Chương 373: chương 201: Chinh phục công chúa cọp cái! Lãng gia lợi hại! (1)
Kế tiếp Thẩm Lãng dùng thị lực X quang xem bụng tiểu Băng.
Quả nhiên là mang thai, tim thai đều rõ ràng.
Nha đầu kia tháng trước biết rồi, kết quả dám không nói.
Cũng may mà là ở gia tộc họ Kim, đổi ở những nhà khác, loại tâm cơ này như ngươi sẽ bị vợ cả đánh chết biết không?
Tiếp đó Thẩm Lãng không khỏi lo lắng, vì sao Mộc Lan không có mang thai vậy.
Kỳ thực, Thẩm Lãng cùng tiểu Băng có thể đếm được trên đầu ngón tay, mấy tháng này cũng chính là ba bốn lần mà thôi.
Không phải là không muốn, thực sự là...không nói cũng được.
Mộc Lan thật lợi hại, hơn nữa cũng quá đẹp.
Chút hơi sức của Thẩm Lãng toàn bộ dày vò ở trên người nương tử.
Khi Thẩm Lãng khôi phục bình thường xong xuôi, thời gian một tháng giống như Mộc Lan có ba mươi ba lần.
Hai người cũng là ăn tủy biết vị, hoàn toàn không biết khắc chế.
Cái tháng, Lãng gia sụt mấy cân, quầng mắt cũng hơi thâm.
Sau đó nhạc mẫu lại kéo Kim Mộc Lan nhỏ to thì thầm.
Thế là, Mộc Lan liền khắc chế, nhưng tần số vẫn tương đối cao.
Ngay cả như vậy, Mộc Lan cũng không có mang thai.
Nàng cũng không có có thể tránh thai.
Thân thể nương tử chẳng lẽ có vấn đề đi?
Xì xì xì!
Dù cho thân thể Lãng cặn bã có vấn đề, thân thể nương tử cũng không thể có thể có vấn đề.
Nương tử chắc chắn rất tuyệt vời mà.
...
- Cái con tặc nha đầu này. - Thẩm Lãng tức giận nói:
- Nếu như ngươi đã mang thai, còn muốn chui chăn của ta làm gì nữa?
Tiểu Băng quăng mị nhãn như tơ nói:
- Nô nô biết rất nhiều biện pháp hầu hạ cô gia, loại chuyện đó không làm, ta cũng có thể để cho ngài thoải mái mà.
Ôi!
Trên cái thế giới này chỉ có lấy sai tên, không có lấy sai biệt hiệu.
Nếu gọi ngươi là Băng lẳng lơ, xem ra là nửa điểm cũng chẳng sai.
- Được rồi, được rồi, biết ngươi thân mang tuyệt kỹ, đi thôi đi thôi, có một cọp cái muốn giết vào đây đấy. - Thẩm Lãng phải gạt đi.
Tiểu Băng trợn mắt thật to:
- Cô gia, tiểu thư bảo ta kèm chặt ngại, không nên bị hồ ly tinh bên ngoài câu kết làm bậy.
Thẩm Lãng vặn lỗ tai của nàng nói:
- Ngươi nghe rõ ràng cho ta, tới đây là một con cọp cái nóng nảy, không phải hồ ly tinh hiểu không? Hồ ly tinh đàn ông dám lên, ngươi gặp qua người nam nhân nào dám lên cọp cái, không khéo thì bị táp một miếng, một trảo bóp nát à?
Tiếp đó!
Trong không khí tràn đầy một trận sát khí!
Một con cọp cái chợt vọt vào, hướng Thẩm Lãng nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Nói thật hay, nói xong hay quá nhỉ!
Thẩm Lãng tức khắc da đầu tê dại.
Mẹ trứng, ngươi làm sao tới nhanh như vậy hả?
Thẩm Lãng không khỏi hướng Thẩm Thập Tam cùng Hoàng Phượng nhìn lại.
Thủ vệ kiểu gì, lại để cho người ta cứ đấu đá lung tung vào được như vậy? Hai ngươi sẽ không phải là ở mắt đi mày lại, thông đồng lẫn nhau đi.
Hoàng Phượng không nói gì.
Rõ ràng chính ngươi nói qua, lúc công chúa Ninh Diễm tới không cần ngăn cản, bây giờ lại tới tìm chúng ta gây phiền phức, rõ ràng khó khăn hầu hạ.
Khí tràng trong người Tam quả phụ khủng khiếp, chỉ cần đứng trong phòng đã chói mắt khiếp đảm.
Bởi vì nàng thích mặc quần áo màu đỏ, càng đỏ càng tốt.
Cho nên nhìn qua, hoàn toàn như là một ngọn lửa vậy.
Hơn nữa, nàng còn thích mặc trang phục võ sĩ.
Thế giới này đại đa số nữ nhân đều mặc váy, nhưng Ninh Diễm đam mê cưỡi ngựa, cho nên vĩnh viễn đều mặc loại quần cưỡi ngựa.
Khi tất cả mọi người mặc váy, ngươi mặc quần đương nhiên cũng rất chói mắt.
Khi tất cả mọi người mặc quần dài, ngươi chắc chắn sẽ mặc quần short. Khi tất cả mọi người mặc quần short, chắc chắn ngươi sẽ mặc loại quần nào lộ liễu cho coi.
Bởi vì mặc quần cưỡi ngựa, cho nên đặc trưng vóc dáng của nàng liền rõ ràng hơn.
Mông to, to bằng bắp đùi!
Đây cũng không chỉ Thẩm Lãng nói như vậy, vị công tử Thượng thư bị treo trên cây đánh cho gần chết cũng nói như vậy.
Có thể toàn bộ người ở kinh đô đều nói như vậy.
Kỳ thực chúng ta nói có lương tâm.
Không khoa trương như vậy!
Vị Tam quả phụ này so với bình thường nữ tử hơi lớn hơn một chút, hơn nữa bởi vì thích cưỡi ngựa vận động, nên hình dạng siêu vểnh, có đặc trưng của những cô gái nhảy vũ điệu Samba, vểnh đến kinh người.
Còn to bằng bắp đùi.
Bình thường các cô gái đều mặc váy, cũng nhìn không ra thứ gì cả.
Mà vị Tam công chúa Ninh Diễm này, chi dưới vận động quá nhiều, cho nên cơ bắp hai chân đương nhiên phát đạt.
Từ góc độ thẩm mỹ hiện đại mà nói, kỳ thực đầy nhục cảm vô cùng.
Bắp đùi săn chắc khỏe mạnh, mới quyến rũ.
...
- Ngươi chính là tên cặn bã Thẩm Lãng sao? - Ninh Diễm hỏi.
- Ừ.
Ninh Diễm nói:
- Ngày hôm nay ngươi nói cái mông ta ngược lại thật lớn, thắt lưng cũng đủ hoang dã, chính là bắp đùi quá to?
- Ừ!
Ninh Diễm nói:
- Ngươi còn nói ngươi thực sự gu quá mặn, nhìn thấy loại đàn bà cấp độ này như ta cũng có thể cứng sao?
- Ừ!
Ánh mắt của Tam quả phụ gần như muốn phun ra ngọn lửa.
Loại đàn bà cấp độ này như ta?
Ta là loại cấp bậc đàn bà nào chứ?
Lão nương năm nay mới hai mươi bốn tuổi, tuy rằng thua kém nhị tỷ Ninh Hàn, nhưng cũng là siêu cấp mỹ nhân a?
Nghe khẩu khí này của ngươi, dĩ nhiên là coi thường ta?
Tam quả phụ nhấn mạnh từng chữ:
- Vậy lúc ngươi nói những lời này, biết ta là ai không?
- Ừm!
Tức khắc, sát khí tận trời!
Ninh Diễm nói:
- Ngươi biết ta tại sao được gọi Tam quả phụ à?
Thẩm Lãng nói:
- Biết.
Bởi vì ngươi nguyền rủa chồng mình chết.
Ninh Diễm nói:
- Ngươi biết ta tại sao muốn về quốc đô ở, rời khỏi nhà chồng à?
Bởi vì ngươi cùng nhà chồng xích mích, mỗi một ngày đều gà bay chó sủa.
Ninh Diễm nói:
- Bởi vì nếu ta không rời khỏi nhà, chồng ta sẽ bị ta đánh chết, vì tha cho hắn một mạng, ta đây mới đi đấy.
Hả? Vẫn còn có bối cảnh cỡ này? Cọp cái như nhà ngươi gả cho nhà người nào, rõ ràng nhà đó tám đời xui xẻo.
Tam quả phụ Ninh Diễm nói:
- Ngày hôm nay có một công tử Thượng thư cũng nói ta một câu, mông ghê gớm thật, kết quả bây giờ bị ta kéo lên cây đánh một trăm roi, bầm dập cả người rồi. Thẩm Lãng nhà ngươi làm nhục ta bao nhiêu câu, ngươi tự suy nghĩ một chút, ta nên trừng phạt nhà ngươi như thế nào?
Thẩm Lãng trêu chọc mỉa mai Ninh Diễm bao nhiêu câu?
Ban ngày thì ba câu.
Mới vừa rồi cùng tiểu Băng nói chuyện trời đất, làm nhục ba năm câu.
Đây cộng lại chính là bảy tám câu.
Chẳng lẽ phải bị đánh tám trăm roi?
Lấy thể trạng Lãng gia, phỏng chừng tám mươi roi liền chết không kịp ngáp.
Tam quả phụ Ninh Diễm nói:
- Thẩm Lãng ngươi có một câu nói rất hay, nói hay lắm, ngược lại cho ta linh cảm.
Tóc gáy của Thẩm Lãng dựng lên.
- Bay đâu, lột quần hắn xuống, treo ngược lên trên cây, tưới nước sôi vào của quý của hắn, sau đó dùng bàn chải sắt chà một trăm lần!
Nghe những lời này.
Thẩm Lãng gần như muốn vãi tè cá mè.
Dựa vào!
Ngươi quả nhiên là một mối họa lớn của quốc đô.
Chiêu trò ác độc như vậy ngươi thế nào nghĩ ra được hả?
Ta cảm thấy Thẩm Lãng ta đây đã đủ ác độc, ngươi đây là trò giỏi hơn thầy.
Ngay sau đó mấy ngnữ võ sĩ tiến lên, một tay lấy Thẩm Lãng đặt lên bàn lột quần ra.
Tiểu Băng xông lên hô lớn:
- Không nên kéo quần cô gia của ta, muốn lột thì lột ta đây này.
Nhưng mà nói ra lời này xong xuôi, nàng cảm thấy không đúng.
- Không được, cũng không thể lột xa, ta mang thai.
Nghe nói như thế, công chúa Ninh Diễm không khỏi hướng cái bụng tiểu Băng nhìn lại, trong con ngươi lộ ra vẻ phức tạp.
Phía ngoài Hoàng Phượng cùng Thẩm Thập Tam vô cùng khẩn trương.
Bởi vì vừa rồi Thẩm Lãng đã nói với hai người này, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không thể vào đây.
Lẽ nào...Chúng ta liền mắt mở trừng trừng nhìn cô gia bị phế sao?
- Tránh ra một bên. - Công chúa Ninh Diễm nói.
Tiếp đó, lại tới hai cái nữ võ sĩ, trực tiếp lôi tiểu Băng đi.
Sức mạnh phi thường lớn, cơ hồ là quăng đi, thế nhưng có sẽ không đả thương đến nàng, lại không đụng tới cái bụng.
- Không nên thương tổn cô gia của ta, không nên thương tổn cô gia của ta...- Tiểu Băng kêu lên.
Tiếp đó, bản năng sẽ phải đi lấy ra ám khí Bạo Vũ Lê Hoa.
Nhưng, hai tay của nàng đều bị giữ lại, không thể động đậy.
Nha đầu kia may là không có xuất ra ám khí Bạo Vũ Lê Hoa, bằng không phiền phức sẽ lớn.
Lãng gia bị bốn nữ võ sĩ tráng kiện bắt được, đặt trên mặt bàn không thể động đậy.
Tiếp đó, có cả nữ tráng sĩ cao tám thước, thắt lưng cũng là tám thước tiến lên, trực tiếp muốn kéo tuột quần Thẩm Lãng.
Hơn nữa, nét mặt của nàng còn tràn đầy hưng phấn cùng mong đợi.
Công chúa Ninh Diễm nói:
- Thẩm Lãng, hiện tại ở trên trời dưới đất người nào cũng không thể cứu ngươi! Ngươi đắc tội ta, hoàn toàn là tự tìm đường chết, ngươi không phải đã nói cứng à? Ta liền hoàn toàn phế nó đi!
Đồ chơi kia trước bị nước sôi ngâm nước, sau đó dùng bàn chải sắt chà xát.
Trăm phần trăm phải thiến ngay, so với triệt sản còn thảm.
Thẩm Lãng buồn bã nói:
- Công chúa Ninh Diễm, ngài nằm mộng cũng muốn muốn một đứa bé đúng không? Ngài và nhà chồng sở dĩ xích mích, cũng là bởi vì ngài không có con. Mà ta có thể cho ngài một đứa.
Nghe những lời này, Ninh Diễm kinh ngạc.
Tiếp đó, cả người đều phải bùng nổ!
Cặn bã, ác ôn, ngươi còn muốn ngủ với ta?
Tự tìm đường chết, tự tìm đường chết.
Ninh Diễm ta đây ghét nhất chính là loại tiểu bạch kiểm như nhà ngươi.
Cho là mình dáng dấp đẹp trai có thể muốn làm gì thì làm, đã cảm thấy nữ nhân thiên hạ đều cảm thấy thích ngươi, chỉ biết gây tai họa cho con gái nhà lành.
Ninh Diễm ta đây không để mình bị xoay vòng vòng.
Ta sẽ phế chính là tiểu bạch kiểm, chính là mỹ nam tử.
Thiên hạ tiểu bạch kiểm, không có một thằng nào tốt.
Ninh Diễm cười nói:
- Thẩm Lãng, gan mật của ngươi thật to, ngươi còn muốn cho ta một đứa con? Ngươi muốn ngủ với ta à? Được, vậy cũng không cần tưới nước sôi vào của quý của ngươi nữa, cũng không cần dùng thép chà xát, trực tiếp cắt đi, tiến vào trong phủ của ta làm thái giám được chứ?
- Động thủ, cắt cho ta!
Ninh Diễm là thật nổi giận.
Tên cặn bã này ở trước mặt nàng, còn dám nhục nhã nàng.
Thẩm Lãng hết hồn nói:
- Ta không phải ý tứ này, ý của ta là có thể trị hiếm muộn.
Ninh Diễm nói:
- Mặc kệ có ý gì đã trễ rồi, thiến cho ta!
Tiếp đó, nữ tráng sĩ thân cao tám thước, vòng eo tám tướng, từ hông rút ra môt con dao.
- Công tử, xin lỗi, nô nô cũng không muốn.
Tiếp đó, nàng sẽ phải vung xuống một đao.
Mà lúc này Hoàng Phượng cùng Thẩm Thập Tam vọt vào, trực tiếp một kiếm.
- ...- Cái thắt lưng vây tám thước nữ tráng sĩ một tiếng thét kinh hãi, dao găm trong tay bị đánh bay.
Tất cả mọi người hướng nàng nhìn khinh bỉ một cái.
Võ công của ngươi cao như vậy, vẫn bị một kiếm đánh bay dao găm, diễn trò cũng không cần giả thế này được không?
Nhìn người ta dáng dấp đẹp trai, ngươi đã nghĩ la liếm?
Vòng eo tám thước như ngươi có la liếm cũng vô dụng, mỹ nam tử sẽ không coi trọng ngươi.