Chương 306: Dưới đồ Đao! Bậc thầy giả gái lại hiện thế (2)
Đây mới là đại anh hùng, đây mới là đại hào kiệt.
Dám quét sạch chuyện bất bình trong thiên hạ.
Không bất luận quyền uy gì, bất luận bá quyền gì.
Cái gì thần tiên, cái gì Ngọc đế, toàn bộ tiêu tan thành mây khói cho ta.
Hơn nữa thế giới này dần dần triển khai, có vẻ càng thêm thần bí, nhưng là vừa càng thêm tinh tế.
Nếu như ngay từ đầu thế giới này là rầm rộ, vậy kế tiếp long cung, còn có Lăng Tiêu Bảo Diện, liền làm cho tâm thần người ta chập chờn.
Sức tưởng tượng rất lớn.
Tâm tình toàn thân của Cừu Yêu Nhi vùi vào đến trong câu chuyện này.
Thậm chí cơm nước không vô.
Nàng đời này không có yêu thích gì khác khác, chỉ thích thăm dò thế giới thần bí không ai biết.
Hôm nay nàng bị nhốt ở thành Nộ Triều, nơi nào cũng không đi được, mà từ câu chuyện Từ Thiên Thiên kể đã mở cho nàng một thế giới mới.
Nghe tới Tôn Ngộ Không bị Phật tổ dùng năm ngón tay đè dưới chân núi thời điểm, Cừu Yêu Nhi càng cảm động lây.
- Ta cũng bị đặt ở dưới chân Ngũ Hành sơn. - Cừu Yêu Nhi thở dài nói.
Lúc đó Từ Thiên Thiên không khỏi kinh ngạc, ngài có khí phách uy phong như vậy, ai có thể đủ đè được ngài.
Hôm nay trừ mấy đại tông sư, người nào lại là đối thủ của ngài chứ?
Thậm chí chưa tới mấy năm sau, những đại tông sư kia đều không phải là đối thủ của ngài.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Lòng của ta ở phương xa, nhưng là cơ thể của ta lại bị vây ở nơi đây.
Trái tim Từ Thiên Thiên khẽ run lên.
Không phải là bởi vì Cừu Yêu Nhi những lời này với bản thân, mà là bởi vì nàng chưa bao giờ thổ lộ tiếng lòng với bất kỳ ai, thậm chí nàng suốt ngày đều không nói một câu.
Lúc này mới để con tiện nhân Lục Y kia có quyền lực cáo mượn oai hùm.
Bất quá bây giờ Từ Thiên Thiên cũng có quyền lực này, bởi vì kể chuyện quá hay, nàng đã trở thành tỳ nữ được Cừu Yêu Nhi chiều chuộng, gần với Lục Y.
Hôm nay đã không biết có bao nhiêu đứa con gái đẹp vừa đố kỵ nàng, vừa ra sức lấy lòng nàng.
Khi một người hết sức cường đại, lại hết sức cao ngạo người hướng ngươi thổ lộ tiếng lòng, bản thân sẽ bị chấn động.
Từ Thiên Thiên tức khắc không tự chủ được nói ra:
- Vậy tại sao ngươi không đi?
Cừu Yêu Nhi lắc đầu, lại không nói gì thêm.
Từ Thiên Thiên tiếp tục kể chuyện tiếp, nói đến Đường Tam Tạng xuất hiện, cứu Tôn Ngộ Không thoát khỏi Ngũ Hành Sơn.
Bỗng nhiên, Cừu Yêu Nhi nói:
- Tên của quyển sách này chắc không phải《 Phật Tổ Nhất Định Phải Diệt 》 đúng không.
Từ Thiên Thiên lúng túng đáp:
- Đúng, tên của nó là 《 Tây Du Ký 》.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Vậy hay là đến đây đổi lại đi.
Tây Du Ký, Tây Du Ký!
Nàng không khỏi đứng dậy đi tới cửa sổ, nhìn ra ngoài khơi.
Tận cùng biển cả là cái gì?
Có phải chăng đó cũng là thế giới muôn màu muôn vẻ, lạ lùng thần bí giống như Tây Du Ký hay không?
Không!
Cũng sẽ không ly kỳ như vậy, thế nhưng nhất định sẽ càng thêm muôn màu muôn vẻ.
Thế giới chân thật không cách nào so sánh với trong sách, lời văn dù cho viết có hay đến đâu, cũng không sánh bằng thế giới hiện thực, nguyên nhân là trí tưởng tượng của nhân loại nhìn như vô hạn, nhưng thật ra là có hạn.
Tôn Ngộ Không cùng Đường Tam Tạng đi về hướng Tây.
Nhưng ta lại muốn điều khiển thuyền đi về phía Đông, đến tận cùng biển cả, đi thăm dò thế giới chưa từng biết.
Đáng tiếc, ta không đi được.
Ta bị vây ở chỗ này.
Cừu Yêu Nhi không khỏi hướng biển rộng phương xa, hơi hơi dang hai cánh tay, dường như muốn ở trong ảo tưởng ôm lấy thế giới phương xa chưa từng biết.
Nhìn bóng lưng của nàng, Từ Thiên Thiên có chút tâm thần say mê.
Thật đẹp, quá cảm tính, quá cường đại! (từ này, Từ Thiên Thiên cũng từ chỗ Thẩm Lãng mà biết được)
Từ Thiên Thiên gần như dám cam đoan, không có bóng lưng của cô gái nào trong thiên hạ có sức hấp dẫn vô hạn như Cừu Yêu Nhi.
Bởi vì không có một cô gái nào có đôi chân dài và tràn đầy sức mạnh như vậy.
Không có một nữ nhân nào có đường cong bốc lửa như vậy.
Nhưng mà vào lúc này!
Bỗng nhiên hai dòng máu tươi, trực tiếp từ lỗ mũi Cừu Yêu Nhi bắn mạnh ra.
Tiếp đó máu bắn ra từ mạch máu mắt của nàng.
Trước mắt chợt tối sầm, thân thể thẳng tắp gợi cảm của nàng trực tiếp ngã xuống.
Tim mật của Từ Thiên Thiên muốn nứt, trực tiếp xông tới, ra sức phải ôm lấy Cừu Yêu Nhi, nhưng lại là bị trọng lượng của nàng đè lên té ngã trên đất, đặt ở dưới thân.
Kế tiếp, Cừu Thiên Nguy tìm tới vô số đại phu cao minh xem bệnh cho Cừu Yêu Nhi.
Thế nhưng, tất cả thầy thuốc đều tìm không được nguyên nhân bệnh ở đâu.
Cừu Thiên Nguy giận dữ, giết mấy đại phu một hơi.
Bệnh trạng của Cừu Yêu Nhi vốn là đặc biệt quỷ dị, những thầy thuốc này cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua. Huống chi Cừu Yêu Nhi không chịu cho ai động vào, càng thêm không cách nào khám và chữa bệnh.
Hơn nữa sát khí nàng quá nặng, có một số nam đại phu cách nàng không đến mười thước (tầm 3,3 mét) liền run rẩy toàn thân.
Lòng như lửa đốt, Từ Thiên Thiên bất đắc dĩ viết mật thư hướng Thẩm Lãng cầu cứu.
...
Thẩm Lãng nhận được thư Từ Thiên Thiên xong, phản ứng bàn năng đầu tiên chính là.
Con ả này không phải muốn hại ta sao?!
Không có biện pháp, người càng thông minh càng đa nghi.
Từ Thiên Thiên vốn cùng hắn có thâm cừu đại hận, nhỡ ra nàng cảm thấy bản thân tìm được cái chỗ dựa Cừu Yêu Nhi vững chắc này, có thể dứt bỏ Thẩm Lãng thì sao?
Thế nhưng kế tiếp Thẩm Lãng tiếp tục phân tích, cái khả năng này không lớn.
Cừu Yêu Nhi, người này quá khó khăn tiếp xúc, dù cho Từ Thiên Thiên có kể chuyện hay đến đâu cũng rất khó lập tức biến thành tâm phúc của nàng.
Trước khi cha con Trương Xung chưa chết, Từ Thiên Thiên chắc chắn không phản bội hắn.
Như vậy Thẩm Lãng có nên đến thành Nộ Triều cứu chữa cho Cừu Yêu Nhi hay không?
Nếu như đi, thực sự có chút mạo hiểm.
Nhưng không đi, nếu như Cừu Yêu Nhi đã chết, vậy kế hoạch thành Nộ Triều có thể thực sự kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Đi!
Thẩm Lãng lập tức hạ quyết tâm.
Nhưng là vừa đối mặt một cái phiền phức, Thẩm Lãng quá gà rù, đi đến chỗ như thành Nộ Triều không ai bảo hộ không được.
Tối thiểu phải là dạng cao thủ thân cận như Mộc Lan bảo hộ.
Kim Hối cùng Thẩm Thập Tam đều không được, thứ nhất là võ công còn chưa đủ cao, thứ hai bọn họ đã bị quen mặt.
Thẩm Lãng lần này đi thành Nộ Triều, nhất định phải che giấu tai mắt, không thể bị bất luận kẻ nào phát hiện.
Lại đi tìm Kiếm Vương Lý Thiên Thu làm vệ sĩ?
Làm sao được?
Người ta chính là Kiếm Vương a, một đời đại tông sư, làm sao có thể tới làm vệ sĩ cho ngươi?
Người ta la liếm vợ cũng không kịp.
Lại nói Kiếm đảo xa như vậy, thời gian đi xin Kiếm Vương Lý Thiên Thu cũng không còn kịp rồi.
Thế là, Thẩm Lãng lại một lần nữa tìm Hoàng Đồng của hội Thiên Đạo!
Vị sứ giả hội Thiên Đạo này, hôm nay ở tại tầng hầm phủ Bá Tước Huyền Vũ, bởi vì đôi bên còn có rất nhiều chi tiết cần tham thảo.
...
- Hoàng huynh, ta muốn mượn một cao thủ. - Thẩm Lãng nói.
- Không thành vấn đề. - Hoàng Đồng nói:
- Phải cao cỡ nào?
Nhìn một cái người ta nhiều biết làm người, trước đáp ứng một tiếng, sau đó sẽ hỏi cần dạng cao thủ gì.
Thẩm Lãng nói:
- Gần giống nương tử của ta thì tốt, tốt nhất là nữ nhân.
Khuôn mặt xấu trai một cách bình thường của Hoàng Đồng không khỏi khẽ run lên nói:
- Không thành vấn đề.
Tiếp tục, gã muốn nói lại thôi.
Thẩm Lãng hỏii:
- Thế nào?
Hoàng Đồng nói:
- Cao thủ như thế ta có, hơn nữa ngay cách đó không xa, là chuyên bảo hộ ta. Chỉ bất quá, dáng vẻ của nàng có thể hơi khó coi.
Thẩm Lãng không khỏi im lặng, Hoàng Đồng nhà ngươi có ý gì?
Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta sẽ với nữ vệ sĩ này làm ra cái việc cẩu thả gì à?
Thẩm Lãng nói:
- Sẽ phải xấu, càng xấu càng tốt.
Hoàng Đồng tức khắc thở dài một hơi, nhưng lại âm thầm cảnh giác, nghe nói rất nhiều đàn ông có lòng hiếu kỳ nặng lắm, ngủ chán đại mỹ nhân, liền thích tìm gái xấu để ngủ, càng xấu càng tốt.
Nhất là có rất nhiều mỹ nam tử đỉnh cấp lại có đam mê như vậy.
Nhưng mà, gã vẫn phải tận lực thỏa mãn, dù sao cũng là minh hữu cấp chiến lược mà.
Trên trăm vạn lượng vàng đều bỏ ra, huống chi một gái xấu?
Một lát sau!
Một cô gái mang theo mặt nạ xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng.
Võ công quả thực rất cao.
Bởi vì Thẩm Lãng qua thị lực X quang thấy màu sắc huyết mạch của nàng, siêu cao đó.
Cũng chỉ thấp hơn một chút so với tên Đường Viêm ngu ngốc mà thôi.
- Phượng nhi, muội tháo mặt nạ xuống. - Hoàng Đồng nói.
Cô gái kia tháo xuống mặt nạ.
Mắt Thẩm Lãng run lên, quả nhiên... rất xấu.
Nếu tính cột điểm là 10, chỉ có thể được 2.
Nhìn ánh mắt nữ cao thủ này, Thẩm Lãng không khỏi tò mò, có phải hay không tất cả cao thủ mê võ nghệ đều như vậy, mắt thời thời khắc khắc là nhìn ra xa, ánh mắt vĩnh viễn là thẳng?
- Xin hỏi vị tiểu thư này là? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
- Xá muội, Hoàng Phượng! - Hoàng Đồng đáp.
Thẩm Lãng nghe thế bèn hỏi:
- Thân muội muội (em gái ruột) sao?
Hoàng Đồng gật đầu.
Thẩm Lãng kinh ngạc, Hoàng Đồng nhà ngươi thật là rộng rãi, ngay cả em ruột không tiếc lấy ra.
Đưa một cô gái đến bên mỹ nam tuyệt đỉnh như ta là chuyện rất nguy hiểm, then chốt em gái ngươi chỉ có 2 điểm ngoại hình, cùng ta vĩnh viễn là không có khả năng có gì xảy ra, nhỡ ra nàng điên cuồng đam mê ta, chẳng phải là cả đời đau lòng?
Nhưng mà, Thẩm Lãng hình như có chút suy nghĩ quá nhiều.
Nữ cao thủ Hoàng Phượng người ta hoàn toàn chả xem hắn là cái mốc xì gì.
Thẩm Lãng hỏi:
- Đúng rồi Hoàng huynh, muội tử này có ai biết không?
Hoàng Đồng nói:
- Mới ra sư môn, không ai biết, hơn nữa trước đây luôn luôn mang mặt nạ, bây giờ không mang, thì càng thêm không ai biết.
Thẩm Lãng kinh ngạc, mặt nạ còn có tác dụng này.
Thẩm Lãng nói:
- Tiểu thư Hoàng Phượng, ngươi cần chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức xuất phát.
Hoàng Phượng gật đầu, ngay cả hô một tiếng vâng cũng không nói.
Hoàng Đồng nói:
- Phượng nhi, kế tiếp Thẩm công tử mặc kệ bảo muội làm cái gì, muội đều phải làm theo, nghe chưa?
Hoàng Phượng vẫn gật đầu, nàng giống như vĩnh viễn đều là thái độ lạnh nhạt như thế này.
Có thể nói, chất phác.
Không sai, nữ cao thủ Hoàng Phượng vĩnh viễn là xử lý không sợ hãi, lúc nàng theo sư phụ tập võ, sẽ kinh tâm động phách, trên cái thế giới này sẽ cũng không có chuyện gì có thể làm cho nàng động dung.
Thế nhưng...
Sau nửa canh giờ!
Nữ cao thủ Hoàng Phượng Vĩnh viễn không sợ hãi đã bị dọa đến run cả người
Bởi vì, tên mỹ nam tử làm cho người ta chán ghét Thẩm Lãng không còn nữa.
Thay vào đó, đứng ở trước mặt nàng dĩ nhiên là một nữ nhân, một mỹ nữ tuyệt sắc.
Hắn, hắn làm sao làm được vậy?
Ngay cả hầu kết cũng không thấy!
Kỳ thực, kích thích tố sinh dục nam của Lãng gia không mạnh, trái cổ cũng không nhô ra.
Được cao thủ xấu xí Hoàng Phượng nhìn như vậy, Thẩm Lãng nói:
- Rõ ràng hiếm thấy thì thành quái dị, đi thôi!
Thế là, bậc thầy giả gái Thẩm Lãng mang theo nữ cao thủ xấu xí Hoàng Phượng, rời bến đi suốt đêm đến thành Nộ Triều!
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ ba, ngày hôm nay vẫn up một vạn tám, rõ ràng phải điên rồi! Các huynh đệ tiếp tục ủng hộ ta, để ta tiếp tục điên tiếp!