Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 507: Đại công! Họ Tô diệt tộc nơi này! (2)

Chương 507: Đại công! Họ Tô diệt tộc nơi này! (2)


- Đồng thời đem Thẩm Lãng, đem gia tộc họ Kim chém giết sạch sẽ!

- Chém giết sạch sẽ!

- Chủ công vạn tuế!

- Họ Tô vạn tuế!

Trình độ nào đó, vàng quả nhiên là vạn năng.

Cái này còn chưa tới Tây Vực mà, nhìn thấy vô số vàng, cũng đã khiến cho sĩ khí tăng vọt.

Vào nửa đêm.

Cắt vàng vẫn tiếp tục.

Tô Nan tuần tra chung quanh, thân thiết với mỗi một sĩ binh.

- Cẩn thận một chút.

- Không nên rớt xuống.

- Không nên để đuốc quá gần, cẩn thận cháy tóc của mình.

Trò vặt thu mua lòng người, Tô Nan vẫn am hiểu vô cùng, bảo đảm mỗi người cũng cảm thấy chủ công quan tâm bọn họ.

Rất nhiều người cắt vàng xong, phản ứng đầu tiên là cắn thử.

Cái này là khó tránh khỏi, bởi vì vàng mềm.

Tô Nan cất giọng ôn hòa:

- Vàng này được phơi gió nắng bên ngoài cũng không sạch, đừng có nuốt mấy thứ bẩn vào bụng.

Thế nhưng, lại cũng không có ngăn cản những chi tiết này.

Nguyên nhân căn bản là không cản được.

Rất nhiều người sau khi cạy vàng lại dùng tay cầm bánh nướng bỏ vào miệng.

Đám người Vũ Liệt đã chà trên vàng nước bẩn từ xác chết, bên trong không biết có bao nhiêu vi khuẩn, hơn nữa còn bổ sung mấy chục cân thạch tín, dẫu có hơi thấp.

Nhưng phàm là người đã chạm đến vàng, đều miễn cưỡng nuốt không nhiều cũng ít vào bụng.

...

Lượng công việc cắt vàng thật sự là quá lớn.

Đại quân của Tô Nan ở cung vua Khương dừng lại mất mấy ngày.

Dù cho như thế, vẫn không thể cung vua Khương vàng vẫn không có cắt bỏ hết.

Dù cho như thế, số vàng cắt được cũng có chừng mười lăm vạn cân, đã vượt qua hai trăm vạn lượng vàng.

Giàu to rồi!

Cũng đủ gia tộc họ Tô ở Tây Vực nhanh chóng đông sơn tái khởi.

Hơn nữa trong vòng trăm dặm vuông, cũng vẫn không có xuất hiện bất kỳ quân địch.

Toàn quân của họ Tô cũng dần dần an tâm lại.

Thế nhưng có một chút lo lắng.

Bởi vì trong quân họ Tô dần dần có người tiêu chảy.

Kỳ thực bắt đầu từ nửa đêm đầu tiên.

Chỉ bất quá mọi người ngay từ đầu còn không có để ý, cuối cùng tại cái chỗ vùng hoang vu dã ngoại, hơn nữa còn là nắng hè chói chang, người có bị tiêu chảy cũng bình thường.

Thế nhưng số binh sĩ bị Tào Tháo rượt càng ngày càng nhiều.

Hơn nữa tiêu chảy càng ngày càng lợi hại.

Đây còn chưa tính đến sốt rét đang trong thời kỳ ủ bệnh đang chực chờ bùng phát.

Đây mới chỉ là vi khuẩn và virus khác cùng phát tác mà thôi.

Cuối cùng có một ngày.

Quân đội họ Tô nghênh đón bùng nổ dịch bệnh.

Rất nhiều võ sĩ họ Tô bị bệnh, rõ ràng là nắng hè chói chang lại lạnh đến run lẩy bẩy.

Thế nhưng nhiệt độ cơ thể lại cao đến mức dọa người.

Tình trạng tiêu chảy càng ngày càng nghiêm trọng.

Mấy chục người, mấy trăm người!

Cuối cùng phần lớn binh sĩ, cũng bắt đầu thượng thổ hạ tả.

Cuối cùng thậm chí tiêu ra máu.

......

Nhìn một màn này, cả người Tô Nan rét run!

Không xong!

Vàng này không sạch sẽ!

Phía ngoài chắc chắn bị bôi thứ gì.

Kế sách của ai vậy?

Nhất định là Thẩm Lãng, nhất định là Thẩm Lãng!

Cái này còn chưa phải là đáng sợ nhất.

Nếu như Thẩm Lãng đã động tay chân trên đống vàng ở cung vua Khương, có nghĩa hắn đã tính toán ra đại quân của họ Tô sẽ đến cung vua Khương.

Điều này có nghĩa, đại quân Khương quốc đã không xa!

- Không tốt, không tốt...

- Đại quân của Thẩm Lãng sắp đến đây!

Sẽ có bao nhiêu người?

Một vạn kỵ binh?

Không, hơn nhiều!

Arunana đã trở thành vị vua mới của nước Khương, chỗ nàng đến, kỵ binh bộ lạc sẽ theo.

Như vậy, đám kỵ binh Khương quốc ập tới sẽ trên hai vạn!

Tô Nan nhìn sang đám binh sĩ đang lăn lộn tiêu chảy đầy đất.

Những người này toàn thân như nhũn ra, làm sao sức lực chiến đấu.

Sợ rằng không đến mấy người xung phong, cũng đã bị diệt.

Tô Nan hối hận đến cơ hồ hộc máu.

Thấy lợi tối mắt, thấy lợi tối mắt!

Tại sao vậy kia chứ?

Ta biết rất rõ ràng phải đi về phía Tây, tuyệt đối không thể bị bất kỳ vật gì thu hút để lỡ, cho dù là hai trăm vạn lượng vàng.

Vì sao ta còn là nổi lên lòng tham?

Dưới cổ họng của Tô Nan phát sinh từng đợt gào thét.

Ông ta ra sức vỗ vào đầu của mình.

Thẩm Lãng người này thật độc, thật độc!

Tuy rằng đắc ý vênh váo một hai ngày, nhưng vẫn rất nhanh đã tỉnh ngộ lại, ở cung vua Khương bày ra cạm bẫy.

Ta biết rất rõ ràng người này độc ác, biết rất rõ ràng hắn đoán đúng hoàn toàn, vì sao còn phạm sai lầm?

Tô Dong run rẩy nói:

- Chủ công, đại quân Thẩm Lãng dù cho đuổi theo, tốc độ cũng không nhanh, bởi vì phía sau chúng ta vài trăm dặm cũng không có phát hiện nhiều quân đội, nếu như có, những bố trí kia chắc đã làm từ trước. Bọn họ chí ít còn có mấy ngày mới có thể đuổi theo, chúng ta còn có thể chạy thoát.

Tô Trản nói:

- Không, bây giờ lập tức ngừng cắt vàng, tất cả mọi người vội vàng lên ngựa bỏ chạy!

- Đi, đi, đi!

Tô Nan ra lệnh một tiếng.

Tất cả mọi người bất kể có bệnh hay không, toàn bộ phóng người lên ngựa.

Số vàng còn sót lại cũng không kịp cắt, mang theo vàng đã tới tay, năm nghìn người hướng phía tây lao điên cuồng!

...

Đoạn đường này lao điên cuồng, trên đường mùi hôi tận trời!

Những người bị dí tiêu chảy ở trên lưng ngựa càng ngày càng nhiều.

Tô Nan thoát khỏi cung vua Khương, đã hai ngày!

Mặc dù đây là đại thảo nguyên, vùng đất bằng phẳng, nhưng thời gian hai ngày này vẫn chạy không đến hai trăm dặm.

Quân đội bệnh quá nghiêm trọng!

Trong quân của Tô Nan, số ngườI bị bệnh càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều!

Cuối cùng có chừng một nửa người bị bệnh.

Tiếp đó...

Trinh sát truyền đến tin tức đáng sợ!

Phát hiện vô số kỵ binh Khương quốc, từ phía nam tấn công!

Không phải từ phía sau, mà là từ phía nam.

Tô Nan toàn thân run rẩy!

Quả nhiên, Thẩm Lãng quả nhiên lượn quanh hướng Nam đến truy sát.

Lúc này quân đội của ông đã toàn bộ ngã bệnh, giờ còn đánh như thế nào được?

Tô Trản ra sức tát tát vào mặt mình, quỳ trên mặt đất ra sức dập đầu nói:

- Chủ công, đều là do ta sai, do ta sai cả, nếu như ta không nổi lên lòng tham. Nếu như ta không đề cập đến vụ vàng này, cũng không có tai họa ngày hôm nay!

Tô Dong càng là dập đầu chảy máu, bởi vì chuyện cung vua Khương có vàng là do ông ta đề cập trước tiên.

Tô Nan đầu đau như búa bổ.

Thế nhưng, ông ta một lần nữa trờ về trạng thái bình tĩnh tuyệt đối.

Lại một lần nữa, gia tộc họ Tô lại một lần nữa chạm phải tai họa ngập đầu.

Phải làm gì?

Phải làm sao?

Tô Nan, nếu cửa ải này không qua được, gia tộc họ Tô liền phải diệt vong!

Tham lam hại ta.

Thấy lợi tối mắt!

Ta phải làm gì?

Gia tộc họ Tô không thể cứ như vậy diệt vong!

Nhất định còn có biện pháp, nhất định còn có biện pháp.

Tô Trản nói:

- Chủ công hãy mang theo mấy trăm người dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy về phía Tây Vực, ta ở lại cản phía sau, họa này do chính ta gây ra, phải do ta chết để đền bù sai lầm.

Tô Dong nói:

- Chủ công, ta cũng lưu lại cản phía sau, người hãy mang theo thiếu chủ đi nhanh lên, đi nhanh lên!

Tô Nan lắc đầu nói:

- Không, không! Thẩm Lãng ở phía tây phải có phục binh, hắn hẳn là đoán ra ta muốn đi Tây Vực, chúng ta ở cung vua Khương làm trễ nãi chừng mấy ngày, hắn chắc chắn điều động tinh nhuệ kỵ binh đến trước mặt chúng ta, chờ chúng ta tự chui đầu vào lưới!

Tô Nan vô cùng bình tĩnh nói:

- Tô Dong, ngươi nguyện ý vì ta mà chết à?

Tô Dong dập đầu nói:

- Lão nô sẵn lòng, lão nô sẵn lòng!

Tô Nan nói:

- Ngươi mặc vào áo choàng của ta, giơ cờ của ta, tiếp tục đi về phía tây, tiếp tục đi phía trước, thu hút quân chủ lực của Thẩm Lãng. Từ nước Khương muố nđến Tây Vực phải qua một khe núi, đây là con đường duy nhất, Thẩm Lãng nhất định sẽ chỗ này bố trí mai phục, ngươi đi làm miếng mồi này! Mà ta mang theo mấy trăm người, lặng lẽ hướng bắc!

Tô Dong nói:

- Hướng bắc, đi nước Sở?

Tô Nan nói:

- Không, chẳng qua là mượn đường nước Sở, đi Tây Vực!

Tô Dong dập đầu nói:

- Vâng, theo lời chủ công!

Tô Nan vỗ vỗ bờ vai của Tô Dong rồi nói:

- Tô Dong, khó khăn cho ngươi!

Tô Dong khóc thút thít nói:

- - Có thể chủ trì công mà chết, là lão nô phúc phận!

...

Một khắc đồng hồ sau đó!

Tô Dong cải trang thành Tô Nan, dẫn đầu mấy nghìn quân đội họ Tô, lao điên cuồng về phía Tây, thu hút kỵ binh Khương quốc truy kích.

Mà Tô Nan cải trang bộ dáng của võ sĩ bình thương, mang theo mấy trăm tên tâm phúc, mang theo một bộ phận vàng, mượn bóng đêm lao điên cuồng lên phía bắc!

Tô Nan đủ ác, lại một lần nữa chặt tay cầu sinh!

...

Nửa ngày sau!

Mấy trăm người dòng chính gia gia tộc họ Tô hướng phía bắc không ngừng lao điên cuồng.

Hoàn toàn không tiếc sức ngựa, sau mấy canh giờ lao điên cuồng ra hơn một trăm dặm.

Hẳn là đào thoát được.

Tô Dong dẫn mấy nghìn người phi về phía Tây, nhìn qua mới như là chủ lực.

Lúc này đây cụt tay cầu sinh, cũng đủ lừa gạt Thẩm Lãng đi.

Lên bắc mượn đường nước Sở tiến vào Tây Vực, mặc dù sẽ nhiều thêm mấy ngàn dặm đường.

Tuy rằng tổn thất mấy nghìn người.

Vậy bằng mượn mấy trăm người, bằng vào đa số vàng, cũng còn là có thể đông sơn tái khởi đi.

Gia tộc họ Tô chúng ta, tuyệt đối sẽ không diệt vong.

Tuyệt đối sẽ không!

Tô Nan ta đây có chín cái mạng.

Nếu Thẩm Lãng nếu giết ta, tuyệt đối không có khả năng, tuyệt đối không được!

Chỉ cần để ta sống sót.

Gia tộc họ Tô chúng ta là có thể lại một lần nữa quật khởi.

Sẽ có một ngày, ta còn có thể giết trở về Việt quốc, thành lập vương triều thuộc về gia tộc họ Tô.

Sẽ có một ngày, ta còn là có thể chém giết sạch sẽ gia tộc họ Kim, bằm thây Thẩm Lãng nhà ngươi thành muôn mảnh!

Chém thành muôn mảnh!

Nhưng mà!

Nhưng vào lúc này, không khí truyền đến một tiếng nói văng vẳng.

- Tô Nan cữu cữu, chạy trốn vội vã như vậy làm cái gì?

- Đây là muốn lên bắc nước Sở, đi đường vòng tiến vào Tây Vực à?

Trong nháy mắt, Tô Nan vốn cải trang thành võ sĩ phổ thông bị chấn động mạnh một cái.

Cả người gần như hồn phi phách tán.

Không thể tin nổi nhìn tất cả chuyện này.

Tiếp đó!

Từ trong bóng tối!

Mấy nghìn võ sĩ xuất hiện, bắt đầu vây kín thật nhanh.

Mấy trăm người của Tô Nan chạy quá nhanh nên đã không kịp phái ra trinh sát dò đường trước.

- Tô Nan cữu cữu, cháu đã ở đây chờ cữu cữu lâu lắm đó.

- Cháu đã đoán sớm cữu cữu sẽ lại kim thiền thoát xác, cữu cữu chắc chắn để cho người ta giả trang biến thành mình, dẫn đại quân chủ lực họ Tô lao về phía tây che giấu tai mắt người, hơn nữa lại mang theo rất ít người lặng lẽ lên bắc, đủ gian manh nhé!

Sau một lát!

Mấy nghìn tên võ sĩ bao vây cung quanh mấy trăm người Tô Nan!

Gần như tất cả dòng chính của gia tộc họ Tô đều ở nơi này!

Thẩm Lãng thản nhiên nói:

- Tô Nan cữu cữu, họ Tô hôm nay liền hoàn toàn diệt tộc!

- Giết!

Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng!

Tức khắc mấy nghìn tên võ sĩ, giương cung nỏ bắn điên cuồng!

- Vút vút vút vút!

Mấy trăm người của gia tộc họ Tô, đều ngã xuống đất, máu tươi văng tung tóe như bão táp.

...

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Thật sự mấy hôm nay không còn tí hứng thú nào để post truyện vì đến giờ vẫn chưa nhận được lương dịch truyện. Đã thế còn nhận được câu “đã duyệt rồi nhưng cố tình chưa chuyển tiền” làm chả còn hơi sức đâu nữa.

Tâm sự của Bánh: (Vì cái phần này Bánh tách ra một chương riêng nhưng truyenyy theo chế độ thu phí và đánh số tự động nên Mèo post cả vào đây. Trong này có nhắc đến chuyện gấp đôi vé tháng là sự kiện qidian khuyến mãi nạp tiền vào đầu năm mới. Kiểu như cùng một số tiền mà có thể mua được gấp đôi. Đây cũng coi như hình thức thưởng cho các tác giả.)

Ba chương hai vạn hai viết điên rồi! Nhưng top vé tháng lại thêm điên

Ngày hôm nay ba chương hai vạn hai!

Ngày hôm nay nguyên đán, ta tầm viết mười mấy tiếng đồng hồ, trừ đi WC, sẽ không có rời khỏi máy vi tính!

Hình như là ta update được nhiều nhất từ sáng đến tối?

Rõ ràng viết điên rồi!

Thế nhưng, top vé tháng tháng này cũng điên rồi!

Dựa theo số phiếu chúng ta hôm nay, tháng trước có thể đi vào top 10.

Mà cái tháng này, lại chỉ có thể hạng hai mươi.

Top tiêu thụ cũng điên rồi!

Quyển sách này đi tới mỗi ngày ngày tiêu đều hơn một vạn, đều xếp hạng top 10.

Hai ngày này ngày tiêu càng nhiều hơn một chút, kết quả lại rơi ra top 10.

Quá trời sách lên hạng Bạc, quả thực để ta run lẩy bẩy!

Top vé tháng điên thế này, top tiêu thụ điên thế này.

Đơn giản là muốn cho ta đây chờ vùi đầu gõ chữ cay đắng đến bước đường cùng!

Hu hu hu!

Các huynh đệ còn vé tháng hay không?

Gần đây bảy ngày cũng là gấp đôi.

Ta đau quá double vé tháng, quá thảm thiết!

Các huynh đệ kéo ta một cái.

Ta van đấy, van đấy!

Cảm ơn chảy nước mắt!

Lại một lần nữa chúc các huynh đệ năm mới hạnh phúc!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch