Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 513: Đồ Đao của Lãng gia! Cả nước run rẩy! (2)

Chương 513: Đồ Đao của Lãng gia! Cả nước run rẩy! (2)


- A... A... A...

Lương Vĩnh Niên phát sinh vô cùng thảm thiết tiếng hét thảm, cả người hồn phi phách tán.

- Thẩm Lãng, tha cho ta đi, tha cho ta đi!

- Ta cung khai, ta cung khai, là Trịnh Đà, là kỵ binh Trịnh Đà giả trang thành binh sĩ Khương quốc đốt giết cướp giật nơi nơi.

- Hắn còn giết hơn một vạn dân chúng vô tội, giết lương giả công.

- Bởi vì chúng ta dễ dàng liền chiếm lĩnh phủ Hầu tước Trấn Viễn, hoàn toàn không có chiến đấu, cho nên cần giả bộ chiến đấu kịch liệt biểu hiện giả dối, chúng ta đăng báo chém giết tám ngàn đại quân họ Tô, cho nên cần thật nhiều đầu người, cho nên mới giết lương giả công, tiếp đó vu oan đến trên đầu ngươi!

Vì sống sót, Lương Vĩnh Niên kêu rất lớn tiếng.

Thẩm Lãng ngừng chiến mã, hướng sau lưng mấy nghìn dân chúng nói:

- Bây giờ các ngươi nghe chưa?

Đều nghe được!

Đã chân tướng rõ ràng.

Kẻ giết dân chúng vô tội là Trịnh Đà, mà không phải Thẩm Lãng.

Thế nhưng mấy nghìn dân chúng nhìn phía Thẩm Lãng vẫn tràn đầy thù hận, cừu hận thấu xương.

Thẩm Lãng cũng biết là kết quả này.

Bởi vì rất lâu, dân chúng cũng không cần chân tướng, bọn họ cần một mục tiêu phát tiết thống hận.

Lương Vĩnh Niên đối với bọn họ ôn hoà, Trịnh Đà bọn họ lại chưa từng thấy qua, hơn nữa Trịnh Đà vì thu mua nhân tâm, còn cầm phần lương thực trong phủ Hầu tước Trấn Viễn phân cho con dân quận Bạch Dạ.

Nhưng là bọn hắn từng gặp Thẩm Lãng.

Hơn nữa Thẩm Lãng vênh váo tự đắc, ngạo mạn vô cùng, cái này hoàn toàn đâm nhói lòng tự trọng của bọn họ.

Cho nên mặc dù bây giờ Lương Vĩnh Niên nhận tội, giết lương giả công điên cuồng cướp bóc chính là ông ta cùng Trịnh Đà.

Nhưng trong lòng những người này, vẫn sẽ đổ tội lỗi này lên trên đầu Thẩm Lãng.

Không có lý do gì.

Cũng là bởi vì bọn họ hận Thẩm Lãng.

Đây là nhân tâm.

Trong lòng của đám người tầng dưới chót, người nào nói với bọn họ lời êm tài, người đó chính là người tốt.

Mà Thẩm Lãng một bộ vênh váo tự đắc, lãnh khốc vô tình, đây tuyệt đối là người xấu, tuyệt đối là loại quan xấu.

Thẩm Lãng đã sớm nhìn thấu, cho nên hắn chẳng có hứng thú gì với việc làm quan.

Cách sống rầu rĩ thế này, vẫn nên giao cho những người như Trương Xung làm cho rồi.

- Ngu xuẩn!

Thẩm Lãng lại mắng một câu.

Tiếp đó tăng nhanh điên cuồng!

- A... A... A...

Tức khắc lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương vô cùng của tới Lương Vĩnh Niên.

Sau mấy chục dặm!

Lương Vĩnh Niên đã không kêu thảm nữa, bởi vì bắp đùi trở xuống mài mất toàn bộ.

Sau nửa canh giờ!

Hai nghìn kỵ binh của Thẩm Lãng xông vào bên trong thành Trấn Viễn.

