Chương 644: Cuộc chiến vận mệnh quốc gia! Ba ngàn chín trăm người đại niết bàn! (1)
Sau khi Chúc Hoằng Chủ tiến cung yết kiến quốc quân.
Ngày kế quốc quân hạ chỉ, hoá ra sự kiện tham nhũng của Trường Sử phủ Đại đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc Trương Tử Húc hoàn toàn là giả dối hư ảo, nhưng dù cho như thế, Trương Tử Húc cũng cần ghi nhớ giáo huấn, hữu tắc cải chi, vô tắc gia miễn (*).
(*) Câu này trích trong Luận Ngữ, có nghĩa: Có lỗi thì phải sửa, không có lỗi cũng cần cố gắng thêm.
Trương Tử Húc dập đầu tạ ơn, lên một tấu chương thỉnh tội, viết lưu loát cả nghìn chữ.
Sau khi quốc quân hạ chỉ, sắc phong Trương Tử Húc là Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây.
Đến tận đây, vị thiên chi kiêu tử này cuối cùng được như nguyện.
Bất quá trong lòng ông ta có thể cũng hơi khó chịu, nguyên bản ba mươi chín tuổi là có thể làm làm đến quan lớn biên giới, rõ ràng giằng co nửa năm, hôm nay ông ta đã bốn mươi rồi.
Sự mâu thuẫn giữa quốc quân cùng phe Thái tử, tạm thời lấy được hòa hoãn.
Triều cục tiến vào giai đoạn cân đối mới.
Mùng ba tháng tư, một vị đại nhân vật trở về kinh đô.
Bá tước Vũ An Tiết Triệt.
Kẻ thù lớn này của Thẩm Lãng cuối cùng hiện thân.
Người này thật sự là tâm phúc tuyệt đối của quốc quân.
Ở cuộc chiến tranh ngôi năm đó, ông ta vì Ninh Nguyên Hiến lập được công lao hiển hách.
Ninh Nguyên Hiến sau khi lên ngôi làm vua, ông ta chấp chưởng Hắc Thủy Đài mười mấy năm.
Sau khi đi Viêm Kinh ở suốt gần mười năm.
Đại sứ Việt quốc thường trú Viêm Kinh, vị trí này cũng không dễ làm.
Không chỉ làm công tác ngoại giao, còn phải làm tình báo, nhất là phải kết giao rất nhiều quyền quý đế quốc Đại Viêm.
Hơn nữa quốc quân để ông ta đi Viêm Kinh một là bởi vì tín nhiệm, mà là vì rèn luyện, để ông ta thăng chức một bước.
Hắc Thủy Đài tuy rằng quyền thế kinh người, nhưng dù sao cũng là tay sai.
Muốn vào Xu Mật Viện, có thể Thượng Thư Đài, đúng là vẫn còn muốn nhảy ra Hắc Thủy Đài.
Hôm nay, vị đại nhân này vật cuối cùng trở về trung tâm quyền lực Việt quốc.
...
- Thần tham kiến bệ hạ!
Tiết Triệt dập đầu.
Người này cũng có dung mạo tốt, tóc tai râu ria tỉa tót kỹ lưỡng vô cùng.
Ông ta năm nay năm mươi ba tuổi, nhưng nhìn vẫn có vẻ rất trẻ.
Người cao thon, da trắng bóc, đôi tay quả thực còn đẹp hơn cả đàn bà.
Ở mức độ nào đó, ông ta và Thẩm cũng là một dạng, cũng là kẻ tinh xảo.
Dĩ nhiên, khí chất thư quyển của ông ta nhiều hơn cũng có vẻ càng thêm tao nhã.
Thẩm Lãng vẫn quá phóng tung.
Cái này cũng chứng minh, quốc quân có sự thiên vị nhất định với những người tinh xảo.
Giao tình giữa Tiết Triệt cùng quốc quân đã vượt qua bốn mươi năm, khi ông ta vẫn còn là thế tử phủ Bá tước Vũ An học tập ngay Quốc Tử Giám, sau bởi vì quá ưu tú, cho nên được đưa vào cung, cùng đi học với Thái tử Ninh Nguyên Hiến.
Ông ta chẳng những là tâm phúc quốc quân mà còn là bằng hữu bạn tốt.
Hôm nay Đô đốc Hắc Thủy Đài Diêm Ách, cũng xuất thân là thư đồng của quốc quân, thậm chí còn từng là vệ sĩ của quốc quân.
Diêm Ách, Yến Nan Phi, Tiết Triệt ba người như là huynh đệ vậy.
- Ngươi và hội Ẩn Nguyên đi rất gần sao? - Quốc quân gọn gàng dứt khoát bèn hỏi.
Tiết Triệt nói:
- Vâng, đã từng đi được rất gần! Lúc đó Hắc Thủy Đài cùng hội Ẩn Nguyên hợp tác rất nhiều, ở chuyện mưu hại gia tộc họ Kim, chúng ta có hợp tác vô cùng mật thiết.
Sau khi nghe được câu hỏi của quốc quân, Tiết Triệt bên trong an lòng rất nhiều.
Bởi vì không dối trá, không quanh co lòng vòng, điều này đại biểu quốc quân vẫn tin ông ta.
Ninh Nguyên Hiến lại nói:
- Chuyện Xung Nghiêu muốn cùng Vũ thân vương đế quốc kết thông gia, ngươi thấy thế nào?
Tiết Triệt nói:
- Thần không đồng ý, đã từng viết mật thư cho Xung huynh, thế nhưng Xung huynh mặc kệ. Bất quá bây giờ tràng hôn sự này đã bỏ dở nửa chừng, Thẩm Lãng ngược lại đã làm một chuyện tốt.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Về ân oán Thẩm Lãng và ngươi, ngươi nói nên như thế nào?
Tiết Triệt đương nhiên đã nghe nói, Thẩm Lãng luôn miệng nói muốn tiêu diệt cả tộc họ Tiết.
Nghe được câu hỏi của quốc quân, Tiết Triệt nói:
- Mặc kệ hắn muốn thế nào, thần đều tiếp lấy.
Đây là phong cách Tiết Triệt ở trước mặt quốc quân, nói thật ra, không che giấu.
Ninh Nguyên Hiến lại hỏi:
- Ninh Chính, ngươi cảm thấy thế nào?
Tiết Triệt kinh ngạc, tiếp đó lắc đầu nói:
- Thần không biết.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Nếu ngươi đảm nhiệm Thiên Việt Trung đô đốc, cùng Đề đốc Thiên Việt Ninh Chính này nên như thế nào ở chung?
Tiết Triệt nói:
- Giải quyết việc chung, nước giếng không phạm nước sông.
Ninh Nguyên Hiến gật đầu, rồi nói:
- Được rồi, ngươi về nhà đi, người nhà chờ sốt ruột rồi.
Tiết Triệt dập đầu.
Tiếp đó đặt một cái rương yên tĩnh ở đó.
Đây là lễ vật của ông ta từ Viêm Kinh cho quốc quân.
Ninh Nguyên Hiến không phải là lễ vật người nào đều có thể thu, người có thể mang quà cho ông đều là tâm phúc tuyệt đối.
Sau khi rời khỏi khỏi thư phòng quốc quân.
Lê Chuẩn đã đi tới trước mặt, sau khi nhìn thấy Tiết Triệt vội vàng né tránh.
Kết quả Tiết Triệt cũng né tránh, hai người đều dạt ra hai bên.
Chung quy Tiết Triệt vừa chắp tay, khom lưng hành lễ, tiếp đó rời đi.
Lê Chuẩn hoàn lễ càng thêm cung kính.
Tiết Triệt người này làm mặc dù là tin tức sống, thế nhưng mỗi tiếng nói cử động, nhất cử nhất động lại như là sĩ phu.
...
Trở về nhà sau khi.
Tam vương tử Ninh Kỳ đã chờ ở chỗ này.
Con gái Tiết Tuyết, con trai Tiết Bàn đều ở đây.
Trên mặt Tiết Bàn cùng Tam vương tử đều có vẻ vui mừng.
Bởi vì lúc này đây bọn họ quả thực thu hoạch khá lớn, năm đô đốc thiên hạ đã chiếm hết ba.
Tiến vào trong nhà, sau đó Tiết Triệt vẫy vẫy tay, tiếp đó ở trong sân cởi quần áo.
Da thịt trên người ông ta vẫn săn chắc nõn nà, hoàn toàn không giống người năm mươi mấy tuổi, không có nửa điểm già nua béo phệ.
- Tưới!
Ra lệnh một tiếng.
Tiết Bàn tự mình động thủ, xối hết xô nước này đến xô nước khác vào trên người Tiết Triệt.
Chân chính nước đá, bên trong có một nửa cũng là băng được lấy từ trong hầm.
Tầm rót mấy xô nước đá tê cóng sau đó.
- Tới!
Tiết Triệt ra lệnh một tiếng.
Mấy cao thủ gia tộc tiến lên, chợt vung vẩy côn sắt, đập lên người ông ta.
Thật sự là côn sắt trên trăm cân.
Rõ ràng kỳ quái.
Tiết Triệt trên người nhìn căn bản không có bao nhiêu cơ bắp, cũng không giống như là cương cân thiết cốt, giống như bạch diện thư sinh vậy.
Thế nhưng những côn sắt này nện ở trên người ông ta, lại gần như ngay cả dấu vết đều không có để lại.
Sau khi đập chán chê.
Ông đi tới trước một tấm bia đá cứng rắn, cả thân thể bỗng nhiên lao vào tấm bia đá,
Tầm đánh mấy chục lần.
Rõ ràng đánh bia đá đến độ nứt nẻ.
- Đi!
Cuối cùng chợt một chưởng,
Tấm bia đá từ đó rạn nứt.
Võ công người này, rõ ràng kinh người!
- Nước tới!
Lại một thùng nước đá lớn được mang lên.
Cả người Tiết Triệt đều vùi trong cái thùng lớn này, miệng mũi đều bị nước đá che mất.
Ba phút.
Năm phút đồng hồ.
Mười phút!
Một khắc (15 phút).
Bế khí công mạnh như vậy?
Ở trong nước đá, thân thể Tiết Triệt càng lúc càng đỏ, càng lúc càng đỏ.
Tiếp đó nước vốn rét thấu xương chợt bắt đầu bốc lên hơi nóng, giống như dưới ở nhóm lửa vậy.
Sau khi ra khỏi thùng nước đá.
Chỉ mấy giây, trên người Tiết Triệt liền hoàn toàn khô rang, không có dấu hiệu từng ngâm nước.
Mà thùng nước đá này lại trở nên nóng hổi.
Thay áo vải rộng rãi, tóc tai bù xù, Tiết Triệt có vẻ hào hiệp, không giống như là một quyền thần, ngược lại như là một người rảnh rỗi.
Võ công đến nước này, quả thực sâu không lường được.
...
- Tiết bá gia!
- Tam điện hạ!
Tiết Bàn nói:
- Phụ thân lần này trở về, chấp chưởng kinh đô, mấy năm liền có thể vào Xu Mật Viện, Vương thúc Ninh Khải lớn tuổi rồi, phụ thân có thể chiếm lấy vị trí đó.
Tiết Triệt nhìn thoáng qua Ninh Kỳ, thấy nét mặt gã ngạo nghễ, nhưng lại có vẻ hứng khởi khó nén nổi.
- Điện hạ cần gì phải cao hứng như thế? - Tiết Triệt nói:
- Hôm nay thế tranh ngôi, điện hạ đã rơi xuống hạ phong.
Nghe những lời này, Tiết Bàn tức khắc kinh ngạc nói:
- Phụ thân sao lại nói như vậy, gần đây chúng ta đại hoạch toàn thắng, năm đô đốc thiên hạ chúng ta chiếm ba rồi.
Tiết Triệt nói:
- Cái này vừa vặn chứng minh cục diện nguy cấp, bệ hạ vì sao bỗng nhiên nâng cao tam điện hạ? Là vì để chúng ta cùng Thái tử đấu, là vì bảo hộ Ninh Chính điện hạ.
Nghe những lời này, Tam vương tử không khỏi hết hồn.
Tiết Bàn nói:
- Điều này sao mà được kia chứ? Đã không có Thẩm Lãng, Ninh Chính là một cphế vật.
- Sao lại nói nhân tài là phế vật! - Tiết Triệt nói:
- Bệ hạ tiêu sái bất kham, Việt quốc hai mươi năm tích góp rất nhiều vấn đề từng tí một. Cho nên lúc này càng cần một người cần chính chuyên chú kế thừa vương vị, triệt để giải quyết những vấn đề trong nước, Ninh Chính điện hạ bền gan vững chí, ý chí kiên định, gần đây làm chức Đề đốc Thiên Việt làm ngay rất khá, giải quyết vấn đề vô cùng triệt để.
- Còn nữa, Xung Nghiêu huynh quá nóng vội, lại công nhiên muốn cùng vương tộc đế quốc Đại Viêm thông gia, điều này làm cho bệ hạ nhìn tam điện hạ thế nào? Ta đã nói rồi, đế quốc Đại Viêm bên kia có ta là được, vì sao còn phải làm công phu ra ngoài? Chúng ta để đế quốc Đại Viêm không phản đối tam điện hạ thượng vị là được, luận chuyện thân mật với hoàng tộc đế quốc Đại Viêm, chúng ta hơn được họ Chúc à?
- Kế tiếp tranh ngôi then chốt lại ở cuộc chiến nước Nam Ẩu, Nam Cung Ngạo biểu hiện ra không dựa vào ai, nhưng ở thời khắc mấu chốt, hắn sẽ chọn Thái tử, không lâu sau khi Thái tử sẽ xuôi nam, tự mình tọa trấn chiến trường nước Nam Ẩu. Nếu một trận chiến này thắng, thiên hạ không người nào có thể dao động địa vị Thái tử của Ninh Dực, bệ hạ cũng không thể!
- Nhưng chiến trường nước Nam Ẩu nếu thua, chỗ nguy hiểm nhất của Việt quốc không phải phía nam, ngược lại là phương bắc cùng phía tây.
- Cho nên kế tiếp tất cả trọng tâm của chúng ta, đều phải đặt ở phía trên quân đội, có binh mới là vương!
- Không nên cùng Thái tử đấu, lại càng không muốn mở tranh chấp đảng phái thế này, một lòng nắm bắt chính quyền.
- Nhìn thẳng Thẩm Lãng, hắn bất cứ lúc nào có thể tái nhậm chức, quan tâm nhất cử nhất động của hắn đi!
Tiết Bàn nói:
- Phụ thân, có nên dùng quan hệ núi Phù Đồ, giết chết hắn hay không?
Tiết Triệt nói:
- Có thể giết chết, đương nhiên được! Người này mới là đại họa tâm phúc nhà ta!
...
Ngày kế!
Quốc quân hạ chỉ cho đòi hành tỉnh Thiên Bắc Đại đô đốc Ninh Cương vào kinh đô, vào Thượng Thư Đài.
Tam vương tử Ninh Kỳ, tiếp nhận chức vụ Đại đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc.
Tiếp tục, quốc quân xuống chỉ lần nữa, nâng phủ Trung đô đốc Thiên Việt là phủ Đại đô đốc.
Sắc phong Tiết Triệt là Thái tử thiếu bảo, tiếp nhận chức vụ Đại đô đốc Thiên Việt.
Cái ý chỉ này vừa ra, quần thần lại một lần nữa khiếp sợ.
Phe Thái tử càng biến sắc.
Tiết Triệt cứ được sủng ái như vậy à?
Quốc quân vì ông ta, lên lên cấp phủ Đô đốc Thiên Việt, hơn nữa còn sắc phong làm Thái tử thiếu bảo.
Cục diện này đã đặc biệt rõ ràng, tương lai người này sẽ vào Xu Mật Viện? Vương thúc Ninh Khải thật đúng là giữ chức cho ông ta?
Kỳ thực, phủ Đô đốc Thiên Việt lên cấp hoàn toàn là chuyện đương nhiên, dù sao cũng là kinh đô, vốn nên cùng cấp với hành tỉnh.
Nước Sở, nước Ngô bên kia đều với lên cấp phủ Đô đốc ở kinh đô.
Ninh Nguyên Hiến sở dĩ thật lâu không có lên cấp là bởi vì với vị trí này có khúc mắc, bởi vì cựu địch nhân lớn nhất của Ninh Nguyên Vũ chính là ở vị trí quý phủ Trung đô đốc Thiên Việt quật khởi.
Hơn nữa quốc quân cất nhắc Tiết Triệt, đúng là muốn thu mua nhân tâm, nhưng lại là một loại thúc giục.
Ông cần ở thời khắc mấu chốt, Tiết Triệt có thể đứng bên kia!
Thậm chí muốn cho ông ta nhớ kỹ, người mà Tiết Triệt nhà ngươi thuần phục là ta, mà không phải Ninh Kỳ!
Còn Thẩm Lãng cùng Tiết Triệt ân ân oán oán phải làm gì?
Quốc quân thực sự không muốn nghĩ tới.
Ông vô cùng tín nhiệm nuông chiều Thẩm Lãng, nhưng cùng Tiết Triệt cũng có giao tình mấy thập niên.
Đối với Tiết Triệt đi quá gần với hoàng tộc đế quốc Đại Viêm, Ninh Nguyên Hiến là có chút không hài lòng, nhưng cũng vô pháp trách móc nặng nề, bởi vì cái này dù sao cũng là công việc bản chức của Tiết Triệt, quốc quân cảm thấy vẫn là có thể kéo Tiết Triệt trở về.
Tiết Triệt cuối cùng cùng Xung Nghiêu không giống nhau.
Quan hệ Xung Nghiêu với ông luôn luôn đều rất lạnh nhạt. Mà lTiết Triệt là tâm phúc trong lòng, dòng chính bên trong dòng chính.