Chương 611: Lãng gia vô biên! Kim Mộc Thông biết yêu! (2) Đây quả thực là thể diện mất hết, quả thực so với đi cường bạo người khác còn mất mặt hơn.
Ngươi đường đường thế tử một quý tộc lâu đời, lại vẫn cần nhờ chuyện này để bóc tem sao? Ngươi sắp mười chín tuổi, còn chưa ngủ qua đàn bà, đơn giản là sỉ nhục quý tộc.
Dĩ nhiên, Chúc Hồng Bình gần mười tám tuổi.
Cũng... chưa từng ngủ với cô nào.
Nhưng tình huống không cùng một dạng, Kim Mộc Thông là muốn ngủ mà ngủ không được.
Chúc Hồng Bình là vô số thiên kim quý tộc muốn muốn trao thân mà gã không muốn nhận. Gã kiêu ngạo, tự cho bản thân phải trong sạch về tinh thần, nhất định phải tìm ra hồng nhan tri kỷ cả đời, bằng không sẽ không làm bẩn linh hồn và thể xác của mình.
Vừa nghe lời này chỉ biết đứa nhỏ này quá trẻ tuổi, ấu trĩ!
Chúc Hoằng Chủ nói:
- Cháu gái ngoan, nếu bệ hạ lên tiếng, vậy con liền đi gặp một lần đi?
Chúc Nịnh gật đầu nói:
- Được, con người của cháu thích nhất ra mắt đó.
Á!
Thích ra mắt nhất?
Nó thích cảm giác dùng chỉ số thông minh và tài hoa đè bẹp nam nhân khác thì có.
Cứ như vậy, Chúc Nịnh cùng Kim Mộc Thông tương thân cứ quyết định như vậy, chiều hôm sau tiến hành.
...
Thẩm Lãng vẫn ở tầng hầm làm thí nghiệm.
Đây đại khái là sở thích duy nhất của hắn.
Bởi vì hắn gần đây lại có một phát hiện to lớn, lúc nghiên cứu sửa đổi người có huyết mạch trống rỗng màphát hiện.
Sự phát hiện này không vĩ đại, thế nhưng... lại có thể bẫy người.
Sau khi làm xong thí!
Vợ của Ninh Chính Trác Thị bưng cơm nước xuống.
Nàng không phải đưa cơm cho Thẩm Lãng, mà là cho vợ Kiếm vương Lý Thiên Thu.
Lần này chuyến săn biên giới, Kiếm vương Lý Thiên Thu không có còn làm tùy tùng, luôn luôn ở trong nhà làm bạn với vợ.
Nhưng Đại Ngốc muốn đi Khương quốc thủ hộ vợ sinh con, Lý Thiên Thu làm sao cũng phải đi theo.
Cũng không thể để Đường Viêm cùng Đại Ngốc đi.
Như vậy sẽ dẫn đến kết quả, hai người đi tới sang năm cũng không đến được Khương quốc.
Hai người này chỉ số thông minh cùng ngang ngửa nhau, cộng lại đều không vượt qua một trăm hai.
- Để ta đi cho. - Thẩm Lãng nhận lấy cơm nước, tiếp đó bưng đi.cho vợ của Kiếm vương
Vợ của Kiếm vương Khâu Thị được Thẩm Lãng chữa khỏi kịch độc trên người đã gần nửa năm.
Thân thể đang đang dần dần mà khôi phục, chí ít đã khôi phục bộ dạng đàn bà bình thường.
Khuôn mặt vẫn chưa có hoàn toàn khôi phục, da cũng không, nhưng so với hình dạng lúc trước giống như dã thú đã tốt hơn rất nhiều.
Tóc ngược lại dài ra mấy tấc.
Bà vẫn ở miết trong tầng hầm, hơn nữa có người ở thời điểm, tuyệt đối không đốt đèn.
Lúc chỉ có một mình bà mới có thể đốt nến.
Bởi vì khôi phục tinh thần, cho nên mới chú ý đến bề ngoài của mình.
Nàng không cho phép hình dạng xấu xí đáng sợ của mình bị người khác thấy được, nhất định phải chờ đến khi hoàn toàn khôi phục, sau đó sẽ trở lại sinh hoạt trên mặt đất, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Dù cho bà ở cùng với chồng Lý Thiên Thu, hai người vẫn ăn cơm nói chuyện trong bóng đêm.
Vì thế, Thẩm Lãng chuẩn bị cho bà rất nhiều thứ mỹ phẩm dưỡng da. Mỗi ngày vợ của Kiếm vương cần đến hai cái mặt nạ đắp mặt.
- Thẩm à, ăn cơm. - Thẩm Lãng ở bên ngoài hô.
Lúc này vợ của Kiếm vương ở bên trong đọc sách, nghe được lời Thẩm Lãng nói, sau đó lập tức thổi tắt ngọn nến.
Bên trong gian phòng lại lâm vào một mảnh tối đen.
Thẩm Lãng bưng cơm đi vào.
Hắn sẽ không cùng ăn với bà, bởi vì mỗi ngày mà đều ăn móng giò heo, ai làm sao mà chịu nổi cho được.
Hơn nữa còn là móng heo chưng cách thủy với táo đỏ.
Thế nhưng không có cách nào, nghe nói thứ này tốt cho nhan sắc.
- Thẩm, xin lỗi, lại khiến cho Kiếm vương tiền bối đi làm việc. - Thẩm Lãng nói.
Khâu Thị nói:
- Không có việc gì, hắn chính là một nông dân, không ai sai phái thì khó chịu cả người đấy.
Thẩm Lãng nói:
- Nếu như ngài quá nhàm chán, ngày mai con ôm con bé xuống tới cùng chơi.
Khâu Thị trong lòng xao động, trong mắt cay cay.
Bà cũng là một nữ nhân đáng thương, cả đời muốn sinh đứa bé đều không có thể thành công. Kết quả nhận nuôi một nghĩa nữ, lại là con rắn độc kẻ thù phái tới hủy diệt bà.
- Đừng, đứa bé bị dọa đấy. - Khâu Thị nói:
- Hay là chờ ta khôi phục dung mạo, sau đó ôm bé đến đây. Thật không biết ta lúc nào mới có thể khôi phục dung mạo, như vậy ta có thể cùng Lý Nhị Cẩu đi ra cửa, võ công của thẩm cũng tốt, đến lúc đó sẽ có thể làm việc cho con.
Tên thật của Kiếm vương Lý Thiên Thu gọi là Lý Nhị Cẩu, sau khi được Kiếm vương đời trước nhận làm đồ đệ sau đó đổi sang Lý Thiên Thu.
Bằng không, một người nông dân cũng không dám đặt cho con trai mình một cái tên uy phong khí phách như vậy.
Lý Nhị Cẩu cùng Lý Cẩu Tử đều có hiệu quả như nhau.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy con sao dám nhận?
Khâu Thị nói:
- Có cái gì không dám? Những người luyện võ như chúng ta vốn chẳng đáng giá.
Thẩm Lãng nói:
- Thẩm à, mấy ngày nữa con sẽ rèn cho thẩm một chút trang bị, tiếp đó soạn một quyển sách tranh, thẩm chỉ cần luyện theo, cam đoan vóc dáng sẽ đẹp, nương tử của con trước khi mang thai đều luyện đấy.
- Thành!
Thẩm Lãng nói:
- Thẩm à, ngài ở trong phòng này chắc cũng chán, có cần đọc sách gì không?
Khâu Thị hỏi:
- Tập bốn《 Đấu Phá Thương Khung 》 viết xong chưa?
Thẩm Lãng đáp:
- Vẫn chưa.
Khâu Thị nói:
- Vậy con hãy thúc thằng nhóc mập kia mau viết, trong khoảng thời gian này ta chỉ dựa vào quyển sách này mà sống thôi.
...
Tin tức Chúc Nịnh cùng phải Kim Mộc Thông tương thân truyền ra ngoài.
Không phải họ Chúc để lộ bí mật, mà là vương hậu bên này nghe nói chuyện này, sau đó nổi cơn giận dữ hiếm thấy, đi thẳng tới thư phòng quốc quân chất vấn hắn.
Thanh âm không nhỏ, người bên ngoài nghe được, tiếp đó truyền ra.
Vương hậu nói một câu: Bệ hạ, ngài muốn hạ cho họ Chúc của thiếp xuống sao?
Ninh Nguyên Hiến không có tiếp tục khắc khẩu, trực tiếp xoay người rời đi.
Quan hệ của ông và vương hậu không được tốt lắm, phải nói tương kính như tân (*).
(*) vợ chồng kính nhau như khách
Vương hậu tuyệt mỹ, hơn nữa đoan trang phóng khoáng.
Thế nhưng... bà quá kiêu ngạo.
Vài thập niên trước, nàng cũng là đệ nhất tài nữ kinh đô.
Sau khi gả cho Ninh Nguyên Hiến, tuy rằng cũng biểu hiện hiền lương thục đức, khiêm cung lễ nhượng.
Nhưng trong lòng lại đặc biệt ngạo mạn, từ chối người khác từ ngoài ngàn dặm.
Bởi vì bà tài cao, cho nên cũng mắt cao hơn đầu, cảm thấy chỉ có đàn ông đứng đầu nhất thiên hạ mới xứng với bà.
Trong lòng nàng là cảm thấy Ninh Nguyên Hiến có chút dốt nát.
Hai người đã từng đã sanh một đứa con trai, thế nhưng chết non, sau đó lại sinh một đứa con gái, bây giờ mới mười ba tuổi.
Thái tử Ninh Dực làm con thừa tự cho vương hậu, sau đó bà cũng xem như con đẻ.
Người đàn bà này làm vương hậu, cũng không có lỗi lầm gì.
Cũng không độc bá hậu cung, ngược lại để cho cùng hưởng ơn mưa móc của quốc quân, hơn nữa cũng không tham gia vào chính sự.
Thế nhưng cái loại không muốn độc sủng như bà, ngược lại càng giống như là một loại khoan dung cùng ngạo mạn.
Khách quan mà nói, sự dịu dàng của Biện phi với Ninh Nguyên Hiến xuất phát đam mê ái mộ.
Vương hậu vốn rất có bất mãn với quốc quân, lúc này nghe được ông lại muốn gả Chúc Nịnh cho tên phế vật Kim Mộc Thông, tức khắc cũng không nhịn được nữa.
Quốc quân lúc đó không nhịn được nói: Con gái họ Chúc của nàng quý giá đến thế kia à? Qúy đến đâu cũng không thể xem con của nhà khác như cỏ rác.
Những lời này chọc giận vương hậu, bà mới nói ra những lời làm hèn hạ nhà họ Chúc của ta này.
Nhưng dù hai người ầm ĩ một trận, sau đó chuyện ra mắt của Chúc Nịnh cùng Kim Mộc Thông vẫn hoàn toàn truyền ra.
Tất cả mọi người kinh đô lại một lần nữa bị kinh hãi.
Tên phế vật Kim Mộc Thông này lại muốn lấy kinh đô đệ nhất tài nữ Chúc Nịnh?
Rõ ràng cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Nằm mơ đi!
Bệ hạ ngài mới vừa oai phong tám hướng, tiếp tục cứ không đáng tin cậy như vậy?
Lại làm như vậy?
Nói rõ lấy không thành, chẳng lẽ thấy mình chưa đủ mất mặt hay sao?
Nhưng mà Ninh Nguyên Hiến có chỉ có thể nuốt đắng cay vào lòng, ai bảo ông đã lỡ đồng ý với thằng nhóc phá phách Thẩm Lãng kia chứ?
Tiếp tục tất cả mọi người mặc niệm cho Kim Mộc Thông.
Bởi vì không biết có bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt hướng Chúc Nịnh cầu thân.
Kể cả trạng nguyên khoa trước toàn bộ đều bị nàng đánh thương tích đầy mình.
Toàn bộ các lĩnh vực tri thức đều bị nàng đè bẹp, gần như phải mất đi lòng tự tin.
Cái thứ dốt nát củi mục Kim Mộc Thông nhà ngươi, có thể sẽ bị đệ nhất tài nữ Chúc Nịnh đả kích đến không dám yêu, từ đó về sau chắc không thích nổi đàn bà.
Cô gái này học vấn quá dọa người, có thể một cái móng tay út là có thể nghiền Kim Mộc Thông thành đống cặn bã.
...
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến thúc đẩy Kim Mộc Thông cùng Chúc Nịnh tương thân, sau đó chuyện kế tiếp bản thân ông cũng không tiện cưỡng cầu.
Hơn nữa, chính ông cũng sứt đầu mẻ trán.
Tám vạn đại quân tập kết hoàn tất, quân phí vẫn còn một khoảng trống lớn.
Chỉ cần trì hoãn một ngày, cũng có thể có thể với chiến cuộc tương lai tạo thành ảnh hưởng to lớn.
Thế nhưng hội Ẩn Nguyên bên kia, không có bất kỳ ý thỏa hiệp chút nào.
Hơn nữa gần như nửa công khai mà kêu gọi đầu hàng.
Xin Thái tử điện hạ đi nói sự việc mượn tiền.
Thái tử Ninh Dực bởi vì chuyện này tiến vào trong cung, hướng quốc quân thỉnh tội.
Nhưng vẫn không có thể cải biến sự thật này.
Ở trong mắt tất cả mọi người, quốc quân hướng hội Ẩn Nguyên mượn không ra tiền, thế nhưng Thái tử có thể.
Cái này vô hình chung nâng cao địa vị Thái tử Ninh Dực địa vị lên rất nhiều.
Rõ ràng trạng thái lặng lẽ tranh ngôi, giống như lại muốn lại một lần nữa càng ngày càng nghiêm trọng.
Hơn nữa lúc này đây, ngọn lửa thậm chí đốt tới trên đầu quốc quân.
Hội Ẩn Nguyên thế lớn, có thể thấy được chút ít.
Thẩm Lãng thử hết lần này đến lần khác, xác định không có sai lầm, sau đó chính thức tiến cung cùng quốc quân nói về sự việc mấy triệu lượng quân phí.
Chuyện này, hắn quả thật có thể hoàn thành.
Có thể ở trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, kiếm được mấy triệu lượng vàng.
So với lần trước bán gương thủy tinh phối phương còn muốn điên cuồng.
Dĩ nhiên!
Lần này điên cuồng kiếm tiền, cơ hồ là chẳng có đường xuống chút nào.
Nhưng nếu hắn thành công.
Chính là lại một lần nữa sáng lập kỳ tích kinh người.
Nửa tháng kiếm mấy triệu lượng vàng? Thiên hạ căn bản cũng không có như vậy làm ăn.
Nếu như thành công, vậy coi như tát thật mạnh trên mặt Thái tử cùng hội Ẩn Nguyên, cũng là giúp đỡ quốc quân giải quyết được nan đề to lớn.
...
Mà lúc này bên trong lầu Phượng Nghi.
Kim Mộc Thông cùng Chúc Nịnh sắp bắt đầu ra mắt, tên mập gặp phải hồi hộp trước nay chưa từng có.
Quả thực chính là sống một ngày bằng một năm, đứng ngồi không yên.
Bây giờ toàn bộ người ở kinh đô đều đang cười nhạo gã là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Tất cả mọi người chờ xem kịch vui.
Bên ngoài cửa số, không biết có bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt vây bên ngoài.
Bên trong không biết có bao nhiêu cử nhân tiến sĩ.
Toàn bộ cũng là tới xem náo nhiệt.
Cũng là muốn đến xem Kim Mộc Thông bị đánh tè ra quần, làm trò hề thế nào.
Đám người kia nhận xét vô cùng trực tiếp.
Chúc Nịnh thân phận cao quý, cưới nàng chẳng khác nào một bước lên trời.
Hơn nữa còn là đệ nhất tài nữ.
Chúng ta là không có trông cậy vào, ngay trong chúng ta rất nhiều người đều bị nàng công khai chà đạp.
Bây giờ xuất hiện một thằng còn thảm hại hơn, trong lòng chúng ta đương nhiên khoái chí.
Nhưng là các ngươi cho rằng Kim Mộc Thông muốn cùng Chúc Nịnh tương thân, trong lòng gã sẽ tự ti, sẽ tự cảm thấy xấu hổ hết cỡ sao?
Không!
So với trong tưởng tượng của các gã càng tự ti, càng xấu hổ không ngớt.
Dùng một câu nói hình dung!
Tên mập khẩn trương đến muốn ỉa ra!
...
Bên trong gian phòng, Kim Mộc Thông một mình ngồi ở chỗ kia, lẳng lặng đợi Chúc Nịnh đến.
Trong đầu gã lúc này chỉ có một ý niệm.
Tất cả chuyện này mau kết thúc, ta lập tức trở về nhà, ngủ một giấc coi như chuyện gì đều không phát sinh cả.
Loại chuyện lấy Chúc Nịnh này, gã không dám nghĩ tới.
Thậm chí buổi ra mắt này, gã cũng hoàn toàn không biết. Bỗng nhiên đã bị anh rể gọi tới nơi này ra mắt, một chút cũng không có chuẩn bị.
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Kim Mộc Thông khẩn trương không cách nào hít thở.
Tiếp đó!
Cửa phòng mở ra, một cô gái xinh đẹp đi đến.
Người con gái tựa như tinh linh.
Khuôn mặt điềm tĩnh dịu dàng, ánh mắt lại linh động vô cùng.
Nàng chính là Chúc Nịnh.
Sau khi đi vào, nàng liếc mắt Kim Mộc Thông một cái.
Trong phút chốc!
Kim Mộc Thông trong lòng thất thủ một nửa.
Cả người một trận tê dại, hoàn toàn không cách nào nhúc nhích.
Kỳ thực, Chúc Nịnh không đẹp như Mộc Lan, cũng không đẹp bằng Xung Sư Sư.
Thế nhưng, lại cùng tình nhân trong mộng của Kim Mộc Thông y hệt.
Được rồi, gã cho tới bây giờ cũng không có hình tượng cụ thể gì cho tình nhân trong mộng cả.
Thế nhưng sau khi Chúc Nịnh đi vào, gã đã có.
Kim Mộc Thông cảm thấy bản thân phải đứng lên, như thế có vẻ ra vẻ lễ độ một chút.
Thế nhưng...
Khi mới vừa đứng lên.
- Bộp!
Gã đánh rắm một cái.
Thật không có nghĩ đến, cái cái rắm này liền đột nhiên phóng ra nhanh như vậy.
Kim Mộc Thông trong lòng tuyệt vọng.
Kết thúc, kết thúc!
Kim Mộc Thông ta đây hình tượng vốn kém, lần này càng như phân vậy.
Chúc Nịnh xuất ra khăn tay tẩm tinh dầu, che mũi.
Đứng ở nơi đó một lúc lâu, đến khi tan hết mùi mới đi tới ngồi xuống trước mặt Kim Mộc Thông.
Nàng như lâm đại địch, thời khắc nào cũng đề phòng.
Nàng sợ Kim Mộc Thông sẽ lại một lần nữa thả ra vũ khí sinh hóa học.
Chúc Nịnh nói:
- Kim Mộc Thông, cùng ta tương thân kỳ thực rất đơn giản, ngài chỉ cần trả lời ba câu hỏi, chúng ta có thể thử tiếp tục gặp gỡ. Đương nhiên chỉ cần trả lời sai lầm, tương thân lập tức kết thúc giữa chừng!
Kim Mộc Thông ra sức gật đầu.
Gã bây giờ chỉ mong nhanh kết thúc, tiếp đó trốn vào chăn mà khóc.
Bởi vì hắn thất tình.
Lần đầu tiên nhìn thấy Chúc Nịnh đầu tiên nhìn thấy, gã gần như thất thủ.
Nhưng hai người hoàn toàn là không thể nào, cho nên hắn thất tình.
Chúc Nịnh nói:
- Câu hỏi đầu tiên, ngài nghe cho kỹ.
Kim Mộc Thông cả người căng thẳng, còn chưa có bắt đầu trả lời, nội tâm của gã đã bắt đầu kêu rên.
Chắc chắn mình không xong rồi, dù sao mình cũng dốt sẵn, chắc chắn không trả lời được.
Chúc Nịnh nói:
- Vừa rồi ngài mới đánh rắm, vậy vấn đề thứ nhất ta cần hỏi chính là, vì sao có rắm lại thối, nhưng có chút rắm lại không thối?
Á!
Tức khắc Kim Mộc Thông hoàn toàn kinh ngạc sững sờ!
Cái này... Đây là câu hỏi tương thân của đệ nhất tài nữ kinh đô?