Mà lúc này, từ eo trở xuống của Lương Vĩnh Niên đã bị mài mất.

Người cũng đã sớm tắt thở.

Thẩm Lãng hỏi:

- Người nhà của Lương Vĩnh Niên ở thành Trấn Viễn à?

Vũ Liệt đáp:

- Ở đó, hai đứa con trai, một người em, tám cháu trai.

Thẩm Lãng nói:

- Có dấu vết tội ác gì không?

Vũ Liệt nói:

- Quả thực tội ác chồng chất, những chuyện giả mạo kỵ binh Khương quốc đốt giết cướp đoạt, mấy người này đều có phần.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy giết sạch bọn họ đi, tiếp đó đưa xác đến phủ Hầu tước Trấn Viễn đi, đưa cho Trịnh Đà!

- Vâng!

Sau nửa canh giờ!

Tất cả người nhà của Lương Vĩnh Niên ở thành Trấn Viễn toàn bộ bị giết.

Cộng thêm đám xác của mấy nghìn quân bệ rạc của Lương Vĩnh Niên, trang bị đầy đủ mấy xe ngựa, đưa về phía phủ Hầu tước Trấn Viễn!

Thẩm Lãng nói:

- Quân đội dưỡng sức sơ sơ, tiếp đó phát binh đến phủ Hầu tước Trấn Viễn.

Vũ Liệt cất giọng run rẩy:

- Công tử, chúng ta muốn tiến đánh phủ Hầu tước Trấn Viễn?

Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Vũ Liệt nói:

- Thế nhưng chúng ta đã diệt Tô Nan toàn tộc, đã toàn công.

Thẩm Lãng nói:

- Bản thân ta tới cũng không muốn gây với Trịnh Đà, con gái của ông ta Trịnh Hồng Tuyến dù sao cũng là vợ Kim Hối, sẽ có quốc quân thu thập ông ta. Nhưng ta không trêu ông ta, hắn lại chủ động tới hại ta? Ông ta đây là bức, bức ta diệt toàn quân, và cả nhà của ông ta thì có.

Nếu như Ban Nhược tông sư ở đây, nàng sẽ khẳng định biết vì sao Thẩm Lãng sẽ có nhiều kẻ thù như vậy.

Vũ Liệt nói:

- Công tử, chính là Trịnh Đà có chừng hai vạn đại quân, hơn nữa phủ Hầu tước Trấn Viễn hiểm trở vô cùng, phòng thủ kiên cố.

Thẩm Lãng nói:

- Yên tâm, ta lúc nào đánh nhau không nắm chắc. Ta đã nói muốn tiêu diệt Trịnh Đà, liền nhất định sẽ diệt!

- Nếu muốn bình hành tỉnh Thiên Tây, liền đơn giản rửa cho sạch!

....

Trong phủ Hầu tước Trấn Viễn.

Trịnh Đà hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.

Trước mặt của ông ta có tầm hơn một nghìn xác chết.

Ở giữa chính là Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây Lương Vạn Niên, còn có cả nhà.

Tử trạng của Lương Vạn Niên vô cùng thảm, từ eo trở xuống toàn bộ bị mài mất.

Rõ ràng chính là bị kéo chết.

Trịnh Đà không khỏi da đầu từng đợt tê dại.

- Thẩm Lãng là một người điên à? Người điên à?

Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây, nói giết là giết.

Đại quan viên cấp bậc thế này, dù cho trước kia ông ta cùng Tô Nan cấu kết, nhưng chung quy không có định là phản bội.

Đừng nói đến cái chức quan nhỏ xíu như hạt mè của Thẩm Lãng, ngay cả Trương Xung, thậm chí con của quốc quân đến, cũng không dám đơn giản giết chết.

Loại quan viên cấp bậc như Lương Vạn Niên chỉ có quốc quân mới có thể giết.

Kết quả, Thẩm Lãng rõ ràng kéo chết ông ta.

Không chỉ có như thế, còn gần như giết sạch mấy nghìn quân của Lương Vĩnh Niên.

