Chương 584: Cừu Yêu Nhi nghịch thiên! Lãng gia cũng vô địch! (1)
Cừu Yêu Nhi lập quốc ở hải ngoại?
Thẩm Lãng tức khắc có chút kinh ngạc, lúc này mới có bao nhiêu thời gian?
Khoảng cách Cừu Yêu Nhi rời khỏi thành Nộ Triều vẫn chưa tới một năm đi, vậy mà nàng ở hải ngoại lập quốc?
Nhưng mà khát vọng của nàng không phải thăm dò thế giới chưa từng biết à? Chạy thế nào lại thành lập quốc?
- Ca làm sao biết tin tức này vậy?
Vân Mộng Trạch nói:
- Đám chủ nô, thành chủ các thành bang hải ngoại nhao nhao lánh nạn đến Viêm Kinh, thỉnh cầu hoàng đế bệ hạ che chở, bọn họ truyền tin tức đến.
Nhao nhao?
Cái từ này chính là có ý rất nhiều người?
Ý kiến là Cừu Yêu Nhi diệt rất nhiều thành bang?
Vân Mộng Trạch gật đầu nói:
- Đúng, đệ nghĩ không sai, trên đường nàng đi về phía tây, trên đường diệt thành vô số, một nửa thành chủ bị nàng tiêu diệt trốn về phía phương tây, một nửa trốn về phương đông, đang thỉnh cầu hoàng đế bệ hạ xuất binh tiêu diệt nàng.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy ý của hoàng đế bệ hạ thì sao?
Vân Mộng Trạch nói:
- Mặc xác bọn họ chết đi.
Hiện nay toàn bộ đế quốc Đại Viêm coi trọng lục địa, mà không phải đại dương, cho nên làm sao có thể sẽ vì những thứ chủ thành bang này đi tiêu diệt Cừu Yêu Nhi?
Thẩm Lãng nói:
- Cụ thể là chuyện gì xảy ra?
Vân Mộng Trạch nói:
- Cừu Yêu Nhi dẫn đầu quân hải tặc trên đường đi về phía tây, thăm dò thế giới chưa từng biết. Dọc theo con đường này gặp vô số hải tặc, còn có một chút hạm đội mua bán thành bang. Nàng không có trêu chọc người khác, nhưng người khác thấy hạm đội của nàng quy mô nhỏ ngược lại tới đánh nàng.
Thẩm Lãng đương nhiên biết đến trên mặt biển, hạm đội mua bán có mặt nào đó cùng hải tặc là không có khác biệt. Đừng nói là hạm đội mua bán, ở thời điểm thế kỷ mười bảy mười tám, rất nhiều hạm đội quốc gia phương tây còn kiêm chức làm hải tặc mà.
Quy mô hạm đội của Cừu Yêu Nhi đi về phía tây quả thực rất nhỏ, hơn nữa còn có rất nhiều đàn bà con gái, có vẻ như rất yếu.
- Kết quả, những hạm đội hải tặc cùng mua bán xui xẻo. Nàng liền trên đường tấn công, công vô bất khắc, chiến vô bất thắng (*), căn cứ chút lời tố giác của chủ thành bang, nàng có thể tiêu diệt kẻ địch gấp mười lần.
(*) không có tiến công nào không được, không có trận chiến nào không thắng (gần như bách chiến bách thắng)
Thẩm Lãng hít một hơi khí lạnh, tiêu diệt kẻ địch gấp mười lần? Cừu Yêu Nhi mặc kệ ở nơi nào đều lợi hại thế này.
Vân Mộng Trạch nói:
- Sau bởi vì một trận bão táp, hạm đội nàng từng mắc cạn trên một hòn đảo thần bí, nàng mất tích hai tháng, tất cả mọi người cho là nàng đã chết, thậm chí hạm đội nàng cũng đã gần phải tan vỡ. Mà lúc này nàng lại một lần nữa xuất hiện, trở nên càng cường đại hơn, cường đại đến để cho người ta giận sôi gan. Cũng chính là khi đó, mặt biển thủy triều, gió biển tái khởi, nàng hạm đội một lần nữa về tới đại dương.
Nghe đến đó, Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc.
Mất tích hai tháng? Vậy trên người nàng xảy ra chuyện gì?
Cừu Yêu Nhi vốn là đã mạnh mẽ phi thường, giờ đây... còn làm sao cường đại hơn nữa vậy?
Chẳng phải là muốn nghịch thiên?
- Cứ như vậy, nàng trên đường đi về phía tây, một đường diệt, một đường đè bẹp.
- Diệt rất nhiều hạm đội hải tặc cùng chủ nô, cứu vô số nô lệ.
- Vô số nô lệ được nàng cứu hợp thành một quốc gia, nàng trở thành nữ vương!
- Cứ như vậy, nàng chẳng biết tại sao ngay hải ngoại lập quốc.
Thẩm Lãng tê cả da đầu.
Cái tình tiết này làm sao có chút quen thuộc vậy?
Đúng rồi, chính là Mẹ Rồng (*) trong《 Game of Thrones 》.
(*)Daenerys Targaryen
Nhưng Cừu Yêu Nhi không giống Mẹ Rồng.
Đầu tiên Mẹ Rồng vô cùng thấp, Cừu Yêu Nhi rất cao.
Thứ nhì, Mẹ Rồng dựa vào hack cùng kỳ ngộ, còn có ba con rồng.
Mà Cừu Yêu Nhi, dựa vào là chính là sức chiến đấu nghịch thiên của nàng.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy con của nàng ra đời chưa?
Vân Mộng Trạch lắc đầu nói:
- Không biết, không có nghe nói.
Thẩm Lãng kinh ngạc, dựa theo thời gian suy tính, khoảng cách nàng mang thai đã xấp xỉ tới mười một tháng.
Sớm sinh nở rồi mới đúng.
Thẩm Lãng hỏi:
- Nàng lúc này ở nơi nào? Cách chúng ta có xa lắm không?
Vân Mộng Trạch đáp:
- Không biết, nàng vẫn trên đường đi về phía tây, một đường nghiền ép, một đường tiêu diệt, một đường giải phóng. Bây giờ tới nơi nào ai cũng không biết, thế nhưng có thành trì của một thành chủ mấy tháng trước liền bị diệt, lúc đó cách chúng ta phải tầm khoảng mười lăm ngàn dặm.
Đ*!
Mấy tháng trước mười lăm ngàn dặm, vậy bây giờ Cừu Yêu Nhi đi nơi nào?
Thực sự chỉ có trời mới biết.
Con nàng có được sinh ra chưa?
Cũng chỉ có trời mới biết.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy chút chủ nô chạy tới đế quốc Đại Viêm, có thấy Cừu Yêu Nhi căng bụng không?
Vân Mộng Trạch gật đầu đáp:
- Thấy được, cái bụng còn rất lớn, cho nên nàng còn có một biệt hiệu, nữ vương ác ma có bầu. Bởi vì nàng thực sự quá mạnh, đĩnh cái bụng lớn như vậy vẫn còn đang chiến đấu ở hàng hải, hơn nữa tung hoành vô địch, căn bản không có địch nào cản trở. Cho nên rất nhiều người nói trong bụng của nàng chắc chắn ôm một ác quỷ, cho nên mới có sức mạnh nghịch thiên.
Thẩm Lãng lại một lần nữa da đầu tê dại.
Trong đầu hắn không khỏi hiện ra một hình ảnh, Cừu Yêu Nhi tuyệt mỹ với cái bụng to đùng, quơ hai cái Quỷ Đầu Đao, một đường nghiền ép, một đường đồ sát, tiếp đó tất cả mọi thứ trước mặt nàng hoàn toàn tan tành.
Bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.
Vậy đứa bé trong bụng của nàng, từ nhỏ chợt nghe được tiếng kêu thảm thiết của kẻ địch lấy tư cách dưỡng thai?
Vân Mộng Trạch nói:
- Ngô đệ, nghe nói cô gái này nghịch thiên như thế, hơn nữa trong bụng mang thai con của đệ, có cảm tưởng gì không?
Thẩm Lãng nói:
- Cũng cảm giác tất cả cùng đệ không có quan hệ gì.
Đây là nhận xét đích thực của hắn.
Cái này giống như ngươi đi hiến t*ng trùng, kết quả bị nữ đại gia giàu nhất thế giới sử dụng.
Từ một loại ý nghĩa nào đó, nữ đại gia giàu nhất thế giới có con của ngươi, nhưng tất cả chẳng có quan hệ gì đến ngươi cả.
Vân Mộng Trạch nói:
- Nghe được chuyện Cừu Yêu Nhi, sau đó ta tức khắc càng thêm cảm giác sâu sắc rằng, ta rõ ràng là người vô dụng.
Thẩm Lãng nói:
- Ở trước mặt cô gái nghịch thiên thế này, bất kỳ người đàn ông nào cũng cảm thấy mình là người vô dụng cả.
Vân Mộng Trạch nói:
- Ta đã từng cảm thấy Ninh Hàn cùng Cừu Yêu Nhi là cùng một đẳng cấp, nhưng bây giờ ta lại cảm thấy Cừu Yêu Nhi còn nghịch thiên hơn Ninh Hàn nhiều. Công chúa Ninh Hàn dựa lưng vào lực lượng Thiên Nhai Hải Các, mà Cừu Yêu Nhi hoàn toàn dựa vào chính mình.
- Cái con kỹ nữ Ninh Hàn này. - Thẩm Lãng mắng một câu
Vân Mộng Trạch nói:
- Lãng đệ, đệ đắc tội Ninh Hàn ấy à?
Thẩm Lãng nói:
- Ca, việc này ngay cả ca cũng biết?
Vân Mộng Trạch nói:
- Đệ chưa từng đi Viêm Kinh, đó là trung tâm thế giới phương đông, gần như không có tin tức gì bí mật của giai cấp cao tầng, mặc kệ xảy ra chuyện gì, không được vài ngày sẽ truyền khắp.
Thẩm Lãng có thể tưởng tượng cái loại phong vân tế hội kia sẽ siêu lớn cỡ nào.
Vân Mộng Trạch thở dài nói:
- Ngô đệ, chuyện này có chút không ổn, thế lực Thiên Nhai Hải Các mạnh hơn so với trong tưởng tượng của đệ rất nhiều đấy.
Thẩm Lãng hỏi:
- Lẽ nào nó còn có thể chuyên trả thù đệ kia à?
Vân Mộng Trạch đáp:
- Cái đó hẳn là không, thế nhưng Thiên Nhai Hải Các đối với đệ lạnh nhạt, cũng đã là một chuyện dễ chết, sẽ để cho rất nhiều người đối địch với đệ, bởi vì bọn họ ra sức muốn biểu hiện cho Thiên Nhai Hải Các nhìn.
Thẩm Lãng không khỏi lại một lần nữa mắng chửi một tiếng:
- Con đĩ Ninh Hàn này.
Nguyên bản quan hệ Thẩm Lãng cùng Thiên Nhai Hải Các tuy rằng chưa nói tới thân mật, nhưng ít ra học sĩ ở trong đó vẫn thưởng thức Thẩm Lãng, đôi bên cũng có qua có lại.
Chính là bởi vì Ninh Hàn, khiến cho Thẩm Lãng cùng Thiên Nhai Hải Các hoàn toàn rạn nứt.
Hơn nữa còn là quyết liệt trong im hơi lặng tiếng.
Vân Mộng Trạch lại một lần nữa thở dài nói:
- Ta thật sự là người vô dụng!
...
Vào buổi trưa!
Cửa phòng viện tử của Thẩm Lãng đóng kín.
Mộc Lan tắm rửa thay y phục, làm cho mình thơm ngào ngạt.
Tiếp đó đốt hương lên.
Kéo rèm cửa sổ, đốt nến.
Nàng rót cho mình một phần ba ly rượu nho.
Cho Thẩm Lãng một phần năm ly.
Chú ý tư tưởng là được rồi, uống nhiều hơn nữa có thể sẽ ảnh hưởng mang thai.
Hơi do dự một cái, nàng lại đốt một loại mê hương khác.
Loại mê hương có tình dược hiệu quả đặc biệt.
Tiếp đó, hai người nói lời tâm tình.
Hôn, dần dần hòa làm một thể!
Cục cưng Mộc Lan nhịn lâu như vậy, cuối cùng được như nguyện, cả người giống như ăn quả Nhân Sâm vậy.
...
Thẩm Lãng rốt cuộc biết cục cưng Mộc Lan vì sao như thế.
