WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 600: Cùng đi săn quyết chiến! Vương bài quân tàn sát nghiêng về một phía! (1)

Chương 600: Cùng đi săn quyết chiến! Vương bài quân tàn sát nghiêng về một phía! (1)





Theo ván cờ đi sâu vào, Thái tử nước Sở dần dần có chút luống cuống.

Cục diện này và trong trí nhớ không giống nhau, ván cờ kế tiếp phải làm gì hả?

Mặc dù gã phía ngoài trấn định, thế nhưng trong lòng đã có chút rối loạn.

Sở vương không khỏi hướng mưu sĩ bên trên nhìn lại.

Chuyện này chính là tên mưu sĩ này lựa ra, mục đích là phải tiến thêm một bước đánh tôn nghiêm Việt vương Ninh Nguyên Hiến, tăng lên danh dự Sở vương.

Ông ta từng thuyết phục rõ ràng, cái thiên tàn cuộc này căn bản vô giải.

Vì sao trước mắt lại rơi xuống cục diện này.

Trái lại Ninh Chính bên này, từ đầu đến cuối trấn định tự nhiên.

Chân chính thắng không kiêu bại không nản.

Sau khi qua một khắc đồng hồ.

Ván cờ đã đặc biệt sáng suốt.

Phía quân trắng đã hoàn toàn thắng chắc.

Mọi người tại đây gần như không thể tin nổi.

Thiên Nhai Hải Các thả ra thiên tàn cuộc, cứ như vậy phá được sao?

Không phải nói vô giải à?

Ròng rã thời gian năm năm.

Trong thời gian này không biết có bao nhiêu cao thủ dân gian tuyên bố phá thiên tàn cuộc.

Kết quả một khi nghiệm chứng hoàn toàn là nói lung tung, hoàn toàn là chính bọn nó đi quân trắng trước quân đen, tiếp đó quân trắng thắng, căn bản cũng không có dựa theo trình tự trên ván cờ, căn bản là tự nhường, mới để cho quân đen thắng.

Trên thế giới trái đất, hàng năm cũng có rất nhiều nhà khoa học dân gian tuyên bố phá giải giả thuyết Goldbach, cũng có hiệu quả tương tự.

Nhưng bây giờ Ninh Chính phá giải thật sự.

Then chốt Thái tử nước Sở cũng không có đi nhầm một bước, làm sao liền thua?

Điều này sao mà được kia chứ?

Thiên Nhai Hải Các cách mỗi mấy năm sẽ phóng xuất một tàn cuộc, một khi bị phá giải liền lập tức thả ra tàn cuộc mới.

Nói như vậy một tàn cuộc cũng chính là sáu bảy năm cũng sẽ bị phá giải, mà người phá giải đều sẽ trở thành học sĩ danh dự của Thiên Nhai Hải Các.

Đây là một vinh dự tột đỉnh.

Có thể thì tương đương với giáo sư danh dự của đại học Cambridge, đại học Oxford của trái đất hậu thế vậy.

Cho nên mỗi lần tàn cuộc vừa ra tới sẽ có vô số danh thủ cờ vây quốc gia dốc hết tâm huyết, bởi vì một khi phá giải sẽ nổi danh khắp thiên hạ, thu được danh lợi kinh người.

Nhưng cái thiên tàn cuộc này, cần phải do một đại sư, có thể một cái ẩn sĩ phá giải mới bình thường.

Ninh Chính là ai?

Một vương tử phế vật chẳng được ai ngó ngàng.

Từ nhỏ đến lớn, những vương tử khác ở trong cung theo đại nho đọc sách, mà gã cũng chỉ có thể có lão thái giám bên cạnh dạy học mà thôi.

Hiện tại gã lại phá giải thiên tàn cuộc?

Đây quả thực quá sức không thể tưởng tượng nổi.

Thái tử nước Sở trong tay cầm một quân đen, thật lâu không có rơi xuống.

- Ninh Chính hiền đệ, dĩ hòa vi quý, ván này lại xem như là hoà được không? - Thái tử nước Sở nói.

