Chương 326: Tên mập nghịch thiên! Cừu Kiêu run rẩy! Vỗ béo giết! (2)
Toan tính không nhỏ.
Cho nên, Ninh Chính xem như là bị Thẩm Lãng kéo xuống nước, gần đây cuộc sống đặc biệt khổ sở.
Bị người khác châm chọc khiêu khích vẫn là việc nhỏ, bị quốc quân nghi kỵ mới là đại sự.
Quốc quân đã gọi gã đi trách phạt nhiều lần, hơn nữa phạt quỳ nhiều lần.
Thậm chí bởi vì một chuyện giả dối cỏn con, hạ một đường ý chỉ, hủy đi đi một chân cột quý phủ Ninh Chính, tỏ vẻ cảnh cáo.
Ở vào thời điểm này, Ninh Chính hẳn là lập tức cùng phủ Bá Tước Huyền Vũ phân rõ giới hạn, tỏ vẻ trong sạch.
Thế nhưng biết được quốc quân hạ chỉ để Kim Mộc Thông vào Quốc Tử Giám đọc sách, đây là có ý bắt làm con tin.
Lúc này gã rõ ràng không nên xuất thủ, nhưng vẫn là xuất thủ.
Bởi vì để Kim Mộc Thông vào Quốc Tử Giám đọc sách là gã kiến nghị, lúc đó là vì giữ được độc đinh của gia tộc họ Kim.
Cho nên, Ninh Chính cảm thấy bản thân phải chịu trách nhiệm tới cùng.
Còn tránh hiềm nghi? Không có cần thiết.
Nghe được lời Thẩm Lãng hỏi, thái giám già nói:
- Chủ tử của chúng ta vô dục vô cầu, bị một chút bạch nhãn cũng không có vấn đề, đã quen rồi.
Thẩm Lãng lạy xuống nói:
- Đa tạ điện hạ, ngày khác Thẩm Lãng tiến vào kinh đô, nhất định đăng môn lạy xuống.
- Đâu có, đâu có. - Thái giám già nói.
Tiếp tục, thái giám già muốn nói lại thôi.
Thẩm Lãng nói:
- A ông, có chuyện gì hãy nói đi.
Thái giám già nói:
- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, đảo Vọng Nhai gió to sóng lớn, xin hãy Bá tước Huyền Vũ cẩn thận.
Thẩm Lãng hỏi:
- Hóa ra có người vào kinh thuyết phục à?
Thái giám già đáp:
- Không chỉ một đợt, vô số thế lực đều đối với mỏ vàng đảo Vọng Nhai thèm nhỏ dãi không ngớt, đã mài đao soàn soạt, rục rịch cả rồi.
Thẩm Lãng khom người nói:
- Cảm ơn A ông báo cho biết.
Sau khi hừng đông!
Trong ánh mắt lưu luyến của mọi người, Kim Mộc Thông rời khỏi phủ Bá Tước Huyền Vũ, tiến vào kinh đô.
Trừ mười mấy người võ sĩ Ngũ vương tử phái tới bảo hộ phía dưới, phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng phái hai mươi mấy người đi theo.
Đại thái giám truyền chỉ gặp việc này, một trận cười nhạt, hướng thái giám tâm phúc của Ngũ vương tử nói:
- Ngũ điện hạ nhà các ngươi thật đúng là chân thực nhiệt tình, chỉ bất quá đã sắp ăn cơm, lúc này mới bắt đầu nhóm lửa có chút quá muộn đi.
Ý kiến châm chọc không che giấu chút nào, nói Ngũ vương tử Ninh Chính cấu kết ngoại thần, ý đồ tranh ngôi.
Thẩm Lãng ở bên cạnh buồn bã nói:
- Lời này của công công là có ý gì, nguyền rủa quốc quân à?
Đại thái giám truyền chỉ cao giọng nói:
- Ngươi có thân phận gì? Một tên ở rể nhỏ nhoi, có tư cách gì nói chứ?
Thẩm Lãng nói:
- Ngươi nói sắp đến lúc ăn cơm? Người nào sắp ăn cơm hả? Là thái tử à? Hôm nay quốc quân thiên thu đang thịnh, sống lâu trăm tuổi hay hơn nữa, ngươi lại nói nhanh đến lúc ăn cơm, đây rõ ràng chính là nguyền rủa quốc quân. A ông, lời này có cần phải phổ biến.
Tên đại thái giám truyền chỉ sắc mặt tái mét tức thì, cao giọng nói:
- Chúng ta không có ý tứ này, ngươi không nên ăn nói bừa bãi.
Thẩm Lãng nói:
- Ngươi có ý này hay không, quốc quân tự có phán đoán, dù sao cũng ta cảm thấy có cần phải nói những lời này để quốc quân biết.
Đại thái giám truyền chỉ da đầu một trận tê dại.
Lời này truyền đến tai quốc quân, ông ta đương nhiên tội không đáng chết, cũng sẽ không bị cách chức.
Thế nhưng quỳ mấy canh giờ, tự tát mấy bạt tai là không tránh khỏi.
Hơn nữa có một câu gièm pha như vậy, kế tiếp một số đối thủ trong cung sẽ có gấp mười lần, gấp trăm lần lời gièm pha.
Rõ ràng họa là từ ở miệng mà ra.
Nghe nói tiểu súc sinh Thẩm Lãng này là rắn độc, xem ra cũng chẳng hề sai.
Nắm lấy cơ hội liền cắn người.
Kế tiếp, tên đại thái giám truyền chỉ cũng không dám dây dưa, trực tiếp suất đội đi.
Kim Mộc Thông không ở trên xe ngựa la lớn:
- Tỳ phu, đến Quốc Tử Giám đệ nhất định sẽ không cho tỷ phu mất mặt, tỷ phu chờ tin tốt đệ nổi tiếng kinh đô nhé!
...
Kim Mộc Thông đi.
Mộc Lan rất khó chịu, nhạc mẫu Tô Bội Bội càng thêm ngơ ngác.
Có đôi khi bản năng còn hô một tiếng nhóc mập.
Tiếp đó, lại sửng sốt khi cầm lấy thước, chổi lông gà v.v…đánh Kim Mộc Thông mà yên lặng rơi lệ.
Chuyện hàng ngày trong nhà.
Ăn cơm, đi ngủ, ăn hiếp Đậu Đậu.
Bây giờ Đậu Đậu đi rồi.
Thật là làm cho người ta khó chịu.
Thậm chí kể cả Thẩm Lãng, tên mập Kim Mộc Thông mới vừa đi không lâu sau, hắn cũng đã nhớ gã.
Thẩm Lãng nhìn nhạc mẫu mất hồn mất vía, lại an ủi:
- Nhạc mẫu ngài yên tâm, không bao lâu, con liền tự mình tiến vào kinh đô nhận nhóc mập về nhà.
...
Thẩm Lãng cũng không thể ở phủ Bá Tước Huyền Vũ quá lâu!
Tên mập Kim Mộc Thông rời khỏi là một khúc nhạc đệm, kế tiếp vở kịch lớn còn phải tiếp tục trình diễn.
Chiến lược đảo Vàng, lập tức sẽ phải đến cao trào lớn nhất.
Đảo Vọng Nhai thiên la địa võng, còn cần Thẩm Lãng giăng tấm lưới cuối cùng.
Sau khi tên mập ra đi, Thẩm Lãng lại ở nhà cùng nương tử và nhạc mẫu suốt một ngày.
Sáng sớm hôm sau, hắn rời nhà, ở dưới sự bảo vệ của Hoàng Phượng đi đảo Vọng Nhai.
Mộc Lan rõ ràng hận không thể luôn luôn đi theo bên người Thẩm Lãng.
Thế nhưng không được, nàng cần giữ nhà, cần phải bảo vệ phủ Bá Tước Huyền Vũ cùng cả đất phong.
Lúc này bốn ngàn quân đội toàn bộ điều đi đảo Vọng Nhai, ở lại phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng chỉ có một nghìn tinh nhuệ cùng hai nghìn dân binh, nhiệm vụ phòng thủ đặc biệt nặng nề.
Thẩm Lãng ôm nương tử, hôn lên trán, chóp mũi, đôi môi, cằm của nàng một cái.
Tiếp đó xoay người rời khỏi.
Do dự một chút sau đó lại trở về, ở ngay chỗ mê người nhất dưới thắt lưng của nương tử cũng nhẹ nhàng hôn cắn một cái.
...
Cừu Kiêu cùng hai nghìn hải tặc ở trên đảo Vọng Nhai, được tiếp đãi như tổ tông vậy.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ quả nhiên không dám tổn thương nửa cọng lông măng của gã.
Quân doanh phía trên đảo Vọng Nhai mới vừa xây xong một nhóm, binh sĩ gia tộc họ Kim còn chưa kịp vào ở đi, đã bị hải tặc Cừu Kiêu cướp rồi tiến vào.
Cừu Kiêu rõ ràng đã mang lương thực cùng thịt.
Kết quả lại phái người đi về phía phủ Bá Tước Huyền Vũ làm cho muốn, không chỉ có đưa tay muốn, hơn nữa còn trực tiếp xuất thủ đoạt.
Hai ngày này không biết xảy ra bao nhiêu xung đột.
Nhưng Bá tước Huyền Vũ mỗi một lần đều áp chế xuống, đơn giản là từng bước nhượng bộ.
Điều này làm cho Cừu Kiêu vô cùng đắc ý.
Ha ha ha ha!
Sau lưng ta có thành Nộ Triều, sau lưng ta là phụ thân Vua Hải Tặc, chính là trâu bò.
Gia tộc họ Kim chẳng những không dám tổn thương ta, hơn nữa còn muốn ra sức nịnh bợ ta, rõ ràng quá thú vị.
Ha ha ha ha ha!
Thế là, Cừu Kiêu được một tấc lại muốn tiến một thước, nói lên yêu cầu càng ngày càng quá phận.
Ví như để Kim Mộc Lan tới đảo Vọng Nhai, không làm gì khác, chính là bồi gã và uống vài chén rượu mà thôi.
Hơn nữa các huynh đệ hải tặc của gã không thể không có nữ nhân.
Để Bá tước Huyền Vũ lập tức đi vận tới một nhóm nữ nhân, để các huynh đệ hải tặc của gã hưởng dụng.
Điều quan trọng nhất là, Cừu Kiêu coi trọng một nữ nhân của Bá Tước Huyền Vũ, tâm phúc của Mộc Lan Kim Kiếm Nương.
Vì phủ Bá Tước Huyền Vũ cùng thành Nộ Triều hữu nghị, các ngươi đặc biệt cần xem Kim Kiếm Nương thành lễ vật đưa cho Cừu Kiêu ta đây hưởng dụng.
Những ngày này, phe Cừu Kiêu vừa làm mưa làm gió, nhưng cũng không có quên chính sự.
Đi tìm hiểu hư thật của đảo Vọng Nhai khắp nơi.
Toàn bộ đảo Vọng Nhai đều đang khí thế ngất trời mà xây dựng.
Tầm hơn vạn tên dân phu, không ngừng đốn củi, khai thác đá.
Không chỉ xây dựng thêm bến tàu, hơn nữa đã bắt đầu xây công sự.
Nền tảng đều xây gần xong.
Quy mô pháo đài này rất lớn, có chừng trên trăm mẫu.
Những ngày này, vô số kể lương thực cùng các loại vật tư, liên tục không ngừng vận đến đảo Vọng Nhai.
Lúc này Cừu Kiêu hoàn toàn kết luận.
Trên đảo này nhất định có mỏ vàng, hơn nữa còn là mỏ vàng siêu cấp lớn.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ đã tiến hành chiến lược dời đi, hận không thể cầm toàn bộ phủ Bá Tước bắt đầu dời đến đảo Vọng Nhai.
Hơn nữa mấy ngày nay, Bá tước Huyền Vũ tuy rằng nhường nhịn lần nữa, nhưng lại là kiên quyết không cho Cừu Kiêu đi lấy mỏ quặng.
Vẫn luôn đang nói, hầm mỏ còn chưa có xây xong, vô cùng nguy hiểm, không có gì đẹp mắt.
Hôm nay!
Cừu Kiêu giở trò kim thiền thoát xác, hóa trang mình thành một kẻ bỏ bê công việc, tiếp đó lén lút chạy vào trong hầm mỏ.
Tức khắc, gã hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Hầm lớn như vậy?
Quá... Quá chấn động.
Đường kính hầm nay có chừng một ít trăm trượng đi, hơn nữa sâu không thấy đáy, tối thiểu sâu vài chục trượng.
Nhưng mà dưới đáy hầm, chi chít xây dựng nhà cửa.
Hơn nữa thủ vệ hết sức nghiêm ngặt, gần như mỗi một tòa nhà bên ngoài, đều có bốn tên lính.
Bất kỳ một tên bỏ bê công việc ra vào, đều cần vào bằng thẻ số.
Hơn nữa ở ngay hầm mỏ, bất luận ai bỏ bê công việc đều không được nói chuyện với nhau, chỉ có thể vùi đầu làm việc.
Phương diện này khẳng định có quỷ, nếu như là mỏ quặng sắt bình thường căn bản không có dạng này.
Thế là Cừu Kiêu dần dần mai phục, tìm được một cái cơ hội, đánh bại một thợ mỏ, thay áo của gã, mang theo số của gã, len lén lẻn vào sâu trong hầm.
Nội tâm của gã tràn đầy mong đợi.
Đảo Vọng Nhai đến tột cùng có mỏ vàng hay không?
Chân tướng rất nhanh đã muốn tiết lộ.
Đẩy cửa ra, đi vào một căn phòng bên trong.
Tiếp đó...
Cừu Kiêu hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Cũng là Kim Tử, trong cả trong căn phòng cũng đầy vàng.
Gã gặp được một màn trước nay chưa từng có.
Vô số cát vàng giống như chất thành một ngọn núi vậy.
Bên trong có một cái bếp lớn, đang hòa tan cát vàng, tiếp đó đúc thành từng bước từng bước vàng khối.
Khối vàng siêu lớn, trên trăm cân một khối.
Mà những khối vàng trên trăm cân, đã chất thành một ngọn núi nhỏ trên mặt đất bên cạnh.
Một đống này có bao nhiêu vàng?
Tối thiểu hơn vạn cân đi.
Tiếp tục, Cừu Kiêu rút lui ra khỏi gian phòng này, tiến vào một gian phòng khác.
Trong phòng này lại có một dòng sông, mấy chục tên thợ mỏ đang đãi vàng.
Cái gọi là đãi vàng, chính là cầm mỏ đất không ngừng rửa, sàng qua sàng lại đến khi thấy cát vàng.
Cừu Kiêu thấy rất rõ ràng.
Bên trái vậy một đống cát vừa mới đãi ra.
Hàm lượng vàng… này cũng quá cao, đây là một mỏ giàu siêu cấp, trước nay chưa từng có.
Bởi vì vừa liếc một cái, cũng có thể rõ ràng nhìn thấy cát mang ánh vàng rực rỡ.
Mà bên phải là đống cát vàng mới vừa đãi, cũng chất thành một tòa núi nhỏ, tối thiểu có mấy trăm cân trở lên.
Cừu Kiêu trong lòng thực sự hoàn toàn sợ run.
Gã gần như không cách nào hít thở.
Thảo nào phủ Bá Tước Huyền Vũ có thể lập tức ra tám mươi vạn lượng vàng.
Bọn họ lại phát hiện thế này một mỏ siêu cấp như thế!
Kế tiếp, gã tiến vào mỗi một phòng, thấy toàn bộ cũng là vàng.
Cát vàng, vàng khối, vàng thỏi, lượng vàng.
Nội những lượng vàng này, có chừng hết mấy vạn khối, tương đương với mấy chục vạn lượng vàng.
Như vậy cả khu mỏ này có bao nhiêu số lượng dự trữ vàng?
Trời biết!
Loại mỏ như thế, quả thực thấy những điều chưa hề thấy và cũng chưa nghe bao giờ.
Họ Cừu chúng ta muốn phát tài, đại phát tài a!
Cái này mỏ vàng là của ta, là gia tộc họ Cừu chúng ta.
Kế tiếp gã phải truyền tin cho cha, bất kể bất cứ giá nào đều phải đoạt được đảo Vọng Nhai.
Cái gì năm thành?
Không, phải cướp hết toàn bộ.
Mỏ vàng siêu lớn như vậy, gã thế nào không thể nhường ra một nửa.
Thành Nộ Triều phải dốc hết toàn bộ, mấy vạn đại quân cùng đi, chém tận giết tuyệt gia tộc họ Kim.
...
Ban đêm, Thẩm Lãng leo lên đảo Vọng Nhai.
- Cừu Kiêu đến rồi ạ?
Bá tước Huyền Vũ đáp:
- Đến mấy ngày rồi, làm mưa làm gió, người người oán trách.
Thẩm Lãng nói:
- Hắn đi đến hầm mỏ chưa?
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Đi qua, thấy được toàn bộ.
Thẩm Lãng mang tất cả vàng đều dùng để đóng kịch.
Cho nên, nhất định khu mỏ này sẽ cho Cừu Kiêu bị sốc nhất từ trước đến giờ.
Cả người giống như đưa thân vào vào trong núi vàng.
- Hắn đã phái mười mấy người võ sĩ đi thành Nộ Triều, cho là mình làm vô cùng bí ẩn, để những hải tặc này dạo ra khỏi đảo Vọng Nhai mấy dặm trở lên thuyền, không lâu sau sau, Cừu Thiên Nguy sẽ nhận được mật thư của con trai.
Thẩm Lãng mừng rỡ nói:
- Tối hôm nay sẽ mới Cừu Kiêu uống rượu.
- Con heo này đã vỗ béo lắm rồi, phải giết ngay thôi.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Là giết mỗi mình hắn, hay là...
- Giết hết, cùng với hai nghìn hải tặc, chém tận giết tuyệt, đưa hai nghìn cái đầu cho Cừu Thiên Nguy, tuyệt đối chấn động.
...
Chú thích của Bánh: Bắt đầu điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi, tối hôm qua vô cùng khó khăn ngủ bốn canh giờ. Tinh thần mệt mỏi rã rời buổi sángđành phải pha trà đậm viết mấy canh giờ, cho nên chương thứ nhất hơi trễ, ta sẽ kiên trì tới cùng. Lúc này cần các huynh đệ hỗ trợ, ta xin mọi ngườ đó!