Bởi vì tất cả sau khi kết thúc nửa giờ, hai cái đùi nàng đều dựa vào ở trên vách tường.
Nàng thật là muốn sinh con muốn điên rồi.
Thẩm Lãng cười nói:
- Cục cưng, xấp xỉ được rồi, nàng giơ lên đã nửa canh giờ.
Mộc Lan nói:
- Không được, còn chờ một lát.
Tiếp đó gương mặt tuyệt mỹ ửng hồng của nàng giống như uống say vậy, mắt to xinh đẹp tràn đầy tưởng tượng.
Giờ còn chưa có mang thai, nàng đã bắt đầu tưởng tượng hình dáng đứa con.
Hơn nữa nhìn bây giờ thế này, đều đã tưởng tượng đến lúc đứa bé ba bốn tuổi.
...
Buổi tối, Mộc Lan cùng Ninh Diễm đàm phán.
- Thể chất của phu quân như vậy, loại chuyện đó không nên quá nhiều lần, ba ngày một lần là được rồi.
- Còn muội nữa không nên quá dã man, không nên làm cho chàng bị thương.
- Phu quân rất xấu, sẽ đưa ra rất nhiều yêu cầu lung tung, muội có thể đáp ứng, nhưng không thể quá dung túng.
- Chuyện quan trọng nhất, muội phải bảo vệ tốt gia môn, tuyệt đối đừng cho một chút nữ nhân bừa bộn vào cửa.
Cuối cùng Ninh Diễm nhịn không được bèn hỏi:
- Thẩm Lãng là một tên cặn bã, nhỡ ra chàng vừa giống như lần trước muốn đi thanh lâu nếm thức ăn tươi, muội nên làm cái gì bây giờ? Phải đi đập thanh lâu, hay là đập chàng?
Mộc Lan kinh ngạc, còn có việc này?
Cặn bã, cặn bã, cặn bã!
Ninh Diễm vội vàng che miệng:
- Muội, muội có phải nói sai hay không? Nhưng mà tỷ yên tâm, chàng quanh quẩn một chỗ bốn lần, cũng không có thực sự đi, đại khái là có tâm nhưng nhát gan.
Mộc Lan nói:
- Nếu nhỡ ra chàng phải thực sự đi thanh lâu, muội liền nghiêm phạt, nửa tháng không cho chàng đụng đến muội.
Ninh Diễm nói:
- Đây là nghiêm phạt chàng, hay là nghiêm phạt muội vậy?
Mộc Lan chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đồng bọn Ninh Diễm rõ ràng là heo.
Để muội quan sát phu quân, còn không bằng tiểu Băng mà.
Phu quân cặn bã chàng chờ đó, chờ sau khi Băng Nhi sinh con xong, nhìn tiểu yêu tinh kia làm sao mệt nhọc.
- Muội miệng cọp gan thỏ như vậy, trông cậy vào muội không được. - Mộc Lan nói:
- Vậy ta chỉ giao phó cho muội một câu nói.
Ninh Diễm nói:
- Cái gì?
Mộc Lan nói:
- Tuyệt đối đừng làm cho Xung Sư Sư tới gần phu quân, nếu như à tới nhà, ngươi trực tiếp đánh cho ra khỏi được chứ?
Ninh Diễm nói:
- Tỷ sợ Xung Sư Sư đánh Thẩm Lãng à?
Mộc Lan nói:
- Ta sợ ả ngủ với phu quân thì có.
Ninh Diễm kinh ngạc nói:
- Thẩm Lãng cặn bã không có sức hấp dẫn thế này đâu, chàng củi mục như vậy, cặn bã như vậy, sẽ có nữ nhân thích sao?
Mộc Lan không nói lời nào, vẫn dùng đôi mắt to xinh đẹp nhìn Ninh Diễm.
Ninh Diễm à, không phải Kim Mộc Lan ta đây coi thường muội, nếu không phải là phu quân yêu ta, trong lòng có ràng buộc, muội đã bị phu quân ngủ ngay lần gặp thứ hai rồi.
Sáng sớm hôm sau, cục cưng Mộc Lan lại một lần nữa rời đi kinh đô, trở về thành Huyền Vũ.
Lúc chia tay, những lời khen tặng của nàng với Thẩm Lãng lúc chia tay thiếu chút nữa để cho người ta khóc.
Cặn bã, không cho chàng thăm dò những thứ đàn bà không sạch sẽ!
Nương tử, lẽ nào hình tượng và nhân phẩm của ta trong lòng nàng chỉ có vậy thôi à?
Kim Mộc Lan ôm Thẩm Lãng, hôn gần như phải tắt thở.
Rõ ràng tuyệt đối không muốn như vậy.
Hận không thể cho hai người thời thời khắc khắc đều mãi mãi cùng một chỗ.
Mỗi một lần chia lìa, đau đớn giống như dùng dao cắt hai người ra vậy.
Thế nhưng không có cách nào.
Trong nhà có rất nhiều chuyện cũng phải chờ Mộc Lan.
Phụ thân Kim Trác quản thành Nộ Triều, Mộc Lan chưa kể quản thành Huyền Vũ còn quản lý cả xưởng đóng tàu.
Chiếc thuyền lớn mang theo mơ ước của Thẩm Lãng và Mộc Lan đang chờ đợi nàng quan sát đóng lên kia mà.
Chiếc thuyền kia ký thác tưởng tượng hạnh phúc, thơ mộng và ước vọng xa xăm của Mộc Lan. Vì vậy, nàng muốn quan sát quá trình kiến tạo chiếc thuyền này tốt nhất.
...
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến bị bệnh, mấy ngày không có vào triều, quả nhiên đưa tới sóng to gió lớn.
Toàn bộ kinh đô tiến vào trạng thái đặc biệt quỷ dị, giống như có một khí tức nguy hiểm.
Lúc trước thân thể Ninh Nguyên Hiến quá khỏe, gần như không có bị bệnh thời gian dài, rõ ràng năm mươi mấy tuổi nhìn qua lại như là ba mươi mấy tuổi.
Điều này làm cho tất cả mọi người đều có một loại tư duy quán tính.
Cái ngai vàng này Ninh Nguyên Hiến sẽ ngồi mãi, không biết thêm bao nhiêu năm, có thể hai mươi năm, có thể ba mươi năm.
Một khi ông bị bệnh.
Để cho trong lòng người ta sẽ có ảo tưởng nào đó.
Cái ngai vàng này ông còn có thể ngồi bao lâu?
Có cần phải sớm làm quyết định hay không?
Đỡ phải một ngày kia, trở tay không kịp.
Tất cả mọi người ra sức nghe ngóng bệnh tình của quốc quân.
Đến tột cùng là bệnh gì? Có thể chữa khỏi hay không?
Rất nhiều người thần thông quảng đại, đã thăm dò được chuyện Thẩm Lãng vào cung chữa trị cho quốc quân.
Cho nên rất nhiều người không giải thích được đến cửa thăm hỏi, liền muốn từ Thẩm Lãng lấy được thứ đáp án gì đó.
Thế nhưng về bệnh tình của quốc quân, chỉ có bốn người biết chuyện.
Thẩm Lãng, Lê Chuẩn, Xung phi, Lê Mục.
Không ai tiết lộ.
Kể cả Xung phi, bà cho tới bây giờ đều tùy tiện, trực tiếp đóng kín cửa cung, không gặp bất luận kẻ nào, kể cả huynh trưởng Xung Ngạc cùng con trai Ninh Kỳ.
Lê Chuẩn cùng Lê Mục, càng thêm không có khả năng tiết lộ bệnh tình quốc quân.
Thế nhưng Xung phi vẫn quá ngay thẳng, thật sự không có tâm cơ.
Bà không biết cách đóng kịch, nên trực tiếp đóng cửa chối khách, chuyện này ngược lại đưa tới vô số người liên tưởng.
Quốc quân chắc chắn bệnh vô cùng nghiêm trọng, bằng không Xung phi không cần như thế.
Chẳng bao lâu, kinh đô có tiếng đồn.
Quốc quân tham mộ nữ sắc, mỗi ngày chinh phạt, cho nên bị Thượng Mã Phong.
Trúng gió!
Không thể không nói, tiếng đồn thường thường khá gần chân tướng.
Thế là rất nhiều thầy lang vườn đều âm thầm phổ cập khoa học.
Trúng gió là một loại bệnh vô cùng nguy hiểm, có lần đầu tiên, liền rất có khả năng sẽ tái phát lần thứ hai.