WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 726: Lãng gia danh chấn thiên hạ! Bàn tay tạo nên kỳ tích! (1)

Chương 726: Lãng gia danh chấn thiên hạ! Bàn tay tạo nên kỳ tích! (1)





Gần đây dân chúng Việt quốc thật sự bị kích thích hơi ác.

Lúc trước bởi vì Thái tử đầu hàng, hai mươi mấy vạn đại quân huỷ diệt, hành tỉnh Thiên Nam thất thủ, hành tỉnh Thiên Bắc tràn ngập nguy cơ, hành tỉnh Thiên Tây thất thủ mấy quận, chẳng khác gì cảnh tượng vong quốc.

Người nào dù lạc quan đến đâu đều phải tuyệt vọng.

Cho nên toàn bộ kinh đô lâm vào một loại cuồng hoan ngày tận thế.

Sống mơ mơ màng màng, chờ một khắc quốc gia diệt vong kia đến.

Nhưng mà không nghĩ tới.

Hơn một tháng lúc trước, bỗng nhiên cục diện nghịch chuyển.

Vua Căng lui binh, Ngô vương cũng lui binh.

Nghe được hai tin tức này, sau đó vạn dân kinh đô vẫn không dám vui mừng.

Bởi vì hai thắng lợi này cũng là thắng lợi ngoại giao, không vững chắc.

Hơn nữa ba mươi mấy vạn đại quân nước Sở ngay hành tỉnh Thiên Tây, đang bao vây tấn công thành Trấn Tây.

Một khi hành tỉnh Thiên Tây thất thủ, vậy Việt quốc vẫn khó có thể thoát khỏi vận rủi.

Ngay sau đó, lại một tin tức đáng kinh ngạc truyền tới.

Ninh Chính cùng Thẩm Lãng dẫn đầu một vạn đại quân, vượt qua Đại Tuyết Sơn, bôn ba mấy ngàn dặm, đánh úp bất ngờ kinh đô nước Sở.

Chỉ không đến một ngày, liền hạ luôn kinh đô nước Sở.

Nghe được tin tức này, sau đó tất cả mọi người bản năng cũng cảm thấy hoang đường.

Sao có thể làm được vậy?

Chém gió đến tận mây xanh, mơ mộng hão huyền.

Từ trước tới nay, căn bản sẽ không có quân đội có thể vượt qua Đại Tuyết Sơn nghìn dặm.

Hơn nữa kinh đô nước Sở chính là thành kiên cố nổi danh thiên hạ, không có hai mươi vạn đại quân căn bản ngay cả dũng khí công thành cũng không có.

Kinh đô nước Sở dù cho quân phòng thủ ít hơn nữa cũng tầm mấy vạn đó.

Ngay sau đó, tin tức truyền đến được càng ngày càng nhiều, càng ngày càng hoang đường chấn động.

Cái gì Ninh Chính cùng Thẩm Lãng đốt Sở vương cung, bắt đám người vương hậu, vương phi nước Sở làm tù binh.

Không chỉ có như thế, còn bằng vào mấy nghìn quân đội đánh lui bảy tám vạn viện quân nước Sở.

Tóm lại tin tức ngày càng đáng kinh ngạc, cho dù là thoại bản cũng chẳng dám viết thế này, thấy kiếm múa khắp trời chém gió (*)

(*) Nguyên văn là trâu bò chạy rần rần khắp trời, vì cái từ “ngưu bì xuy” (thổi da trâu) là tiếng lóng trên mạng của Trung Quốc, khi dịch sang tiếng Việt chỉ có “chém gió” là có nghĩa tương đương.

Nhưng mà...

Sự thật dù sao cũng là sự thật.

Tin tức truyền đến càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng tỉ mỉ xác thực.

Càng ngày càng nhiều chứng cứ cho thấy, tất cả chuyện này đều là thật.

Về sau, một quả tạ thật sự đập xuống.

Sở vương nghe được tin dữ, sau đó hộc máu bất tỉnh.

Tiếp đó Việt vương Ninh Nguyên Hiến chính thức chiêu cáo thiên hạ, chúc mừng Ninh Chính cùng Thẩm Lãng thu được đại thắng sử thi.

Tiếp theo là Thượng Thư Đài cùng Xu Mật Viện, dùng đặc biệt giọng điệu chính thức hướng toàn bộ Việt quốc toàn bộ quận thành ban bố đường báo.

Ninh Chính điện hạ dẫn đầu một vạn đại quân, viễn chinh kinh đô nước Sở, đại hoạch toàn thắng, chính thức chiếm lĩnh đô thành nước Sở, đồng thời bắt vương hậu nước Sở, Nhan phi và các thành viên vương tộc tổng cộng năm mươi bảy người làm tù binh.

Lần này, vạn dân Việt quốc mới dám tin tưởng cái tin chiến thắng động trời này.

Tiếp đó...

Hoàn toàn sục sôi.

Đây thật sự là thắng lợi trước đó chưa từng có, kỳ tích trước đó chưa từng có.

Dựa vào một vạn người trực tiếp công hãm kinh đô địch quốc.

Cái đại thắng này dù có miêu tả thế nào như thế nào đều không quá đáng.

Bởi vì trận thắng lợi này, Việt vương Ninh Nguyên Hiến tự mình dẫn đầu quần thần đi vương lăng Việt quốc tế bái, cảm tạ liệt tổ liệt tông vương tộc họ Ninh phù hộ, mới khiến cho Ninh Chính thu được đại thắng sử thi như thế.

Lúc này đây tế bái tổ tiên, trừ văn võ bá quan ra, còn có mấy nghìn dân chúng.

Sau khi Việt vương Ninh Nguyên Hiến hạ chỉ đại xá, đồng thời cho lương thực và thịt thà cho những người già sáu mươi tuổi trở lên khắp kinh đô.

Tầm mấy ngày hòa cùng niềm vui với dân chúng.

Ninh Nguyên Hiến lấy tư cách quốc quân, nghĩ hết biện pháp tô đậm tràng thắng lợi đến cực hạn.

Ninh Chính cùng Thẩm Lãng tuy rằng xa ở kinh đô nước Sở.

Thế nhưng Việt quốc từ nam đến bắc, đều hoàn toàn rơi vào đại dương rộn rã.

Sự lo lắng vong quốc lúc trước tiêu tan hoàn toàn.

Danh dự của Ninh Chính ở trong vạn dân thiên hạ tăng vọt trong nháy mắt, trực tiếp trở thành anh hùng ngăn cơn sóng dữ, xoay càn khôn.

Những thứ bêu danh mà gã phải gánh vạc cũng trong nháy mắt tiêu tan.

Vạn người ca tụng.

Không chỉ là người dân bình thường, ngay cả r trong lòng ất nhiều người đọc sách cũng không khỏi dâng lên một ý niệm trong đầu.

Ninh Chính điện hạ kế thừa vương vị, có thể cũng không sai.

Thậm chí không chỉ là phần người đọc sách, ngay cả một chút quan viên thông thường cũng dần dần thay đổi quan niệm.

Dĩ nhiên, quan lớn văn võ triều đình Việt quốc vẫn là hỗ trợ Ninh Kỳ,

Bởi vì bọn họ rành buộc về mặt lợi ích.

Thế nhưng còn có thật nhiều quan lại tầng dưới, bọn họ còn tiếp xúc không đến họ Chúc, cũng tiếp xúc không đến gia tộc họ Xung, bọn họ bằng vào bản tâm.

Lợi ích cũng đủ để cho người ta mù mắt mù tim, nhưng cũng không phải mỗi người đều có tư cách biến thành kẻ vì lợi ích.

Đối với tuyệt đại đa số quan viên tầng dưới mà nói, Ninh Chính lên ngôi cùng Ninh Kỳ lên ngôi cũng không có bao nhiêu khác nhau.

Cho nên hết thảy đều giống như tưởng tượng của Thẩm Lãng vậy.

Thắng lợi viễn chinh kinh đô nước Sở mang đến hiệu ứng kinh người cho Ninh Chính tranh ngôi.

...

Đồng dạng, bất kỳ ngôn ngữ đều không cách nào hình dung sự hân hoàn quốc quân Ninh Nguyên Hiến khi nhận được tin chiến thắng này.

Quả thật, so với bất luận kẻ nào thì ông còn kích động, không thể tin nổi hơn.

Đương nhiên, còn có đau lòng.

Cái kỳ tích chưa ai từng thực hiện, lại thực sự để Thẩm Lãng cùng Ninh Chính hoàn thành.

Cho nên được tin chiến thắng, sau đó Ninh Nguyên Hiến vận dụng tất cả lực lượng đi tuyên truyền thắng lợi lần này, nào là tế tự tổ tiên, nào là hòa cùng niềm vui với dân chúng.

Thậm chí điều động kỵ binh truyền phần tin chiến thắng này đến khắp mọi ngõ ngách của Việt quốc,

Tất cả cũng là vì đón gió làm nền cho Ninh Chính lên ngôi.

Đương nhiên trên triều đình trừ số ít người, thái độ văn võ bá quan đối với Ninh Chính vẫn lạnh nhạt.

Thế nhưng ở trước trận thắng lợi vĩ đại, bất kỳ quan viên nào cũng không dám ra ngoài tới giội nước lạnh.

...

Khi tin chiến thắng của Ninh Chính cùng Thẩm Lãng mới vừa truyền khắp các nơi Việt quốc.

Chẳng bao lâu, một chiến báo chấn động khác lại vào tới.

Sở vương chết bất đắc kỳ tử!

Tam vương tử Ninh Kỳ bắt Thái tử nước Sở làm tù binh.

Thái tử nước Sở lên ngôi làm vua đồng thời cùng vương tử Ninh Kỳ ký kết Hiệp định đình chiến.

Tam vương tử Ninh Kỳ hiện đang là kẻ khả nghi mưu sát Sở vương, một mình tiến vào đại doanh quân Sở, chờ tra rõ.

Trong phút chốc.

Toàn bộ Việt quốc lại một lần nữa sôi sùng sục.

Theo bọn họ, đây cũng là một thắng lợi vĩ đại.

Sở vương đã chết.

Đối với triều đình mà nói, Sở vương chết bất đắc kỳ tử chuyện này cũng không quang minh.

Nhưng dân chúng cũng cứ mặc kệ như vậy.

Họ chẳng quan tâ, Sở vương là ở trên chiến trường, trước mặt mọi người bị bắn chết, hay là bị ám sát.

Tóm lại, kẻ địch cỡ bự Sở vương đã chết rồi.

Tam vương tử Ninh Kỳ lợi hại.

Vô số vạn dân ca ngợi kết thúc Ninh Chính, lại ca ngợi Ninh Kỳ.

Hoặc là cùng ca ngợi cả hai.

Nhưng mà với trận đại thắng này, toàn bộ triều đình Việt quốc đồng dạng là yên tĩnh.

Bất kể là Thượng Thư Đài, hay là Xu Mật Viện cũng không có người ca ngợi công tích Ninh Kỳ.

Bởi vì chuyện này quá lớn.

Ở dưới phép tắc đế quốc Đại Viêm, ám sát Sở vương sẽ là tội cực kỳ nặng.

Khi mọi chuyện vẫn chưa có chuyển biến, tất cả quan lớn cũng sẽ không tỏ thái độ.

Cho dù biểu hiện Ninh Kỳ ở một trận chiến này quả thực không tầm thường, cho dù bọn họ đều hỗ trợ Ninh Kỳ.

...

Ninh Nguyên Hiến nhận được chiến báo tường thuật thành Trấn Tây, sau đó lại chấn động một lần nữa.

Thậm chí hoàn toàn phải nhìn Ninh Kỳ bằng con mắt khác.

Lúc trước ông đặc biệt thất vọng Ninh Kỳ, đứa con trai này lại một mình cùng đế quốc Đại Viêm ký mật ước, một mình cấu kết hội Ẩn Nguyên, một mình cùng vua Căng đàm phán muốn cắt cả hành tỉnh Thiên Nam, sáu quận hành tỉnh Thiên Bắc.

Ông cảm thấy Ninh Kỳ không có cốt khí, chỉ có thủ đoạn chánh trị.

Nhưng mà một trận chiến này.

Huyết khi Ninh Kỳ hoàn toàn bộc lộ không sót chỗ nào.

Nào chỉ là xuất sắc?

Quả thực chính là kỳ tích.

Khi Ninh Kỳ còn chưa có bắn tên, Sở vương đã ngã xuống, Ninh Nguyên Hiến hoàn toàn có thể tưởng tượng Ninh Kỳ tuyệt vọng đến cỡ nào.

Lúc Sở Thái tử nhằm phía Ninh Kỳ.

Ninh Kỳ không lùi bước, một mình phóng tới mấy nghìn kỵ binh của Sở Thái tử.

Hành động này dũng cảm đến cỡ nào? Oanh liệt ra làm sao?

Sở vương bị mưu sát, Sở Thái tử biểu hiện hoàn mỹ, ai binh tất thắng.

Ở trong nháy mắt đó, toàn bộ chiến trường thành Trấn Tây ngay thời khắc nguy hiểm nhất, bất cứ lúc nào có thể tan vỡ.

Một khi thành Trấn Tây thất thủ, toàn bộ hành tỉnh Thiên Tây thất thủ, Sở vương mới liền sẽ trực tiếp tấn công đến dưới đô thành Việt quốc.

Vì báo thù, Sở vương mới có thể danh chính ngôn thuận tiêu diệt thành Thiên Việt, đốt cháy Việt vương cung, bức tử Ninh Nguyên Hiến.

Hoàn toàn là Ninh Kỳ ngăn cơn sóng dữ, bắt Thái tử nước Sở làm tù binh.

Lúc này mới cứu vãn thành Trấn Tây, cứu vãn hành tỉnh Thiên Tây, thậm chí cứu vãn Việt quốc.

Ninh Nguyên Hiến xem chiến báo hết lần này đến lần khác, mỗi một lần đều nhiệt huyết sôi trào.

Ông có tài đức gì?

Lại có hai người con trai xuất sắc đến thế?

Tiếp đó, ông thoáng rầu rĩ.

Ninh Kỳ nối ngôi, có thể cũng không tệ?

Nếu so sánh năng lực cá nhân đơn thuần, Ninh Kỳ có vẻ càng xuất sắc hơn Ninh Chính.

Hơn nữa, Ninh Kỳ nối ngôi không chướng ngại chút nào.

Họ Chúc, họ Xung đều chỉ biết vỗ tay hoan hô.

Ngược lại muốn để Ninh Chính nối ngôi, sẽ có sóng gió khủng khiếp, thậm chí là nguy cơ.

Nhưng mà, nếu là Ninh Kỳ nối ngôi thì Việt quốc có phải rơi vào trong tay đế quốc Đại Viêm? Triều chính có thể bị họ Chúc nắm giữ hay không?

Sau một lúc suy tư.

Ninh Nguyên Hiến phát hiện, Ninh Kỳ nối ngôi thì bằng vào cổ tay của gã có thể trấn áp họ Chúc cùng họ Xung.

Thậm chí đế quốc Đại Viêm chiếm đoạt thiên hạ thời điểm, Ninh Kỳ hiểu được thỏa hiệp cùng cân nhắc, càng thêm có thể giữ được cơ nghiệp vương tộc họ Ninh.

Nếu Ninh Chính nối ngôi, đại khái là thà chết chứ không chịu khuất phục.

Thế nhưng Ninh Kỳ một khi lên ngôi, vậy Ninh Chính, Thẩm Lãng lại chết không có chỗ chôn. Đây là một vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất nhưng lại lãnh khốc, tuyệt đối không tha cho Ninh Chính cùng Thẩm Lãng.

Ninh Kỳ còn có một khuyết điểm trí mạng, thường thích dùng thủ đoạn chính trị, không nên ép đến tuyệt cảnh chỗ, mới có thể đánh bạc tính mạng, đánh bạc tất cả.

Kể từ đó, tai hoạ ngầm của Việt quốc liền giải quyết được không triệt để.

Trái lại Ninh Chính, kiên nghị đến mức không thể nhổ được, mọi việc chọn thứ khó khăn nhất để làm, nhất định phải triệt để giải quyết vấn đề.

Coi như vụng về, nhưng trên thực tế mới có thể làm một mẻ, khoẻ suốt đời, tẩy sạch những ô trọc trước đó của nước Việt một lần.

Càng nghĩ.

Ninh Nguyên Hiến vẫn cảm thấy, Ninh Chính thích hợp hơn làm quân vương Việt quốc.

Ninh Kỳ vẫn là quá thông minh, không giống Ninh Chính vừa ngốc vừa thẳng.

Nhưng Ninh Chính lên ngôi, cũng có một khuyết điểm trí mạng.

Tương lai khi đế quốc Đại Viêm chiếm đoạt thiên hạ, Việt quốc dưới sự chỉ huy Ninh Chính rất có thể biến thành chim đầu đàn, biến thành đối tượng đầu tiên để cho đế quốc Đại Viêm chiếm đoạt.

Gã không biết giảo hoạt quá mức, cũng thà gãy chứ không cong quá mức.

Trên đời quả nhiên không có chuyện song toàn.

Nhưng Ninh Nguyên Hiến vẫn càng thêm nghiêng về với Ninh Chính.

Thật sự có chút đau đầu, lập tức xuất hiện hai người thừa kế xuất sắc.

Thế nhưng...

Khi Ninh Kỳ cả người vào Sở doanh thời điểm.

Việt vương Ninh Nguyên Hiến trong lòng hơi có chút thất vọng.

Tiếp đó, xuất phát từ tình cảm, ông hạ chỉ Tam vương tử Ninh Kỳ trở về kinh đô.

Làm chuyện này một là vì bảo hộ Ninh Kỳ, hai là vì thúc ép Ninh Kỳ tỏ thái độ.

Con là con trai của Ninh Nguyên Hiến ta đây, cùng Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm đứng gần như vậy làm cái gì?

Cho nên Ninh Kỳ nếu nghe theo ý chỉ của ta trở về kinh đô, đại biểu con và ta vẫn cùng một lòng, ta còn sẵn lòng cho con cơ hội.

Nhưng nếu con cứ ở lì trong doanh trại của Sở vương, vậy đại biểu con quá nóng lòng muốn chịu tiếng xấu thay cho Hoàng đế.

Hơn nữa, ở trong lòng của Ninh Kỳ con, phân lượng người phụ thân như ta còn kém xa Hoàng đế.

Nếu Ninh Kỳ trở về vương đô.

Vậy chuyện mưu sát Sở vương, Ninh Nguyên Hiến ta đây có thể tự mình đi Viêm Kinh nói cùng Hoàng đế.

...

Ninh Kỳ nhìn ý chỉ trong tay ngây người.

Một mặt tim của gã có chút nóng.

Bởi vì biểu hiện của gã đúng là vẫn còn đả động phụ vương.

Ninh Nguyên Hiến ở ý chỉ nói rõ ràng, Ninh Kỳ trở về thành Thiên Việt, Ninh Nguyên Hiến lên bắc đi Viêm Kinh.

Thân làm cha, ông sẵn lòng bảo hộ Ninh Kỳ.

Hơn nữa trong ý chỉ phụ vương còn có ý khác, ông sẵn lòng một lần nữa khảo sát Ninh Kỳ, sẵn lòng một lần nữa cho gã cơ hội, mà không giống như lúc trước hoàn toàn nghiêng về Ninh Chính như vậy.

Nhưng khi tim nóng, đồng thời Ninh Kỳ cũng có chút cau mày, thậm chí phản cảm.

Phụ vương lấy tư cách vua của một nước, hành động theo cảm tính quá mức.

Ninh Kỳ con đây ở lại Sở doanh mới là lựa chọn tốt nhất, làm một quân vương, sao phụ vương lại để con lựa chọn giữa người và Hoàng đế?

Việt quốc bởi vì tính tình của người thế này, mới có thể bị giày xéo đến thế kia.

Phụ vương sẵn lòng bảo hộ con, thế nhưng... phụ vương có năng lực bảo hộ con sao?

Hoàng đế bệ hạ không thích Sở vương, ông ta cũng cũng không thích Việt vương đâu.

Ở giữa Hoàng đế và phụ vương, Ninh Kỳ sẽ không chút do dự lựa chọn Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng.

Đây là hiện thực.

Nhưng gã cũng đau đầu, bởi vì một khi cự tuyệt phụ vương, chẳng khác nào hoàn toàn đâm thấu tim ông, hoàn toàn đẩy cơ hội mà Ninh Nguyên Hiến trao cho ra bên ngoài.

Xử trí theo cảm tính như vậy, rõ ràng không xứng lấy tư cách quân vương.

Ninh Kỳ phẫn hận đập ý chỉ Ninh Nguyên Hiến trên bàn.

Sở vương mới đi đến, cười nói:

- Hiền đệ, nếu như đệ phải về thành Thiên Việt, ta không ngăn cản đệ, Việt vương cứ bàn giao cho ta.

- Làm sao đệ có thể trở lại? - Ninh Kỳ nói:

- Nếu như đệ trở lại, chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ?

Sở vương mới nói:

- Hai người chúng ta đều có một phụ vương tùy hứng, phụ vương ta vô cùng tham lam. Mà phụ vương này của đệ, lúc trước tôn nghiêm bị tổn thương, cho nên ra sức muốn bù đắp lại, ra sức muốn đứng thẳng lưng, giống như chỉ có như thế mới có thể nhặt tôn nghiêm lần nữa.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.