Chương 343: Cục diện thành Nộ Triều! Thẩm Lãng đừng giết Cừu Yêu Nhi (1)
(*) Chú thích của Bánh: có bạn đọc cảm thấy hố lộ thiên không chứa nổi ba vạn người, cũng có người cảm thấy Cừu Thiên Nguy có thể dùng hỏa công dùng đất vùi chết. Trong sách, đường kính của cái cái hố lộ thiên này chừng một dặm, sâu bốn đến năm mươi mét, vùi đất hay dùng hỏa công đốt đều không thực tế chút nào. Trên trái đất thậm chí có những cái hố lộ thiên lớn hơn cái này mười mấy lần, đều có lịch sử mấy trăm năm.
...
Mấy ngày nay, Bá tước Tấn Hải Đường Tung trong lòng vô cùng lo lắng.
Nhưng mà lo lắng cháy bỏng kèm vui vẻ.
Cuối cùng thứ mình chờ đợi là kết quả tốt đẹp mà.
Hơn ba vạn liên quân, tiến đánh chỉ có một đảo Vọng Nhai, đơn giản là dễ như trở bàn tay.
Huống hồ Cừu Thiên Nguy này cũng tuyệt đối xem như một danh tướng, trận chiến hai mươi năm trước ấy, ông ta dùng năm nghìn người mà diệt sạch một vạn liên quân của Bá tước Kim Vũ.
Mỗi một lần nghĩ đến phủ Bá Tước Huyền Vũ phải toàn quân huỷ diệt, Đường Luân cũng cảm giác được toàn thân từng đợt run rẩy.
Kẻ địch hơn một trăm năm, cuối cùng hoàn toàn diệt vong.
Kế tiếp gia tộc họ Kim sẽ có kết cục gì vậy?
Kim Mộc Lan dáng dấp thật đẹp, mang đồ quý dễ mắc tội, chỉ có thể phế bỏ võ công trở thành đồ chơi của Thái tử.
Tô Bội Bội có thể sẽ vì chồng tự tử đi.
Mà tên tiểu súc sinh Thẩm Lãng này, có thể sẽ bị chết thảm chưa từng thịt, không biết bao nhiêu người muốn ăn thịt, ngủ da.
Nhưng bất kể như thế nào, Đường Luân ta đây muốn cắt một đao cuối cùng.
Cuối cùng lần này diệt gia tộc họ Kim, ta coi như là chủ lực.
Hơn nữa còn có một chuyện càng tốt đẹp hơn.
Mấy ngày nay lần lượt đều có người vào nhà bái phỏng, trong lời nói có vẻ càng thân thiết lấy lòng.
Ví như thế tử phủ Bá tước Tĩnh An Ngũ Nguyên Hóa.
Bá tước Tĩnh An Ngũ Triệu Trọng, nắm trong tay mấy vạn binh mã, cho tới nay nhìn Bá tước Tấn Hải cũng chẳng cao hơn mắt.
Tuy rằng lúc trước đối phó gia tộc họ Kim mọi người có hợp tác, nhưng thái độ gia tộc họ Ngũ vẫn luôn vô cùng kiêu căng.
Mà hôm nay vị thế tử Ngũ Nguyên Hóa này, liền có vẻ đặc biệt khiêm tốn.
Ý kiến trong miệng rất rõ ràng.
Nghe nói trên đảo Vọng Nhai không phải mỏ vàng, mà là mạch vàng thời thượng cổ?
Như vậy nể tình mọi người lúc trước kề vai chiến đấu, phần này mạch vàng thời thượng cổ có thể hay không cũng xem như cho ta một phần, dù cho một chút là được rồi.
Kế tiếp công tử Nam Cung Bình của phủ Hầu tước Trấn Bắc cũng mịt mờ chỉ ra, lúc trước mọi người trợ giúp phủ Bá tước Tấn Hải nhà ông vẫn chưa có nhận được chỗ tốt mà.
Mạch vàng của đảo Vọng Nhai này, gia tộc họ Nam Cung chúng ta có nên được chia chút phần hay không.
Thậm chí thế tử gia tộc họ Chúc Chúc Văn Đài cũng tới tận lực cầu khẩn, gia tộc họ Chúc của ta lúc trước vì trợ chiến phủ Bá tước Tấn Hải, ngay trang viên cả gia tộc đều bị Thẩm Lãng phóng đại lũ lụt, thê thảm vô cùng.
Không chỉ có như thế, ngay cả phụ thân Tử tước Chúc Lan Đình đều chết thảm trong tay Thẩm Lãng.
Ai có thể có thảm bằng bọn ta!
Hôm nay gia tộc họ Chúc trăm phế đãi hưng, có thể xin Bá tước Tấn Hải nể tình quá khứ, tương trợ một ít hay không?
Kéo gia tộc huynh đệ một tay đi!
Mạch vàng ở trên đảo Vọng Nhai, gia tộc họ Chúc của ta hàng năm chỉ cần một phần trăm là được rồi, thực sự không được, một phần ngàn hàng năm cũng được.
Chuyện kể về những kẻ mò đến đây xin xỏ, hoàn toàn vô số kể.
Mỗi người đều ở tâng bốc Đường Luân, đây là đãi ngộ trước đó chưa từng có.
Giống như Bá tước Tấn Hải lập tức liền trở thành nhân vật chạm vào có thể bỏng tay.
Không có cách nào, ông ta là minh hữu duy nhất của Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy, muốn đoạt chỗ tốt trên mỏ vàng đảo Vọng Nhai, chỉ có thể qua tay Đường Luân ông ta mà thôi.
Nhưng mà đại bộ phận người này suy nghĩ nhiều.
Đây chính là mạch vàng thời thượng cổ, há là các ngươi có thể suy nghĩ lung tung? Há là các ngươi có thể dây máu ăn phần.
Nếu như nói lúc trước Bá tước Tấn Hải còn lo lắng đám người kia sẽ gây chuyện xấu, hôm nay là lại nửa điểm không thèm để ý.
Bởi vì mạch vàng đảo Vọng Nhai, Thái tử đã có cổ phần 25% định mức hàng năm.
Thái tử điện hạ trấn thủ, người nào dám động vào?
Nhưng cái này cũng không trở ngại Đường luân đắc ý, cũng không trở ngại Đường luân yên tâm thoải mái tiếp nhận cả đám lấy lòng.
Tiếp đó, phủ Bá tước Tấn Hải lại có một người khách tới.
Phủ Hầu tước Trấn Viễn Tô Kiếm Đình.
Bá tước Tấn Hải Đường Luân rõ ràng xem thế là đủ rồi.
Tất cả mọi người đê tiện, thế nhưng đê tiện đến mức cạn tàu ráo máng như Trấn Viễn Hầu này, thật đúng là mẹ nó hiếm thấy.
Đây chính là ngươi quan hệ thông gia, ngươi không chỉ không xuất thủ tương trợ, hơn nữa còn một lần một lần bỏ đá xuống giếng, rõ ràng quá ngầu.
Toàn bộ quý tộc lâu đời chỉ có họ Tô là đê tiện nhât.
Nếu không phải Hầu tước Tô Nan nhà ngươi sớm liền đầu hàng quốc quân, liên minh quý tộc lâu đời thành năm bè bảy mảng, tùy ý quốc quân xâu xé à?
Mặc dù Đường Luân cũng phản bội liên minh quý tộc lâu đời, thế nhưng cái này cũng không gây trở ngại ông ta xem thường gia tộc họ Tô.
Quá vô sỉ, quá đê tiện, đơn giản là quý tộc sỉ nhục.
- Thế nào, thế tử Tô Kiếm Đình cũng tới muốn chia phần mạch vàng đảo Vọng Nhai à? - Đường Luân hỏi.
Tô Kiếm Đình đáp:
- Gia tộc họ Tô chúng ta còn không có mắt như vậy.
Đường Luân nói:
- Vậy ngươi có ý gì?
Tô Kiếm Đình nói:
- Lần trước tranh chấp đảo Kim Sơn, ta phái mười tên cao thủ thêm vào trong quân gia tộc ngài thử luyện, cảm thấy bọn họ tiến rất xa.
Bá tước Tấn Hải Đường Luân không khỏi kinh ngạc sững sờ.
Rõ ràng là lúc đó quân chiến, vì hoàn toàn tiêu diệt một trăm võ sĩ Bá tước Huyền Vũ, Tô Kiếm Đình nhà ngươi chủ động cho mượn cao thủ, hơn nữa không có ra giá nào. Lúc đó trận chiến ấy, nguyên bản Bá tước Huyền Vũ sắp thắng, chính là bởi vì Đường Luân mượn đến cao thủ mới đánh thành thế hoà.
Trận chiến ấy cũng thiếu chút nữa thay đổi kết cục tranh chấp đảo Kim Sơn. Tô Kiếm Đình nhà ngươi kể ra công cũng lớn.
Hôm nay, ngươi lại muốn làm cái gì hả?
Tô Kiếm Đình nói:
- Hôm nay chủ lực Bá tước Huyền Vũ đều ở trên đảo Vọng Nhai này, đất phong chắc chắn trống rỗng, hôm nay sẽ không yên ớm, chỉ sợ giặc cướp nảy sinh bất ngờ. Lấy tư cách quý tộc lâu đời, ta cảm thấy ngài có cần phải đi nhắc nhở tiểu thư Kim Mộc Lan một cái, thân phận ta không tiện ra mặt.
Mẹ kiếp!
Bá tước Tấn Hải Đường Luân phục.
Biểu hiện ra Tô Kiếm Đình là quan tâm gia tộc họ Kim, mà trên thực tế là đang nhắc nhở Bá tước Tấn Hải Đường Luân, hôm nay đất phong gia tộc họ Kim vô cùng trống rỗng, ngươi có thể đi trắng trợn phá hủy.
Thật sự là vì thứ thù oán gì, để cho gia tộc họ Tô các ngươi sẽ hạ tử thủ như vậy với gia tộc họ Kim kia chứ?
Các ngươi chính là quan hệ thông gia.
Tô Bội Bội chính là cô ruột của ngươi, Kim Mộc Lan cũng từng có hôn ước với ngươi đó.
Tô Kiếm Đình nói:
- Lần này ta mang đến năm mươi tên cao thủ gia tộc, Bá tước Tấn Hải ngài dụng binh như thần, ta muốn muốn để cho bọn họ ở dưới trướng ngài rèn luyện mấy tháng, như thế nào?
Đường Luân càng thêm phục.
Ngươi không chỉ để ta giả trang giặc cướp phá tàn sát bừa bãi trên đất phong gia tộc họ Kim, hơn nữa còn sẵn lòng không ràng buộc trợ giúp ta năm mươi tên cao thủ?
Ngươi có mưu đồ gì hả?
Ngươi một chút lợi ích cũng không muốn, chính là vì diệt gia tộc họ Kim?
Thù cái gì oán cái gì hả?
Tại sao hả? Gia tộc họ Tô của ngươi trơ tráo đến nước này, thực sự ngay cả Đường Luân ta đây đều có chút nhìn không được.
- Ha ha ha, ta có thể suy tính một chút. - Đường Luân nói:
- Như vậy năm mươi cao thủ liền ở lại đây đi, ta nhất định rèn luyện bọn họ thật tốt.
Tô Kiếm Đình khom người nói:
- Vậy cảm ơn Bá tước Tấn Hải.
Tiếp đó, năm mươi tên cao thủ gia tộc họ Tô liền lưu tại phủ Bá tước Tấn Hải.
Đường Luân nhìn năm mươi tên cao thủ, phát hiện một đặc trưng kỳ quái.
Những người này đều đang là người, Tây Vực hơn nữa cũng là bẩm sinh câm điếc, ánh mắt băng giá, giống như nhìn không có gì cả sinh mệnh vậy.
Vừa nhìn là biết, đám người kia là chém giết mà sinh.
Cỗ máy giết người!
Trấn Viễn Hầu này muốn làm gì?
Kế tiếp, Bá tước Tấn Hải Đường Luân bắt đầu lo lắng chuyện này có khả thi hay không.
Trực tiếp phái binh đi tiến đánh lâu đài của phủ Bá tước Huyền Vũ? Đây hoàn toàn là không thể nào, đây là tạo phản.
Hơn nữa trên đường còn cách quốc quân hai cái thành, ngươi thế nào vượt biên?
Thế nhưng, giả mạo đạo tặc ở trên đất phong gia tộc họ Kim tàn sát bừa bãi phá hoại, có thể được.
Nhưng mà cái này có ý nghĩa gì?
Kim Mộc Lan dẫn đầu trấn thủ lâu đài của phủ Bá tước Huyền Vũ, dù cho chỉ có mấy trăm đến một nghìn người, cũng tiến đánh chẳng được lại đây.
Huống chi bây giờ tư quân gia tộc họ Đường cũng đều ở đảo Vọng Nhai, Đường Luân có thể lấy ra võ sĩ chỉ có mấy trăm người thôi.
Có ý nghĩa a!
Chỉ cần có thể đủ để gia tộc họ Kim đau khổ, đều có ý nghĩa. Chỉ cần có thể đủ để cho địch nhân xui xẻo, đều có thể làm.
Hại người không lợi mình mà.
- Thằng Tứ, thằng Ngũ, thằng Thất qua đây!
Tức khắc, hai đứa con trai, một đứa con nuôi quỳ gối trước mặt Đường Luân.
Đường Luân khác không tính là rất lợi hại, nhưng sinh con trai tuyệt đối trâu bò, tầm mười mấy.
Thế tử Đường Duẫn tập văn, con trai trưởng Đường Tung mang binh, Đường Viêm luyện võ.
Ba tên này xuất sắc nhất.
Nhưng những tên con trai còn sót lại, trên cơ bản đều luyện võ, mặc dù không có nghịch thiên như Đường Viêm thế này, nhưng cũng rất được.
- Ba người bọn con, dẫn đầu hai trăm tên võ sĩ gia tộc, còn có năm mươi tên cao thủ Tô Kiếm Đình trợ giúp, giả trang biến thành tên giặc cướp Khổ Đầu Hoan, đi đến đất phong gia tộc họ trắng trợn phá hoại, giết người phóng hỏa đều được!
- Lúc này đất phong gia tộc họ Kim trống nhất, không có người có thể ngăn trở các con.
- Vâng! – Ba đứa con trai của gia tộc họ Đường cùng ra đi.
Một canh giờ sau, ba người này suất lĩnh hai trăm năm mươi tên võ sĩ, giả trang trở thành đội ngũ cướp bóc của Khổ Đầu Hoan, lẳng lặng lẻn về phía đất phong gia tộc họ Kim.
Sau khi ra lệnh, lòng Đường luân vẫn ngứa ngáy khó nhịn.
Bây giờ đã vài ngày trôi qua, đảo Vọng Nhai bên kia hẳn là đã sớm kết thúc đại chiến đi.
Kế tiếp hẳn là ngày cuồng hoang của đám hải tặc kia.
Đám hải tặc này hoàn toàn lấy giết người hành hạ làm trò tiêu khiển.
Bá tước Huyền Vũ cùng mấy nghìn người sẽ thê thảm thấu tận trời.
Coi như là đàn ông, dù cho dáng dấp anh tuấn một chút, thậm chí da trắng trẻo, đều có thể bị đám hải tặc này giày vò.
Ngẫm lại đều vô cùng thê thảm.
Bá tước Huyền Vũ mặc dù là đại quý tộc, thế nhưng ở trong mắt đám hải tặc này chính là không có trên dưới tôn ti, căn bản sẽ không cho ngươi giữ lại thể diện đâu.
Hơn nữa càng là đại nhân vật, đám hải tặc này giày vò được càng ác.
Lúc này Bá tước Huyền Vũ đại khái là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong đi.
Nghĩ tới đây, Đường Luân đã cảm thấy càng vui sướng.
Rõ ràng tâm tình ngứa ngáy nhịn không nổi, không nhịn được nghĩ muốn xem kết quả bi thảm của Bá tước Huyền Vũ.
Với cái mạch vàng thời thượng cổ, càng là nhịn không được.
Mặc dù có chút không lý trí, nhưng... Đường Luân thực sự không chờ được.
Ông ta quyết định đi thuyền rời bến đi đảo Vọng Nhai, liền tận mắt nhìn xem, mạch vàng thời thượng cổ là bộ dáng gì.
Mấy đứa con ra sức ngăn cản.
- Phụ thân, quá mạo hiểm, hãy để cho chúng ta đi đi.
- Có cái gì mạo hiểm? Trên mặt biển cũng là thế lực Cừu Thiên Nguy, dọc theo đường cũng đi qua đảo Kim Sơn, đó là thế lực Cừu Hào, là người của chúng ta. Đảo Vọng Nhai bên kia, lại là mấy vạn liên quân chúng ta, có nguy hiểm gì?
- Hôm nay đảo Vọng Nhai chắc chắn đã tóm gọn, Cừu Thiên Nguy người này xảo quyệt, ta sợ Đường Tung sẽ bị tổn hại, lúc chia mạch vàng, ta muốn ở hiện trường!
- Đây là vì gia tộc họ Đường!
Tiếp đó, Bá tước Đường Luân ngồi một chiếc thuyền lớn rời bến, bên cạnh hai chiếc thuyền hộ tống.
Ông ta rời bến sau đó không lâu sau, lúc đi ngang qua vùng phụ cận đảo Kim Sơn.
Tức khắc nhìn thấy mấy chục chiếc thuyền hải tặc, chạy về hướng phía đông.
Hạm đội hải tặc của Cừu Hào?
Hướng phía đông đi làm cái gì?
Tên đó không phải phòng thủ đảo Kim Sơn à?
Nhưng mà đây là việc riêng Cừu Thiên Nguy, Đường Luân không quản được.
Bỗng nhiên, Bá tước Đường Luân cảm thấy trên thuyền hải tặc có một bóng lưng có chút nhìn quen mắt.