

Cừu Thiên Nguy nói:

- Còn chuyện hai nhà chúng ta thông gia, ta chỉ có thể nói cố gắng hết sức, con gái này của ta không giống với bất kỳ cô gái nào trong thiên hạ đâu.

...

Kiếm Vương Lý Thiên Thu hộ tống Thẩm Lãng, đã tiến vào trong quận Nộ Giang, ngày mai có thể đến thành Huyền Vũ.

Thẩm Lãng sống an nhàn sung sướng quen rồi, thực sự không muốn ở màn trời chiếu đất.

Cho nên, hắn trực tiếp tiến vào quan dịch Nộ Giang.

- Ta, Thẩm Lãng, cô gia phủ Bá tước Huyền Vũ, đưa cho ta căn phòng tốt nhất, chỗ lầu ta ở không có bất kỳ người nào.

Hướng về quan lại trong quan dịch, Thẩm Lãng nói oang oang.

Cũng chính là Kiếm Vương Lý Thiên Thu ở bên cạnh, bằng không Thẩm Lãng không dám lớn lối như vậy, lại không dám báo ra tên mình.

Vạn nhất có người nghe được tên Thẩm Lãng liền tới giết, tới hại ta phải làm sao?

Thế nhưng có Kiếm Vương ở đây, quả thực không nên quá an toàn a.

Kiếm pháp giết gà của Kiếm Vương thực sự quá mạnh.

Lý Thiên Thu: Căn bản không có bộ kiếm pháp này.

Lấy thân phận của Thẩm Lãng, là căn bản không có tư cách vào ở quan dịch, lại thêm không có tư cách đơn độc một mình ở trong phòng tốt nhất.

Thế nhưng Dịch Thừa vội vã đáp ứng.

Đừng nhìn ta chỉ là một tiểu lại cửu phẩm, thế nhưng chúng ta rõ ràng biết có thể đắc tội ai không đắc tội ai, ta dư sức biết đấy.

Thế là, Thẩm Lãng đã vào ở căn phòng tốt nhất trong quan dịch Nộ Giang.

Nhưng mà, không ai tới nịnh bợ.

Chúng ta đắc tội không nổi Thẩm Lãng nhà ngươi, thế nhưng phủ Bá tước Huyền Vũ nhà ngươi lập tức liền phải xong đời, hơn nữa ngươi vẫn là tử địch của Thái thú Trương Xung chúng ta, chúng ta đương nhiên không thể tới nịnh bợ ngươi.

Mẹ trứng, quan trường khắp nơi đều có nhân tinh!

Thẩm Lãng tiến vào trong đại viện hào hoa xa xỉ.

Kiếm Vương Lý Thiên Thu lại không muốn vào ở, ông ta nói phải ngủ ở trên xe ngựa.

Thẩm Lãng bèn hỏi:

- Vì sao vậy? Quan dịch này ở rất thoải mái mà?

Kiếm Vương Lý Thiên Thu nói:

- Tác phong quan liêu quá nặng, vào ở chột dạ, ngủ không yên.

Á!

Thẩm Lãng đối suy nghĩ luyện võ tức khắc nhạt đến cực hạn.

Vẫn là cơm mềm ăn ngon, dựa vào một đại quý tộc có thể vinh hoa phú quý, cáo mượn oai hùm.

Luyện võ dù cho luyện đến đại tông sư thì thế nào?

...

Thẩm Lãng thong thả ung dung mà nằm ở trên giường lớn.

Quan dịch Nộ Giang đừng xem chỉ là trạm dịch một quận, nhưng căn phòng xa hoa nhất vẫn rất lợi hại, hoàn toàn không thua khách sạn năm sao.

Giường là loại tốt nhất, mền là loại tốt nhất, ngay cả ghế cũng là gỗ lim.

Thậm chí so với bên trong phủ Bá tước Huyền Vũ còn muốn hào hoa xa xỉ một chút.

Cuối cùng căn phòng này cũng là quyền thần quan lớn mới được ở, ngay cả Tổng đốc Chúc Nhung cũng từng ở.

Cũng chính là ngày hôm nay không có đại quan, bằng không Thẩm Lãng thật sự không có khả năng vào ở.

Bên ngoài có Kiếm Vương làm vệ sĩ, Thẩm Lãng ngủ được khỏi bàn tốt bao nhiêu.

...

Nhưng mà!

Thẩm Lãng mới vừa ngủ say chưa tới một canh giờ, đã bị kêu lên.

Tiếp đó, có người lại muốn đuổi hắn ra ngoài.

Không sai!

Là muốn đuổi ra.

Vô cùng nhục nhã!

Một đám ngựa xe nhà quyền thế quý tộc lộng lẫy sang trọng tiến vào quan dịch Nộ Giang.

Đưa ra hai lệnh bài, gia tộc họ Xung cùng Tam vương tử điện hạ.

- Thứ con mèo con chó cái gì đây, cũng vào ở quan dịch? Trương Xung là làm ăn cái gì thế không biết?

- Phòng tốt nhất ai ở vậy?

Thẩm Lãng nghe được thanh âm của một cô gái.

Giọng điệu vênh mặt hất hàm sai khiến, tàn ác phách lối, quả thực trước đây chưa từng gặp.

- Cái gì? Thẩm Lãng chỉ là một tên ở rể nho nhỏ còn dám ở phòng tốt nhất quan dịch sao?

- Tiết Lê ta đây ngay cả phủ Bá tước Huyền Vũ cũng không có để vào mắt, huống chi là một tên ở rể nhỏ nhoi? Chỉ là thứ con mèo con chó mà thôi, phường dân đen hèn mọn quê mua, làm rể gia tộc họ Kim sau đó thật sự xem mình là chủ tử, chỉ là thứ đồng dạng là con chó thôi!

Không sai, cô gái này chính là Tiết Lê vừa ra khỏi phủ Bá tước Huyền Vũ sau khi từ hôn.

Dù cho nàng chỉ vào phủ Bá tước Huyền Vũ, nhưng có chừng trên trăm kỵ sĩ bảo hộ nàng, đội hình xuất hành thậm chí còn hào hoa xa xỉ khí thế hơn Thẩm Lãng nhiều.

Tiếp tục, bên ngoài lại vang lên giọng của Tiết Lê.

- Bay đâu, đi vào đuổi tên Thẩm Lãng ra cho ta. Không, đi bắt hắn ném ra cho ta.

Rõ ràng oan gia ngõ hẹp!

Khóe miệng Thẩm Lãng lộ ra cái răng nanh.

Ngày hôm nay ta không cho Tiết Lê nhà ngươi một bài học cả đời khó quên, thì ta làm ông trời của ngươi.

...

Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, ta vội vàng ăn cơm, tiếp đó viết chương ba! Các vị ân công, đừng có ngừng hỗ trợ, đừng có ngừng!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Lúc 2h sáng đang mần chương này nửa chừng cúp điện, giờ làm lại chán ghê.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.