Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 363: Mộc Lan ăn Lãng! Diệt tộc! Kết cục của Trương Xung! (1)

Chương 363: Mộc Lan ăn Lãng! Diệt tộc! Kết cục của Trương Xung! (1)





Toàn bộ phủ Bá Tước Huyền Vũ đã không nhuốm bụi trần.

Vẻ lo lắng trong quá khứ đã tan hết, bây giờ đã hoàn toàn biến thành đại dương rộn rã.

Chuyện cũ đã qua người sống như vậy.

Tuy rằng Bá tước Huyền Vũ không ở đây, thế nhưng Bá tước phu nhân Tô Bội Bội quyết định bổ sung một cái Tết mới.

Tức khắc toàn bộ người hầu tỳ nữ phủ Bá Tước hoan hô.

Hết sức phấn khởi mà dán giấy đỏ, đốt pháo.

Trước đây Tết âm lịch không lâu, bởi vì đối mặt đại chiến, cho nên phải đè nén cái Tết này.

Bây giờ cuối cùng có thể vui chơi xả láng.

Hơn nữa mỗi một người hầu, mỗi một tỳ nữ cũng có thể được nhận đến tiền lì xì.

Mỗi người đều có ba cái phong bì lì xì.

Vợ chồng Bá Tước Huyền Vũ, vợ chồng Thẩm Lãng, và vợ chồng Thẩm Vạn.

Cha mẹ Thẩm Lãng luôn luôn ở trong tòa nhà lớn bên ngoài lâu đài, cũng có mười mấy người hầu.

Kết quả Tô Bội Bội cứng rắn muốn hai ông bà lão này phát bao lì xì cho tất cả người hầu phủ Bá Tước.

Ý tứ này đặc biệt rõ ràng, hai người ở phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng là chủ tử.

Còn tiền lì xì?

Thẩm Lãng có tiền riêng mà.

...

Bọn nha đầu trong viện tử của Thẩm Lãng cũng đều ăn diện thay áo mới hoàn toàn, trên người mỗi người đều mặc áo lụa xinh đẹp.

- Tuyết rơi, tuyết rơi.

Băng nhi bỗng nhiên hoan hô.

Đông đảo nha đầu ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên là tuyết rơi.

Hơn nữa tuyết này rơi xuống rất đột ngột.

Cách đây không lâu vẫn là trời quang mây tạnh, cũng chưa có một bông tuyết nào.

Bỗng nhiên tuyết lớn cứ như vậy trút xuống.

Bông tuyết lớn như lông ngỗng, tung bay khắp bầu trời, khỏi bàn đẹp đến cỡ nào.

Tiếp đó tất cả cô gái đều hân hoan, hạnh phúc ở trong sân vui chơi.

Trước đó có một trận tuyết rơi còn lớn hơn.

Thế nhưng phủ Bá Tước đang đứng ngay nguy cơ khổng lồ, cho nên mọi người cũng không có tâm trạng thưởng tuyết.

Lúc này đây dưới tuyết lớn, có thể chơi thật thoải mái..

Một bà cô lớn tuổi vừa thêu Tỳ Hưu trên giày Thẩm Lãng vừa liếc nhìn ra bên ngoài rồi phán:

- Tuyết rơi như vầy không được bao lâu.

Bên ngoài trời giá rét tê tái, bên trong căn phòng Thẩm Lãng lại ấm áp như xuân.

Hương thơm thoải mái.

Mộc Lan là Mộc Lan đẹp nhất.

Thẩm Lãng là Thẩm Lãng phóng túng nhất.

Mặc dù là ban ngày, thế nhưng bên trong gian phòng lại đốt nến đỏ.

Ga giường và mền cũng là màu đỏ thẩm, giống như dùng lúc động phòng hoa chúc ngày đó.

Vết thương trên người Thẩm Lãng đã khỏi rồi.

Cho nên, Mộc Lan muốn chính thức thực hiện lời hứa.

Dùng ngôn ngữ uyển chuyển mà nói, Mộc Lan muốn tiếp tế cho Thẩm Lãng một lần động phòng hoa chúc.

Dùng ngôn ngữ sổ sàng, Mộc Lan muốn ăn tươi nuốt sống Thẩm Lãng thì có.

Mặc dù đã nhìn lén rất nhiều lần.

Nhưng Mộc Lan trước mắt đẹp như vậy, thật sự vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Toàn thân từ trên xuống dưới cũng là thơm ngào ngạt, thậm chí ngay cả thở ra một hơi, đều khiến cho người ta say ngã người.

Da thịt toàn thân trắng như mỡ đông nhưng lại nhuộm một tầng đỏ ửng.

