Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 728: Phán quyết vận mệnh Ninh Kỳ! Thần thuật của Lãng gia! (1)

Chương 728: Phán quyết vận mệnh Ninh Kỳ! Thần thuật của Lãng gia! (1)





Trong đại doanh Sở vương mới!

Một Khâm sai khác của Hoàng đế cũng tới, có thể xem ông ta là một người quen cũ, Liêm Thân vương của đế quốc, người đã từng là thông gia của Ninh Nguyên Hiến, hơn nữa cũng coi là bạn lâu năm.

Thế nhưng ở chuyến săn biên giới trước đó, Ninh Nguyên Hiến giả bộ bệnh ra vẻ yếu ớt, hoàn toàn chọc giận vị Liêm Thân vương này, quan hệ của hai người nhanh chóng xuống ngược trở lại.

Liêm Thân vương đại biểu Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, tự mình cúng tế Sở vương tiền nhiệm, đối với cái chết ông ta tỏ bày tiếc thương vô hạn, đồng thời tiến hành thăm hỏi thân thiết với Sở vương mới.

Sở vương mới tỏ ý cảm kích, đồng thời tuyên bố nước Sở sẽ tiếp tục thuần phục với Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng vô điều kiện.

Liêm Thân vương của đế quốc tỏ ý đặc biệt vui mừng, tiếp đó công khai bày tỏ, nhất định phải tra ra manh mối Sở vương tiền nhiệm bị mưu sát đến cùng.

Tiếp đó, Liêm Thân vương của đế quốc bắt đầu tiến hành thẩm vấn.

Đồng dạng là vô cùng chính quy, tường tận hỏi thăm

Mỗi một chứng cứ đều rõ ràng, bảo đảm bất kỳ thời khắc nào đều có thể đứng vững bước chân.

Mỗi một câu thẩm vấn đều ghi chép xuống, thậm chí ngay cả giọng điệu, hình thái đều đặc biệt tường tận.

Đối tượng thẩm vấn trọng điểm có ba người.

Thất vương tử nước Sở là Sở Nhẫm, đại thái giám Nhan Lương, Việt quốc Tam vương tử Ninh Kỳ.

Tầm hỏi thăm năm ngày năm đêm.

Nội vật chứng thì có hơn mấy trăm món.

Các hạng mục văn bản ghi chép vượt qua hai mươi vạn chữ.

Đối với hai phong mật thư Sở Nhẫm trao cho Sở vương tiền nhiệm, liền kiểm tra vượt qua một trăm lần.

Bậc thầy luyện kim chịu trách nhiệm ta xét đã vượt qua con số ba mươi người.

Ngày thứ sáu.

Liêm Thân vương của đế quốc bí mật triệu kiến Ninh Kỳ, bắt đầu phán quyết với vận mệnh của gã.

...

- Ninh Kỳ, các chứng cứ đều đối với ngươi đặc biệt bất lợi.

- Sự thực chứng minh, Nhan phi quả thực cùng Nhan Lương chuẩn bị mưu sát Sở vương tiền nhiệm.

- Hơn nữa thái giám Nhan Lương cũng nhận tội, lấy ngươi bắn tên là tín hiệu, cho nổ cổ trùng trong cơ thể Sở vương.

- Cho nên lần này mưu sát Sở vương, ngươi xem như là đầu sỏ gây nên.

- Bây giờ ngươi cũng có cái gì tự biện sao?

Tam vương tử Ninh Kỳ quỳ xuống dập đầu nói:

- Không có, thần phục tất cả phán quyết của đại thần Khâm sai.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Còn có một chuyện, chuyện này rõ ràng là ngươi làm. Vì sao phải truyền bá lời đồn đãi, đổ tội danh mưu sát Sở vương vu oan đến trên đầu Thẩm Lãng cùng Sở vương mới?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Khởi bẩm đại thần Khâm sai, chuyện này ta không có làm. Vào ngày kế, sau khi Sở vương tiền nhiệm chết bất đắc kỳ tử, ta lập tức liền tiến vào quân Sở bên trong đại doanh, đợi đế quốc điều tra. Hơn nữa ta có ra mệnh lệnh riêng, không được có bất kỳ cử động nào, càng không thể vu oan tội danh này đến trên đầu Thẩm Lãng.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Có ai làm chứng?

Ninh Kỳ nói:

- Trấn Tây hầu Xung Nghiêu, Đại đô đốc Thiên Việt Tiết Triệt, đều có thể làm chứng.

Liêm Thân vương của đế quốc lại nói:

- Phụ vương của ngươi cho đòi ngươi trở về Thiên Việt, ngươi vì sao không đi trở về?

Ninh Kỳ nói:

- Thiên địa quân thân sư (*), Hoàng đế bệ hạ là trời, là mà, là vua. Ta đầu tiên là muốn thuần phục Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, tiếp đó mới là thuần phục cùng hiếu kính cha của ta Ninh Nguyên Hiến.

(*) Đây là ngũ tôn trong Nho gia, nghĩa là: Trời, đất, vua, cha mẹ, người thầy.

Liêm Thân vương của đế quốc gật đầu một cái rồi nói:

- Ngươi hãy nói thật ra cho ta, ngươi cảm thấy hung thủ lần này trực tiếp mưu sát Sở vương là người nào?

Ninh Kỳ ngẫm lại một hồi nói:

- Chắc hẳn là Thẩm Lãng.

Liêm Thân vương của đế quốc chợt vỗ bàn một cái, cất giọng lạnh lùng:

- Còn nói ngươi không có vu oan, việc này rõ ràng chính là ngươi làm, cho tới bây giờ mức này, lại vẫn muốn trả đũa Thẩm Lãng?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Xin đại thần Khâm sai thứ tội, thần chẳng qua là ăn ngay nói thật.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ninh Kỳ, Sở vương tiền nhiệm trước khi chết kêu câu nói kia, vô số người đều nghe được, hắn nói Ninh Kỳ nhà ngươi cấu kết núi Phù Đồ mưu sát hắn. Những lời này làm sao cũng tắm không sạch, ngươi cũng biết chứ.

Trán của Ninh Kỳ sán sát đất không nói được một lời.

Giọng Liêm Thân vương của đế quốc càng trở nên uy nghiêm hơn, cất giọng lạnh lùng:

- Hơn nữa ngươi cũng biết, các ngươi lần này mưu sát Sở vương tiền nhiệm mang đến ảnh hưởng ác liệt cỡ nào, thiên hạ chư vương, mỗi người cảm thấy bất an, đồng thời bên trong vương cung tiến hành đại thanh tẩy, trong khoảng thời gian ngắn, máu chảy thành sông.

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Thần có tội.

Liêm Thân vương cất giọng lạnh lùng:

- Bây giờ thiên hạ chư vương đô đang ngó chừng bệ hạ, nhìn chằm chằm. Bọn họ thậm chí lo lắng, chính sách đế quốc có phải thay đổi hay không, đế quốc có phải động thủ với các nước chư hầu hay không, có phải muốn vương đạo chuyển thành bá quyền hay không? Tất cả chuyện này cũng là chuyện tốt ngươi đã làm, các ngươi mưu sát Sở vương, mang đến cho đế quốc bao nhiêu tranh chấp cùng bị động?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Thần sợ hãi.

Biểu cảm Liêm Thân vương của đế quốc thoáng hòa hoãn một chút, kế tiếp ông ta không nói gì thêm, mà là lẳng lặng pha trà.

- Ngươi cũng biết, Thượng Thư Đài của đế quốc đã xoá? - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Nội các đã thành lập, Nguyên Thành Tất là Nội các thủ tướng, Chúc Hoằng Đồ là phó tướng Nội các.

Nghe những lời này, trong lòng Ninh Kỳ khẽ run lên.

Lần này cải tổ Nội các đế quốc, gia tộc họ Chúc Viêm Kinh cuối cùng thu hoạch thật lớn.

Nguyên Thành Tất, đã bảy mươi lăm, nên chuyện lão làm Thủ tướng Nội các không được bao lâu.

Mà Chúc Hoằng Đồ, năm nay mới năm mươi mấy tuổi, nói cách khác cơ cấu quyền lực tối cao của đế quốc trong tương lai vẫn có họ Chúc Viêm Kinh thống lĩnh lâu hơn hai mươi năm?

Thực sự không hổ là thế gia nghìn năm.

Chúc Hoằng Đồ chấp chưởng Nội các đế quốc đã trở thành kết cục đã định, kể từ đó các nước trong thiên hạ sẽ có xác suất rất lớn bị ông ta nắm một bộ phận vận mệnh trong tay.

Căn cứ ý chí của Hoàng đế bệ hạ.

Kế tiếp sẽ trắng trợn sắc phong chư vương thiên hạ, ban tặng hàm đế quốc Thân vương.

Dần dần chuyển biến các nước chư hầu thành nước phiên thuộc, tiếp đó do Thân vương các nước tấu lên, thỉnh cầu Nội các đế quốc tiến tới chỉ đạo về mặt chính sự.

Kế tiếp, Nội các đế quốc sẽ điều động số lớn quan viên tiến vào các nước trong thiên hạ, đảm nhiệm chức Tể tướng Thượng Thư Đài.

Như thế mười mấy hai mươi năm sau, Tể tướng các nước trong thiên hạ liền đều do Nội các đế quốc cắt cử.

Kể từ đó, chính sự các nước hơn phân nửa đều khống chế ở trong tay Nội các đế quốc.

Chúc Hoằng Đồ sắp nhập chủ Nội các đế quốc, vậy họ Chúc Việt quốc đương nhiên cũng theo đó mà lên hương

Tiếp tục, Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ở thời khắc mấu chốt này, Sở vương chết sẽ dẫn phát thiên hạ chư vương kiêng kị đến cỡ nào? Ngươi nói cái cái ảnh hưởng chính trị này làm cách nào tiêu trừ đây?

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần có tội, thần sợ hãi.

Liêm Thân vương của đế quốc nhấn mạnh từng chữ:

- Ninh Kỳ là kẻ khả nghi mưu sát Sở vương tiền nhiệm, tự biết tội ác tày trời, uống thuốc độc tự sát, thế nào?

Thân thể Ninh Kỳ run rẩy kịch liệt, tiếp đó chẳng bao lâu yên tĩnh lại:

- Thần tuân chỉ.

Liêm Thân vương của đế quốc từ móc ra một chiếc bình nhỏ từ trong ngực.

Trà nấu xong.

Liêm Thân vương rót cho cho Ninh Kỳ một chén nhỏ, tiếp đó nhỏ thuốc độc từ bình nhỏ vào trong chén trà.

- Đây là kịch độc núi Phù Đồ, sau khi dùng sẽ như ngủ say, không có bất kỳ đau đớn nào đâu. - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ngươi có thể bây giờ uống vào, giữ lại toàn thây. Ngươi cũng có thể không uống, như vậy đến khi công khai tuyên án, xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, chém đầu răn chúng.

Ninh Kỳ đứng dậy, đi tới trước mặt Liêm Thân vương của đế quốc ngồi xuống.

- Thần nguyện đền tội.

Tiếp đó, Ninh Kỳ bưng lên trước mặt cái chén trà này, sẽ phải uống một hơi cạn sạch.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ninh Kỳ nhà ngươi đã nghĩ xong chưa? Có cần gửi gắm lời nào không?

Ninh Kỳ nói:

- Thần phục tùng bất kỳ phán quyết nào của Khâm sai đại thần.

Tiếp đó, gã uống chén trà này vào.

Sau một lát.

Máu đen chậm rãi từ mũi, khóe miệng chảy ra.

Gã vẫn ngồi không nhúc nhích.

Nhịp tim ngừng, hít thở ngừng.

Tiếp đó, cả người ngã lệch xuống đất.

...

Nhìn Ninh Kỳ trên mặt đất thất khiếu chảy máu, khắp cả người lạnh lẽo.

Thân thể của Sở vương hơi run.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Sở vương, ngươi muốn đế quốc bàn giao cho ngươi như thế nào?

Sở vương mới quỳ xuống dập đầu nói:

- Tiểu vương phục tùng đế quốc bất kỳ phán quyết.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ngươi là một một người thông minh, thậm chí thông minh hơn cả phụ vương của ngươi rất nhiêu, mấy năm nay ngươi đã đang ẩn núp phong mang, khó khăn cho ngươi.

- Tiểu vương không dám. - Sở vương mới nói:

- Tiểu vương mới có thể thua phụ vương đó nhỡ ra, nhưng đối với đế quốc trung thành, đối với Hoàng đế bệ hạ trung thành, cũng là trời đất chứng giám.

Liêm Thân vương của đế quốc thở dài nói:

- Thiên hạ nhiều người kiệt xuất...

Liêm Thân vương đứng lên, đi tới bản đồ trước mặt, nói rất từ tốn:

- Lúc thiên hạ thái bình còn nhìn không lớn ra, nhưng thoáng hơi động một chút, liền có vô số tài năng kinh ngạc hiện ra. Phía nam vua Căng, Việt quốccó Thẩm Lãng, Ninh Chính. Ninh Kỳ, nước Sở có ngươi, vương triều phương đông của ta rõ ràng địa linh nhân kiệt.

Nghe những lời này, Sở vương mới không dám trả lời, vẫn lẳng lặng quỳ rạp dưới đất không nhúc nhích.

Gã quả thực vô cùng thông minh, biết lúc này đây Khâm sai đế quốc đến, không chỉ có quyết định là vận mệnh của Ninh Kỳ, còn có vận mệnh Sở vương mới là gã.

Lão Sở vương cũng là bởi vì không nghe lời, vô cùng tham lam mà bị mưu sát.

Cho nên Khâm sai đế quốc liền phải tới thăm dò rõ ràng, vị Sở vương mới này có phải đủ ngoan ngoãn hay không?

Nếu như chưa đủ ngoan ngoãn?

Sở Nhẫm kia còn mang đến một phong mật thư, trên đó viết Thái tử cùng Nhan phi có gian tình, hơn nữa gian tình đã bại lộ, cho nên tiên hạ thủ vi cường mưu sát Sở vương.

Dĩ nhiên, giải thích này liền quá mức miễn cưỡng, không phải vạn bất đắc dĩ là không thể như thế hướng thiên hạ giao phó.

Thế nhưng, Sở vương mới cũng nhất định phải biểu hiện ra phục tùng tuyệt đối.

- Thông minh, thông minh... - Liêm Thân vương của đế quốc nói.

Sở vương mới vẫn quỳ rạp dưới đất, vẫn không nhúc nhích.

Xuân giang thủy noãn áp tiên tri (*), gặp gì biết nấy.

(*) Câu thơ này trích trong bài Xuân giang vãn cảnh của Huệ Sùng thời Bắc Tống – Nguyên. Có nghĩa: Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt biết trước tiên.

Chỉ cần nhìn thái độ Liêm Thân vương, cũng biết đế quốc thay đổi chính sách.

Liêm Thân vương trước kia hòa ái dễ gần thế nào? Hoàn toàn không có làm dáng, cùng Việt vương Ninh Nguyên Hiến xưng huynh gọi đệ, thậm chí ở trước mặt Sở vương còn biểu hiện khá khiêm tốn.

Thế nhưng bây giờ...

Thái độ của ông ta đã thay đổi, trở nên cao cao tại thượng.

Hắn là Thân vương đế quốc, mà Sở vương là vua nước chư hầu.

Trình độ nào đó, quyền thế Sở vương lớn hơn, địa vị càng cao một chút.

Thế nhưng bây giờ, Liêm Thân vương đã lấy tư cách cấp trên.

Cái này dĩ nhiên không phải chính ông ta tự cao tự đại, mà là vì biểu hiện ra thái độ của đế quốc.

Thành viên hoàng tộc của đế quốc phải cao hơn phiên vương.

Hoàng tộc là chủ, thiên hạ chư vương là thần.

Suy đoán của Sở vương mới cùng Ninh Kỳ cũng không có sai, sau khi đế quốc hoàn thành tân chính, đã đổi vương đạo là bá quyền.

Sắp biến thiên.

...

Không biết qua bao lâu.

Ninh Kỳ cảm giác được bản thân trầm luân trong bóng đêm, chân chính rơi vào tầng mười tám địa ngục.

Gã thưởng thức được mùi vị của tử vong thật sự.

Cái loại hoàn toàn băng giá, sức sống biến mất này.

Dùng bất kỳ ngôn ngữ đều không cách nào hình dung.

Vô biên vô tận sợ hãi, vô biên vô tận cô tịch.

Tiếp đó...

Lại một tia sáng xuất hiện ở bên trong thế giới tinh thần của gã.

Tất cả cảm giác dần dần khôi phục, sức sống lại một lần nữa hiện lên.

Vốn Ninh Kỳ đã chết đi lại một lần nữa mở mắt.

Lại một lần nữa gặp được Liêm Thân vương của đế quốc cao cao tại thượng.

Mặc dù toàn thân bủn rủn tê dại, nhưng gã vẫn dùng hết tất cả sức lực trực tiếp quỳ rạp dưới đất, vẫn không nhúc nhích.

- Nói ngươi thông minh cũng tốt, xảo quyệt cũng được. - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Thế nhưng, ngươi chung quy thông qua thử thách của bệ hạ.

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần sợ hãi, hạ thần lệnh vĩnh viễn đều ở trong tay Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, đế quốc bất cứ lúc nào đều có thể lấy đi.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Đứng lên đi, uống trà.

Liêm Thân vương rót thêm một chén trà cho Ninh Kỳ, vẫn là cái chén hồi nãy, cái chén mà sau khi gã uống xong chảy máu thất khiếu.

Ninh Kỳ cung kính bưng lên, uống một hơi cạn sạch.

Liêm Thân vương hỏi:

- Ninh Chính thế nào?

Ninh Kỳ nói:

- Tốt, kiên nghị quả cảm, ý chí sắt thép.

Liêm Thân vương lại nói:

- Thẩm Lãng thế nào?

Ninh Kỳ nói:

- Thông minh tuyệt đỉnh, nhưng tinh xảo phóng đãng, chỉ cần mình thoải mái, mặc kệ nước lũ ngập trời.

Liêm Thân vương gật đầu, đứng lên nói:

- Bệ hạ khẩu dụ.

Ninh Kỳ lại một lần nữa quỳ rạp trên đất.

Liêm Thân vương nói:

- Việt vương con trai thứ ba Ninh Kỳ, không tệ!

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần cảm ơn chảy nước mắt, tạ chủ long ân, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Liêm Thân vương gật đầu, Ninh Kỳ này quả thực thông minh tuyệt đỉnh.

Nội các đế quốc đã hướng thiên hạ canh chừng.

Lúc trước cái từ "vạn tuế" này dùng được khá tùy ý, rất nhiều dân bọn binh lính kích động, cũng thích hô vang Việt quốc vạn tuế, đại vương vạn tuế gì đó.

Sau đó cái từ này không thể dùng, chỉ có một mình Hoàng đế bệ hạ có thể sử dụng.

Không chỉ có như thế, sau đó ý chỉ của thiên hạ chư vương cũng không thể gọi là "thánh chỉ", mà phải đổi thành "quân chỉ".

Còn trong quân chỉ của thiên hạ chư vương, không bao giờ được chứa hai chữ "khâm thử", cái từ này cũng chỉ cho một mình Hoàng đế chuyên sử dụng mà thôi.

Còn có kỵ húy cũng phải chính thức bắt đầu.

Lúc trước bất kể là dân chúng, hay là thiên hạ chư vương, đều đặt tên khá tùy ý.

Ví như Ngô vương tên Ngô Khải, chú của Ninh Nguyên Hiến là Ninh Khải.

Có tên rất nhiều người, thậm chí giống hệt tên hoàng tộc đế quốc.

Thế nhưng kế tiếp tên của Hoàng đế, Thái tử, Hoàng hậu, Hoàng thái hậu đều phải cấm kỵ.

Thậm chí đã lấy tên xong, một khi cùng hoàng tộc đế quốc có chữ tương đồng, đều phải đổi tên.

Cái vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế, này kỳ thực ở Nội các đế quốc cũng chỉ là mới vừa bắt đầu, không nghĩ tới Ninh Kỳ cũng đã nắm giữ.

- Ninh Kỳ, ngươi không tệ! - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ta vô cùng xem trọng ngươi, hy vọng Việt quốc ở dưới sự hướng dẫn ngươi, có thể làm gương mẫu cho thiên hạ chư vương.

Nghe những lời này, Ninh Kỳ dập đầu tầng tầng lớp lớp.

- Thần sợ hãi, không dám không vì đế quốc thịt nát xương tan?

Tiếp đó, gã hoàn toàn cúi đầu sát đất.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch