Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 288: Chết chùm cả nhà! Một minh hữu lớn đến nơi (2)

Chương 288: Chết chùm cả nhà! Một minh hữu lớn đến nơi (2)


Rất nhanh, Thẩm Lãng cảm thấy phía sau lưng ướt.

Bởi vì Mộc Lan đang khóc.

Mặc dù Thẩm Lãng làm đám người Chúc Văn Hoa, Vương Khải Liệt kinh sợ thối lui, thế nhưng Mộc Lan lại đặc biệt yêu thương.

Phu quân bình thường sống an nhàn sung sướng, một chút đau cũng không chịu được, hôm nay trên người như thiêu như đốt, không biết đau đớn đến nước nào.

Thẩm Lãng nói dịu dàng:

- Vì cướp đoạt thành Nộ Triều, vì gia tộc chúng ta vĩnh viễn bình an, trăm năm cơ nghiệp của gia tộc họ Kim nâng cao một bước, tất cả những chuyện này đều đáng giá. Nhạc phụ đại nhân bây giờ cũng còn nằm ở trên giường, mỗi ngày dựa vào thuốc của ta, ước chừng gầy mười mấy cân, so với lão nhân gia thì ta có sá gì đầu?

Liễu Vô Nham, Chúc Văn Hoa, thậm chí Vương Khải Liệt, ở trong mắt Thẩm Lãng đều không coi là cái gì.

Nhất là Chúc Văn Hoa, Thẩm Lãng bất cứ lúc nào đều có thể giết chết gã.

Nhưng là vì cướp đoạt thành Nộ Triều, trước hết để gã sống lâu mấy ngày.

- Ngày hôm nay coi như là làm nền, ngày khác tên Đại Lý Tự Vương Khải Liệt nếu bị bệnh đậu mùa chết, mọi người cũng không nên quá mức kinh ngạc.

- Một khi chúng ta thành công cướp đoạt thành Nộ Triều, ta cam đoan giết sạch cả nhà Chúc Văn Hoa, những kẻ hôm nay tới nhà của chúng ta gây phiền toái, tất cả đều phải chết, dù cho một câu không nói, cũng phải chết!

Tất cả, đều vì cướp đoạt thành Nộ Triều!

Thành Nộ Triều, quần đảo Lôi Châu! Một vùng đất trọn một vạn cây số vuông, một khi chiếm được, gia tộc họ Kim hoàn toàn chuyển nguy thành an, hơn nữa thế lực trực tiếp leo đến đỉnh phong của lịch sử gia tộc.

Từ Thiên Thiên, ngươi bên kia đến tột cùng tiến triển như thế nào?

Ván cờ một khi vận chuyển, liền không dừng được.

Nếu như bên phía Từ Thiên Thiên bị kẹt, toàn bộ kế hoạch sẽ xuất hiện chỗ thiếu hụt trí mạng.

Nữ ma đầu Cừu Yêu Nhi này, cứ như vậy khó khăn giải quyết à?

Đáng tiếc nàng không thích đàn ông, bằng không Lãng gia ra tay, cam đoan chắc chắn là bị đè tiêu cả người mất!

...

Trong nhà Lâm Mặc!

Trốn chui trốn nhủi hơn hai tháng rõng, tòa nhà lớn mấy chục mẫu này mọc đầy cỏ dại.

Mấy chục tên người hầu cùng nha hoàn, cũng trốn sạch.

Toàn bộ trong nhà chỉ còn lại Lâm Mặc, hai đứa con trai, còn có vợ ông ta, cùng với Lâm đại nhân của Chức Tạo Phủ.

Lúc trước gia tộc họ Lâm sầm uất náo nhiệt cỡ nào.

Lâm Chước trở thành cô gia phủ Bá tước Tĩnh An, hơn nữa làm lên Thiên hộ của sở Thiên Hộ Diêm Sơn.

Mắt thấy nhà họ Lâm sẽ phải phát triển, biến thành gia đình quyền quý.

Đáng tiếc, thất bại trong gang tấc.

Tất cả chuyện này cũng là Thẩm Lãng làm hại, cũng là tên súc sinh này làm hại.

Khi tin tức Lâm Chước chết mới vừa truyền đến, Lâm Mặc cẩn thận chặt chẽ liền mang theo người nhà chạy trốn.

Suốt hơn hai tháng lo lắng hãi hùng, quả thực không phải cuộc sống của con người.

Bây giờ cuối cùng cũng tốt rồi!

Những gì nhà họ Lâm trì hoãn, ở dưới sự trợ giúp phủ Bá tước Tĩnh An, Cẩm Tú Các trở thành vương thương, thành công hợp tác với Chức Tạo Phủ.

Ngày thịnh vượng phát triển sắp đến.

Mà phủ Bá Tước Huyền Vũ, lại phải xong đời.

Thẩm Lãng, cũng nhất định chết không có chỗ chôn.

Rõ ràng trời cao có mắt.

Suốt hơn hai tháng, một nhà bốn miệng ăn của Lâm Mặc, không biết nguyền rủa Thẩm Lãng bao nhiêu lần.

Vẽ hình giống Thẩm Lãng, tiếp đó mỗi ngày giẫm lên, dội máu đen.

Ghim hình nhân của Thẩm Lãng.

Mỗi ngày nguyền rủa Thẩm Lãng mấy trăm lần.

Bây giờ Thẩm Lãng cuối cùng phải xong đời.

Trong nhà không có tỳ nữ, vợ của Lâm Mặc liền tự mình xuống bếp nấu cơm, chiêu đãi chồng cùng Lâm đại nhân Chức Tạo Phủ.

Rượu ngon món ngon, số lượng tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng mùi vị rất tốt.

- Ngày hôm nay đã ghiền, thực sự đã ghiền... – Sau khi uống rượu Lâm Mặc thiếu vài phần cẩn thận chặt chẽ, cất giọng oang oang:

- Trước kia Thẩm Lãng phách lối tàn ác thế nào, hôm nay so với một con chó còn lanh lợi hơn, ta rõ ràng là chỉ hươu bảo ngựa, đe doạ tiền của hắn, kết quả hắn lại tự phun nước bọt vào mình, lại thực sự còn ta một nghìn ba trăm lượng vàng.

- Không chỉ có như thế, ta chỉ bịa đặt hơn ba ngàn lượng vàng nợ nần, hắn lại cũng nhận.

- Hết chuyện này, cũng là nhờ uy nghiêm của Lâm đại nhân, cả nhà chúng ta kính Lâm đại nhân một ly!

Bốn người nhà họ Lâm, hướng Lâm đại nhân Chức Tạo Phủ mời rượu.

Đôi bên đều họ Lâm, cho nên Lâm Mặc mới mượn cơ hội nịnh bợ.

Lâm đại nhân khá có vài phần rụt rè, cười nhạt nói:

- Thẩm Lãng này cuối cùng xuất thân hèn mọn, dù cho trở thành ở rể phủ Bá Tước, cũng không thể cải biến tính cách rễ cỏ kiến hôi của hắn. Lúc trước đắc ý tuỳ tiện, hôm nay ngày tận thế của phủ Bá Tước Huyền Vũ quá bộ đến, trước tính cách rễ cỏ của liền lộ ra không sót thứ gì, dù sao cũng là người vô dụng.

Vợ của Lâm Mặc nói:

- Nghe nói Bá tước Huyền Vũ đã bệnh nguy kịch, sẽ chết nhanh thôi.

Lâm đại nhân nói:

- Ngự y đúng là nói như vậy.

Vợ của Lâm Mặc nói:

- Thiếp thấy cái tên Thẩm Lãng chính là một tai tinh, phủ Bá Tước Huyền Vũ chiêu hắn làm người ở rể xong thì dần đến diệt vong, người này chính là thiên đại tai tinh.

Hai đứa con trai Lâm Mặc nói:

- Đúng, hắn chính là tai tinh. Lúc trước là một phế vật lù đù như lợn, bây giờ trở thành tai tinh.

Lâm Mặc nói:

- Đại nhân, phủ Bá Tước Huyền Vũ này có thể lúc nào sẽ hoàn toàn ngã xuống?

Lâm đại nhân của Chức Tạo Phủ nói:

- Một tháng sau! Hội Ẩn Nguyên đã chính thức hướng gia tộc họ Kim đòi lấy nợ nần, trọn bảy mươi vạn lượng vàng đó, Bá tước Kim Trác đi đâu kiếm ra số tiền này? Không chỉ nói bảy mươi vạn lượng vàng, bây giờ dù cho bảy vạn lượng vàng, hắn cũng không mượn được.

Lâm Mặc nói:

- Cũng không phải sao, vừa rồi Thẩm Lãng cho ta một nghìn ba trăm lượng vàng sau đó, phía sau còn hơn ba ngàn lượng vàng liền không lấy ra được bèn viết giấy vay nợ.

Lâm đại nhân của Chức Tạo Phủ nói:

- Gia tộc họ Kim còn không giao ra bảy mươi vạn lượng vàng, quốc quân liền sẽ ra mặt làm chủ, đem đảo Vọng Nhai xử cho hội Ẩn Nguyên. Mà khi đó, chính là lúc phủ Bá Tước Huyền Vũ hoàn toàn diệt vong, rất nhanh rất nhanh thôi.

Lâm Mặc tràn đầy men say nói:

- Mắt thấy lầu hắn nổi lên, mắt thấy lầu hắn sụp, rõ ràng thật là thống khoái, thật là thống khoái a...

Con trai của Lâm Mặc nói:

- Lâm đại nhân, vậy đến lúc đó Kim Mộc Lan sẽ như thế nào? Sẽ bị đưa vào Giáo Phường Ti à? Nếu quả như thật là như vậy, vậy cho dù bỏ ra nhiều tiền hơn nữa, ta cũng muốn đi ngủ với nàng một lần.

- Nằm mơ. - Lâm đại nhân của Chức Tạo Phủ nói:

- Mỹ nhân tuyệt sắc như Kim Mộc Lan đã sớm có nhân vật cỡ bự theo dõi. Một khi phủ Bá Tước Huyền Vũ ngã xuống, Kim Mộc Lan vì cứu mẹ cứu em, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn hiến thân. Cho đến lúc này, Thẩm Lãng sẽ chết thảm tới đâu, cũng chỉ có trời biết.

- Thoải mái, thoải mái... - Lâm Mặc cười to nói:

- Chúng ta đây liền ở chỗ này chờ xem kịch vui, nhìn màn kịch họ Kim diệt tộc, nhìn Thẩm Lãng diễn cảnh tan nát.

Nhưng mà vào lúc này, Lâm Mặc đột nhiên cảm giác được cái bụng quặng đau.

Tiếp đó, Lâm đại nhân cũng chau mày, bưng kín cái bụng.

- Phu nhân, có phải thịt hôm nay bà không rửa sạch hay không vậy. - Lâm Mặc nói.

Vợ của Lâm Mặc nói:

- Không thể nào.

Tiếp tục, bà ta cũng che bụng nói:

- Chỉ sợ có chút không sạch sẽ thật, lâu lắm không có nấu cơm.

Hai đứa con trai của Lâm Mặc vốn đang tốt, sau khi nghe lời bọn họ, cũng bắt đầu thấy đau bụng.

Thuốc xổ này quả nhiên cực mạnh.

Một khi đã mắc cầu thì muốn dừng để cầm cũng chả được.

Ngay từ đầu cũng được, sau đó quả thực phải trào xuống.

Thế là, mấy người đều che cái bụng đi tìm bồn cầu.

Kết quả phát hiện mấy cái bô trong phòng quả thực chả dùng được, căn bản ngồi xuống không nổi.

Mấy người có ra sức kéo quần lên, đi tìm nhà xí.

Nhà họ Lâm nguyên bản có mấy chục tên người hầu, cho nên nhà xí rất lớn, có chừng bảy tám phòng, hơn nữa còn phân rõ nam nữ.

Sau khi nhóm năm người vọt vào nhà xí.

Mùi rõ ràng quá nồng nặc.

Ước chừng hai tháng không ai dọn dẹp, mùi trong đó quả thực rất chi là "thơm tho".

Nhưng cũng không chú ý quá nhiều.

Lâm Mặc tìm được một cái hố xí, cởi quần xuống, ngồi chồm hổm rặn.

- Răng rắc...

Bàn đạp rạn nứt.

- A...

Lâm Mặc hét lên một tiếng chói tai.

Cả người rớt vào hầm ủ phân.

Thứ bên trong, ước chừng tồn hơn một năm.

Tức khắc, cả người ông ta rớt xuống hầm ủ phân.

Ông ta ra sức thét lên chói tai, thế nhưng... miệng bị ngăn chặn.

Lâm đại nhân của Chức Tạo Phủ không có việc gì, bởi vì thân thể ông ta nhẹ.

Lâm phu nhân và hai đứa con trai Lâm Mặc cũng không có việc gì, bởi vì bởi vì bọn họ cũng không nặng.

Chỉ có điều mùi của chỗ này quá khó ngửi, quả thực để cho người hít thở không thông, từng đợt hoa mắt.

Có thể hít thở nổi được à?

Nồng độ metan, nồng độ hydro chỗ này đã đặc biệt cao.

- Cứu mạng...

- Cứu mạng...

Lâm Mặc ra sức vùng vẫy bên trong hố phân.

Một lát sau.

Bỗng nhiên, một cây đuốc từ phía bên ngoài cửa sổ ném vào đây.

- Ầm...

Cả cái nhà xí, nổ tung mãnh liệt!

- A... A...

Bàn đạp của bồn cầu dễ dàng bị vỡ nát.

Vợ của Lâm Mặc, hai đứa con trai, còn có Lâm đại nhân Chức Tạo Phủ, toàn bộ rơi vào hầm cầu.

Vô số ngọn lửa cắt nuốt bọn họ.

Toàn thân bị đốt cháy phỏng nghiêm trọng.

Tiếp đó, cả người bị phân bao phủ.

...

Mà ngay tại lúc này.

Có một vị khách không mời lại đến phủ Bá Tước Huyền Vũ.

Dĩ nhiên là minh hữu!

Hơn nữa, còn là minh hữu có địa vị vô cùng lớn.

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ ba, ngày hôm nay cả ba chương là một vạn sáu, lạy xin các huynh đệ trợ giúp, ta tiếp tục gõ chữ đi.

Nỗ lực, phấn đấu!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch