Chương 615: Lãng gia lợi hại! Máu rồng tạo ra kỳ tích! (2)
Đối mặt nội chính Việt quốc rối nùi, chỉ quần quân vương có hơi yếu ý chí đều có thể lùi bước hay tìm cách tránh né.
Cũng tỷ như Ninh Nguyên Hiến, biết rất rõ ràng tân chính là tốt.
Lại không chịu động thủ với họ Tiết, gia tộc họ Biện, lại càng không ám động thủ họ Xung.
Lê Chuẩn lấy tư cách thái giám, tuyệt đối không bàn chuyện chính sự, nhưng ông dù sao cũng là gia nô quân vương, chó phải lo cho nhà chủ, đương nhiên nhiệt tình yêu thương quốc gia từ tận đáy lòng.
Cho nên ông cũng đang dần dần quan sát.
Ông phát hiện mình cũng dần dần bị Thẩm Lãng thuyết phục, vị Thẩm công tử này tuy rằng làm việc không đáng tin cậy, nói cũng chẳng đáng tin cậy, nhưng ánh mắt vẫn vô cùng chuẩn.
Ninh Chính điện hạ quả thực không giống Thái tử và cũng chẳng hề giống Tam vương tử Ninh Kỳ.
Ninh Nguyên Hiến nghĩ tới chuyện Thẩm Lãng nửa tháng kiếm ba triệu, không khỏi bèn hỏi:
- Thằng nhóc phá phách kia bắt đầu chưa?
Lê Chuẩn da đầu tê dại nói:
- Bắt đầu.
Tiếp đó, cầm báo cáo chi tiết đưa lên.
Quốc quân xem một lần thật nhanh, tiếp đó hàm răng nghiến ken két nói:
- Thằng khốn này cũng quá khoác lác thế kia à?
Cũng không phải sao?
Lê Chuẩn còn nhìn không được.
Vung đao chém gió quá mức rồi.
...
Vài ngày trước, kinh đô liền thổi lên một trận gió yêu ma.
Nói cho đúng là hai trận gió yêu ma!
Cơn gió đầu tiên, là từ hai cái phe phái Thái tử cùng Tam vương tử đồng thời thổi phồng lên.
Quốc quân hạ chỉ để Ninh Chính trong vòng một tháng trù đến ba trăm vạn lượng vàng quân lương, tất cả mọi người biết chuyện xui xẻo này nhất định phải rơi vào trên đầu Thẩm Lãng.
Hơn nữa có tiếng đồn, hội Thiên Đạo không móc ra số tiền này.
Hội Ẩn Nguyên càng buông lời, kinh doanh bất kỳ thứ gì bình thường trong thiên hạ, tuyệt đối không có khả năng trong vòng một tháng kiếm được ba trăm vạn lượng vàng.
Hai cái phe phái Thái tử cùng Tam vương tử càng trực tiếp âm thầm chỉ thị.
Nhất định phải cản trở Thẩm Lãng xoay tiền.
Biện pháp cản trở cũng rất đơn giản.
Nếu Thẩm Lãng không theo hội Ẩn Nguyên cùng hội Thiên Đạo vòi tiền, vậy khẳng định làm tiền từ đám hào môn kinh đô.
Bất kỳ hào môn nào, bất kỳ thương gia giàu có nào, đều không được có bất kỳ qua lại tiền tài cùng Thẩm Lãng.
Không được phép làm ăn, không được quyên tặng.
Bằng không, sẽ lọt vào cấm vận ba bên của đám Thái tự, Tam vương tử, hội Ẩn Nguyên.
Khi cái chỉ thị này vừa ra.
Toàn bộ hào môn thương nhân đều tỏ ý, cùng lắm thì cho Thẩm Lãng một đồng, hơn nữa cũng sẽ không cùng hắn làm một hợp đồng làm ăn nào.
Thậm chí những người này hận không thể thề với trời.
Ở trong kinh đô, ngươi có thể đắc tội bên Tam vương tử hay Thái tử có thể còn có đường sống.
Nhưng nếu ngươi cùng đắc tội với ba bên Thái tử, Tam vương tử cùng hội Ẩn Nguyên, vậy trên cơ bản cũng sẽ không phải có tiền đồ, cũng không còn đường sống luôn.
Thái tử cùng Tam vương tử, hội Ẩn Nguyên đây là liên thủ muốn cắt đứt vòng luân chuyển tiền tệ của Thẩm Lãng.
Chỉ cần làm gãy nguồn gốc con đường kiếm tiền của Thẩm Lãng, dù nhà ngươi có bay đến trời cũng đừng hòng kiếm được số tiền này.
Theo thời gian dần dần tới gần.
Cũng căn bản không có nhìn thấy Thẩm Lãng tìm bất kỳ thương nhân hào môn nói chuyện làm ăn, càng không có nói đến sự việc quyên tặng.
Thế nhưng một ngọn gió yêu ma khác xuất hiện.
- Thằng tiểu súc sinh Thẩm Lãng này xấu thì có xấu, nhưng quả thực lợi hại, mười một tên ăn mày qua tay hắn sau này lại tên đề bảng vàng cả bọn ở cuộc thi ân khoa.
- Không chỉ có như vậy, hơn hai ngàn phế vật lúc trước hắn bắt đi, tụi mình đều cho rằng đó là bia đỡ đạn chịu chết, ai mà nghĩ tới sau khi huấn luyện có ba tháng lại biến thành đội quân vương bài số một nước Việt, còn diệt cả năm nghìn tinh nhuệ của nước Sở.
- Các ngươi biết chuyện này sao xảy ra không?
- Vì sao? Thẩm Lãng lại có bản lĩnh hóa mục nát thành thần kỳ như vậy? Kinh người quá đi mất.
- Chuyện này hoàn toàn là thần tích mà.
- Bởi vì trên đầu của Thẩm Lãng có
Hoàng Kim Long Huyết, chỉ cần uống vào, sau đó có thể cải biến huyết mạch thiên phú, lực lượng, tinh thần cùng tốc độ đều tăng gấp mười lần trở lên!
- Khoác lác sao? Trên cái thế giới này bới đâu ra máu rồng chứ?
- Vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao hơn hai ngàn thằng phế vật đần độn này trong thời gian ba tháng ngắn ngủi liền lột xác? Biến thành vương bài quân đoàn?
Đây đúng là kỳ tích kinh thiên, hoàn toàn không cách nào giải thích.
- Nhưng mà, thế giới này căn bản cũng không có rồng, cũng căn bản không có máu rồng.
- Thế giới này không có, thế nhưng trong thượng cổ phế tích có máu rồng. Hoàng Kim Long Huyết tìm được trong phế tích thượng cổ ở hải ngoại, bằng không Thiên Nhai Hải Các chủ nhân ngay cả chính sự đều không quản, quanh năm ở hải ngoại khai thác phế tích, chính là vì cái Hoàng Kim Long Huyết này mà.
- Vậy thì không đúng, Thẩm Lãng tay trói gà không chặt, làm sao có thể đi vào thượng cổ phế tích? Làm sao có thể được Hoàng Kim Long Huyết?
- Vậy ngươi đếch biết cái quái gì, nữ vương hải ngoại Cừu Yêu Nhi, cô gái này vô địch thiên hạ, ở hải ngoại diệt quốc vô số. Có một ngày hạm đội của nàng gặp phải cơn lốc, mắc cạn ở một trên hoang đảo. Cừu Yêu Nhi một mình tiến vào hòn đảo quỷ dị thần bí này, biến mất tầm một tháng, đến khi nàng lại một lần nữa đi ra, đã thiên hạ vô địch, hơn nữa có thể hô phong hoán vũ để sóng biển trào lên cho hạm đội trở lại biển khơi, hơn nữa lúc nàng ra đi, cái hoang đảo thần bí này trực tiếp sụp xuống biến mất.
- Ý của ngươi là, cái hoang đảo thần bí này thật ra là một phế tích thượng cổ sao?
- Đúng! Hoàng Kim Long Huyết chính là Cừu Yêu Nhi từ trong phế tích thượng cổ lấy được.
- Chính là, Cừu Yêu Nhi vì sao muốn giao Hoàng Kim Long Huyết cho Thẩm Lãng hả?
- Bởi vì cái này Hoàng Kim Long Huyết chỉ có thể cho đàn ông dùng, thủ hạ Cừu Yêu Nhi toàn đàn bà con gái thôi.
Ồ, có lý ghê vậy.
- Hơn nữa các ngươi không biết đâu, Thẩm Lãng này dáng dấp tuấn mỹ vô cùng, là nam sủng của Cừu Yêu Nhi hai người còn sinh một đứa bé. Cừu Yêu Nhi là nữ nhân, dưới tay nàng cũng là nữ nhân, ngươi nói được Hoàng Kim Long Huyết nàng không để cho Thẩm Lãng, còn có thể cho người nào?
- Ngươi nói có vẻ rất có lý vô cùng, nhưng vẫn quá hoang đường, ngươi cho là tiểu thuyết《 Đấu Phá Thương Khung 》sao.
- Ngươi nha, quá ngây thơ ấu trĩ, ngươi chẳng lẽ không biết một câu chân lý, hiện thực thường ly kỳ hơn so với tiểu thuyết sao?
- Chuyện bí mật thế này, làm sao ngươi biết được vậy?
- Chậc chậc chậc, hiển nhiên ta có nguồn gốc tin tức, ta đây có người ở Viêm Kinh.
- Hứ, đừng nghe hắn khoác lác! Tin tức này là sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch uống rượu say, trong lúc vô ý nói ra. Vân Mộng Trạch các ngươi biết mà, là huynh đệ khác họ, hồ bằng cẩu hữu của Thẩm Lãng, hai người thường xuyên ra ngoài ngủ cùng một cô gái đấy.
- Chính là bởi vì quan hệ hai người tốt như vậy, cho nên chuyện bí ẩn như thế sứ giả Vân Mộng Trạch mới biết được.
Cái dòng yêu phong này rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ kinh đô.
Vô số du côn, lưu manh, còn có dân chúng bình thường tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.
Trung tầng tinh anh nửa ngờ nửa tin.
Hào môn cao tầng vừa có chút tin tưởng, vừa lại cười nhạt.
Câu chuyện này quá ly kỳ, vừa nhìn chính là Thẩm Lãng bịa đặt, cố ý để Vân Mộng Trạch phóng xuất tin tức.
Mục đích rất rõ ràng, chính là vì lừa gạt tiền.
Thẩm Lãng gần đây đang cần tiền mà.
Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ tin? Bộ xem chúng ta là con nít ba tuổi sao?
Nhưng mà, trong lòng rất nhiều người cũng là có một nghi vấn to lớn.
Thẩm Lãng đến tột cùng làm sao làm được vậy?
Trong ba tháng ngắn ngủi biến hơn hai ngàn tên đần độn phế vật thành võ sĩ vương bài.
Cái này quá thần kỳ mà.
Ở trái đất hiện đại, những tay lừa đảo này không có sáng tạo được kỳ tích nào mà ba hoa khoác lác đủ thứ, ví như Tam Chu Khẩu Phục Dịch (*) chữa khỏi trăm bệnh.
(*) Tam Chu Khẩu Phục Dịch: Một loại thực phẩm chức năng lên men nổi tiếng lừa đảo, bao trị bách bệnh (có cả trị ung thư). Vào thời kỳ đỉnh cao, công ty sản xuất ra nó do Ngô Bỉnh Tân sáng lập đã có đến 640 công ty con, 2.200 văn phòng và nhân viên bán hàng đạt 157.000. Đây là một hình thức tiếp thị cực kỳ tinh vi đánh vào tâm lý sợ các vấn đề sức khỏe của dân chúng (Masan bên Việt Nam cũng sử dụng chiêu tương tự nhưng quy mô và độ linh hoạt ít hơn rất nhiều so với Chu Tam Khẩu Phục Dịch)
Thẩm Lãng cũng là chân chính từng tạo ra kỳ tích động trời.
Có cơ sở nền tảng tuyệt đối.
...
Toàn bộ lời đồn đãi lan ra mấy ngày mấy đêm, sau đó rất nhiều người đều rục rịch.
Cuối cùng có rất nhiều hào môn quý tộc mắt thấy liền không người nối nghiệp, con cháu không nên thân, thi văn không thể trông cậy vào, chỉ còn tin vào luyện võ.
Nhưng huyết mạch thiên phú lại thấp, căn bản là luyện không ra được cái gì.
Luyện mười mấy năm, bình thường cực kỳ, đừng nói dựa vào võ cử nhân, ngay cả võ tú tài đều không thi nổi.
Lần này đám thí sinh rớt ân khoa thi võ, nội ở địa điểm kinh đô đã có xấp xỉ ba nghìn người.
Nếu cứ theo đà này, ngay cả một người Bách hộ đều không làm được, thế nào kế thừa được gia nghiệp, làm sao giữ được vinh hoa phú quý của gia tộc.
Chuyện mong con hơn người đối với những quý tộc này hào môn mà nói, càng thêm bức thiết.
Cải biến huyết mạch thiên phú?
Liền ý nghĩa cải biến vận mệnh một người, thậm chí cải biến vận mệnh cả gia tộc.
Nói cụ thể hơn.
Nếu như sau khi thay đổi huyết mạch có thể thi đậu võ Cử nhân, vậy cái gì cũng đáng.
Con cháu hào môn, chỉ cần thi trúng võ cử là có thể thăng chức rất nhanh.
Đám người kia thật sự muốn đi tìm Thẩm Lãng, hỏi hắn có phải thật sự có Hoàng Kim Long Huyết thượng cổ hay không.
Thế nhưng ngẫm lại lệnh cấm vận của Thái tử cùng Tam vương tử, vẫn chẳng dám mạo hiểm.
Bởi vì Thẩm Lãng trên căn bản là đang khoác lác gạt người, nếu không sửa đổi được huyết mạch thiên phú, còn đắc tội Thái tử cùng Tam vương tử mà lọt vào cấm vận, vậy quá oan uổng.
Thế nhưng, nếu ta không đi công khai mà đi lặng lẽ thì cũng được mà?
...
Cuối cùng, người đầu tiên mắc câu!
Thế tử phủ Tử tước Tây Long, Vương Bật.
Gã là trong nhà con trai trưởng, từ nhỏ huyết mạch thiên phú kém, hơn nữa ham ăn biếng làm, ăn chơi đàng điếm, võ công thường thường, lúc này vừa thi rớt võ.
Cha của gã là Vương Thuật, là một tam phẩm tướng quân Việt quốc, là tướng lĩnh dưới trướng của Trấn Bắc Hầu Nam Cung Ngạo.
Vương Bật không trúng võ cử không hề gì, hết lần này tới lần khác lại có một thằng em con thứ, năm nay thi đậu võ cử nhân.
Phụ thân đã nói, nếu như trong vòng mấy năm gã không đậu Cử nhân võ, sẽ phải truyền tước vị cho thứ đệ, đỡ phải để cho gã không thủ được tước vị.
Gã tức khắc cuống cuồng.
Còn phải như vậy hả?
Một khi để thứ đệ thừa kế tước vị, ta còn có đường sống à?
Vừa vặn gã nghe được lời đồn đãi này.
Thế là vội vàng tìm được sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch, quanh co lòng vòng hỏi thăm Thẩm Lãng có Hoàng Kim Long Huyết là thật hay giả?
Vân Mộng Trạch nói chắc chắn giả, là ta uống say nói bậy.
Nhưng gã càng nói là giả, vị thế tử phủ Tử Tước Vương Bật này càng cảm thấy là thật.
Bỏ ra rất nhiều tiền bày tiệc rượu, lại tìm tới một người hoa khôi tiếp khách, hầu hạ Vân Mộng Trạch thật vui vẻ.
Vân Mộng Trạch lúc này mới mở miệng, thừa nhận chuyện này là thật.
Thế nhưng để Vương Bật xin thề, tuyệt đối không thể để lộ ra, bằng không nát của quý con cháu.
Vương Bật tranh thủ thời gian xin thề.
Ngay sau đó, gã cầu xin Vân Mộng Trạch dẫn mình đi gặp Thẩm Lãng một chuyến, nhìn có thể mua được một chút Hoàng Kim Long Huyết, cải biến huyết mạch thiên phú, tranh thủ tiếp theo trúng võ cử hay không.
Vân Mộng Trạch làm sao đồng ý? Hơn nữa còn định trả lại tiền hoa tửu cho Vương Bật.
Vương Bật quỳ gối trước mặt Vân Mộng Trạch, ôm bắp đùi của gã gào khóc.
Vân thế tử cứu mạng, cứu ta với! Ta nhất định đời này đều nhớ kỹ đại ân đại đức của nngài, ngày sau có bất kỳ sai bảo gì, Vương mỗ lên núi đao xuống chảo dầu, tuyệt không hai lời.
Bởi vì gã tận lực cầu khẩn, Vân Mộng Trạch không cách nào, đáp ứng mang theo gã tới gặp Thẩm Lãng.
Đi tới phủ Hầu tước Trường Bình của Ninh Chính, từ cửa sau bí mật đi vào.
- Vương Bật, ta nói với ngươi, ta chỉ phụ trách cho ngươi tới gặp Thẩm Lãng, nhưng chuyện này có thành hay không, ta cũng không dám cam đoan a. - Vân Mộng Trạch nói.
Vương Bật lại một lần nữa mang ơn, nhưng trong lòng lại ở lẩm bẩm, không phải là hai người Thẩm Lãng cùng Vân Mộng Trạch liên thủ bẫy ta chứ?
...
- Ca, tại sao ca lại làm thế kia chứ?
Trong mật thất, Thẩm Lãng giận dữ.
- Lúc trước, sau khi ca truyền tin tức về bí mật Hoàng Kim Long Huyết ra ngoài, đệ liền gặp phiền phức vô cùng, mỗi ngày đều có vô số người tới tìm đệ, bây giờ ca còn đưa người đến trước mặt đệ, quá đáng thật đó.
- Vân Mộng Trạch, ca mà còn làm vậy cẩn thận hai chúng mình tuyệt giao!
Sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch không ngừng xin lỗi, chỉ vào Vương Bật nói:
- Lãng đệ, đây là thế tử phủ Tử tước Tây Long Vương Bật, thực sự đáng thương, hơn nữa cùng ta quả thực hợp ý, ta không thể thấy chết mà không cứu được. Đệ có Hoàng Kim Long Huyết dư thừa, thì… cho hắn một chút đi.
Thẩm Lãng cả giận nói:
- Đây là đồ vật quý báu, làm sao có thể chia sẻ được? Đây là thượng cổ long huyết, vật báu vô giá!
Vân Mộng Trạch nói:
- Chỉ một chút, một chút thôi mà?
Thẩm Lãng khó khăn vô cùng.
- Vương Bật có đúng không?
- Vâng, ta là Vương Bật.
Thẩm Lãng nói:
- Một khi phục dụng Hoàng Kim Long Huyết, ngươi nhất định sẽ trúng võ cử, nhất định sẽ thăng chức rất nhanh, đến lúc đó có thể đứng ở bên Ninh Chính điện hạ không?
Vương Bật vội vàng vỗ ngực nói:
- Có thể, nhất định có thể!
Thế nhưng nhưng trong lòng ở châm biếm, chờ ta lợi hại, sau đó ta đếch thèm quản ngươi sống chết thế nào, muốn ta đầu nhập vào tên phế vật Ninh Chính à, nằm mơ đi.
Thẩm Lãng nghiến răng nghiến lợi, giống như cắt thịt vậy, lấy ra một ống Hoàng Kim Long Huyết.
Quả nhiên ánh vàng rực rỡ, hoa lệ cực kỳ.
- Trước một canh giờ, có người ra năm ngàn lượng vàng mua ống máu rồng này đều bị ta từ chối, nếu không phải là ca ca ta mang ngươi tới, làm sao ta có thể đưa cho ngươi được. - Thẩm Lãng thở dài nói.
Năm nghìn lượng vàng?
Vương Bật vừa nghe, gần như sợ vãi đái.
Cái này... Mắc như vậy?
Cả nhà họ Vương của gã một năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy a.
Hơn nữa gã căn bản bới không ra nhiều tiền như vậy.
Thẩm Lãng lúc trước kêu giá ba nghìn lượng vàng, nhưng cảm giác vẫn quá tiện nghi, cho nên liền lên giá.
Vương Bật vừa nghe không đúng.
Đây là muốn gạt tiền nhà mình mà.
Ngươi có lôi ta đem bán, cũng không ra năm nghìn lượng vàng.
- Lấy không ra nổi phải không, vậy ngươi đi đi. - Thẩm Lãng phất phất tay, lập tức biến sắc mặt.
Vương Bật vội vàng nói:
- Ta, ta không thể xác định có hữu dụng hay không, nếu lấy ra một số tiền lớn thế này, nhỡ ra vô dụng thì sao? Hơn nữa ta cũng lấy không ra số tiền này, trừ phi phụ thân ta...
Thẩm Lãng cầm "Hoàng Kim Long Huyết" đổ ra một phần ba.
- Miễn phí cho ngươi uống vào, nếu như cảm thấy hiệu quả, đi về phía phụ thân ngươi đòi tiền, lấy hai phần ba Hoàng Kim Long Huyết còn lại.
Vương Bật tiếp nhận một phần ba ống Hoàng Kim Long Huyết, thoáng một do dự.
Cái này có độc không vậy?
Nhưng mà, mấy năm nay gã chơi gái quá nhiều, đồ chơi kia đã sớm không mần ăn gì được, không biết đã xơi biết bao loại thuốc tào lao.
Tức khắc nhắm mắt lại, trực tiếp uống một hơi.
Tiếp đó...
Ông trời của ta!
Ghê gớm, không được rồi.
Gã tức khắc cảm thấy cả người dường như muốn bốc cháy.
Toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Quan trọng nhất là cái chỗ bí ẩn kia lại trở nên hùng tráng chưa từng có.
Hơn nữa gân mạch cùng cơ bắp toàn thân lại nổi lên.
Đúng dịp thấy bên cạnh có một tạ đá, trên đó viết hai trăm cân.
Bình thường một tay gã căn bản nhấc không nổi.
Lúc này trong cơ thể giống như lại một cổ lực lượng muốn nổ tung vậy, gã nhanh chóng tiến tới, chợt tóm lấy tạ đá.