Gã ngược lại tính toán khá lắm.

Nhưng mà nói chung, đối phương chắc là sẽ không cự tuyệt.

Cuối cùng ở tất cả mọi người nhìn lại, Việt quốc lúc này muốn cầu cạnh nước Sở mà.

Kế tiếp chân chính chuyến săn biên giới, còn trông cậy vào nước Sở không nên ra tay quá ác, còn muốn cho Việt vương lưu lại một một chút thể diện.

Nếu là đón nhận cờ hoà, coi như là để nước Sở thiếu một cái nhân tình nho nhỏ, kế tiếp lúc hai quân chém giết, nước Sở còn có thể không chém giết sạch sẽ.

- Không được! - Ninh Chính gọn gàng dứt khoát cự tuyệt.

Sở Thái tử khuôn mặt run lên, sắc mặt tức khắc trở nên khó coi.

Mà tất cả mọi người ở đây kinh ngạc, Ninh Chính tích cực cố chấp thế này?

Đây rốt cuộc là tính cách kiên nghị? Hay là ngốc vậy?

Kế tiếp, mặt Thái tử nước Sở vẫn không thay đổi mà chơi cờ.

Một khắc đồng hồ sau đó!

Ván cờ kết thúc, Ninh Chính thắng lợi.

Đại biểu cho thiên tàn cuộc của Thiên Nhai Hải Các chính thức bị phá giải.

- Hai nước đánh cờ, Việt quốc thắng! – Một sứ giả của đế quốc Đại Viêm hô to.

Sở vương hung hăng trừng cái mưu kia sĩ một cái, tiếp đó cười ha ha nói:

- Việt vương hiền đệ, con của đệ quả nhiên nhân tài đông đúc, dù cho một nhân vật không tiếng tăm như Ninh Chính, lại cũng thừa kế kỳ nghệ của đệ, giỏi lắm, giỏi lắm.

Tiếp đó, Sở vương không đề cập tới sự việc đánh phữu.

- Có chút khát nước rồi, mang rượu lên tới! - Sở vương hô to.

Tức khắc một đội cung nữ lượn lờ đi tới, bắt đầu vừa múa vừa hát.

Rượu ngon món ngon đã bưng lên.

Ý kia đặc biệt rõ ràng, mọi người uống chút rượu, xem gái đẹp, còn vụ quả nhân đánh phữu hát hò, tốt nhất tất cả mọi người quên đi.

Mọi người đương nhiên là hy vọng thấy Sở vương đánh phữu nhưng không người nào dám nói.

Mà lúc này Thẩm Lãng đứng lên nói:

- Mọi người khoan uống rượu đã, Sở vương, Sở Thái tử các ngài không phải quên mất chuyện gì sao?

Nghe những lời này, Sở vương biến sắc.

Tiểu tử, ngươi cứ như vậy không để cho thể diện à?

Tức khắc, Hồng Lư Tự Khanh nước Sở Vương Hoài Lễ nói:

- Ngươi là người phương nào? Chức quan mấy phẩm? Có công danh gì? Ở trong trường hợp này, chưa có phần của ngươi nói chuyện?

Đ* mẹ ngươi nha.

Vương Hoài Lễ nhà mỗi lần đều nói miết thế có chán hay không vậy?

Thẩm Lãng tức khắc đáp trả:

- Vương Hoài Lễ đại nhân, ngài quên ta sao? Chuyến săn biên giới kỳ này vẫn là ta cùng ngài nói tiếp đồng thời ký kết quốc thư mà, còn nữa, vụ ngài chơi gái ngang ngược bị người ra vạch trần, kết quả tràn vào tới mười mấy lưu manh đánh ngài, vẫn là ta cứu ngài ngài ra được, trứng của ngài lành rồi chưa? Ngày đó thật sự sưng tấy nhiều lắm.

Nghe những lời này, sắc mặt Vương Hoài Lễ kịch biến.

Ta... đ*... mẹ!

Ông thực sự chưa từng có gặp qua người nào vô sỉ như thế, đây là trường hợp nào, ngươi lại ăn nói bừa bãi như vậy?

Tiếp tục Thẩm Lãng thét kinh hãi một tiếng:

- Vương Hoài Lễ đại nhân, râu của ngài không còn nữa sao? Không lẽ trứng của ngài đã được cắt hết rồi? Một quả cũng không có còn dư lại? Nhưng mà như thế cũng tốt, như thế cũng tốt, kết thúc ngọn nguồn trần thế, chuyên chú chuyện quân vương. Ngài chắc là không làm Hồng Lư Tự Khanh, còn có thể tiến vào Sở vương trong cung làm thái giám, rất tốt, rất tốt!

Sở vương đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn phía Thẩm Lãng.

Thằng nghiệt súc chính là Thẩm Lãng sao? Quả nhiên để người khác khó ưa, chỉ cần liếc mắt liền muốn giết chết.

Thế nhưng Hồng Lư Tự Khanh nước Sở Vương Hoài Lễ cũng là nửa câu đều cũng không nói ra được.

Thẩm Lãng mở miệng quá độc, ở cái trường hợp trang trọng này, ngươi không biết xấu hổ nhưng ta còn muốn thể diện mà.

Mặc dù Vương Hoài Lễ đúng là phải cắt trứng, thế nhưng cái này gây trở ngại ta biến thành đại thần quốc gia sao? Ta vẫn có thể kiến công lập nghiệp kia mà.

Tiếp tục, Thẩm Lãng nói:

- Sở vương, ngài nên đánh phữu cho đại vương nhà ta. Sở Thái tử, ngài nên ca hát. Hành động của hai vị coi như là phu xướng phụ tùy... a không đúng, là tử xướng phụ tùy.

Nghe những lời này, mắt của cha con Sở vương gần như phải phun lửa.

Cái gì phu xướng phụ tùy? Cái gì tử xướng phụ tùy? Cũng không phải là từ ngữ gì tốt cả.

Mọi người tĩnh lặng không tiếng động!

Ánh mắt của Thẩm Lãng lại nhìn về Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Liêm thân vương, đương nhiên đã nói có thể không tính toán gì hết à? Không phải nói lời hứa vương giả đáng giá nghìn vàng à?

Cái rắm! Đây cũng là trong sách vở bịa đặt.

Mỗi một vương giả đều phải học được trở mặt như lật sách.

Liêm thân vương không có trả lời những lời này, loại công đạo này ông ta sẽ không chủ trì mà, ngược lại híp mắt nhìn Thẩm Lãng.

Như kết quả không ngoài dự liệu thì lúc trước cái thiên tàn cuộc phải là thằng nhỏ này phá giải.

Rõ ràng thông minh tuyệt đỉnh, quả nhiên cũng là làm cho người ta chán ghét.

Kẻ đáng ghét nhất thiên hạ chính là ỷ lại vào một thế lực để sống phóng khoáng rồi đi lòe người khác.

Thảo nào rất nhiều người đều chẳng ưa Thẩm Lãng này, ngay cả ta nhìn thoáng qua cũng cảm thấy khó chịu.

Liêm thân vương bèn hỏi:

- Ninh Chính, ngươi phá giải thiên tàn cuộc, có cần ta đăng báo Thiên Nhai Hải Các à?

Mặc kệ thế nào, hôm nay công khai phá giải thiên tàn cuộc từ đầu đến cuối là Ninh Chính, một khi đăng báo Thiên Nhai Hải Các, đây chính là có thể trở thành học sĩ danh dự.

Vinh dự này đối với Ninh Chính mà nói không hề nghi ngờ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, làm một vị vương tử bị coi khinh, gã rất cần vinh dự này.

Ninh Chính khom người lạy xuống nói:

- Không cần.

Thẩm Lãng cùng Thiên Nhai Hải Các đã trở mặt, vậy Ninh Chính ta đây cũng không nhất định dùng mặt nóng đi dán cái mông lạnh của kẻ khác.

Nghe những lời này, tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc.

Ninh Chính nhà ngươi bị ngốc sao? Vinh dự lớn như vậy đều đẩy ra phía ngoài?

Kế tiếp chuyến săn biên giới một khi thua trận, Ninh Chính nhà ngươi cùng Thẩm Lãng sẽ bị đi đày, đời này coi như kết thúc. Mà một khi trở thành học sĩ danh dự của Thiên Nhai Hải Các, chí ít không cần lưu đày tới nơi hoang phế, có thể đãi ngộ ở bên trong Thiên Nhai Hải Các.

Mà lúc này, Thẩm Lãng lại nói:

- Nếu Sở vương nói có thể không tính toán gì hết, chúng ta đây cũng có thể nói chuyện không tính toán gì hết. Cái chuyến săn biên giới này chúng ta không thể so sánh, về đi, dẹp đường trở về phủ!

Tiếp tục Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng nói:

- Đi, về nhà!

Tiếp đó, hai ngàn tên tân quân biểu hiện càng chất phác lại thực sự đi trở về, phải bước lên xe ngựa rời khỏi.

Tức khắc Sở vương nổi giận, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Việt vương hiền đệ, quốc gia đại sự cho rằng trò đùa à?

Thẩm Lãng châm chọc nói:

- Vậy Sở vương ngài đã nói, cũng có thể xem như trò đùa à?

Sở vương ánh mắt băng giá, nhìn chằm chằm Việt vương Ninh Nguyên Hiến, chậm rãi nói:

- Việt vương, lại nghe cho kỹ, quả nhân tự mình đánh phữu đó.

Tiếp đó ở trên đài cao, Sở vương đánh phữu.

Sở Thái tử hát.

Đương nhiên chỉ hát ba câu, Sở vương cũng chỉ đánh phữu ba lần!

Mấy quan đều quốc sử ghi chép xuống.

Đế quốc Đại Viêm, năm Viêm Vũ thứ ba mươi, mùng ba tháng hai, Sở vương đánh phữu cho Việt vương nghe, ba lần!

Tiếp đó, Sở vương hét lớn:

- Mang bản đồ, vàng và chiếu thư tới đây!

Tức khắc, một đám thái giám bưng mâm đi lên đài cao.

Một cái mâm đặt bản đồ, một mâm khác đặt chiếu thư.

Mấy trăm võ sĩ, mang vàng lên sân.

Tiếp đó những thỏi vàng chất đống trên bậc thang..

Cái gọi là lượng vàng cũng chỉ là một loại xưng hô, chuyện mua bán giữa tầng cao nhất của các quốc gia hay bồi thường các loại, cũng sẽ không dùng lượng vàng. Mà trực tiếp dùng vàng khối cỡ lớn.

Tám mươi vạn lượng vàng, chính là năm vạn sáu nghìn cân.

Mỗi một chỉ vàng khối cũng là mười cân, tổng cộng hơn năm ngàn khối, chất đầy cả bậc thang của cái đài quan sát trên chuyến săn biên giới.

Ninh Nguyên Hiến phất phất tay.

Tức khắc cũng một đội thái giám bắt đầu bưng bản đồ, bưng chiếu thư.

Mấy trăm võ sĩ mang năm vạn sáu nghìn cân vàng và đổ trên bậc thang của bên khác.

Tức khắc, cái đài này trở nên vàng chói, giống như một cái kim tự tháp bằng vàng vậy.

Mấy trăm sứ thần các nước ở đây coi như đã từng chứng kiến bảo cảnh tượng hoành tráng, nhưng là bị một màn trước mắt này gây sốc.

Cảnh tượng hoành tráng, danh tác!

Đây cũng tỏ ý đôi bên đã xé rách da mặt, kế tiếp chính là không chết không thôi, chém giết sạch sẽ.

- Tra xét bản đồ!

Liêm thân vương dẫn theo sứ thần đế quốc, kiểm nghiệm bản đồ nước Việt và nước Sở đưa ra.

Cắt nhường hai mươi dặm chỗ nào, cắt nhường những thành lũy nào, ký hiệu phía trên rõ ràng.

Chỉ cần chuyến săn biên giới vừa kết thúc, người thắng lập tức có hai mươi dặm lãnh thổ, hơn nữa lập tức sẽ phái quân tiến vào chiếm giữ.

Không có khả năng có bất kỳ sự từ chối, cũng không có đường sống hoà hoãn.

- Tra xét chiếu thư!

Đây là Việt vương cùng Sở vương viết xuống chiếu thư nhận sai.

Chuyến săn biên giới một khi thua, quân vương không chỉ phải đọc phần chiếu thư thừa nhận sai lầm này, còn phải truyền khắp thiên hạ, cho đến lúc này là tuyệt đối mất hết thể diện.

- Kiểm kê vàng!

Sứ đoàn đế quốc Đại Viêm sẽ đích thân đi kiểm nghiệm vàng của hai bên, có phải đủ thuần túy, đủ phân lượng hay không.

Ngắn ngủi hai khắc sau.

Nghiệm chứng hoàn tất!

Liêm thân vương của đế quốc giảng hòa một lần cuối cùng.

- Việt vương, Sở vương, binh phong cùng một chỗ, đao kiếm không có mắt, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý!

Đương nhiên cái này giảng hòa hoàn toàn là đi một cái đi ngang qua sân khấu mà thôi.

Nhưng mà trong lịch sử, thật là có cảnh đến cuối cùng trước mắt buông tha.

Sở vương trong lòng nhe răng cười, một cục thịt mỡ lớn như vậy, làm sao không ăn?

- Tên đã trên dây, không phát không được!

Việt vương Ninh Nguyên Hiến không nói gì, chẳng qua là gật đầu.

Liêm thân vương nói:

- Như thế, chuyến săn biên giới chính thức bắt đầu!

Sở vương trong lòng nhiệt huyết sôi trào.

Chuyến săn biên giới tất thắng, hoàn toàn không có lo lắng.

Thế nhưng, ông ta xác thực đã bắt đầu bá nghiệp của nước Sở.

Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, đại biểu cho nước Sở của ta chính thức đè bẹp nước Việt, biến thành bá chủ số một của vương triều Đại Viêm ở phía nam.

Việt quốc à?

Đã sắp kết thúc!

Ninh Nguyên Hiến, ngươi cho là cố ý cắt nhường những ích lợi này cho ta, ta là có thể thỏa mãn? Ta là có thể buông tha ngươi sao?

Rõ ràng mơ mộng hão huyền.

Đến khi vua Căng càn quét tất cả mọi thứ ở phía nam, chính là lúc nước Việt của ngươi hủy diệt.

Ninh Nguyên Hiến, ngươi chờ đó cho ta.

Một hồi đại quân của ta sẽ chém giết sạch hai ngàn tên phế vật của ngươi, không để lại một đứa nào.

Hy vọng đến lúc đó ngươi không nên lại một lần nữa trúng gió ngã xuống!

...

- Tùng tùng tùng tùng!

Tiếng trống trận vang lên.

Thế nhưng, cũng không gấp rút.

- Quân đội nước Sở, vào bàn!

Quan truyền lệnh gào tú, vung vẩy quân kỳ.

- Rầm rập rầm rập...

Đại quân nước Sở ra trận!

Hai ngàn bộ binh tinh nhuệ, võ trang đầy đủ.

Mỗi một sĩ binh, đều vũ trang đến tận răng.

Đây là võ tốt của nước Sở, thân kinh bách chiến, tinh nhuệ cực kỳ.

Mấy năm nay, bọn họ đánh với nước Lương, đánh với nước Tân Càn, choảng với Tây Lương, mười trận chiến hết chín trận thắng.

Tuyệt đối tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Hai ngàn người, xếp thành hai mươi phương trận, thật chỉnh tề.

Nơi đại quân đi qua, chim muông công trùng im ắng, trốn trong khe mà run rẩy.

Dù cho cách rất xa, cũng có thể ngửi được sát khí khủng khiếp trên người bọn họ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.