Mang theo quân đội Khương quốc tàn sát quân đội Việt quốc?

Cái này... Đây là thao tác gì?

Bị điên thật sao?

Cái này tương đương với mưu phản.

Trên cái thế giới này còn có người điên cuồng như vậy à?

Trong suy nghĩ của Trịnh Đà, Thẩm Lãng lập được cái công lao khổng lồ này, nhất định là ra sức ôm lấy.

Cho nên một khi bị dội nước bẩn, phản ứng đầu tiên của hắn là lập tức tiến vào kinh đô hướng quốc quân biện bạch, ra sức chứng minh sự trong sạch của mình.

Thế nhưng loại chuyện này là thế nào đều trong sạch không được, nhảy vào Nộ Giang cũng rửa không sạch.

Thật không ngờ Thẩm Lãng chẳng những không lập tức vào kinh đô biện giải, mà là trực tiếp đại khai sát giới.

Đây... đây là chó điên à?

Bị bệnh dại sao à?

Trịnh Đà nhịn không được bèn hỏi:

- Tại sao vậy? Tên này làm sao thế? Hắn bị ta vu oan hãm hại, hắn nên nghĩ biện pháp đi kinh đô nhờ quan hệ, rửa sạch tội danh của mình mới đúng.

Trịnh Long cũng nghĩ trăm lần cũng không ra.

- Phụ thân, chuyện này không phải vừa vặn sao? Thẩm Lãng càng tìm đường chết, đối với chúng ta cũng có lợi.

Như thế.

Thẩm Lãng điên cuồng tìm đường chết đến nước này, quả thực không có thuốc nào cứu được.

Lúc đầu Trịnh Đà cảm thấy lần này mình sẽ có phiền toái lên, cuối cùng lúc đó họ Tô làm phản, Trịnh Đà chẳng những không có toàn lực bình định, ngược lại cùng họ Tô phối hợp diễn trò, gần như hại chết Trương Xung.

Hơn nữa Thẩm Lãng còn tiêu diệt chủ lực họ Tô, lập được công trạng lớn.

Không có Thẩm Lãng lại chủ động tìm đường chết, lại phạm vào tội lớn ngập trời.

Vậy thì, công đầu tiêu diệt họ Tô liền do Trịnh Đà độc hưởng.

- Ha ha ha, rõ ràng muốn cảm kích Thẩm Lãng, điên cuồng mà tìm đường chết như thế, lần này chẳng những không có công lao, ngược lại có tội lớn ngập trời.

- Đại quân Khương quốc ở quận Bạch Dạ đốt giết cướp giật, tàn sát hơn vạn, chuyện này lúc đầu hắn còn có không gian cãi lại. Hiện tại hắn lại công nhiên giết người, công nhiên tiến đánh quân đội nước Việt, công nhiên chém giết Đại đô đốc hành tỉnh Thiên Tây, tội của hắn ai cũng rửa không sạch.

- Kẻ này xong, kẻ này xong!

- Chờ xem, tuyết rơi vậy tấu chương tố cáo sẽ hoàn toàn bao phủ hắn, toàn bộ văn võ bá quan triều đình đều có thể ăn tươi nuốt sống ah81n.

- Tiểu tặc Thẩm Lãng, cám ơn ngươi thành toàn, cái công trạng lớn này, lại về một mình Trịnh Đà ta đây.

Con trai Trịnh Long nói:

- Phụ thân, Thẩm Lãng cầm nhiều như vậy thi thể ném tới trước mặt của chúng ta, cái này có phải khiêu khích hay không? Hắn chỉ có hai ngàn người, mà chúng ta có hai vạn người, đơn giản hoặc là không làm, mượn cơ hội giết hắn luôn một thể.

Ánh mắt Trịnh Đà lóe ra, có vẻ đặc biệt động lòng.

Quân đội mình gấp mười lần với Thẩm Lãng, tiến đánh dưới thành Trấn Viễn hẳn không có vấn đề.

Thẩm Lãng dùng Khương quân mưu phản, Bình Tây Bá tước ta đây mượn cơ hội diệt ngay, danh chính ngôn thuận, là cơ hội tốt phi thường.

Giết tên tiểu súc sinh này, giải mối hận trong lòng của ta.

Thế nhưng do dự một lúc lâu, Trịnh Đà vẫn lắc đầu bác bỏ cái đề nghị đặc biệt động lòng người thế này.

Bởi vì Khương quốc khoảng cách quá gần, Thẩm Lãng vừa chết, nói không chừng nữ vương Khương quốc liền dẫn đầu mấy vạn đại quân đến đây báo thù.

Hơn nữa hai vạn đại quân trong tay Trịnh Đà vô cùng quý giá, là gốc rễ sống yên phận.

- Bất kể là Thái tử, hay là Tam vương tử đều muốn giải quyết Thẩm Lãng, kế tiếp cả triều văn võ sẽ đối với Thẩm Lãng kêu đánh kêu giết, không cần phải chúng ta tới!

- Chúng ta an vị coi tên tiểu súc sinh Thẩm Lãng này tự chịu diệt vong đi!

Trịnh Đà đi tới cửa sổ trước mặt, ngắm nhìn mười mấy dặm bên ngoài thành Trấn Viễn.

Phủ Hầu tước Trấn Viễn quá đã, cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh.

Tô Nan, cám ơn tòa thành củan gười, từ nay về sau ta liền chiếm lấy.

Cái tòa thành này chính là của Trịnh Đà ta đây, đất đai dưới tòa thành, cũng chính là của Trịnh Đà ta đây.

Nhưng mà!

Sáng sớm hôm sau!

Trịnh Đà thu được tin tức kinh người vô cùng chấn động.

Thẩm Lãng dẫn đầu hai nghìn kỵ binh, đến tiến đánh phủ Hầu tước Trấn Viễn.

Tức khắc, Trịnh Đà thực sự muốn điên rồi.

Ông ta cảm thấy bản thân xuất hiện ảo giác.

Đến tột cùng là ta điên rồi? Hay là Thẩm Lãng điên rồi?

Hoặc là thế giới này điên rồi?

Thẩm Lãng mới vừa giết Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây Lương Vạn Niên, lại giết mấy nghìn quan quân.

Hôm nay, lại tới tiến đánh phủ Hầu tước Trấn Viễn?

Dùng hai nghìn kỵ binh tiến đánh?

Trịnh Đà ta đây ở trong tòa thành này, chính là có ước chừng hai vạn đại quân?

Hơn nữa toàn bộ thành đều ở trên núi cao, phòng thủ kiên cố, dễ thủ khó công.

Thẩm Lãng nhà ngươi đây là bị nhũn não hay sao, tự tìm đường chết à?

Thẩm Lãng nhà ngươi ngu xuẩn thế sao?

Rõ ràng thiên đường có ngõ ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi thiên xông tới a!

Tên súc sinh Thẩm Lãng nhà ngươi nếu muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi!

...

Bên phía kinh đô điên rồi.

Đầu tiên là tin chiến thắng truyền đến động trời.

Thái tử nhận được tin chiến thắng, chủ lực họ Tô toàn quân huỷ diệt, Thẩm Lãng lập được công trạng lớn.

Nhưng Thái tử đè lại không phát ra, mà là để cho người ta đưa đến phòng tuyến phía bắc cho quốc quân.

Nhưng ngay sau đó tấu chương Trịnh Đà đến.

Trịnh Đà cùng Lương Vĩnh Niên lại dẹp xong phủ Hầu tước Trấn Viễn, Tô Nan bỏ chạy Tây Vực.

Nói cách khác, lúc trước còn họ Tô phản loạn kinh thiên động địa, cứ như vậy hoàn toàn thở bình thường?

Trịnh Đà cùng Lương Vĩnh Niên đưa mật thư cho Thái tử, bày tỏ ý thần phục.

Thế nhưng, Thái tử vẫn đè lại không phát ra, đưa đến quốc quân phía bắc.

Nhưng Thái tử cố bưng bít cũng vô dụng.

Trịnh Đà cùng Lương Vĩnh Niên phái mười mấy đội nhân mã, điên cuồng tuyên dương nơi nơi.

Hành tỉnh Thiên Tây đại thắng.

Trịnh Đà cùng Lương Vĩnh Niên đại quân công phá phủ Hầu tước Trấn Viễn, họ Tô phản loạn hoàn toàn dẹp loạn.

Bá tước Trịnh Đà cùng Tô Nan đại chiến mấy ngày mấy đêm, chém đầu hơn vạn.

Bá tước Trịnh Đà dốc hết tâm huyết, xung phong đi đầu, cuối cùng trong vòng một tháng dẹp loạn phản loạn họ Tô, lập được công trạng lớn như thế.

Liên quân Tô Nan bảy tám vạn, Bá tước Trịnh Đà chỉ có hai vạn đại quân.

Bá tước Trịnh Đà lấy ít địch nhiều lại đại hoạch toàn thắng.

Bá tước Trịnh Đà thật không hỗ danh quân thần Việt quốc của ta!

Ở dưới sự thôi thúc cố tình.

Toàn bộ kinh đô đều hoàn toàn sôi trào.

Vô số dân chúng đều trên đường phố chúc mừng cái thắng lợi vĩ đại này.

Rất nhiều quán rượu cũng vô giúp vui, miễn phí bán rượu nửa ngày.

Trường thái học, Quốc Tử Giám học trò đều xuất động, đi tới hoàng cung trước mặt, là Bá tước Trịnh Đà xin công.

Ở dưới sự thôi thúc cố tình.

Trịnh Đà trở thành cột chống trời bình định phản loạn, trở thành rường cột nước nhà vì Việt quốc ngăn cơn sóng dữ.

Vô số thi từ ca phú hiện ra tới.

Gần như toàn bộ hoa khôi, đều ở đây ngâm xướng thơ ca ngợi quân thần Trịnh Đà.

Còn chân chính lập được Thẩm Lãng cùng Trương Xung, hoàn toàn chẳng có ai để mắt đến.

Tại sao lại có loại cục diện này?

Cố tình dẫn dắt là một mặt, nhưng không phải nguyên nhân chủ yếu, Trịnh Đà ở kinh đô cũng không có nổi như vậy.

Mấu chốt là những thứ để dân chúng mù quáng theo.

Còn có một loạt người đọc sách ngây thơ ấu trĩ.

Cộng thêm một đám hoa khôi mỗi ngày nổi danh, muốn vô giúp vui, muốn tỏa sáng.

Đám gọi là hoa khôi đại bộ phận không phải kỹ nữ lại quá mức giống như kỹ nữ, mỗi ngày vắt hết óc cũng muốn nổi, tuyệt đối không chịu buông tha bất kỳ một cái cơ hội nào.

Đám người kia một khi xào nấu.

Dân chúng có thể biết cái gì, đương nhiên cũng theo ồn ào lên, lập tức tâng bốc Trịnh Đà cùng Lương Vĩnh Niên đến bầu trời.

Cho nên Trịnh Đà lập tức liền trở thành một đời quân thần Việt quốc, trở thành công thần lớn nhất dẹp loạn họ Tô.

Đương nhiên, phương diện này còn có một nguyên nhân then chốt.

Thái tử ngồi xem!

Gã không thúc đẩy, thế nhưng cũng không áp chế Trịnh Đà lẫn lộn.

Công lao này cho Trịnh Đà, cuối cùng so với cho Thẩm Lãng còn tốt hơn.

Ngay sau đó!

Lại một tin tức càng thêm kinh dị truyền đến.

Thẩm Lãng dẫn Khương binh nhập cảnh, với dân chúng quận Bạch Dạ đốt giết cướp giật, tàn sát hơn vạn người.

Đầu người lăn long lóc, toàn bộ quận Bạch Dạ mười nhà hết chín sạch trơn.

Vô số con cái mất mẹ.

Rất nhiều cha mẹ mất con.

Quận Bạch Dạ từng nhà đều ở đây đưa tang, từng nhà đều tuyệt vọng khóc lóc đau khô.

Tình cảnh này, vô cùng thê thảm.

Trong nháy mắt, tình cảm quần chúng phẫn nộ.

Vô số người với Thẩm Lãng kêu đánh kêu giết.

Quốc tặc!

Gian tặc của quốc gia.

Việt gian lớn nhất!

Nhưng mà, kinh đô là nhất định sẽ không bình tĩnh.

Kế tiếp một tin tức càng kinh dị hơn truyền đến.

Thẩm Lãng tàn nhẫn giết chết Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây Lương Vạn Niên, dẫn đầu Khương binh tàn sát quan quân hành tỉnh Thiên Tây.

Trong nháy mắt.

Toàn bộ người kinh đô đều choáng váng.

Thẩm Lãng, đây là muốn mưu phản à?

Tên này bị điên thật sao?

Chuyện này, đã dám chọc trời.

Đã vượt qua phạm trù Thái tử xử trí, gã vội đưa vô số tấu chương tố cáo đưa đến phía bắc, để quốc quân càn khôn độc đoán.

......

Phòng tuyến phía Bắc!

Ninh Nguyên Hiến nhận được từng tấu chương.

Tô Nan mà chạy.

Trịnh Đà cùng Lương Vạn Niên chiến đấu kịch liệt mấy ngày mấy đêm, dẹp xong phủ Hầu tước Trấn Viễn.

Thẩm Lãng dẫn Khương binh tàn sát dân chúng.

Thẩm Lãng giết Lương Vạn Niên, tàn sát mấy nghìn quan quân hành tỉnh Thiên Tây.

Đầu quốc quân Ninh Nguyên Hiến gần như muốn bùng nổ.

Ông lập tức sẽ phải cùng Ngô vương đàm phán, đúng ngay thời khắc quan trọng nhất.

Bây giờ lại gây ra nhiều như vậy chuyện.

Bởi vì chủ lực họ Tô bị diệt, đại quân nước Sở lúc đầu lập tức hành quân lặng lẽ, chuẩn bị đình chiến.

Kết quả bây giờ hành tỉnh Thiên Tây, quận Bạch Dạ lại đại loạn.

Thế là nước Sở đại quân lại rục rịch, lại một lần nữa cùng họ Xung Tây quân bạo phát vài lần chiến đấu quy mô nhỏ.

Mấy người Ngự sử trẻ Ngự Sử Đài nhiệt huyết sôi trào.

Thái tử mặc kệ, bọn họ sẽ đến hành cung phía bắc, đi tới trước mặt quốc quân.

Quỳ gối ngoài hành cung, ra sức dập đầu hô to.

- Bệ hạ, thần tố cáo Thẩm Lãng!

- Bệ hạ, thần tố cáo Thẩm Lãng đại nghịch bất đạo.

- Bệ hạ, Thẩm Lãng phạm mười ba điều tội lớn.

- Bệ hạ, Thẩm Lãng dẫn Khương binh nhập cảnh, đốt giết cướp giật với dân chúng Việt quốc của ta, phạm phạm tội ngập trời. Hắn vô lý đánh chết Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây, tàn sát quan quân Việt quốc của ta, tương đương mưu phản.

- Thần xin bệ hạ, lập tức điều động Hắc Thủy Đài, lùng bắt Thẩm Lãng, xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, lăng trì xử tử!

- Bệ hạ, không giết Thẩm Lãng, không đủ với bình dân phẫn!

- Bệ hạ, bọn thần vì vạn dân chờ lệnh, Thẩm Lãng này, phải giết!

Cuối cùng.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến nổi giận.

Ông gào rú lớn tiếng:

- Lão cẩu, đi, lôi những tên bên ngoài kia, giết, giết cho ta!

- Đánh chết tươi cho ta!

- Đánh chết toàn bộ, nếu đánh không chết, chỉ ngươi bị hỏi tội!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch