Chương 627: Lãng gia đại khai sát giới kinh đô! Run rẩy đi! (2)
Bởi vì số tiền này ông mới là người được lợi sau cùng, Thẩm Lãng chẳng qua là thay mặt vua mà nhận.
Nhưng mà liên lụy được thực sự quá rộng, lừa tiền nhiều gia tộc như vậy, quốc quân trong lòng cũng hơi có chút hổ thẹn, tối đa cũng chỉ có thể là trục xuất mà thôi, cũng không thể bắt người.
Kết quả Thẩm Lãng cự tuyệt ý tốt thật sự của quốc quân.
Chuyện này hắn muốn tự mình giải quyết.
...
- Oa oa oa...
Con gái cưng của Thẩm Lãng khóc lớn.
Cô bé vốn cực kỳ ngoàn, gần như chưa bao giờ khóc.
Bởi vì bên ngoài thực sự quá ồn, để cô bé không cách nào ngủ được.
Ngay từ đầu đám thiếu gia ăn chơi này còn dè dặt chửi, sau đó phát hiện quốc quân không có phản ứng, Thẩm Lãng cũng không có phản ứng, tức khắc cảm thấy Thẩm Lãng nhất định chột dạ.
Hắn lừa chúng ta nhiều tiền như vậy, chắc chắn chột dạ.
Những người chúng ta đây đã đại biểu hơn phân nửa quyền quý Việt quốc, Thẩm Lãng cho dù có ba đầu sáu tay cũng không dám là địch với tất cả bọn ta..
Cho nên đám người kia càng chửi càng khó nghe, càng chửi càng lớn tiếng.
Dựa vào chính mình chửi vẫn không được, cuối cùng nhân số quá ít, hơn nữa từng người một được chiều chuộng dễ hỏng, cộng thêm công hiệu Hoàng Kim Long Huyết đã rút đi, bọn họ lại lần nữa biến thành phế thải, không có hơi sức để mắng.
Thế là, liền mướn lưu manh côn đồ tới chửi.
Đám lưu manh côn đồ này lúc đầu không dám lớn họng, thế nhưng đám con cháu ăn chơi này chi đậm, hơn nữa đây cơ hội tốt cùng đám quyền quý này kết giao tình.
Thậm chí, lần này có Thái tử cùng Tam vương tử làm chỗ dựa.
Cho nên lưu manh hơi có chút can đảm sau khi lấy tiền, mang theo mặt nạ bảo hộ mắng hộ cho đám nhà giàu này.
Nhìn thấy Thẩm Lãng vẫn không có phản ứng, lá gan đám người kia dần dần lớn lên, càng ngày càng nhiều lưu manh côn đồ thêm vào.
Cuối cùng, bên ngoài phủ Hầu tước Trường Bình có tầm năm ba ngàn người vây quanh.
Ngày về tối không ngừng chửi rủa, càng ngày càng khó nghe hơn.
Lúc này mới làm cho bé con Thẩm Mật không cách nào đi vào giấc ngủ, bị hoảng sợ.
Đến phía sau, đám người kia to gan lớn mật đến độ dội phân vào phủ Hầu tước Trường Bình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phủ Hầu tước mùi hôi tận trời!
Thẩm Lãng ôm bé cưng Thẩm Mật an ủi nhẹ nhàng.
- Bé ngoan đừng sợ, bé ngoan đừng sợ!
Đứa bé khóc quá hung, thế cho nên có chút co giật.
Băng Nhi tới dỗ, cho cô bé bú mới dần dần yên lại.
- Cô gia, đi điều binh đi! - Băng Nhi tức giận nói.
Thẩm Lãng nói:
- Nhanh, nhanh thôi.
Ninh Chính điện hạ chuyện bên kia sắp xong xuôi.
Thành Vệ Quân lớn tập huấn sắp kết thúc.
Tất cả mọi chuyện trình tự nhất định phải biết rõ ràng.
Đối với Ninh Chính mà nói, triệt để đem hai vạn Thành Vệ Quân nắm trong tay mới là trọng yếu nhất.
Chỉ có nắm giữ Thành Vệ Quân, mới có thể với kinh đô lưu manh côn đồ động thủ.
Hành động Xuân Lôi!
Đây là tên của lần càn quét tội phạm của kinh đô lên này.
Cường độ sẽ lớn đến mức trước nay chưa từng có.
Loạn thế dùng trọng điển.
Mấy ngày nữa đại quân sẽ phải xuôi nam đi chiến trường nước Nam Ẩu.
Cuộc chiến nghiêng nước bùng nổ vô cùng nhanh chóng.
Lúc này, càng cần một hoàn cảnh cực kỳ yên ổn.
Cho nên lần càn quét này sẽ đặc biệt kinh người.
Sẽ gây tai họa cho toàn bộ lưu manh du côn của kinh đô trong khoảng thời gian này, găng lưới bắt hết phần tử ác ôn một lượt.
Tất cả yêu ma quỷ quái tiêu diệt toàn bộ.
Quốc quân trực tiếp cho Ninh Chính mật chỉ, toàn bộ mật chỉ có một số lượng.
Ba ngàn!
Đây là ý gì?
Có thể giết ba ngàn người!
Hơn nữa có thể xử phạt mức cao nhất theo pháp luật.
Kỳ thực vốn ban đầu quốc quân cùng ý kiến với Ninh Chính là không giết, bắt những người này đi khổ dịch suốt đời.
Nhưng là bởi vì Tế Thiên Đại Điển trước nay chưa từng có thành công, cộng thêm những tên lưu manh du côn này tìm đường chết, đám quyền quý hoàn khố này gây rối, triệt để chọc giận quốc quân.
Ta không thể động thủ đối với những thứ quyền quý các ngươi.
Nhưng có thể động thủ đối với lưu manh côn đồ các ngươi thuê tới.
Hơn nữa những thứ thiếu gia quyền quý ăn chơi cũng không sạch sẽ, cùng những bang phái đầu sỏ kinh đô đều có quan hệ thiên ti vạn lũ.
Tiếp tục lần này hành động Xuân Lôi, có thể đốt ngọn lửa trực tiếp lên đầu bọn họ.
Mượn danh hành động Xuân Lôi, hung hăng bắt một nhóm, giết một nhóm.
Giết gà dọa khỉ!
Hơn nữa hành động Xuân Lôi lần này, tuyệt đối bảo mật.
Thậm chí Hắc Thủy Đài cũng không có tham gia, trực tiếp do Lê Chuẩn chịu trách nhiệm cùng Ninh Chính giao lưu.
Tế Thiên Đại Điển thành công trước nay chưa từng có, trực tiếp nhất thu hoạch chính là Thành Vệ Quân tăng nhanh thuần phục.
Ninh Chính có phương pháp tập huấn vô cùng hiệu quả, để quân Niết Bàn dung hợp Thành Vệ Quân.
Thế nhưng tốc độ không nhanh, mà theo hiệu quả Tế Thiên Đại Điển lên men, sau đó danh tiếng được người trời chọn Ninh Chính truyền bá ra.
Chuyện này đối với cao tầng quyền quý ảnh hưởng có hạn.
Nhưng đối với Thành Vệ Quân dưới trướng Ninh Chính lại chấn động rất lớn.
Bởi vì ngay ngày hôm ấy tham gia Tế Thiên Đại Điển, thì có hai nghìn Thành Vệ Quân, bọn họ là thấy tận mắt chứng tất cả chuyện này, bị tác động mạnh chưa từng có trước đấy, tiếp đó rất nhanh lan tràn đến toàn bộ Thành Vệ Quân.
Khổ Đầu Hoan cùng mười huynh đệ họ Lan, nhất là Lan Phong Tử, mượn cơ hội không ngừng tẩy não.
Khiến cho rằng cần thời gian mấy tháng mới có thể hoàn thành tập huấn, chỉ trong một tháng liền hoàn thành!
Ninh Chính đã hoàn thành nắm giữ Thành Vệ Quân về cơ bản!
Chí ít bây giờ, nhánh quân đội này đã phục tùng mệnh lệnh của gã.
...
Lúc này, hơn một ngàn quyền quý hoàn khố cùng mấy nghìn tên lưu manh côn đồ chết đã đến nơi còn không biết.
Vẫn thời thời khắc khắc bao vây tấn công phủ Hầu tước Trường Bình, chửi bới mười tám đời tổ tông của Thẩm Lãng.
Dù sao cũng Thẩm Lãng lừa gạt tiền, để hắn trả tiền lại có lý lẽ chính đáng.
Dội phân, đập đá, thủ đoạn càng ngày càng kịch liệt, còn kém phóng hỏa!
Mà bãi săn Bắc Uyển bên trong!
Nhóm Thành Vệ Quân cuối cùng kết thúc tập huấn.
Đang tiến hành buổi lễ tốt nghiệp.
Tầm hai vạn Thành Vệ Quân, thật chỉnh tề đứng ở sàn vật trên.
Bọn họ có chút kinh ngạc cùng sửng sốt.
Tập huấn kết thúc cũng không coi là chuyện gì lớn, vì sao phải tụ họp tất cả mọi người lại vậy?
Chẳng lẽ có đại sự gì muốn phát sinh à?
Toàn bộ những gì xảy ra tiếp theo, càng thêm phản ánh đúng ý nghĩ của bọn họ.
Bởi vì một xe lại một xe áo giáp chở tới.
Một xe lại một xe binh khí chở tới.
Lần này tập huấn, bọn họ cũng không có mặc giáp.
Bây giờ lại phải võ trang đầy đủ, khẳng định có cái gì nhiệm vụ gì lớn.
Một lát sau!
Ninh Chính điện hạ một thân nhung trang xuất hiện.
Khổ Đầu Hoan vẫn là quân hàm Thiên hộ, nhưng là lần này huấn luyện viên tổng tập huấn này.
- Được giáp!
Ra lệnh một tiếng.
Hai vạn Thành Vệ Quân chỉnh tề mặc vào áo giáp.
- Cầm đao!
- Cầm cung!
Theo từng đạo mệnh lệnh.
Hai vạn Thành Vệ Quân vũ trang đến tận răng.
Ngay sau đó, tâm phúc thái giám của quốc quân Đại công công Lê Chuẩn xuất hiện.
- Bệ hạ có chỉ, quỳ!
Tất cả mọi người ở đây toàn bộ quỳ xuống.
Nhưng bởi vì áo giáp trong người, quỳ một chân.
- Vào kinh đô rối loạn, dân chúng không yên, cuồng đồ không hợp pháp hoành hành ương ngạnh, nhiều lần quốc pháp, nhìn thấy mà giật mình! Là khiến cho vạn dân quốc gia yên ổn an cư lạc nghiệp, quả nhân quyết định tiến hành hành động Xuân Lôi, quét dọn tất cả cuồng đồ trái pháp luật ở kinh đô. Lần hành động này sẽ nghiêm trị, mặc kệ liên lụy tới người nào, tuyệt bất dung tình!
- Sắc phong Trường Bình Hầu Ninh Chính là Đại tổng quản Xuân Lôi Hành Động, khâm thử!
Ninh Chính dập đầu:
- Thần tuân chỉ!
Toàn bộ Thành Vệ Quân chấn động không ngớt, cảm giác của bọn họ không có sai, quả nhiên có hành động lớn.
Ninh Chính tiếp chỉ ý, cỡi chiến mã, lớn tiếng hạ lệnh:
- Đại quân, vào kinh đô!
Theo gã ra lệnh một tiếng.
Hai vạn võ Thành Vệ Quân trang đầy đủ, trùng trùng điệp điệp rời khỏi bãi săn Bắc Uyển, đi kinh đô!
Hành động Xuân Lôi, chính thức mở ra!
Trận càn quét trừ khử băng đảng trước nay chưa từng có phải bắt đầu!
...
Vì để cho con gái cưng yên tĩnh, Thẩm Lãng ôm cô bé xuống tầng hầm.
Ở đây liền nghe không được tiếng chửi rủa bên ngoài.
Trong bóng đêm, bé con đang dựng thẳng lỗ tai, trợn to hai mắt, vô cùng khoái chí.
Bởi vì vợ của Kiếm vương Lý Thiên Thu đang hát.
Bà hát nhạc thiếu nhi quá hay.
Mỗi một bài đều cơ hồ muốn hát chạm đến trái tim của người nghe.
Bởi vì bà quá thích trẻ con, quá khát vọng có một đứa con của mình.
Mặc dù bà đã khỏi hẳn, thế nhưng cảm thấy da mình còn chưa có khôi phục, sợ có chỗ không sạch sẽ, mặc dù vô cùng khát vọng ôm bé con, nhưng lại không dám ôm.
Thế là, bà liền hát.
Hát hết bài này đến bài khác.
Cô bé thích nghe cực kỳ.
- Hi hi...hi...
Nghe được vui vẻ chỗ, bé cưng Thẩm Mật còn cười khanh khách.
Còn vỗ tay nhỏ mũm mĩm.
Băng Nhi vui vẻ nói:
- Thẩm thẩm thật lợi hại, tiểu bảo bảo chúng ta vẫn luôn vô cùng nghiêm túc, chẳng hay cười chút nào.
Quả thực như thế, bé cưng Thẩm Mật hay căng thẳng, hiếm khi cười.
Thẩm Lãng hay làm mặt xấu muốn chọc cười cô bé, kết quả bé con chẳng qua là trợn to hai mắt tò mò nhìn hắn, từ đầu đến cuối không cười.
Thậm chí còn sẽ lộ ra vẻ nghi hoặc.
Papa này đang làm gì vậy?
Kết quả bây giờ nghe được vợ của Kiếm vương Khâu Thị hát những ca khúc thiếu nhi thú vị lại cười.
Nghe tiếng cười trẻ thơ, vợ của Kiếm vương cảm giác trái tim mình đều phải hòa tan.
Lại liên tục ca hát không ngừng, cũng không biết bà từ chỗ nào biết nhiều bản nhạc thiếu nhi thú vị đến thế.
Mà cô bé vừa cười, vừa há mồm muốn học theo.
Nhưng mà cô bé còn không biết nói chuyện, chỉ biết ê a theo thôi.
...
Mà bên ngoài phủ Hầu tước Trường Bình.
Hơn một nghìn thiếu gia ăn chơi vẫn mang theo mấy nghìn điêu nô, du côn ở bên ngoài bao vây tấn công chửi rủa.
Bởi vì Thẩm Lãng không để ý tới, khiến cho tiếng mắng chửi bọn họ càng thêm khó nghe.
- Thẩm Lãng, trả tiền lại, trả tiền lại.
- Ngươi bới không ra số tiền này đúng không? Không có vấn đề gì, để vợ của ngươi đi ra tiếp khách là được rồi, chúng ta cho giá trên trời, một lần một trăm lượng vàng, tiếp khách năm vạn lần coi như là trả hết nợ nợ nần.
- Thẩm Lãng ngươi lừa gạt tiền của chúng ta, không sợ trời đánh ngũ lôi à? Nghe nói vợ ngươi Kim Mộc Lan mang thai, sinh được con trai chắc chắn không có bi!
Phía ngoài trên vách tường không chỉ dội đầy phân người, hơn nữa đầy chữ dương nanh múa vuốt.
Thẩm Lãng trả tiền lại, Thẩm Lãng trả tiền lại!
Tên bịp bợm Thẩm Lãng, không chết tử tế được!
- Thẩm Lãng, nếu như vợ ngươi đi ra tiếp khách còn không đủ, chính ngươi cũng có thể đi ra bán. Năm lượng vàng một lần, tin tưởng có rất nhiều đàn ông sẽ chiếu cố.
Ngay sau đó, có một cây đuốc chợt từ trong đám người ném ra, trực tiếp ném vào bên trong tường rào.
Tất cả mọi người tức khắc hết hồn.
Lá gan này có phần quá lớn đi!
Chửi rủa bao vây tấn công còn không hề gì, cuối cùng Thẩm Lãng lừa gạt tiền trước đây, mọi người tới đòi tiền lý lẽ chính đáng.
Nhưng nếu nhà ngươi phóng hỏa đốt phủ Hầu tước Trường Bình, vậy tính chất liền thay đổi.
Ai phóng lửa vậy?
Đương nhiên là người của Thẩm Lãng, bọn họ nằm vùng ở trong đám thiếu gia ăn chơi gây rối bao vây tấn công.
Nhận được tín hiệu, sau đó bọn họ lập tức làm lớn chuyện lên.
Hỏa thiêu phủ Hầu tước Trường Bình.
Thế nhưng, bên trong Thẩm Lãng vẫn không có phản ứng!
Có mấy trăm người nằm vùng bên trong đốt đuốc ném vào trong phủ Hầu tước Trường Bình.
Nhìn thấy một màn này.
Đám thiếu gia ăn chơi gây chuyện này hơi sợ?
Cái này... Cái này là người nào hả?
Hổ báo cáo chồn như vậy?
Huyên náo lớn như vậy, có thể gặp rắc rối hay không?
Kết quả, bên trong Thẩm Lãng vẫn không có phản ứng, cũng không có tức giận phản kích.
Thẩm Lãng nhát thế này à?
Không thể nào!
Hàng trăm người này giống như phát điên không ngừng liên tục ném đuốc vào bên trong phủ Hầu tước.
Sau một lát!
Bên trong phủ Hầu tước Trường Bình, hỏa hoạn hừng hực đốt cháy.
Khói đặc xông thẳng tới chân trời!
Đám thiếu gia ăn chơi tới gây chuyện này cuối cùng cảm giác được không ổn, một khí tức đặc biệt nguy hiểm lan tràn.
Mà đám lưu manh côn đồ sợ thiên hạ không loạn, ngược lại lớn tiếng vỗ tay tán thưởng.
- Cháy sạch đi, cháy sạch hết đi!
- Đốt chết cái thằng chó má Thẩm Lãng, đốt chết mấy con đàn bà của Thẩm Lãng!
- Thẩm Lãng, đi ra, đi ra mau!
Lúc này, hỏa hoạn bên trong phủ Hầu tước càng ngày càng kinh người!
Có thể không kinh người à?
Ở trên một mảnh đất trống, Vũ Liệt cùng Hàm Nô chờ nữ tráng sĩ đặc biệt không diệt lửa, ngược lại ra sức đi lên châm củi, để hỏa hoạn càng cháy càng lớn!
- Hỏa thiêu Thẩm Lãng, hỏa thiêu tiểu bạch kiểm!
- Mau đến xem, mau đến xem!
Nhưng đám thiếu gia ăn chơi này sắc mặt trắng bệch, muốn dần dần rút đi, trốn đến nhà.
Đám người kia mặc dù là phế thải, thế nhưng phương diện này độ nhạy cảm vẫn phải có.
Chỗ này có âm mưu!
Nhưng mà!
Bọn họ không đi được!
Bởi vì đường phố chung quanh phủ Hầu tước Trường Bình, đã bị bao vây toàn bộ!
Một vạn Thành Vệ Quân võ trang đầy đủ, trùng trùng điệp điệp mà tiến vào!
Nhìn thấy đại quân này.
Tất cả thiếu gia ăn chơi gần như muốn bất tỉnh đi.
Quả nhiên có âm mưu, có âm mưu lớn!
Đây, đây là xảy ra đại sự!
- Ầm ầm ầm rầm!
Một chục ngàn đại quân như là ngọn núi di động, từng bước một đóng chặt.
Từng bước một thu lại vòng vây!
Ninh Chính tọa trấn phủ Đề đốc Thiên Việt, dẫn đầu đại quân là Khổ Đầu Hoan!
- Những thứ cuồng đồ phạm pháp như các ngươi cũng dám hỏa thiêu phủ Hầu tước Trường Bình, to gan lớn mật!