WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 772: Tàn sát cả nhà họ Tiết! Đòn tuyệt sát cuối cùng (1)

Chương 772: Tàn sát cả nhà họ Tiết! Đòn tuyệt sát cuối cùng (1)





Trận động đất thứ hai không bình thường quá mức.

Đầu tiên, diện tích nó tác động rất nhỏ, chỉ phạm vi toàn bộ thành Nam Châu mà thôi.

Thứ nhì, mức độ phá hoại lại rất lớn.

Mặt đất xé ra vô số khe nứt, nhìn qua mà giật mình.

Nhưng đối với chiến cuộc gia tộc họ Tiết mà nói, nhiều nhất chẳng qua là họa vô đơn chí mà thôi.

Một trận chiến này bọn họ liền thua từ bắt đầu.

Khi bọn họ chuẩn bị sử dụng cổ trùng Mục Xác cấp hai cũng đã thua.

Trận động đất này chỉ là gia tốc quá trình này mà thôi.

...

- Trận động đất này làm sao xảy ra? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Để thiếp xem.

Tiếp đó, Mộc Lan lại nhảy đến sâu trong khe nứt.

Chiều sâu khe nứt này đạt đến trăm mét, nhìn qua hiểm ác đáng sợ không gì sánh được, thế nhưng Mộc Lan vẫn nhún nhảy như tinh linh trong khe hở.

Ước chừng sau một lúc lâu, Mộc Lan về tới mặt đất.

- Phu quân, phía dưới này phải có di tích thượng cổ. - Mộc Lan nói:

- Thiếp đã cảm nhận được hơi thở của nó.

Thẩm Lãng kinh ngạc.

- Là di tích thượng cổ đơn độc, hay là cùng với cái di tích thượng cổ ở đảo Hắc Thạch vậy? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Mộc Lan nói:

- Chắc hẳn là cùng một cái.

Thẩm Lãng triệt để kinh ngạc.

Cùng di tích thượng cổ?

Nhưng mà ở đây khoảng cách đảo Hắc Thạch kéo dài hơn vài trăm dặm.

Lẽ nào cái gọi là di tích thượng cổ, kéo dài vài trăm dặm?

Dĩ nhiên, di tích thượng cổ thế giới này chia làm rất nhiều loại.

Có thứ chẳng qua là một tòa lăng mộ, một ngôi đền, một thư viện.

Còn có một loại di tích thượng cổ liền đặc biệt kinh người, kéo dài một cả tòa thành thị.

Có thể coi là một tòa thành thị, kéo dài vài trăm dặm, triệt để chìm vào trong đất?

Cái thế giới này cũng quá kinh người.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy vừa rồi trận động đất này cùng di tích thượng cổ có quan hệ hay không?

Mộc Lan ngẫm lại một hồi, rồi nói:

- Có quan hệ, thậm chí thiếp hoài nghi trận động đất này có người làm.

Chuyện này càng để cho người khó tưởng tượng nổi.

Vừa rồi trận động đất này tuy rằng phạm vi rất nhỏ, thế nhưng uy lực lại đặc biệt kinh người.

Hơn nữa bất kỳ động đất nào cũng không đột ngột, cũng là vỏ quả đất tích lũy sức mạnh thật lâu, trong nháy mắt nổ ra.

Loại động đất nhân tạo này?

Dựa vào cái gì chế tạo?

Thẩm Lãng buông ra tư duy, tưởng tượng thiên mã hành không.

Đặt giả thuyết lớn mật nhất rồi cẩn thận tìm chứng cứ.

Thời gian núi Phù Đồ khai phá cái di tích thượng cổ này đã xấp xỉ có hơn một năm thời gian.

Nhưng toàn bộ quá trình đặc biệt thần bí.

Trong khoảng thời gian này núi Phù Đồ biểu hiện thế nào?

Đặc biệt khiêm tốn.

Hạm đội Thẩm Lãng tới tiến đánh hạm đội họ Tiết, hạm đội núi Phù Đồ không có bất kỳ ý kiến can thiệp nào.

Vậy có khả năng hay không?

Trận động đất này là núi Phù Đồ chế tạo?

Nó vì sao phải chế tạo trận động đất này?

Bởi vì di tích thượng cổ quan trọng ngay phía dưới thành Nam Châu?

Giường nằm bên cạnh há lại cho người khác ngủ say?

Nếu là như vậy, núi Phù Đồ cũng không tránh khỏi quá mức bá đạo ngoan tuyệt.

Gia tộc họ Tiết, Nam Hải kiếm phái dù sao cũng là chi nhánh con của ngươi mà.

...

- Vào thành!

Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, quân Niết Bàn dè dặt vào thành.

Tránh khỏi những khu vực có hơi độc..

Lúc này Thẩm Lãng thấy càng rõ ràng hơn, toàn bộ khu vực động đất thật đúng là ngay bên trong thành Nam Châu.

Lúc này khắp nơi trong thành đều có phế tích, khắp nơi đều có thi thể.

Còn có động đất tinh chuẩn như thế à?

Quân Niết Bàn tiếp tục tiến tới, phía trước chính là phủ Thành Chủ gia tộc họ Tiết.

Bên trong có một tòa pháo đài đồ sộ hoa lệ.

Tiết Triệt vừa rồi ngay bên trong tòa pháo đài này nhìn chiến trường từ xa, Ninh Kỳ cũng đặc biệt thích ở trên đỉnh pháo đài nhìn ra xa đại dương.

Phủ Thành Chủ Gia tộc họ Tiết đã sụp đổ một nửa.

Thế nhưng tòa pháo đài hoa lệ kia rõ ràng vững chắc cực kỳ.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, cái tòa pháo đài này cũng không ngay chỗ vết nứt do động đất tạo ra.

Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.

Quân Niết Bàn bao vây pháo đài hoa lệ vững chắc kia.

Dùng thị lực X quang sao chụp, có thể dễ dàng nhìn thấy, hơn mấy trăm ngàn người gia tộc họ Tiết đều ở trong pháo đài, còn có hơn một nghìn tên võ sĩ gia tộc họ Tiết.

Cửa pháo đài đóng chặt.

- Gia tộc họ Tiết mưu phản, lập tức đi ra đầu hàng!

Khổ Đầu Hoan hô to.

Bên trong tĩnh lặng không tiếng động.

- Gia tộc họ Tiết mưu phản, lập tức đi ra đầu hàng!

Vẫn im hơi lặng tiếng.

Bỗng nhiên, bên trong truyền đến một giọng nói.

- Thẩm Lãng, ta phải giết chết Kim Mộc Lan, ta phải giết chết ả...

Dĩ nhiên là giọng một thiếu niên, khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi hình dạng.

- Hỡi toàn bộ thành viên gia tộc họ Tiết, các người hãy nghe, thù hận chúng ta cùng gia tộc họ Kim đã không chết không thôi.

- Không có đường đầu hàng.

- Thẩm Lãng nhất định sẽ giết sạch chúng ta.

- Tất cả mọi người cầm lấy đao kiếm, cùng bọn họ chiến đấu đến cùng.

- Chúng ta cố thủ bên trong tòa thành, quân đội cẩu tặc Thẩm Lãng có bao nhiêu vào đây, chúng ta liền giết chết bấy nhiêu.

Vẫn là giọng thiếu niên này.

- Thẩm Lãng, ngươi vào đây, ngươi vào đây đi...

- Tiết Mãnh ta đây không sợ ngươi, ta phải giết chết Kim Mộc Lan...

Giọng thiếu niên này giống như điên loạn.

Kim Mộc Lan không nói hai lời, cầm lấy một nhánh mũi tên đặc biệt.

Giương cung cài tên.

- Vù...

Chợt một mũi tên, bắn thủng cổng pháo đài.

Thermite (nhiệt nhôm) bốc cháy.

Trong nháy mắt, cổng thành vững chắc bị đốt ra một cái lỗ lớn.

Ngay sau đó, Đại Ngốc tiến lên, cầm lấy một cây chùy bự, điên cuồng kích mở cổng.

- Ầm ầm ầm rầm...

Cuối cùng, đây chẳng phải cửa thành, nên còn khuya mới chắc và dày như cửa thành được.

Mà sức lực của Đại Ngốc kinh người cỡ nào.

Sau khi đập trên trăm lần.

- Rầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Cả cánh cổng chợt sụp đổ.

- Giết hắn, giết hắn...

Người thiếu niên kia ra lệnh một tiếng.

- Vù vù vù vù...

Vô số mũi tên bắn về phía Đại Ngốc.

Thế nhưng cũng chẳng tính là gãi ngứa

Toàn bộ tòa thành một tầng đại sảnh, có mấy trăm tên võ sĩ gia tộc họ Tiết.

Thiếu niên mặc cẩm y đứng ở trung tâm.

Gã chính là Tiết Mãnh.

Thẩm Lãng mang theo mấy trăm quân Niết Bàn đi đến.

Nhìn Tiết Mãnh này.

Thành viên khác gia tộc họ Tiết ở trên lầu?

Tiết Đỉnh thì sao? Tiết Triệt thì sao? Tiết Tuyết thì sao?

- Ngươi là ai? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Tiết Mãnh. - Thiếu niên nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Thế nhưng ta và gia tộc họ Kim các ngươi không quan hệ.

Thẩm Lãng kinh ngạc.

Kim Mộc Lan nói:

- Đây là con trai Kim Mộc Ngưng tỷ tỷ, mười tám năm trước gả vào gia tộc họ Tiết, mấy năm trước bỗng nhiên chết đi.

Kim Mộc Ngưng?

Đây là chị họ Kim Mộc Lan, chết không minh bạch.

Như vậy thiếu niên trước mắt này, tính ra kêu Kim Mộc Lan là dì nhỏ sao?

- Ta là người gia tộc họ Tiết. - Tiết Mãnh nói:

- Thẩm Lãng, ta chẳng sợ ngươi chút nào đâu.

Gã vô cùng sợ, cả người run cầm cập, nhưng ngược lại tiến vào một loại trạng thái điên dại.

Thẩm Lãng nói:

- Tiết Đỉnh đâu? Tiết Triệt đâu?

Tiết Mãnh nói:

- Ngươi hãy qua ta rồi tính, ta và gia tộc họ Kim không quan hệ, ta là người họ Tiết.

Thẩm Lãng nhìn thiếu niên chằm chằm một cách lạnh lùng.

- Thẩm Lãng, dù cho đại bá vắng mặt, dù cho gia gia vắng mặt, Tiết Mãnh cũng có thể dẫn gia tộc họ Tiết cùng các ngươi đánh một trận. - Tiết Mãnh lạnh lùng nói:

- Ta không sợ các ngươi, ta không sợ các ngươi...

Kim Mộc Lan nói:

- Ta là tiểu di của con, con để cung tên xuống.

Tiết Mãnh đưa ánh mắt cuồng dã mà nhìn Kim Mộc Lan, nói giống như điên cuồng:

- Ngươi chính là Kim Mộc Lan, nghe nói ngươi là đệ nhất mỹ nhân, ta muốn đè chết ngươi, đè chết ngươi...

Mắt Kim Mộc Lan run lên, nàng nói:

- Tiết Mãnh, con để cung tên xuống đầu hàng, nể phân lượng đường tỷ, ta sẽ tha cho con một mạng.

- Nằm mơ, nằm mơ... - Tiết Mãnh hô to:

- Ta không sợ các ngươi, chém giết cùng bọn họ đến cùng, giết!

Tiết Mãnh ngắm bắn Thẩm Lãng, chợt một mũi tên bắn ra.

- Vù...

Mũi tên Kim Mộc Lan nhanh hơn.

Như là tia chớp vậy, trên không trung chặn mũi tên Tiết Mãnh.

- Phùn phụt...

Mũi tên của nàng dễ dàng bắn thủng ngực Tiết Mãnh, thậm chí còn ghim thằng bé bay dính vào cột.

- Phóng!

- Phóng!

Quân Niết Bàn thứ hai bắn mưa tên điên cuồng.

Mấy trăm tên võ sĩ gia tộc họ Tiết cũng điên cuồng phản kích.

Ở bên trong đại sảnh, hai đội quân mưa tên bắn lẫn nhau.

Chỉ một lát sau, mấy trăm tên võ sĩ gia tộc họ Tiết chết hết.

Thẩm Lãng đi tới trước mặt Tiết Mãnh.

- Thẩm Lãng, ta không sợ ngươi, ta không sợ ngươi!

Trong miệng Tiết Mãnh hộc máu bọt, cất giọng run rẩy:

- Ta sẽ không để cho gia gia thất vọng, ta sẽ không để cho phụ thân thất vọng, ta là người gia tộc họ Tiết, không phải người gia tộc họ Kim.

- Thẩm Lãng nhà ngươi có bản lĩnh giết ta, dù cho ta có biến thành quỷ dưới địa ngục, ta vẫn cùng ngươi không chết không thôi.

Thẩm Lãng rút ra đao.

Thân thể Tiết Mãnh bắt đầu run rẩy.

Đằng sau thân thế của thiếu niên này vẫn có chút chuyện xưa, bởi vì trên người nó có máu của gia tộc họ Kim nên phải biểu hiện càng triệt để mới được Tiết Triệt ưu ái.

- Thẩm Lãng, ta phải giết chết...

- Rầm!

Thẩm Lãng chợt chém xuống một đao.

Tiết Mãnh tràn cả nước tiểu ra ngoài.

Nhưng một đao này của Thẩm Lãng không có chém vào trên cổ của nó, mà là chém sang cây cột bên cạnh.

Tiếp đó, hắn mạnh mẽ chống đỡ gan dạ hỏng mất.

- Tiểu di Mộc Lan, mau cứu tiểu chất, tiểu chất đầu hàng, tiểu chất đầu hàng...

- Di phu (dượng) Thẩm Lãng, đừng giết tiểu chất, đừng giết tiểu chất...

Được rồi.

Nghe được ngươi cầu xin tha thứ, ta cũng giết đã hết.

Súc sinh nhỏ, ngươi cũng trưởng thành rồi.

Nên tự chịu trách nhiệm lời nói của mình đi.

- Phụt!

Thẩm Lãng chợt chém xuống một đao.

Tiết Mãnh đầu một nơi thân một nẻo!

...

Thẩm Lãng mang theo mấy trăm quân Niết Bàn đi tới tầng hai của pháo đài.

Ở đây cũng có mấy trăm người.

Thành viên gia tộc họ Tiết đều ở nơi này, có một nửa là nữ quyến.

Lúc này ánh mắt của họ nhìn phía Thẩm Lãng tràn đầy sợ hãi, lại tràn đầy thù hận.

Cầm đầu chính là mẹ ruột của Tiết Triệt, mù già này năm nay cần phải bảy mươi.

- Mộc Lan. – Mẹ của Tiết Triệt nói dịu dàng:

- Lần trước nhìn thấy cháu chỉ có mười mấy tuổi. Khi cháu sáu tuổi đã đến Nam Hải kiếm phái của ta tập võ, mãi cho đến mười hai tuổi mới rời khỏi, lúc đó cháu và Tiết Lê, Tiết Mạn vẫn còn chơi với nhau.

Kim Mộc Lan tiến lên khom người nói:

- Bái kiến Tiết nãi nãi.

Mẹ của Tiết Triệt nói:

- Công tử Thẩm Lãng có đúng không? Ngươi đã thắng, ngươi đã hủy diệt gia tộc họ Tiết của ta, thù này đã báo, chẳng lẽ còn muốn chém tận giết tuyệt sao?

Thẩm Lãng nói:

- Bá tước Tiết Triệt lần này đi tiến đánh thành Nộ Triều, cũng là chuẩn bị nhổ cỏ nhổ tận gốc gia tộc họ Kim của ta, thậm chí còn muốn giết sạch mấy vạn người trên toàn bộ đảo Lôi Châu.

Mẹ của Tiết Triệt khóc thút thít:

- Công tử Thẩm Lãng, ta biết chuyện con ta làm thương thiên hại lý. Cho nên trời cao nghiêm phạt chúng ta, tạo ra động đất, phá hủy thành Nam Châu chúng ta. Gây nên sóng thần, phá hủy tất cả hạm đội gia tộc họ Tiết của ta, nghiêm phạt như vậy lẽ nào còn chưa đủ sao?

Mẹ của Tiết Triệt lại nói:

- Mấy trăm người gia tộc họ Tiết chúng ta đều ở trong này, có nhiều người già trẻ nhỏ như vậy, lẽ nào ngươi nhẫn tâm giết hết tất cả sao? Mộc Lan, trong lòng ta, cháu không phải là người độc ác như vậy.

- Tiết Triệt con ta làm chuyện thương thiên hại lý, cho nên hắn bị trời cao báo ứng. Nếu như ngươi giết những người già trẻ nhỏ chúng ta, chẳng lẽ không sợ gia tộc họ Kim cũng lọt vào báo ứng à?

Thẩm Lãng nói:

- Lão phu nhân, bà hãy nói cho ta biết, Tiết Triệt ở đâu? Tiết Đỉnh ở đâu? Ta sẽ tạm tha mấy trăm người họ Tiết.

Mẹ của Tiết Triệt khóc thút thít:

- Hổ dữ không ăn thịt con, lẽ nào ngươi muốn ép ta hại chết con trai của mình à?

Thẩm Lãng nói:

- Hoặc là nói cho ta biết tung tích đám người Tiết Triệt cùng Tiết Đỉnh hoặc là mấy trăm người họ Tiết bị tiêu diệt toàn bộ.

Mẹ của Tiết Triệt khóc rống, ước chừng sau một lúc lâu.

Bà ta lấy ra một chiếc chìa khóa cổ, đưa cho Thẩm Lãng nói:

- Nó ở trong hang Ác Mộng, đây là chìa khoá mở ra hang núi đó.

Thẩm Lãng còn chưa có kịp nhận lấy, Khổ Đầu Hoan lập tức tiếp nhận cái chìa khoá này, kiểm tra tỉ mỉ.

Thẩm Lãng ngó Tiết lão phu nhân một cái, tiếp đó hướng Khổ Đầu Hoan nói:

- Lấy tới đi.

Tiếp đó, Thẩm Lãng cầm khối chìa khóa hình lục giác này.

Bỗng nhiên...

Tiết lão phu nhân huýt sáo vừa vang lên.

- Vù...

Từ chìa khoá bên trong có một thứ màu đỏ chui ra thật nhanh như chớp vào trong cơ thể Thẩm Lãng, tiếp đó bắt đầu lan tràn nhanh chóng.

- A... A... A...

Thẩm Lãng quỳ một chân trên đất, phát sinh một tiếng kêu đau đớn thảm thiết.

Khổ Đầu Hoan tiến lên, chợt để ngang đao trước mặt Tiết lão phu nhân.

- Đây là cái gì? Mau đưa ra thuốc giải, đưa ra thuốc giải...

Lão phu nhân họ Tiết nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Đây là ấu trùng ăn não núi Phù Đồ, có thể chui khắp mạch máu ở mọi ngóc ngách trong cơ thể, thứ chúng thích nhất là ăn não người, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chắc chắn là chết.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.