Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 344: Cục diện thành Nộ Triều! Thẩm Lãng đừng giết Cừu Yêu Nhi (2)

Chương 344: Cục diện thành Nộ Triều! Thẩm Lãng đừng giết Cừu Yêu Nhi (2)


Gầy khô cương trực.

Giống như có chút hao hao Thái Thú Trương Xung hả?

Không có khả năng, không có khả năng!

Trương Xung làm sao có thể lại ở chỗ này?

Ông ta còn ở nhà dưỡng bệnh ở mà?

Đây là một chí lớn nhưng tài mọn, sau khi tranh chấp đảo Kim Sơn thất bại thì chưa gượng dậy nổi.

Đồ danh thần vô dụng gì thế?

Có tiếng không có miếng.

Lần này tiêu diệt phủ Bá Tước Huyền Vũ, công thần lớn nhất là Đường Luân ta đây.

Ngươi cũng không nhìn một chút gần đây có bao nhiêu quyền quý đến trước cửa nhà ta xin xỏ.

Mà Trương Xung nhà ngươi, đã sớm sân cổng lạnh nhạt kêu cót két.

Tiền đồ của ngươi, dừng ở đây.

......

Hạm đội hải tặc Cừu Hào, bóng dáng trên chiếc soái hạm kia đúng là Trương Xung.

Chỉ bất quá, ông vừa phát hiện thuyền Đường Luân, lập tức tiến vào khoang phòng bên trong.

- Cừu Thiên Nguy xong rồi! - Trương Xung thở dài nói.

Trương Xuân Hoa nói:

- Phụ thân sao biết được? Ngài không có phái người đi đảo Vọng Nhai mà.

Tư thế ngồi của nàng lắc qua lắc lại, như là hồ ly tinh vậy, thế cho nên Trương Xung cũng muốn nghiêng theo.

Trương Xung nói:

- Nhiều ngày trôi qua như vậy, nếu như đã bắt đảo Vọng Nhai, Cừu Thiên Nguy đã sớm khẩn cấp điều người bỏ đảo Kim Sơn đi đào cái gọi là mạch vàng thời thượng cổ, đâu thể nào một chút tin tức cũng không có à? Hải tặc am hiểu cướp bóc, lại không am hiểu đào mỏ.

Trương Xuân Hoa nói:

- Đường Luân này là không kịp đợi, khẩn cấp đi đảo Vọng Nhai, muốn xem Bá tước Huyền Vũ chết? Muốn nhìn mạch vàng thời thượng cổ của ông ta sao?

Trương Xung nói:

- Hắn có thể còn lo lắng Đường Tung bị tổn hại, muốn chia phần mạch vàng tốt nhất.

Trương Xuân Hoa nói:

- Vậy ta ngược lại mong đợi ông ta nhìn cảnh tượng trên đảo Vọng Nhai sẽ có phản ứng gì? Đừng nói hắn, ngay cả con cũng rất muốn biết, trên đảo Vọng Nhai đến tột cùng chuyện gì xảy ra. Ba vạn hải tặc, con vắt hết óc cũng nghĩ không ra Thẩm Lãng có thể có biện pháp nào đánh bại tiêu diệt hết.

Trương Xung không nói gì, nội tâm của ông cũng có chút vô cùng lo lắng.

Chiến cuộc của đảo Vọng Nhai, ông ta chẳng quan tâm một chút nào.

Ông quan tâm là thành Nộ Triều.

Trương Tấn suất lĩnh sáu ngàn tinh nhuệ, đã là toàn bộ quan quân quận Nộ Giang có thể điều đi ra.

Bọ ngựa đằng trước chim sẻ ở phía sau!

Chim sẻ này, có thể đại công cáo thành không?

Hoàn toàn quyết định vận mệnh đôi bên Trương Xung cùng phủ Bá Tước Huyền Vũ.

Thành Nộ Triều, thành Nộ Triều!

Không chỉ vận mệnh ba cái gia tộc đều nắm giữ ở trong tay ngươi, thậm chí thế cục tương lai Việt quốc, then chốt thành bại của tân chính cũng đều ở thành Nộ Triều này.

- Phụ thân, ta vô dụng. - Trương Xuân Hoa nói:

- Con không có thể bắt Cừu Yêu Nhi, không có thể thuận lợi hoàn thành kế hoạch thành Nộ Triều của ngài.

Trương Xung lắc đầu nói:

- Đây vốn là không cách nào cưỡng cầu, con không tóm được Cừu Yêu Nhi, nhưng con đã tóm lấy Cừu Hào, công lao to lớn lắm rồi. Xuân Hoa, con không bị tổn hại gì chứ.

Trương Xuân Hoa ra vẻ muốn khóc nói:

- Cái mông người ta, đã bán cho Cừu Hào.

Trương Xung nhướng mày nói:

- Thật dễ nói chuyện.

Trương Xuân Hoa nói:

- Cừu Hào chỉ thích đàn ông, dù cho con muốn bán thì cũng bán không được. Chưa kể hắn có phải Thẩm Lãng đâu, làm sao con bán mông cho hắn được?

Trương Xung nhắm mắt lại.

Một khi con gái bắt đầu nói tào lao, ông ta nhắm mắt lại không để ý tới là được.

Khi một mình nàng khóc lóc om sòm cảm thấy không có ý nghĩa, sẽ ngừng thật nhanh.

Lúc này không thể mắng, không thể quở trách, bằng không nó càng được nước làm tới.

Nhưng mà con gái đã thật lâu không có nhắc đến Thẩm Lãng.

Lần trước tranh chấp đảo Kim Sơn, Thẩm Lãng thắng thật lớn, Trương Xuân Hoa liền cũng không đề cập tới nữa Thẩm Lãng nửa chữ.

Hôm nay lại một lần nữa đề cập đến hắn, chính là cảm thấy nhà họ Trương lần này cần thắng.

Chỉ có lúc nhà họ Trương thắng, Trương Xuân Hoa mới có thể đi thông đồng Thẩm Lãng.

- Phụ thân, chúng ta đây là đi làm cái gì? - Trương Xuân Hoa nói.

Trương Xung lần này mang theo hơn ba ngàn tên hải tặc, cộng thêm hai tuyến quân gồm ba nghìn do ông điều đi, tổng cộng sáu ngàn người trùng trùng điệp điệp đi về phía Đông.

Lúc này, trừ thành Huyền Vũ cùng vệ đội phủ Thành Chủ khác, đều bị ông ta điều đến phối hợp.

Tất cả binh lực quận Nộ Giang, mặc kệ tuyến 1 hay tuyến 2, toàn bộ bị Trương Xung chèn ép không còn.

Ông ta mới chơi lốn.

Im hơi lặng tiếng, lại gây được thế sấm sét.

- Làm cái gì? - Trương Xung thở dài nói:

- - Mưu kỳ thượng, đắc kỳ trung! Mưu kỳ trung, đắc kỳ hạ.

Ước chừng mấy giây sau đó, Trương Xuân Hoa nghe rõ.

- Cuộc chiến quan trọng nhất ở thành Nộ Triều, kết quả còn chưa có đi ra, có cần phải vậy không?

Trương Xung nói:

- Cần chứ!

......

Thành Nộ Triều!

Xơ xác tiêu điều trước đó chưa từng có đó!

Nguyên bản toàn bộ thành thị đều ở vào hỗn loạn cùng phồn vinh bên trong.

Tất cả cửa hàng đều khai trương buôn bán.

Vô số lưu manh lao tới cướp đoạt giết người.

Đường phố hỗn loạn, cửa hàng có thứ tự.

Rơi vào một trật tự quỷ dị.

Thế nhưng...

Tất cả lưu manh đều nhanh chóng biến mất.

Tất cả cửa hàng đều đóng cửa.

Bởi vì, tất cả mọi người ngửi được một khí tức nguy hiểm trí mạng.

Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.

Toàn bộ tinh nhuệ gia tộc họ Kim tiến vào thành Nộ Triều bắt đầu tập kết, cộng thêm võ sĩ lúc trước đã sớm nằm vùng ở thành Nộ Triều, tầm hai ngàn người.

Tiếp đó hắn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, cướp đoạt lâu đài màu trắng.

Cũng chính là lâu đài trước đó của Cừu Yêu Nhi.

Cũng liền là... cái chỗ lúc trước Thẩm Lãng bị nữ ma đầu giày vò.

Ngay sau đó!

Trương Tấn xuất hiện, gãn suất lĩnh sáu ngàn quan quân tinh nhuệ, lấy tốc độ đồng dạng nhanh chóng, chiếm lĩnh lâu đài màu đen phía tây, cũng chính là lâu đài lúc trước Cừu Hào trấn thủ.

Toàn bộ thành Nộ Triều, lâm vào trạng thái tam giác giằng co.

Quỷ dị cân đối!

Đối với kết quả này, Thẩm Lãng sớm có dự liệu.

Nhưng... thời điểm chân chính phát sinh, vẫn là không nhịn được trong lòng khâm phục.

Thái thú Trương Xung lợi hại.

Ông cáo ốm mấy tháng, vào thời khắc mấu chốt, trực tiếp lấy cây đao đè ở sau lưng ta.

Chiến cuộc thành Nộ Triều, lập tức liền trở nên quỷ dị phức tạp.

Cừu Yêu Nhi dẫn đầu ba nghìn võ sĩ, trấn thủ pháo đài Thành chủ, không thể phá vỡ.

Trương Tấn dẫn đầu sáu ngàn quan quân, trấn thủ pháo đài phía Tây.

Thẩm Lãng dẫn đầu hai nghìn tinh nhuệ, trấn thủ pháo đài phía Đông.

Ba thế lực, là địch lẫn nhau.

Thẩm Lãng, là thế lực nhỏ yếu nhất trong ba thế lực.

Nhưng hắn cũng là kẻ quyết tâm phải chiếm được thành Nộ Triều nhất.

Chiến lược Cừu Yêu Nhi cũng rất đơn giản.

Ta liền trấn thủ pháo đài chính, ai tới đánh, ta đánh người đó.

Bằng không, hai đội quân Trương Tấn cùng Thẩm Lãng các ngươi cùng tiến lên, ta cũng không sao cả.

Mà Trương Tấn quyết tâm muốn ngồi ngư ông thủ lợi.

Sẽ chờ Thẩm Lãng cùng Cừu Yêu Nhi giết đến lưỡng bại câu thương.

Mà Thẩm Lãng, một khi xuất binh tiến đánh phủ Thành Chủ, lập tức Trương Tấn sẽ từ phía sau lưng giết qua tới.

Cho nên, cục này thế rõ ràng ngày chó má.

Đám người Kim Sĩ Anh mặc dù không dám công khai nghi vấn, thế nhưng với trận đánh thành Nộ Triều cũng tuyệt đối bi quan, không ôm bất kỳ hy vọng nào.

Chỉ có hai nghìn võ sĩ.

Đối mặt chính là dũng tướng vô địch Cừu Yêu Nhi.

Cái thành Nộ Triều của Cừu Thiên Nguy tới bằng cách nào?

Vua Hải Tặc chung chủ là thế nào tới?

Trên cơ bản cũng là Cừu Yêu Nhi đánh ra.

Quả thực không nên quá sợ hãi.

Kim Sĩ Anh cảm thấy mình đã cũng đủ mạnh, đối mặt Cừu Kiêu cũng không kém, thế nhưng đối mặt Cừu Yêu Nhi.

Gã có thể cảm thấy, cũng chính là một đao đi.

Bởi vì Cừu Yêu Nhi giết bất luận kẻ nào, cũng là một đao.

Toàn bộ trong hải tặc đều lưu truyền một câu nói, không sợ Vua Hải Tặc, chỉ sợ nữ ma đầu.

Nữ ma đầu vô địch.

Hơn nữa còn chiếm lĩnh pháo đài vững chắc đến nghịch thiên.

Gia tộc họ Kim đừng nói hai ngàn người, dù cho hai vạn người đánh chẳng hạ được..

Rõ ràng trước có sói, sau đó có hổ.

Không nói đến hạ được thành Nộ Triều, ngay cả có thể không còn sống trở về, cũng là vấn đề lớn.

Toàn bộ võ sĩ gia tộc họ Kim mặc dù không có bao nhiêu sợ hãi, nhưng thật cảm thấy bản thân dữ nhiều lành ít.

Hai nghìn tên võ sĩ này, đại khái là trở về không được.

Cứ như vậy, tầm giằng co ba ngày!

Bỗng nhiên Thẩm Lãng hạ lệnh!

Hai nghìn tên võ sĩ, dốc toàn bộ lực lượng, tiến đánh phủ Thành Chủ lâu đài.

Tất cả mọi người kinh hãi!

Đây... Đây là muốn chết sao?

Thế nhưng, võ sĩ đã phục tùng mệnh lệnh là thiên chức.

Mặc dù tràn đầy nghi vấn,

Mặc dù tràn đầy tuyệt vọng.

Nhưng, tất cả mọi người vẫn phục tùng mệnh lệnh.

Cho dù là Kim Sĩ Anh cùng Kim Trình.

Hai người này cho tới bây giờ đều không phục Thẩm Lãng, luôn luôn có mâu thuẫn.

Nhưng thời khắc mấu chốt, bọn họ không phải cản trở.

Bởi vì, bọn họ ở gia tộc họ Kim lớn lên, trung thành ghi nhớ tận xương.

Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.

Hai nghìn tên võ sĩ dùng tốc độ nhanh nhất, vọt tới dưới pháo đài thành Nộ Triề.

Tiếp đó, dùng yếu ớt trận thế, bao vây cổng chính vào pháo đài..

Đối mặt cái pháo đài vững chắc này, hai ngàn người có vẻ mỏng manh, không chịu nổi một cú.

...

Phía trong pháo đài phía Tây.

- Tướng quân, Thẩm Lãng xuất binh, bao vây tấn công pháo đài chính Cừu Yêu Nhi!

Tức khắc Trương Tấn hân hoan, không thể tin nổi!

Tầm giằng co ba ngày.

Thẩm Lãng lại thực sự xuất binh tiến đánh.

Thằng này... thằng này bị điên thật sao?

Não hắn bị úng nướ cvào?

Cừu Yêu Nhi trấn thủ pháo đài chính, hai vạn người công không phá được, huống chi chính là hai ngàn người.

Trương Tấn ta đây suất lĩnh bảy ngàn người liền ở sau lưng thì sao?

Thẩm Lãng nhà ngươi đây là tìm chết!

Nhưng... Đây đối với Trương Tấn mà nói, rõ ràng tin tức cực kỳ tốt.

Kẻ địch muốn chết!

- Tướng quân, cũng không nên lập tức xuất binh chứ? - Một tên Thiên hộ bèn hỏi.

Trương Tấn lắc đầu nói:

- Không, lúc này nghìn vạn lần không thể hành động thiếu suy nghĩ. Mục tiêu của chúng ta không chỉ là phải tiêu diệt Thẩm Lãng, hơn nữa phải tóm được tất cả có thể cơ hội, công phá phủ Thành Chủ. Cho nên nhất định phải để cho Thẩm Lãng cùng Cừu Yêu Nhi lưỡng bại câu thương, chúng ta ra lại binh tiến đánh.

- Nhưng mà, muốn để Cừu Yêu Nhi lưỡng bại câu thương, quá khó khăn!

Trương Tấn quát lớn:

- Sáu ngàn đại quân tập kết, bất cứ lúc nào chuẩn bị xuất chiến!

- Vâng!

Tức khắc, sáu ngàn quan quân ở trong pháo đài phía Tây chờ xuất phát, bất cứ lúc nào có thể xuất chiến!

...

Phủ Thành chủ Nộ Triều.

Cừu Yêu Nhi xuất hiện ở trên tường thành thật cao.

Ánh mắt nàng nhìn Thẩm Lãng, không có chút tình cảm phức tạp nào, vẫn rất lạnh nhạt.

- Thẩm Lãng, ngươi vẫn phải tới!

Thẩm Lãng nói:

- Đúng, ta đến.

Cừu Yêu Nhi nói:

- Ta nói rồi, ngươi không thể sẽ bước trên thành Nộ Triều nửa bước, bằng không liền giết chết bất luận tội.

- Ta biết. - Thẩm Lãng đáp.

Cừu Yêu Nhi liếc mắt một cái hai nghìn tên võ sĩ phía sau Thẩm Lãng, không kích động, không hưng phấn.

Chậm rãi đem hai Quỷ Đầu Đao giơ lên, ngay cả chân khí đều không dùng vận khởi.

- Thẩm Lãng, trước hết mời ngươi động thủ công thành đi!

Nữ ma đầu này rõ ràng cường hãn đến đỉnh, ngay cả cuộc chiến sinh tử giữa ngươi và ta, còn muốn cho Thẩm Lãng động thủ trước.

Loại chiến đấu này theo nàng, rõ ràng chút lòng thành, cùng mời khách ăn cơm không sai biệt lắm.

Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, nhắm hai mắt lại.

Hắn đang nổi lên cảm xúc.

Hắn đang nổi lên quyết tâm.

Phải làm như vậy à?

Thực sự phải làm thế sao?

Đúng, phải!

Cô gái này mày đã ngủ qua.

Không đúng, cô gái này là đã ngủ qua mày.

Nhưng... nàng vẫn là người xa lạ.

Ta chỉ quan tâm người ta yêu.

Người xa lạ ta từng ngủ, là có thể chết!

Cừu Yêu Nhi này rất khó được, thế nhưng cản đường của ta, cũng là có thể giết!

Thẩm Lãng vung tay lên.

Tức khắc, mấy máy bắn đá cỡ nhỏ bắt đầu.

Phía trên đặt một loại đá màu đen, đặc biệt hiếm thấy.

Không phải thuốc nổ, mà là đá màu đen, như là là thiên thạch vậy.

Như vậy, phải giết nàng thôi

Bàn tay Thẩm Lãng giơ lên.

Mấy đài máy bắn đá chợt mở, chỉ cần ra lệnh một tiếng, ba cục thiên thạch màu đen có thể đập ra đi.

Chỉ giết một người.

Nó không phải nổ tung, cũng đập không chết người.

Nhưng... Nó có thể giết một người.

Cừu Yêu Nhi, ngươi là nữ nhân thiên hạ khó tím, ta đặc biệt kính nể.

Nhưng... Vì nương tử, vì gia tộc họ Kim, vì thành Nộ Triều, ta chỉ có thể giết ngươi!

Tiếp đó, tay hắn sẽ phải chợt hạ xuống.

Nhưng mà vào lúc này.

Từ Thiên Thiên chợt vọt ra hét lớn:

- Thẩm Lãng, không nên giết nàng, không nên giết Cừu Yêu Nhi, nàng đã có thai, là con của ngươi đó!

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, ta đi ăn một chút gì, tiếp đó lập tức tiếp tục gõ chữ viết phần 2, ngày hôm nay vẫn cuồng lại thêm một vạn bảy tám trở lên.

Vé tháng bảng đệ nhất bị đuổi xuống, các huynh đệ kéo ta một cái, trợ giúp ta!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch