WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 429: Đại công cáo thành! Phong Huyền Vũ Hầu! Thái tử Khương Ly (1)

Chương 429: Đại công cáo thành! Phong Huyền Vũ Hầu! Thái tử Khương Ly (1)





Quốc quân Ninh Nguyên Hiến là một người như thế nào?

Cay nghiệt, hư vinh, tinh trí.

Thoạt nghe hình như có hơi quen tai đúng không?

Thẩm Lãng hình như cũng có loại tính cách này.

Trình độ nào đó, Trương Xung rõ ràng có công, kết quả bị ông ta không minh bạch mà ném ở trong nhà giam Đại Lý tự suốt mấy tháng, đến bây giờ đều còn chưa được thả ra.

Chiến cuộc nước Nam Ẩu bất lợi, ông ta liền nổ cái chuyện thắng lợi đi sứ nước Khương nhỏ xíu thành một công trạng lớn như thể thiếp vàng trên mặt mình vậy.

Nhưng ông ta lại là một cực kỳ người thông minh.

Cái gì cũng thấy rõ ràng, nhưng bởi vì sự ích kỷ cùng thói chuộng hư vinh, cho nên rất nhiều chuyện lại chuộng giả bộ hồ đồ.

Người như vậy, khi ông ta thích nhà ngươi, cái gì cũng tốt.

Khi ông ta không thích ngươi, cái gì cũng ghét.

Chí ít cho đến tận bây giờ, ông ta thật sự thích Thẩm Lãng, hơn nữa càng ngày càng thích.

Thẩm Lãng tinh trí thông minh, không có dã tâm, toàn thân cũng là khuyết điểm tật xấu, còn chẳng ưa che giấu, hơn nữa còn yêu thích sự hư vinh như Ninh Nguyên Hiến vậy.

Cũng chính bởi vì điểm này, Thẩm Lãng mới dám có rất nhiều cử chỉ điên cuồng.

Ví dụ như ở trước hoàng cung chơi bán hàng đa cấp kêu gọi đông đảo đại thần tố cáo Tô Nan, lại ví như ngày hôm nay ở trên triều đình đánh Chúc Văn Hoa.

Một vua Việt như vậy, đương nhiên không tính là một đời minh quân.

Nhưng người nào quy định quân vương phải nhất định phải làm minh quân?

Minh quân thì đau khổ rất nhiều.

Đối với vương triều Mãn Thanh mà nói, Ung Chính coi như là một vị lãnh tụ chăm lo quản lý trung hưng, kết quả chỉ được sống hơn bốn mươi tuổi, thu hoạch sự bêu danh cả đời.

Con của ông ta, Càn Long, là một người thích hư vinh, ích kỷ, kết quả lại sống hơn tám mươi tuổi, đắc ý cả một đời, thậm chí còn nói khoác bản thân mình như một vị lão nhân thập toàn (*).

(*) Năm Càn Long thứ 56, Càn Long tự tổng kết thành quả sự nghiệp đời mình là có “thập toàn võ công”, tức ông đã có được 10 cái công to trong sự nghiệp làm vua: 1-2, thắng 2 lần giao chiến với vương quốc Dzungarian; 3, bình định phản loạn thống nhất Tân Cương; 4-5, tiêu diệt phản loạn Kim Xuyên, tạo ra lực lượng lính đặc chủng Kiện Duệ Doanh; 6, bình định sự kiện Lâm Sảng Văn ở Đài Loan; 7, thu hàng 2 nước Miến Điện và An Nam (kỳ thực cả 2 nước này khiến nhà Thanh bị sa lầy và tốn vô số tiền bạc nhưng cuối cùng giải quyết bằng cách ngoại giao, thượng cống phẩm) vụ này dẫn đến chuyện Nguyễn Huệ sang Trung Quốc cầu thân công chúa; 9-10 là cuộc chiến với những người Gurkha. Trong 10 sự kiện này có cái thành công thật sự, có cái chả đâu vào đâu như vụ Miến Điện và An Nam nhưng đều được tâng bốc lên hết cỡ. Tuy nhiên cũng nhờ chính đợt Quang Trung sang nhà Thanh cầu thân mà cuối cùng những nhà sử học Việt Nam mới có bức chân dung chính xác về ông sau bao nhiêu năm… vẽ minh họa sai bét.

Nhưng đối với thần tử mà nói, rốt cuộc Ung Chính khó khăn hầu hạ, hay là Càn Long khó khăn hầu hạ.

Họ vốn không phải ngọn đèn cạn dầu nên cũng đều là đấng quân vương khiến người ta sợ hãi, hai người này giết người cũng nhiều như nhau mà thôi.

Thẩm Lãng thông minh như vậy, sẽ càng ngày càng làm cho Ninh Nguyên Hiến thích.

Nhưng cũng chính bởi vì vậy, quốc quân ở phương diện nào đó với Thẩm Lãng cũng sẽ rất hà khắc.

Một trong số những chuyện đó, chính là gia tộc họ Kim cấu kết nước Ngô, đây là cấm kỵ tuyệt đối.

Quả nhân biết Thẩm Lãng nhà ngươi không dã tâm, không có ý định mưu phản.

Nhưng cái tên Kim Trác này, quả nhân chả thích chút nào, nhưng vẫn có tin tưởng vào tính cách và nhân phẩm ông ta.

Tân chính trước đó các ngươi để quả nhân đánh mất thể diện, đến trong lòng bây giờ đều không thoải mái.

Thế nhưng nếu không cách nào xuất binh diệt gia tộc họ Kim các ngươi, vậy cũng chỉ có thể tiêu tan.

Thẩm Lãng nhà ngươi lập công một chút, bù đắp lại khúc mắc trong lòng quả nhân, bù đắp vết rách trong lòng quả nhân.

Cũng chính bởi vì vậy, rõ ràng mấy tháng trước đã sắc phong Huyền Vũ Hầu, quốc quân cố dây dưa kéo tới bây giờ, hơn nữa còn muốn Thẩm Lãng lập công lao lớn kế tiếp, ở đưa cái vị thế Hầu tước này sắc phong cho họ Kim.

Một khi để quốc quân phát hiện gia tộc họ Kim thực sự ở cấu kết nước Ngô, vậy tất cả hảo cảm của ông ta với Thẩm Lãng đều bị hủy cả.

Chuyện sắc phong Huyền Vũ Hầu sẽ nổi lên gió to sóng dữ.

Cho nên Thẩm Lãng từ trước đến nay đều dặn dò Kim Trác nói không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không nên cùng nước Ngô công nhiên cấu kết, lại thêm không nên bày ra cái tư thế ta muốn đầu nhập vào nước Ngô mà uy hiếp quốc quân.

Như vậy chẳng khác nào hoàn toàn xé rách da mặt, sẽ phải chuẩn bị cho cuộc đại chiến tiếp theo.

Mà những kẻ thù chính trị đối với gia tộc họ Kim sẽ cao giọng xuất đòn sát thủ vu oan họ Kim cấu kết nước Ngô cũng là cách ngăn cản Kim Trác phong Hầu.

Không phải vạn bất đắc dĩ, cũng không lấy ra.

Nhất định phải đến khi mắt thấy ý chỉ của quốc quân mắt sẽ phải ban bố, lúc này mới tuôn ra.

Quả nhiên, lần này đã có người đi nhổ cái vảy ngược của quốc quân.

Ánh mắt của ông ta như điện xẹt trông về phía Thẩm Lãng.

Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Ta kéo dài mấy tháng không có phong hầu cho gia tộc họ Kim, ngươi cứ như vậy không thể chờ đợi à?

Lại công nhiên cấu kết nước Ngô tới đe dọa quả nhân à?

Thẩm Lãng lúc trước luôn mồm hướng ông ta muốn chức vị Huyền Vũ Hầu, quốc quân cũng không thèm để ý.

Cái đó cũng giống như trẻ con đòi kẹo, không thể làm cho người ta ghét bỏ được.

Thế nhưng quả nhân tuyệt đối không tiếp nhận bức hiếp, quả nhân cho ngươi mới là của ngươi, quả nhân không cho thì ngươi không thể đoạt.

- Vu Thành Trụ? Việc này ngươi có thể có chứng cứ hay không? - Quốc quân nói bằng giọng lạnh lẽo.

Vị quan viên này Thẩm Lãng vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc, nhưng cũng nghe qua tên người này, là Trung Thừa trong Ngự Sử Đài, cấp bậc so với Trương Xung cao hơn nửa cấp.

Tuyệt đối cũng có thể xem là một đại quan.

Gia tộc họ Kim cùng ông ta không thù không oán, người này trả đũa họ Kim như thế, chỉ có một nguyên nhân.

Phe phái họ Tô!

Sau lưng của ông ta là Tô Nan.

Quốc quân nói:

- Có chứng cứ, chỗ của hạ quan có thư từ qua lại của Kim Trác cùng Ngô vương. Hơn nữa ba vị quan to của nước Ngô bí mật đi đến thành Nộ Triều cùng Kim Trác đàm phán, theo thứ tự là Tông Chính Tự Thiếu Khanh Ngô Mông, Lễ Bộ Lang Trung Chu Nghiệp, Hồng Lư Tự Thiếu Khanh Vương Thành Nghiêm nước Ngô.

Việc này là thật.

Từ khi gia tộc họ Kim chiếm được thành Nộ Triều xong xuôi, sứ giả vẫn nước Ngô vẫn liên tục tới không ngừng.

Hôm nay, đã đáp ứng sắc phong gia tộc họ Kim là Công tước, hơn nữa hứa hẹn xuất binh hạ được toàn bộ quần đảo Lôi Châu, giao cho họ Kim thống trị.

Điều kiện chỉ có một, Kim Trác làm phản, đầu nhập vào nước Ngô.

Đối phương phái tới sứ giả cấp bậc càng ngày càng cao.

Trước đó không lâu, lại phái tới ba vị quan to bí mật.

Tông Chính Tự Thiếu Khanh, trực tiếp đại biểu triều đình nước Ngô. Lễ bộ Lang Trung Chu Nghiệp, đại biểu Thượng Thư Đài nước Ngô. Hồng Lư Tự Thiếu Khanh Vương Thành Nghiêm, chịu trách nhiệm đàm phán ngoại giao.

Cấp bậc này đã đặc biệt cao.

Phải biết rằng đây chính là đơn phương yêu cầu mật đàm, mà không nghi thức đàm phán.

- Thư ở đâu? - Quốc quân lạnh lùng nói.

Ngự Sử Trung Thừa Vu Thành Trụ đưa lên một phong mật thư.

- Đây là thư của Bá tước Huyền Vũ Kim Trác viết cho Ngô vương, không tin cũng để nghiệm chứng bút tích.

Quốc quân cầm lấy phong mật thư này, rút ra vừa nhìn, tức khắc sắc mặt kịch biến.

Trong nháy mắt, toàn bộ triều đình trời đất u ám, giống như bất cứ lúc nào đều phải sấm chớp rền vang.

- Thẩm Lãng, chính ngươi tự xem đi.

Quốc quân chợt ném thư sang.

Một tờ giấy mỏng như vậy, lại như là một lưỡi đao, trực tiếp ném tới trước mặt Thẩm Lãng.

Quốc quân võ công không kém.

Thẩm Lãng nhặt thư lên.

Không cần nhìn chữ viết, đặc biệt nhìn quen mắt, gần như chính là bút tích nhạc phụ Kim Trác.

Nhất là những nét móc rất riêng của Kim Trác gần như giống hệt nhau.

Người bình thường căn bản không cách nào nhận ra, thậm chí ngay cả bản thân Thẩm Lãng đều khó thấy nó khác.

Nhưng qua trí não đối chiếu xong xuôi, có thể phán đoán đây không phải là bút tích của nhạc phụ.

Trái đất hiện đại, kí tên có thể làm chứng cứ, bởi vì ở dưới máy vi tính tính toán tinh vi, bút tích của người bình thường dường như không thể bắt chước đến giống nhau y hệt.

Nhưng dù cho như thế, cũng có những kẻ giả mạo chữ ký đầy tài năng, thậm chí còn xuất hiện trong cả phim điện ảnh, chớ nói chi là thế giới này.

Đây là một tuyệt đỉnh cao thủ, mô phỏng chữ viết theo nhạc phụ, lại gần như giống y hệt.

Đừng nói quốc quân nhận không ra, ngay cả Thẩm Lãng lập tức cũng nhìn không ra bất luận cái gì kẽ hở.

Lại nhìn sách nội dung bức thư.

Nội dung cũng siêu cấp chân thực, nhìn qua hoàn toàn phù hợp tính cách Kim Trác.

Ở trong thơ Kim Trác đầu tiên là nói rõ bản thân trung thành với Việt quốc, trung thành với quốc quân, bởi vì đồ đao tân chính rơi vào trên cổ, trong sống chết tồn vong đó mới phải phản kích, dùng kế bắt thành Nộ Triều. Nhưng dù cho như thế, gia tộc họ Kim cũng không có ý định phản bội Việt quốc, không có ý định tái diễn kịch biến Diễm Châu.

Ở cuối thư, Kim Trác dùng giọng điệu đặc biệt khiêm tốn cảm tạ Ngô vương hậu ái. Mặc dù không thể đầu nhập vào nước Ngô, nhưng thì nguyện ý cùng nước Ngô kết làm hữu nghị đời đời.

Trong thơ luôn miệng nói không phản bội.

Nhưng nếu thư này là thật, ở trong mắt quốc quân Ninh Nguyên Hiến chính là tội không thể tha.

Hai nước Ngô Việt là đại địch.

Chưa tới mười mấy ngày, lại là thời khắc đại vương hai nước Ngô Việt đi săn ở vùng biên cảnh.

Kim Trác nhà ngươi lại nói muốn đời đời cùng nước Ngô ký kết hữu nghị?

Ngươi đây không phải là phản quốc vậy là cái gì?

Ngươi đây không phải là cấu kết với địch quốc vậy là cái gì?

Thẩm Lãng nhìn thoáng qua mật thư nói:

- Thư này là giả, nhạc phụ của thần căn bản cũng không viết bất cứ thư từ nào cho cho nước Ngô.

Ngự Sử Trung Thừa Vu Thành Trụ cười lạnh:

- Thẩm Chủ Bộ, ngươi nói thư này là giả? Có thể có chứng cứ hay không? Đặc trưng chữ viết phía trên này, rõ rệt chính là Bá tước Huyền Vũ, bệ hạ chính là nhận được Bá tước Huyền Vũ bút tích.

Quốc quân đương nhiên nhận được.

Mỗi lần vương tộc có dịp vui, ngày lễ ngày tết, Kim Trác mặc dù không có đích thân tới quốc đô, thế nhưng đều có thể đưa tới chúc biểu.

Nội khoản tấu chương hàng năm, cũng không dưới mười mấy phần, quốc quân đương nhiên quen với bút tích của Kim Trác.

Thẩm Lãng nói:

- Bệ hạ, phong mật thư này là giả, có người bắt chước bút tích của nhạc phụ thân.

Quốc quân trong lòng vô cùng phức tạp.

Ông ta đương nhiên biết khả năng làm giả phong mật thư này rất lớn.

Thế nhưng lấy tư cách quân vương, thà tin là có, không nên không tin.

Chưa kể ông ta dây dưa mấy tháng không phong hầu cho gia tộc họ Kim, Kim Trác tức giận, trong cơn tức cùng Ngô vương thư từ qua lại, cũng là có khả năng.

Ngự Sử Trung Thừa Vu Thành Trụ hỏi:

- Thẩm Lãng, ta chỉ hỏi ngươi! Ba tên quan nước Ngô có phải từng đi đến cầu kiến thành Nộ Triều, có phải hay không đã từng cùng Kim Trác mật đàm?

Thẩm Lãng đáp:

- Không sai, ba người kia quả thực bí mật đi sứ thành Nộ Triều, hơn nữa còn là lấy thân phận của hải thương bí mật tiến vào thành Nộ Triều. Thế nhưng nhạc phụ ta căn bản cũng không có gặp qua bọn họ, lại thêm không có mật đàm gì cả.

Vu Thành Trụ cười nhạt:

- Rất nhiều người thấy rất rõ ràng, nhất là gián điệp Hắc Thủy Đài, rõ ràng thấy ba tên quan nước Ngô tiến vào phủ Thành chủ Nộ Triều, ước chừng ở suốt hơn một canh giờ mới ra ngoài, muốn nói không có mật đàm? Người nào tin nổi?

Chuyện này cũng là thật.

Ba tên quan lớn của nước Ngô này đúng là lâu đài thành chủ Nộ Triều suốt hơn một canh giờ.

Thế nhưng... quả thực chẳng nói gì cả.

Bọn họ ngay lúc đó cũng không có tiết lộ thân phận, chẳng qua là hộ tống thương gia cùng tiến vào phủ Thành chủ Nộ Triều nói chuyện làm ăn.

Kim Trác cũng quả thực chưa từng thấy qua bọn họ.

Sau đó, ba tên quan viên nước Ngô này lại cố ý bại lộ thân phận.

Hôm nay xem ra, đây đương nhiên là một âm mưu.

Mấy tháng này nước Ngô vài lần mượn hơi Kim Trác không được, mắt thấy Thẩm Lãng càng ngày càng khiến cho quốc quân vui vẻ yêu thích.

Nước Ngô cũng tức hổn hển, dùng độc kế ly gián.

Kim Trác nhà ngươi không phải trung thành với Việt quốc à? Ngươi không phải là không muốn làm phản à?

Vậy ta liền buộc ngươi làm phản.

Không chỉ có như thế, phía trong Việt quốc còn có mấy tên quan to cấu kết nước Ngô, cùng nhau thi triển màn kế ly gián này.

Thẩm Lãng cười lạnh:

- Vu Thành Trụ, nếu như nhạc phụ của ta viết mật thư cho Ngô vương, đây ra sao chờ cơ mật sự việc? Vậy cái mật thư này như thế nào sẽ rơi vào trong tay các ngươi vậy?

Vu Thành Trụ nói:

- Đúng dịp! Việt quốc của ta ở nước Ngô có gián điệp cao cấp, đã lấy ra được bức thư này. Thậm chí còn không chỉ như vậy, bên người nhạc phụ ngươi cũng có nghĩa sĩ trung thành với quốc quân, tiết lộ tung tích phong mật thư này cho Hắc Thủy Đài, lúc này mới để chúng ta thành công chặn được phong mật thư này, cũng là trời phù hộ Đại Việt chúng ta, bằng không một khi Kim Trác phản quốc, vậy sẽ là một biến loạn ở Diễm Châu, là một cú đánh trí mạng với Việt quốc chúng ta.

Ha ha.

Vu Thành Trụ đâm thọt trong lòng Thẩm Lãng cố ý nói cho Thẩm Lãng, bên người Kim Trác có nội gian.

Thế nhưng nội gian này rất có thể là không tồn tại.

Độc kế này của kẻ địch chưa nói tới đặc biệt cao minh, cũng không coi là đặc biệt tinh vi.

Nhưng lại là đặc biệt buồn nôn, đặc biệt trí mạng.

Bởi vì quốc quân đa nghi.

Chỉ cần đâm trúng cái vảy ngược này, đâm trúng cái tâm hồn đầy nhạy cảm và đa nghi của ông ta, độc kế này coi như là có hiệu quả.

Thẩm Lãng nhà ngươi có biện pháp nào chứng minh mật thư này là giả?

Không thể!

Ngự Sử Trung Thừa Vu Thành Trụ nói:

- Bệ hạ, ba vị quan lớn của nước Ngô đi đến thành Nộ Triều cùng Kim Trác mật đàm là thật, mật thư qua lại giữa Kim Trác cùng Ngô vương cũng là thật, họ Kim tuy rằng còn chưa có làm phản, nhưng ý mưu phản đã rất rõ ràng nhược yết, nếu như chúng ta không thể ngăn lại đúng lúc sẽ thành hoạ lớn a!

Quốc quân hỏi:

- Vu Thành Trụ, như vậy dựa theo suy nghĩ của ngươi, phải làm gì tiếp theo nào? Phải làm thế nào ngăn cản Bá tước Huyền Vũ đi theo địch chứ?

Vu Thành Trụ đáp:

- Thế tử phủ Bá tước Huyền Vũ Kim Mộc Thông, cô gia Thẩm Lãng đều ở ngay kinh đô, bệ hạ lập tức giam hai người này làm con tinh, thúc ép Kim Trác nhường ra quyền hành binh phòng thành Nộ Triều, làm một mẻ, khoẻ suốt đời, chấm dứt hậu hoạn.

Nghe những lời này, trong lòng mọi người một khẽ hô lên.

Thật là lòng dạ ác độc.

Đây không chỉ là muốn ngăn trở đường phong hầu Kim Trác, còn muốn cắt đứt đường sống Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông.

Một khi giam cầm Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông làm con tin, tuyệt đối sẽ bức phản Bá tước Huyền Vũ.

Bá tước Huyền Vũ một khi làm phản, mạng nhỏ Kim Mộc Thông cùng Thẩm Lãng khó có thể bảo toàn.

Thẩm Lãng lạy xuống nói:

- Bệ hạ, thần tố cáo Vu Thành Trụ cấu kết nước Ngô, ly gián lòng dạ quân thần Việt quốc, ý đồ bức phản nhạc phụ thần, người này nhất định là gian tế nước Ngô, xin bệ hạ giết ông ta!

Ngự Sử Trung Thừa Vu Thành Trụ cười lạnh:

- Thẩm Chủ Bộ, ngươi đây là tức nước vỡ bờ à? Dùng hết bài rồi lại đi cắn ngược lại một cái? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có thể có chứng cứ nói rõ phong mật thư Kim Trác cho Ngô vương này là giả? Ba tên quan nước Ngô bí mật đến thăm thành Nộ Triều, đồng thời ở phủ Thành Chủ mật đàm hơn một canh giờ có phải là thật hay không?

- Gia tộc họ Kim các ngươi vốn cũng không sạch sẽ, còn muốn muốn trong sạch? Rõ ràng hoang đường buồn cười!

Một đám quan viên tức khắc hướng Thẩm Lãng nhìn lại nhìn có chút hả hê ánh mắt.

Lúc này gia tộc họ Kim các ngươi dù cho nhảy vào Nộ Giang cũng tắm không sạch được đâu.

Thẩm Lãng chỉ là một quan nhỏ như hạt mè, lại vẫn muốn cùng Tô Nan đấu?

Hầu tước Tô Nan quyền thế huân thiên, chính ông ta căn bản không cần xuất thủ, tùy tiện phái một tên tiểu tốt có thể đập chết Thẩm Lãng nhà ngươi, liền có thể để cho gia tộc họ Kim các ngươi xui xẻo.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.