Hai tròng mắt như nước, vẻ quyến rũ tục xuất hiện.

Diễm tuyệt nhân gian, câu hồn phách người ta.

Đôi môi không có bôi son, nhưng lại đỏ chót.

Nàng còn uống một chút rượu, cho nên còn mang theo một chút hoang dã hấp dẫn.

Hồ ly tinh quyến rũ không lạ gì.

Thế nhưng loại nữ thần cao lạnh thuần khiết không tỳ vết giống như Mộc Lan một khi quyến rũ, rõ ràng muốn câu mạng người ta.

Cái miệng nhỏ nhắn của nàng, nhẹ nhàng hôn trên trán, chóp mũi, đôi môi của Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:

- Nương tử, không cần dạo đầu đâu, trực tiếp tới luôn đi.

- Nương tử, không nên bởi vì ta là tuyệt thế mỹ nam mà thương tiếc, tận tình giày vò ta đi, giẫm lên ta đi, ăn ta luôn đi!

Mộc Lan dịu dàng đáp lời:

- Tốt lắm!

Tiếp đó Mộc Lan cởi ra váy lót, nhào lên bao phủ.

Tức khắc, trong không khí nhộn nhạo lửa nóng và rượu ngon.

Bừng bừng khí thế.

Đẹp không sao tả xiết!

Như là tuyết lớn phía ngoài đang trút xuống và tung bay lên vậy.

...

Ba phút sau đó!

Tất cả kết thúc!

Băng nhi đang nhìn bầu trời, buồn chán nói:

- Làm sao nhanh như vậy, tuyết lớn này làm sao mới vừa bắt đầu mà đã ngừng rồi.

- Đúng vậy, mây trên trời đều tản ra.

- Ôi chao, mặt trời ló dạng rồi kìa.

- Chuyện này cũng quá nhanh rồi, nào có tuyết như vậy kia chứ.

Bà cô sửa giày Tì Hưu cho Thẩm Lãng nói:

- Ta đã nói rồi mà, tuyết này rơi cũng chẳng bao đâu, không có hạt tuyết, cũng không có mây, chỉ trút xuống một lát rồi tan thôi.

...

Bên trong gian phòng!

Thẩm Lãng xấu hổ vô cùng không muốn gặp ai, tức giận đến cơ hồ muốn giết người.

Ba phút, mới ba phút a!

Mộc Lan vừa cười, vừa hôn hắn an ủi:

- Lang quân yêu quý, không nên tức giận, không nên tức giận, nghe nói đàn ông lần đầu tiên đều như vậy.

Thẩm Lãng khóc thê thảm nói:

- Vấn đề ta đã không phải là lần đầu tiên.

Mộc Lan nói:

- Một lần kia không tính, chàng căn bản cũng bất tỉnh nhân sự, cái gì cũng không biết.

Thẩm Lãng nói:

- Thân thể ta khẳng định có vấn đề, thân thể ta khẳng định có vấn đề.

Mộc Lan nói:

- Không phải, không phải, phu quân vốn là rất tốt mà, chẳng qua là chàng quá hưng phấn mà thôi. Chàng còn nhớ rõ lần trước à? Chàng còn có vết sẹo trong lòng, nhất định là cực kỳ lâu mới có thể lành hẳn. Cho nên phu quân rất lợi hại, nữ ma đầu như Cừu Yêu Nhi mà chàng cũng có thể cùng ả đại chiến mấy canh giờ, có thể thấy được bản lĩnh phu quân mà.

Ôi!

Làm nương tử như nàng thật quá không dễ dàng.

Còn phải lấy chiến tích phu quân vượt quá giới hạn để an ủi hắn.

Thẩm Lãng vừa nghe, cảm thấy đặc biệt rất có lý.

Đúng vậy!

Cừu Yêu Nhi thật lợi hại, đó chính là khủng long bạo chúa cái thời tiền sử.

Ta cũng có thể cùng nàng đại chiến ba nghìn hiệp.

Huống chi là là nương tử nũng nịu của ta?

Nhất định là ta quá khẩn trương, quá hưng phấn.

Nam nhân đều là như vậy, mỗi một lần đều là như thế này.

Ha ha ha ha.

Ha ha ha.

Ha ha!

Ô!

Thẩm Lãng ta đây bộ dáng này sau đó còn làm sao vượt quá giới hạn, chẳng phải là quê chết người, chẳng phải là bị những nữ nhân kia giễu cợt đến chết.

Nhưng mà, hắn rõ ràng quá lo lắng!

Hắn thật sự bởi vì lần đầu tiên quá hưng phấn.

...

Bên trong vương cung kinh đô.

Quốc quân phẫn nộ giống như cơn tuyết lớn không giải thích được này, ban đầu ào ạt sau lại tiêu biến nhanh chóng.

Toàn bộ đại điện mây đen giăng đầy, sấm chớp rền vang.

Không người nào dám hít thở mạnh.

Không người nào dám làm một động tác nhỏ.

Lại thêm không người nào dám đánh rắm, nếu như có, liền rõ ràng nín trở lại.

Tất cả đám cung nữ thái giám cũng cảm thấy cái cổ ngứa ngáy tê cứng, giống như bất cứ lúc nào đầu cũng có thể lìa khỏi cổ.

Tuyết rơi ba phút.

Ngừng!

Quốc quân bỗng nhiên cười nói:

- Bụng có hơi đói rồi, đi lấy một chén xôi bọc thịt viên (*) ha ha.

(*) Nguyên tác là oản nhu mễ viên tử (rice meatballs). Món này được làm bằng thịt băm trộn gia vị vo viên, sau đó nhúng vào một lớp hỗn hợp gạo nếp đã được ngâm nở và cà rốt xắt hạt lựu, cuối cùng hấp hay chiên tùy ý.

- Vâng!

Chân của đại thái giám gần như đi không chạm đất.

Sau một lát, liền bưng tới một chén xôi bọc thịt viên.

Cục xôi lớn chừng bằng ngón tay cái, có chín cục.

Quốc quân ăn bất kỳ vật gì cũng dễ ngán, chín là tối đa.

Nếu như thừa ra, ông ta lại nhất định phải ăn xong, kết quả sẽ ngán, trong lòng sẽ tức giận.

Sau khi ăn xong, quả nhiên vừa vặn, lại có điểm chưa thỏa mãn.

- Thế tử phủ Bá Tước Huyền Vũ Kim Mộc Thông, ở Quốc Tử Giám như thế nào hả? - Quốc quân nói.

Đại thái giám nói:

- Đó chính là một đứa trẻ thật thà.

Quốc quân nói:

- Nó từ nhỏ đến lớn cũng không có ra khỏi nhà, hôm nay lẻ loi một mình ở kinh đô đọc sách không dễ dàng. Đi tặng một chén xôi bọc thịt viên cho nó, nhớ kỹ nhất định phải nóng, còn phải thêm rượu gạo, ta biết xôi bọc thịt viên phía bên chỗ họ phải thêm rượu gạo.

Đại thái giám cười nói:

- Bệ hạ trí nhớ tốt, nghe nói không chỉ thêm rượu gạo, còn phải thêm hoa quế khô.

Quốc quân cười nói:

- Vậy hãy thêm vào, đứa nhỏ này là một người thành thật, đừng cho đám người Quốc Tử Giám ăn hiếp nó.

Đại thái giám nói:

- Chà, không ai nhân từ bằng bệ hạ.

Quốc quân thịnh nộ cũng giống như đợt tuyết ngắn ngủn không giải thích được trên trời kia.

Tới cũng nhanh, tan càng nhanh hơn.

Thật sự hỉ nộ vô thường.

...

Lúc xế chiều.

Tổng đốc hành tỉnh Thiên Nam Chúc Nhung xuất hiện ở bên trong vương cung.

- Thần có tội, thần có tội!

Chúc Nhung quỳ rạp trên đất, vẫn không nhúc nhích.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến nói:

- Đại đô đốc có tội gì, đây rõ ràng là một trận đại thắng. Tên giặc này Cừu Thiên Nguy tụ tập trên vùng biến phía Đông, mắt chả xem vương pháp ra gì, thiên hạ vạn dân chịu khổ vì hắn đã lâu ngày. Nếu không có đại chiến nước Nam Ẩu, quả nhân đã sớm phái đại quân giết hắn. Hôm nay Trương Xung liên thủ với Bá tước Huyền Vũ tiêu diệt tên giặc này, chuyện thật tốt.

Chúc Nhung quỳ rạp cả người trên mặt đất, cất giọng run rẩy:

- Vâng!

Quốc quân nói:

- Tấu chương Bá tước Huyền Vũ cũng tới, nói sẵn lòng cắt hai nghìn tư quân, hắn còn chẳng đề cập chút gì về công lao của mình, chỉ nói đại công của Trương Xung, người này là quân tử. Vì Việt quốc của ta thêm một mảnh đất, có công mở mang bờ cõi, từ đó về sau vùng biển phía Đông chúng ta hưởng thái bình.

Chúc Nhung đau khổ nhắm mắt lại rồi đáp:

- Vâng.

Quốc quân hỏi:

- Nghe nói con trai của Trương Xung chết trận ở thành Nộ Triều sao?

Chúc Nhung đáp:

- Vâng.

Quốc quân nói:

- Đáng tiếc, một thiếu niên anh tài, cứ chết non như vậy, trẫm sẽ hạ một đạo ý chỉ cho Trương Xung, an ủi hắn cho tốt. Truy phong Trương Tấn là tướng quân Ưng Dương.

Chúc Nhung đáp:

- Vâng.

Quốc quân lại nói:

- Trương Xung liên thủ với Bá tước Huyền Vũ tiêu diệt tên hải tặc Cừu Thiên Nguy, công lao không nhỏ, hạ chỉ sắc phong mẫu thân của hắn là Tam phẩm Cáo Mệnh Phu Nhân.

Chúc Nhung nói:

- Vâng!

Quốc quân nói:

- Bá tước Tấn Hải Đường Luân, cấu kết cướp biển, ngầm chiếm quốc thổ, con mắt không có vua phía trên, bất trung bất hiếu. Để Hắc Thủy Đài phối hợp Trương Xung đi làm việc.

- Vâng!

...

Thái Thú Nộ Giang Trương Xung cùng Thiên hộ Hắc Thủy Đài mang theo hơn một nghìn võ sĩ xông vào bên trong phủ Bá tước Tấn Hải!

Tịch biên gia sản!

Diệt tộc!

Trừ Đường Luân ra, những đứa con của ông gần như hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

Dám can đảm cãi lời, toàn bộ giết chết ngay lập tức.

Quốc quân hạ chỉ.

Cướp đoạt toàn bộ tước vị gia tộc họ Đường.

Đoạt lại toàn bộ đất phong gia tộc họ Đường.

Xoá toàn bộ tư quân.

Gia tộc họ Đường mặc kệ nam nữ già trẻ, tầm hơn bảy trăm người, toàn bộ bắt lên xe chở tù, áp giải vào kinh đô.

Thế tử Đường Luân bởi vì tố giác vạch trần có công, cho nên thoát tội.

Nhưng bởi vì gã không thể ngăn cản cha phạm phải tội lớn ngập trời, cho nên bị tước đoạt toàn bộ công danh.

Đến tận đây!

Phủ Bá tước Tấn Hải truyền thừa hơn ba trăm năm, vì vậy diệt vong!

Trên danh sách quý tộc Việt quốc sẽ không con gia tộc họ Đường!

...

Mà Thái Thú Trương Xung, liên tiếp lấy được ba đạo ý chỉ của quốc quân.

Đạo ý chỉ thứ nhất, khen ngợi côngTrương Xung tiêu diệt hải tặc Cừu Thiên Nguy, nghe nói con trai Trương Tấn chết trận, quốc quân đặc biệt đau buồn, truy phong Trương Tấn là tướng quân Ưng Dương, nghe nói mắt Trương Xung có tật, đặc biệt ban thuốc.

Đạo ý chỉ thứ hai, sắc phong mẹ Trương Xung là Tam phẩm Cáo Mệnh phu nhân.

Đạo ý chỉ thứ ba, Trương Xung ở quận Nộ Giang có chiến tích nổi bật, tân chính phát triển được vô cùng tốt, lại công tích lớn lao. Cho nên miễn đi chức Thái Thú Nộ Giang của Trương Xung, chuyển thành Ngự Sử Đài Hữu Đại Phu.

Ba đạo ý chỉ này, càng về sau càng nặng hơn.

Nhìn qua, Trương Xung giống như trở thành một ngôi sao sáng từ từ bay lên chính đàn, thật là làm cho vô số người hâm mộ đố kỵ.

Bình thường mà nói, Ngự Sử Đài chỉ có một vị đại phu, chính tam phẩm.

Nhưng là có chút thời điểm xuất hiện một người có công cần phần thưởng, thế nhưng tạm thời còn chưa có vị trí đặc biệt tốt, sẽ có chức Ngự Sử Đài Hữu Đại Phu, lấy tư cách quá độ..

Đây chính là chức quan tòng tam phẩm.

Trương Xung tòng tứ phẩm, lập tức tấn chức đến tam phẩm, biến thành quan lớn trung tâm Việt quốc.

Chân chính chạm tay có thể bỏng.

Trong lúc nhất thời vô số người vào cửa bái phỏng, đông như trẩy hội.

...

Bên trong thư phòng phủ Bá tước Tấn Hải, chỉ có hai người Trương Xung cùng Đường Luân.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch