WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 774: Cái chết của Tiết Triệt! Chấm dứt (1)

Chương 774: Cái chết của Tiết Triệt! Chấm dứt (1)





Đỉnh vách đá mặc dù có mười mấy mét vuông, nhưng cao thấp nhấp nhô.

Năm cường giả cấp tông sư, mỗi người chiếm một góc.

Tiết Triệt đưa ánh mắt phức tạp nhìn Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan.

Hai người này mặc thứ quần áo gì vậy, có chút kỳ quái.

- Tô Nan chắc chắn đặc biệt hối hận cùng ngươi là địch. - Tiết Triệt nói:

- Nếu như một lần nữa thì hắn nhất định sẽ không đắc tội gia tộc họ Kim, nhất định sẽ không đắc tội với ngươi.

Tô Nan đúng là nghĩ như vậy, nếu như ông ta có thể nói lần nữa.

Nếu không phải bởi vì Thẩm Lãng, Tô Nan đã đại công cáo thành. Tô Khương đã hợp nhất, thậm chí nước Khương đều bị âm mưu của ông ta thôn tính cả rồi.

Tiết Triệt nói:

- Ta và Tô Nan quả là thảm, cả tộc của hắn đều chết hết, cả tộc họ Tiết của ta cũng gần như chết hết. Tô Nan hy sinh toàn tộc, tối thiểu còn đổi lấy bản thân trốn thoát. Mà tộc nhân của ta gần như chết không có chút ý nghĩa nào.

Thẩm Lãng nói:

- Từ trình độ nào đó, là ngươi giết chết cả tộc họ Tiết của ngươi thì đúng hơn.

Tiết Triệt nói:

- Nhưng bọn họ đều vì ngươi mà chết.

Tiếp tục, Tiết Triệt nói:

- Trở lại chuyện chính, Tô Nan đã hối hận cùng ngươi là địch. Thế nhưng ta tuyệt đối không, người còn sống, không thể sợ có kẻ địch mà bó tay bó chân. Cả cuộc đời con người vốn là quá trình không ngừng chiến thắng kẻ đích, câu nói kia của ngươi thì ta đặc biệt tán thưởng, thiên hạ không thù.

Thẩm Lãng cười.

Tiết Triệt nói:

- Ta biết ngươi chắc chắn bày cạm bẫy trên đỉnh núi này, đồng thời tự mình làm mồi, thu hút ta xuất hiện. Thậm chí vì để cho chúng ta yên tâm, đã đẩy tất cả cao thủ như Lý Thiên Thu cách đây hai mươi mấy dặm.

Không chỉ như vậy, sợ cả đám người Tiết Triệt nkhông nhìn thấy, nhóm cao thủ c Lý Thiên Thu, Đại Ngốc òn đều đứng ở trên boong thuyền, thời thời khắc khắc đều hóng gió biển thổi.

Tiết Triệt nói:

- Ta do dự cực kỳ lâu, biết rất rõ ràng ngươi có cạm bẫy, nhưng ta vẫn phải tới.

Thẩm Lãng nói:

- Bởi vì ngươi đã không còn gì cả, ngươi chỉ còn lại ta, đúng không? Ngươi muốn đưa ta cho người nào lãnh thưởng vậy? Ta có cái gì giá trị hả?

Tiết Triệt không nói gì, cho dù đến lúc này, Tiết Triệt đều vẫn giữ kín như bưng.

Thẩm Lãng nói:

- Bây giờ hạm đội của ngươi cũng xong rồi, thành Nam Châu của ngươi cũng xong rồi, ngươi còn muốn cần nhờ cái gì đông sơn tái khởi vậy? Ngươi không phải một người có kiên nhẫn, ngươi giống như ta chỉ vì cái trước mắt. Đường biển mậu dịch của gia tộc họ Tiết ở vùng biển phía nam còn có quần đảo Nam Châu, cũng là cơ sở phụ thân ngươi đánh xuống, quyền mưu cùng thủ đoạn của ngươi khiến cho gia tộc cơ nghiệp đột nhiên tăng mạnh, thế lực tăng vọt, nhưng ngươi lại không thích đặt nền móng. Tô Nan có kiên trì đông sơn tái khởi, mà ngươi nhưng không có, ngươi muốn giao ta làm cái gì? Ta đối với ngươi có lực hấp dẫn lớn như vậy, để cho ngươi biết rất rõ ràng có cạm bẫy, còn muốn tới bắt ta?

Tiết Triệt đã tránh không đáp lời Thẩm Lãng một lần nữa.

- Cạm bẫy? - Tiết Triệt nói:

- Ta nghĩ tới rất nhiều lần, ngươi đã đặt thứ cạm bẫy gì trên đỉnh núi này?

- Đầu tiên, thứ đồ vật phát nổ? Ngươi dùng nó nổ tung đường hầm dẫn nước biển vào dìm chết ba vạn người của Cừu Thiên Nguy, hơn nữa còn phá nát cửa thành Trấn Tây của Xung Nghiêu?

Thẩm Lãng nói:

- Những thứ này ngươi đều biết.

Tiết Triệt nói:

- Thiên hạ không có bí mật, nhưng mà uy lực thứ kia của ngươi chỉ có vậy. Vì nổ banh cổng thành Trấn Tây, ngươi dùng tầm mấy nghìn cân, mới miễn cưỡng đập sụp một chút. Chỉ có chút uy lực này vẫn không dùng trên núi được.

Nói trúng chỗ đau của Thẩm Lãng.

Thuốc nổ uy lực thực sự quá thấp, mỗi một lần muốn nổ thứ gì, cũng là dùng hơn mấy ngàn vạn cân.

- Thêm một chuyện thứ hai, ngươi từ Ngô Đồ Tử lấy được cổ trùng? Lại ví như chất độc thần kinh? Chính là chất độc thần kinh lấy từ trong cơ thể Tuyết Ẩn, ngươi cũng dùng qua mấy lần. - Tiết Triệt nói:

- Thế nhưng ngươi chớ không quên ta và núi Phù Đồ quan hệ, những thứ ngươi có thứ ta đều có, thứ ngươi không có ta cũng có, cho nên tất cả những thứ có liên quan đến cổ trùng đều không tổn thương được ta.

Điểm ấy Thẩm Lãng cũng chắc chắn.

- Chuyện thứ ba, thứ thuốc ảo giác đặc biệt đáng sợ sao? Sau khi ngửi, cả người sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng cực kỳ, ngươi dùng qua cũng không chỉ một lần.

- Chuyện thứ tư, đá Ác Mộng, viên đá quý lấy từ chỗ Việt vương bệ hạ có thể với bộ não cùng thần kinh của con người gây ra công kích trí mạng. Thế nhưng phải dán ở trên thân người.

- Còn loại thứ năm, thiên tai sao? Đến tột cùng là động đất, vẫn là sét trên bầu trời?

Thẩm Lãng kinh ngạc, Tiết Triệt này thật sự đa nghi.

Cơ hồ lo nghĩ trước tất cả các khả năng rồi.

Tiết Triệt nói:

- Chí ít sóng thần lần trước, ngươi đã dự đoán. Vậy ta chỉ muốn hỏi ngươi có thể sớm tính ra lúc nào sẽ có sấm chớp, muốn ở trên đỉnh núi này dùng sét đánh chết chúng ta. Mà ngươi lại có thể tránh thoát những tia chớp này, nhưng mà...

Mấy người ngẩng đầu nhìn trời.

Tinh không vạn lí không mây.

Liền thời tiết này muốn có sấm chớp hình như có hơi khó rồi.

Ít nhất cũng phải một chút mây đen chứ.

Tiết Triệt nói:

- Ta thực sự nghĩ hết tất cả các khả năng, tất cả những cạm bẫy của ngươi ta cũng có thể tránh né. Mấu chốt là ngươi và Kim Mộc Lan ở trên đỉnh núi này, mặc kệ có thứ vũ khí mang tính chất sát thương quy mô lớn, hai người các ngươi hẳn là đều khó mà may mắn thoát khỏi đi.

Ông ta thở phào nhẹ nhõm.

- Đỉnh núi này cao xấp xỉ một trăm trượng, hai người các ngươi có chạy đằng trời. - Tiết Triệt tiếp tục nói:

- Kim Mộc Lan võ công không cao, độ nhanh nhẹn kinh người, nhưng chúng ta có năm tông sư, ả tự bảo vệ bản thân miễn cưỡng, huống chi phải bảo vệ ngươi. Cho nên năm người chúng ta giết hai người các ngươi, chắc hẳn là dễ như trở bàn tay đi?

Là thế này phải không?

Xấp xỉ là như vậy.

Võ công Mộc Lan thì cao, nhưng tuyệt đối vẫn là đỡ không được năm cường giả cấp tông sư.

Tiết Triệt nói:

- Thẩm Lãng, nói cho ta biết, cạm bẫy của ngươi là gì vậy? Ta có thể có đoán được à?

- Đoán được. - Thẩm Lãng nói.

Tiết Triệt quả thực đoán được, hiện nay thủ đoạn của Thẩm Lãng quả thực chỉ có mấy loại.

Tiết Triệt nói:

- Vậy ta liền muốn động thủ, ngươi yên tâm ta sẽ không làm chuyện không tôn trọng Kim Mộc Lan, ta chỉ băm nhỏ ả rồi hủy thôi.

Dứt lời, Tiết Triệt chậm rãi rút kiếm ra.

Bốn cường giả cấp tông sư khác cũng rút kiếm ra.

- Rầm!

Bỗng nhiên, trên đỉnh núi một trận nổ tung.

Toát ra một đám khói trắng.

Năm tông sư lập tức tách ra.

Ngừng thở.

Hơn nữa bọn họ lúc này mang mặt nạ phòng độc của núi Phù Đồ, toàn thân đều bao vây không kẽ hở.

Ngay sau đó, Thẩm Lãng tiến hành đợt công kích thứ hai.

- Rầm...

Lại là vang lên một âm thanh chát chúa.

Trên đỉnh núi bắn ra một đám sương mù với ba thứ màu sắc: màu lục, màu lam và màu tím.

Ba loại cổ độc bất đồng.

Nhưng mà, năm tên tông sư tính cả Tiết Triệt vẫn bình yên vô sự.

Quả thực đúng như ông ta nói, thứ cổ trùng Thẩm Lãng có, Tiết Triệt đều có, Thẩm Lãng không có, Tiết Triệt cũng có.

Tiếp tục, đợt công kích thứ ba của Thẩm Lãng nổ ra.

- Ầm ầm ầm...

Trong chỗ hẻo lánh, tuôn ra tia lửa Thermite (nhiệt nhôm).

Kinh ngạc bắn ra bốn phía.

Nhưng mà, đây càng giống phóng pháo hoa.

Ở đỉnh núi phóng pháo hoa ban ngày thật là đẹp mắt.

Đám năm tông sư Tiết Triệt vẫn không nhúc nhích chút nào.

Quần áo cùng thân thể bọn họ cũng không đỡ nổi tia lửa nhiệt nhôm.

Thế nhưng, trực tiếp dùng nội lực chân khí có thể đánh văng ra.

- Còn nữa không? - Tiết Triệt bèn hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Còn có!

- Ầm ầm ầm...

Lại một trận sương mù nổ ra.

Đây là độc tố thần kinh. Đây cũng là từ cổ trùng núi Phù Đồ đề luyện ra, chính là cái loại trong cơ thể Tuyết, chỉ bất quá lúc này đây nhiều chưa từng có.

Kết quả...

Tiết Triệt năm người vẫn bình an vô sự.

Bọn họ quả nhiên có miễn dịch.

- Còn nữa không? - Tiết Triệt nói:

- Nếu như thủ đoạn của ngươi đều dùng hết, chúng ta liền muốn động thủ giết người.

Thẩm Lãng khổ sở nói:

- Còn có một loại.

Tiết Triệt nói:

- Vậy chúng ta chờ.

Thời khắc này Thẩm Lãng giống là một loại người.

Nhà ảo thuật.

Giống như vừa rồi hắn biểu hiện cũng là ảo thuật, không có một chút lực làm người bị thương.

Bởi vì đối thủ của hắn quá cường đại.

Chẳng những có năm tông sư, hơn nữa còn là tông sư cùng núi Phù Đồ có quan hệ mật thiết.

Thẩm Lãng thở hắt ra.

Trong nháy mắt...

Một màn gây kinh ngạc không gì sánh được.

Vô số bươm bướm bay ra.

Đây là bươm bướm kịch độc.

Ngô Đồ Tử cho.

Vô số bươm bướm, bay lượn về hướng năm tông sư!

Hoa lệ không gì sánh được.

Năm tông sư múa kiếm điên cuồng.

Một giây sau.

Vô số bướm độc đều rơi xuống, chết thảm.

Ngắn ngủi mấy giây, đã bị giết sạch.

Tiết Triệt nói:

- Thẩm Lãng, ngươi còn có thủ đoạn mai phục à? Điều này làm cho ta đặc biệt thất vọng, quả thực so với đánh rắm còn nhỏ hơn.

Thẩm Lãng cười khổ đáp lời:

- Đã không có.

Tiết Triệt nói:

- Chúng ta tới giết ngươi, ở trên đỉnh núi nho nhỏ này, ngươi có mà chạy đằng trời.

- Đến đây đi! - Thẩm Lãng nói:

- Những lời có chạy đằng trời này là giả.

- A a a a...

- Chết, chết, chết, chết...

Tiết Triệt lớn tiếng quát.

Ông ta và bốn cường giả cấp tông sư khác dùng hết tất cả nội lực, vọt tới chỗ Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan.

Đỉnh núi cũng chỉ có rộng thế này thôi, Thẩm Lãng nhà ngươi có thể chạy đằng trời à?

Nhảy xuống núi à?

Độ cao trên một trăm trượng, người nào ngã xuống đều hẳn phải chết.

Trừ phi dán sát vào vách đá.

Nhưng nói vậy chúng ta có thể dễ dàng đuổi theo giết chết các ngươi rồi.

Chết chết chết!

Thẩm Lãng, Kim Mộc Lan.

Ta muốn băm hai người các ngươi, nấu thành canh thịt bằm.

Giết hai người các ngươi, sau đó ta còn muốn đi đến gia tộc họ Kim diệt sạch cả họ nhà ngươi.

Ta muốn cho họ Kim của ngươi vong tộc diệt chủng.

Chết!

Năm tông sư, mang theo khí thế kinh thiên, trong nháy mắt liền vọt tới chỗ Thẩm Lãng cùng Mộc Lan đứng.

Năm thanh kiếm, mang theo sát khí khủng bố, trực tiếp muốn đánh nát hai người.

Nhưng mà...

Cùng lúc đó.

Kim Mộc Lan ôm Thẩm Lãng, chợt bắn ra, nhảy ra khỏi đỉnh núi.

Nhảy xuống đỉnh núi liền hữu dụng à?

Còn không phải chỉ nằm giữa vách núi, còn chưa phải là một con đường chết.

Trừ phi các ngươi biết bay!

Nhưng thế giới này vốn chẳng ai biết bay!

Người của núi Phù Đồ sẽ không bay, gười Thiên Nhai Hải Các ncũng sẽ không bay.

Người của Tru Thiên Các, người của Bạch Ngọc Kinh, hết thảy cũng sẽ không bay.

Nhưng mà...

Một giây sau, Tiết Triệt cùng bốn đại tông sư kinh ngạc sững sờ.

Lúc đầu...

Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan thực sự bay.

Tốc độ cực nhanh không gì sánh được, chạy ra khỏi vách núi, sau đó lại không có hạ xuống, mà là bay ở trên trời, chậm rãi hạ xuống.

Ta... Ta... Đ*!

Đây là cái gì?

Thật sự có cánh?

Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan biết bay?

Đương nhiên sẽ không.

Thế nhưng, sau khi mặc vào áo cánh bay (Wingsuit) thì sẽ bay được mà.

Áo cánh bay trông như con dơi vậy.

Trái đất hiện đại có rất nhiều người chơi.

Không, không thể nói rất nhiều người.

Mà là nói rất nhiều kẻ không sợ chết, nhưng lại chuyên nghiệp chơi thì đúng hơn.

Cái này cuối cùng không phải lướt qua, cần độ chuyên nghiệp đặc biệt cao, bằng không rất có khả năng liền trực tiếp rớt xuống thành thịt nát.

Đổi thành Thẩm Lãng trước đó một ngàn phần trăm không dám chơi.

Nhưng có trí não, sau đó chí ít hắn biết cách nào khống chế.

Điều quan trọng nhất là, có Mộc Lan mang theo.

Cục cưng Mộc Lan quá mạnh.

Độ nhanh nhẹn nhạy cảm của nàng với thiên nhiên, với gió là siêu nhất lưu.

Khả năng nắm bắt áo cánh bay của nàng hoàn toàn là tuyệt đỉnh.

Tuy độ cao của vách núi hai trăm mét không tính là lý tưởng, nhưng cuối cùng tới gần bờ biển, gió khá lớn nên là chỗ chơi áo cánh bay khá tốt.

Suốt mấy ngày ban đêm, Thẩm Lãng ở dưới sự bảo vệ của Mộc Lan đã thử nghiệm luyện tập vài lần.

Bây giờ, lướt thẳng từ độ cao hai trăm mét.

Tiết Triệt cùng bốn đại tông sư gần như trực tiếp muốn lao ra ngoài, muốn trên không trung nhào đến Thẩm Lãng.

Nhưng rõ ràng dừng lại.

Bởi vì bọn họ cũng không bay được.

Năm người rõ ràng triệt để kinh ngạc sững sờ.

Lại vẫn có thể chơi như vậy?

Lại thực sự bay?

Nhưng mà, ngươi đây là ý gì?

Ngươi bay thẳng đi, để chúng ta ở trên đỉnh núi này làm gì?

Lẽ nào để cho quân Niết Bàn của ngươi tới cắn giết ta sao?

Lẽ nào chính là để ta hiện thân một cái?

Quân Niết Bàn của ngươi, cao thủ Thẩm Lãng nhà ngươi vẫn còn hai cách đó mười mấy dặm mà.

Lúc này Thẩm Lãng đã bay ra hai trăm mét.

Trong lòng hắn bắt đầu đếm ngược.

Ba, hai, một.

Cái loại cảm giác bất an của Tiết Triệt bỗng trở nên vô cùng nặng.

Không tốt!

Chạy!

- Rầm rầm rầm rầm...

Nổ long trời lở đất!

Nếu như lúc trước cạm bẫy Thẩm Lãng đều có động tĩnh chẳng khác gì đánh rắm.

Vậy lần này, chính là kinh thiên động địa.

Nếu như nói lúc trước uy lực thuốc nổ của hắn nhỏ, mỗi một lần đều cần rất nhiều.

Mà thuốc nổ lần này có uy lực kinh người.

Trinitrotoluene!

Cũng chính là thuốc nổ TNT.

Thẩm Lãng dốc hết toàn bộ mới tạo ra được một chút thế này.

Uy lực của nó vượt xa thuốc nổ đen trước đó.

Hơn hai trăm cân dốc hết toàn bộ.

Uy lực này!

Uy mãnh vô song.

Nhưng... muốn nổ chết bốn tông sư cường giả.

Vẫn là không có khả năng!

Tốc độ, sức khỏe của cường giả tông sư là tột đỉnh.

Thế nhưng...

Thẩm Lãng thêm ở bên trong rất nhiều mảnh đạn.

Vô số kim thép.

Trên những mảnh đạn và kim thép có tẩm kịch độc.

Xyanua.

Rất nhiều kịch độc ở trạng thái nhiệt độ cao đều có thể phân giải, biến thành không độc.

Đây là kịch độc Xyanua, điểm nóng chảy là hơn 600 độ, điểm sôi là 1624 độ C.

Nhưng dù cho sôi trào, dù cho biến thành khí thể, kịch độc không giảm.

Nếu trực tiếp tiến vào máu, 1- 2 miligram là chế đứ đừ.

Nói cách khác, 1 miligram Xyanua có thể hạ độc năm trăm người.

Thẩm Lãng lúc này đây, gần như dốc hết toàn bộ.

Dùng tầm mấy chục miligram Kịch độc Xyanua được tinh chế từ vô số hạt hạnh nhân đắng.

Trong nháy mắt bùng nổ!

Giống như có vô số Bạo Vũ Lê Hoa.

Hơn mấy ngàn vạn kim thép, mảnh đạn bắn ra điên cuồng.

Bốn phương tám hướng.

Toàn bộ đỉnh núi, không có bất kỳ góc chết.

So với mưa lớn còn dày đặc hơn.

Nhưng mà...

Tiết Triệt ở trong năm đại tông sư, tốc độ nhanh chóng vô cùng.

Trong nháy mắt nổ tung bọn họ liền nhảy xuống đỉnh núi thật nhanh.

Nhưng...

Vẫn không còn kịp nữa.

Sóng xung kích của vụ nổ trong nháy mắt này đã bắn ra nững mảnh đạn và kim thép quá nhanh.

Quá dày đặc.

- Phụt phụt phụt phụt phụt...

Hai cường giả cấp tông sư trong đó đã bị vô số kim độc đâm trúng phía sau lưng.

Dựa theo võ công của bọn họ, nếu như là ám khí Bạo Vũ Lê Hoa hoàn toàn là có thể tránh thoát.

Thậm chí ám khí uy lực quá nhỏ, bọn họ có thể dùng nội lực chân khí văng ra.

Thế nhưng khoảng cách gần như vậy khiến cho uy lực của vụ nổ này trở nên quá mạnh.

Sự mạnh mẽ của sóng xung kích này đã không thể dựa vào nội lực có thể đánh văng ra.

Kim độc đâm vào phía sau lưng.

Hai đại tông sư lập tức muốn dùng nội lực khóa lại những thứ kịch độc này.

Tiếp đó ra sức dùng các loại thuốc giải độc của núi Phù Đồ.

Nhưng mà...

Nhất định là phí công.

Đây chính là Xyanua!

Cơ hồ là loại độc ghê gớm nhất của trái đất hiện đại.

Mấy giây sau đó!

Hai đại tông sư chết đi!

Xác chết rơi xuống.

Còn hai đại

Còn có hai đại tông sư, bởi vì đầu hướng xuống dưới khi nhảy xuống sườn núi nhưng tốc độ chậm một chút, trên đùi trúng mấy cây kim độc.

Một người trong đó lập tức dùng thuốc giải độc của núi Phù Đồ.

Tiếp đó... ông ta ngủm củ tỏi.

Kịch độc Xyanua không thuộc về thế giới này, ông dùng thuốc giải độc của núi Phù Đồ có ích lợi gì.

Một người khác mạnh mẽ một chút.

Trực tiếp chém xuống một kiếm chặt đứt cái chân trúng kim độc kia.

Máu tươi trào ra như suối như ông ta còn sống.

Vậy Tiết Triệt thì sao?

Ông ta lợi hại lắm!

Trong nháy mắt bùng nổ, ông ta nhảy xuống đỉnh núi.

Hơn nữa trên không trung xoay người một trăm tám mươi độ.

Ông ta biết vô số kim độc này nếu dựa vào bản thân cơ thể bắn nội lực cũng không giải quyết được.

Nhất định phải chưởng lực.

Cho nên, ông ta đánh ra song chưởng trên không trung.

Tức khắc, nội lực chân khí trào ra, giống như bùng lên một trận kình phong.

Thật lợi hại!

Vô số kim độc và mảnh đạn đã bị chưởng phong của ông ta bổ ra.

Toàn thân từ trên xuống dưới không có một chỗ trúng kim độc.

Thế nhưng trong nháy mắt kế tiếp!

Cảm thấy có điểm không đúng.

Ông ta phát hiện lòng bàn tay phải của mình xuất hiện ba cái chấm đen.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.