Chương 786: Lãng gia dằn mặt! Trong lúc nói cười tàn sát mười vạn! (1)
Đối với kế hoạch của Tuyết Ẩn, Thẩm Lãng dùng trứng cũng có thể nghĩ ra được.
Nhưng lúc này cùng nàng giảng đạo lý là hoàn toàn nói không thông, thậm chí đối phương căn bản sẽ không cho Thẩm Lãng cơ hội mở miệng.
Cho nên Thẩm Lãng tạm hoãn đi gặp đám người Tuyết Ẩn, mà là chuẩn bị cho mình một loạt kế hoạch dự bị.
Đầu tiên, Tuyết Ẩn chắc chắn không nỡ dùng thuốc cho Thẩm Lãng hoàn toàn bất tỉnh một hai tháng, như vậy với thân thể tổn thương rất nhiều.
Hơn nữa Thẩm Lãng đều miễn dịch với tất cả cổ độc.
Cho nên, sẽ phải dùng nội lực đánh cho Thẩm Lãng choáng váng giấu ở nơi nào đó.
Như kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, nàng còn có thể chuyên môn phái hai người quan tâm Thẩm Lãng, đồng thời để họ mỗi ngày đều duy trì hắn liên tục hôn mê ngủ say.
Máu của Thẩm Lãng có thể chống lại tất cả cổ độc, nhưng lại là đỡ không được Ma Túy Tán.
Biện pháp để cho mình ở thời gian cố định tỉnh lại rất đơn giản.
Mà phương thức trực tiếp nhất, chính là đá Ác Mộng.
Đá Ác Mộng này đã bị Thẩm Lãng cải tạo qua, biến thành đá Ác Mộng loại trị liệu.
Lúc trước có thể đánh thức Ninh Nguyên Hiến ở trạng thái người thực vật, lần này hiển nhiên cũng có thể đánh thức Thẩm Lãng.
Thứ cần phải làm là để ở thời gian cố định kích thích đá Ác Mộng, để nó phóng ra sóng năng lượng, trực tiếp để Thẩm Lãng thức dậy.
Còn có một loại biện pháp chính là dùng thuốc đánh thức.
Tóm lại, lo trước khỏi hoạ.
Quả nhiên, Thẩm Lãng tỉnh lại ngay thời gian hắn đã đặt ra.
Lúc lao ra ngoài, tức khắc gặp được một người ngơ ngác nhìn hắn.
Là mẹ của Thẩm Lãng.
Bên cạnh bà quả nhiên còn có một cái rương thuốc.
Còn có một đống dây.
Ôi!
Trong lòng Thẩm Lãng thở dài một tiếng.
Mẹ quả nhiên là bất công, chỉ cần Thẩm Lãng có thể sống tiếp nữa, chuyện gì bà cũng nguyện ý làm.
- Mẹ à, mẹ bị cô cô Tuyết Ẩn gạt bậy gạt bạ rồi. - Thẩm Lãng cất giọng đầy vẻ bất đắc dĩ:
- Mẹ cứ ở chỗ này đừng nhúc nhích.
Người mẹ trực tiếp vọt ra, cất giọng run rẩy:
- Con của mẹ, con, con...
Thẩm Lãng nói:
- Tuyết Ẩn nói con chuẩn bị hy sinh chính mình để cứu tất cả mọi người có phải vậy không? Không thể nào, con nhất định sẽ thật tốt, cả nhà chúng ta đều tốt.
- Mẹ à, mẹ hãy ngoan ngoãn sống ở chỗ này, con đi đậy!
Tiếp đó, Thẩm Lãng chạy ra khỏi căn phòng bí ẩn trong hầm này.
...
Trên mặt biển, hạm đội che khuất bầu trời.
Trong vòng trăm dặm, toàn bộ cũng là hạm đội liên hợp đế quốc.
Có sáu con tàu có vẻ càng đặc biệt.
Đương nhiên một chiếc đặc biệt nhất, chính là chiếc nhỏ nhất.
- Bạch Ngọc Kinh trên trời, mười hai lầu năm thành. Tay tiên đặt đầu ta, kết tóc được trường sinh.
Nơi con tàu đi qua, bầu trời bay xuống tuyết trắng lưu loát.
Chỉ cần chỗ có tuyết, chính là lãnh địa Bạch Ngọc Kinh.
Phàm là chỗ không tuyết, Bạch Ngọc Kinh kiên quyết mặc kệ.
Cho nên, mấy người tới chỗ nào, tuyết rơi xuống chỗ nấy à?
Lúc này rõ ràng là mùa hè tháng sáu, bầu trời lại có tuyết bay.
Thật quá thần kỳ.
Hơn nữa, chỉ là khoảng trời con tàu này của Bạch Ngọc Kinh là có tuyết bay.
Màn này, rõ ràng đẹp không sao tả xiết.
Toàn thân con tàu của Bạch Ngọc Kinh này trắng như tuyết, hòa với hoa tuyết trên trời thành một khối, so với đội tàu khác còn nhỏ hơn rất nhiều.
Hơn nữa, trên con tàu này giống như cũng không có một người, chí ít một người trên boong tàu cũng không có.
Từ đầu đến giờ, Thẩm Lãng cũng không có chân chính gặp qua người của Bạch Ngọc Kinh.
Còn có tàu Huyền Không Tự tuy rằng đến, thế nhưng trên boong tàu cũng không có một người.
Còn trên những con tàu lớn của Thiên Nhai Hải Các, núi Phù Đồ, Tru Thiên Các, Thông Thiên Tự lại có vô số võ giả đứng chi chít.
Sau lựng bọn có có vài trăm con tàu, cũng đều là những thế lực võ đạo phụ thuộc.
Cái này sáu đại thế lực siêu thoát, phái ra bao nhiêu cường giả cấp tông sư?
Vô số kể.
Việt quốc chỉ có sáu tông sư, đó là bởi vì tông sư chính là sáu đại thế lực siêu thoát sắc phong.
Sáu thế lực lớn kể cả đế quốc phong toả văn minh thiên hạ.
Chỉ cho phép bản thân mình mạnh, không cho thế tục cường đại.
Cho nên bọn họ có bao nhiêu cường giả cấp tông sư? Chỉ có trời mới biết.
Công chúa Cơ Tuyền lấy tư cách đ người liên lạc ế quốc Đại Viêm cùng lục đại siêu thoát phe phái, nàng ở phía trên tàu của Thiên Nhai Hải Các.
Tàu của Thiên Nhai Hải Các rất nhanh.
So với chiến hạm tầm thường còn nhanh hơn nhiều.
Những chiếc tàu khác trong đội đều bảo trì trạng thái bao vây.
Cơ Tuyền ngồi trên chiếc tàu của Thiên Nhai Hải Các hướng sang con tàu quý giá của “Thẩm Lãng”.
- Thẩm Lãng, dừng thuyền!
Công chúa Cơ Tuyền cất giọng thản nhiên.
Hạm đội của Thẩm Lãng vẫn gia tộc về phía trước.
Công chúa Cơ Tuyền ra lệnh một tiếng.
- Xuất kích!
Tức khắc, một màn vô cùng hoa lệ xuất hiện.
- Vù vù vù vù...
Vô số võ giả đỉnh cấp, như là chim chóc từ đủ loại thuyền nhảy đáp xuống mặt biển, lướt sóng đi về con tàu qu1y giá của Thẩm Lãng.
Võ công của thế giới này, còn có thể lướt sóng mà đi?
Cục cưng Mộc Lan gần như nhìn một màn này không thể tin nổi.
Độ nhanh nhẹn của nàng đã thuộc loại cao nhất rồi vẫn làm không được lướt sóng mà đi.
Lý Thiên Thu là đỉnh cấp tông sư, cũng làm không được lướt sóng đi ở cự ly xa như thế.
Mà trước mắt!
Vô số võ đạo cường giả, hơn mấy trăm ngàn người thi nhau lướt sóng đến.
Mạnh như vậy à?
Võ công của thế lực siêu thoát lại đến nước này à?
Tuyết Ẩn hô to:
- Bảo vệ Khương bệ hạ, bắn!
Tức khắc, quân Niết Bàn trên hạm đội của Thẩm Lãng điên cuồng bắn mưa tên xuống.
Ở trên chiến trường, mũi tên quân Niết Bàn cơ hồ là vô địch.
Thế nhưng bây giờ!
Toàn bộ mất hiệu lực.
Những thứ võ đạo cường giả thế lực siêu thoát này, vung vẩy kiếm trong tay, dễ dàng cắt những mũi tên bắn đến thành bột phấn.
Thậm chí có một nhóm mạnh nhất để mặc quân Niết Bàn bắn tên trên người.
Mà những mũi tên này bắn trên quần áo bọn họ thì trực tiếp rạn nứt.
Dễ như trở bàn tay, công chúa Cơ Tuyền mang theo hơn một nghìn tên võ giả đỉnh cấp, trực tiếp bao vây lấy con tàu quý giá của Thẩm Lãng.
Vì sao nàng không ở trên đất liền công kích cả họ Thẩm Lãng?
Bởi vì nàng cảm thấy trên mặt đất dễ có cá lọt lưới.
Mà một khi đến trên biển, có chạy đằng trời, có thể giết sạch.
Ý chỉ Hoàng đế bệ hạ rất rõ ràng.
Không muốn gặp mặt.
Không cần bắt sống, giết chết toàn bộ là được.
Giết hết Thẩm Lãng cùng cả nhà của hắn.
Màn hành động này gây kinh hoàng cho cả thiên hạ mới là mục đích chủ yếu nhất.
Tuyết Ẩn tông sư rút ra lợi kiếm, hướng Kim Mộc Lan nói:
- Chúng ta muốn đi chịu chết, chẳng bao lâu sẽ đến lượt con. Dù con chưa từng diễn kịch bao giờ nhưng lúc này đây nhất định phải diễn được.
Tuyết Ẩn mặc dù đang nói chuyện, nhưng không tiếng động, hoàn toàn là mấp máy môi.
Tiếp tục, Thần nữ Tuyết Ẩn hướng Kính Tử cười.
Kính Tử lúc này thật sự giống y hệt Thẩm Lãng, thậm chí nụ cười, biểu cảm, ánh mắt đều giống nhau.
- Cô cô! - Gã hô một tiếng, thậm chí giọng cũng giống vậy.
Thần nữ Tuyết Ẩn bên trong lòng mền nhũn.
Đứa bé này, con từ nhỏ đến lớn cũng không có xem qua thế giới bên ngoài, bây giờ cuối cùng có thể thấy được.
Tiếp đó, Thần nữ Tuyết Ẩn cất cao giọng:
- Bảo vệ bệ hạ, giết!
- Vù vù vù vù...
Thần nữ Tuyết Ẩn, vợ chồng Lý Thiên Thu, Ban Nhược, Chung Sở Khách, Lâm Thường, Đại Ngốc, thậm chí Lan Đạo đại sư mới vừa khôi phục năng lực hành động, như là những cánh chim chợt xung phong bắn ra, vượt lên trên boong tàu.
Kính Tử đưa mắt về phía Mộc Lan nói:
- Tẩu tử, cũng sắp đến phiên đệ lên rồi à?
Kim Mộc Lan miễn cưỡng cười đáp lại.
Kính Tử nói:
- Đệ không sợ, cả đời này của đệ chính là vì thời khắc này. Đệ đã xem tất cả sách của huynh ấy, đệ cũng xem qua rất nhiều sách khác. Đệ không sợ chết, đệ chỉ sợ mình chết không có giá trị!
- Dù cho đệ không có gặp qua Thẩm Lãng, thế nhưng đệ rất hiểu huynh ấy!
- Cho tới bây giờ đệ chưa từng thấy phong cảnh bên ngoài, bây giờ cuối cùng cũng nhìn thấy, trong lòng rõ ràng vô cùng kích động.
Kính Tử quả thực không có bất kỳ một chút sợ hãi nào.
Gã biết mình là thế thân, biết mình chẳng bao lâu lại phải chết.
Nhưng đối với cái chết, gã vui mừng khôn xiết.
Bởi vì gã cảm thấy khi mình còn sống mới là một loại dày vò.
...
Lúc này, con tàu quý giá của Thẩm Lãng ra biển.
Công chúa Cơ Tuyền suất lĩnh hơn một nghìn tên đỉnh cấp cường giả, từ đầu đến cuối lướt sóng mà đi, bao vây con tàu lớn vững vàng.
Gặp được đám người Tuyết Ẩn tông sư xuất hiện.
Châu chấu đá xe a.
Tiếp đó, Cơ Tuyền thản nhiên hạ lệnh:
- Mặc kệ nam nữ già trẻ, giết hết toàn bộ, động thủ!
Theo nàng ra lệnh một tiếng.
Một màn kinh ngạc không gì sánh được lại một lần nữa xuất hiện.
- Vù vù vù vù...
Phía trên mặt biển, hơn một nghìn tên đỉnh cấp võ đạo cường giả này bay thẳng nhảy đến giữa không trung, tiếp đó bọn họ sẽ định bay vụt về khía con tàu quý giá của gia tộc họ Kim.
Tối đa một khắc đồng hồ.
Bọn họ có thể giết sạch toàn bộ người trên tàu này.
Cầm cả họ Thẩm Lãng, cả gia tộc họ Kim chém giết sạch sẽ.
Các ngươi mong muốn oanh oanh liệt liệt?
Không có!
Chính là chết trong nháy mắt.
Thậm chí kể cả Thẩm Lãng, cũng chỉ là trong nháy mắt bị chém đầu xuống.
Ngươi không là đại nhân vật gì, còn không xứng chuyện nói hùng hồn một phen rồi chết đâu.
...
- Cheng cheng cheng cheng...
- Rầm rầm rầm rầm...
Bỗng nhiên, trên mặt biển vang lên những tiếng chiêng từng hồi.
Một con tàu chợt bốc khói lửa lên tận trời.
Cho dù ở ban ngày cũng tạo ra khói lửa rực rỡ hoa lệ.
Tức khắc, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Con tàu kia không lớn, trên boong tàu chỉ có một người đang đứng, Thẩm Lãng!
- Cơ Tuyền, tới tâm sự nào...
Thẩm Lãng lớn tiếng kêu gào.
Cách khá xa nên giọng truyền không tới.
Công chúa Cơ Tuyền kinh ngạc, hướng bên cạnh công chúa Ninh Hàn nhìn thoáng qua.
Lại hướng nhìn sang con tàu quý giá của gia tộc họ Kim một cái.
Cái này... Đây cũng là diễn màn nào vậy?
Thẩm Lãng lại không ở trên chiếc trên thuyền lớn này, lại đang ở phía sau?
Mà đám người Tuyết Ẩn, Lý Thiên Thu nhìn thấy một màn này, gần như hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Thẩm Lãng không phải là bị nàng đánh ngất xỉu, nhốt ở một cái căn phòng bí mật dưới hầm à?
- A... A... Không nên, không nên...
Tuyết Ẩn bỗng nhiên thét lên một trận, tiếp đó nhảy xuống tàu như điên vọt về phía con tàu của Thẩm Lãng.
Nàng thực sự muốn điên rồi.
Nàng trả một cái giá thật lớn, thậm chí hi sinh bản thân, chính là vì để Thẩm Lãng sống sót.
Mà bây giờ Thẩm Lãng lại đi tìm cái chết, để cho nàng làm sao không điên cuồng?
Ngay sau đó, Mộc Lan cũng phải xông lại.
Thế nhưng Thẩm Lãng kiên định lắc đầu.
Mộc Lan lúc này có thể lựa chọn tiếp tục hướng Thẩm Lãng tiến lên.
Nhưng... nàng lựa chọn nghe theo lời Thẩm Lãng nói.
Đôi mắt của công chúa Cơ Tuyền co rụt lại, tiếp đó một lần nữa trở xuống mặt biển.
Phóng về phía con tàu kia của Thẩm Lãng.
Hơn một nghìn võ giả đỉnh cấp cũng phóng như chim bay về phía Thẩm Lãng!
Giống như một đám cá mập phát hiện mục tiêu rất có giá trị.
...
- Công chúa Cơ Tuyền, chúng ta tâm sự. - Thẩm Lãng đứng ở trên boong tàu.
Trong nháy mắt đó!
Công chúa Cơ Tuyền suất lĩnh hơn một nghìn võ giả đỉnh cấp lướt sóng mà đến, bao vây xung quanh con tàu này đem Thẩm Lãng.
Cho dù cường giả như Tuyết Ẩn tông sư đều không thể lướt sóng, chỉ có thể bơi trong biển sang đây.
Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn không có lên tàu, cũng chỉ là bao quanh con tàu nhỏ này của Thẩm Lãng.
Hạm đội của Thẩm Lãng vẫn tiếp tục đi về phía đông nam.
Hạm đội liên hợp đế quốc vẫn bao quanh hạm đội Thẩm Lãng đi về hướng đông nam.
Cùng lúc đó!
Trên mặt đất, quân đoàn đế quốc khổng lồ điên cuồng xung phong về hướng mười vạn đại quân thủ vệ cho Thẩm Lãng.
Phải tàn sát mười vạn.
Tàn sát ba mươi vạn.
Uống máu cho no.
Thẩm Lãng nhìn hơn một nghìn tên đỉnh cấp võ giả lướt sóng mà đi, cười nói:
- Oa, quá lợi hại luôn ấy chớ, thật mạnh nha! Lý Thiên Thu cũng không thể lướt sóng mà đi, các ngươi có thể làm được, đáng ngạc nhiên quá chứng.
Lúc Thẩm Lãng mới vừa nhìn thấy một màn này, quả thực khiếp sợ không thôi.
Thường thấy trong một số bộ phim điện ảnh hay phim truyền hình kiếm hiệp thấy có một số cao thủ tuyệt đỉnh đạp sóng lướt như bay.
Cự ly ngắn Mộc Lan cũng có thể làm được.
Thế nhưng dạng như Cơ Tuyền bước đi từ từ trên mặt biển quá sức kinh ngạc.
Then chốt hơn một nghìn người như thế.
Thẩm Lãng ta đây thật đúng là không tin, nơi này có hơn một nghìn người võ công đều vượt qua Lý Thiên Thu?
- Các ngươi ăn gian nha! - Thẩm Lãng cười nói.
Tiếp đó, cần gạt trong tay hắn hạ xuống.
Tức khắc từ phía thuyền của hắn trên chợt bắn ra mấy trăm quả cầu đen nho nhỏ.
- Ầm ầm ầm rầm!
Những quả cầu đen nhỏ này chợt nổ tung.
Trong nháy mắt, vô số bụi màu đen lan tràn toàn bộ mặt biển.
Cái này hình như cũng không có gì đặc biệt hơn người cả mà?
Nhưng mà, một màn quỷ dị xuất hiện.
Trong phút chốc!
Trên mặt biển hơn một nghìn võ đạo cao thủ đỉnh cấp lướt sóng đi băng băng trực tiếp bay ra ngoài.
Kể cả đám người Cơ Tuyền, Ninh Hàn, cũng trực tiếp giống như con diều bay ra mấy chục mét.
Nhưng võ công của họ lợi hại, một lần nữa trở lại trên mặt biển vẫn đứng ở trên mặt nước.
Nhưng mà cái võ đạo cường giả đỉnh cấp khác sẽ phải chật vật hơn nhiều.
Đều rơi xuống nước ướt đẫm cả người.
Tại sao lại như thế?
Đầu tiên, hơn một nghìn tên võ giả đỉnh cấp bên người Cơ Tuyền, cũng không phải dựa vào nội lực lơ lửng ở trên mặt biển, mà là dựa vào một loại giày đặc biệt.
Loại giày này đến từ chính văn minh thượng cổ, gọi là giày nổi.
Chỉ có thế lực siêu thoát mới được trang bị.
Mà loại giày nổi này, dựa vào là kỳ thật là một loại bảo thạch có lực từ mạnh.
Muốn phá hoại những thứ giày nổi này vô cùng đơn giản.
Dùng bột than chì.
Nguyên lý này cùng bom than chì trên địa cầu, có thể dùng tới cắt đứt tất cả nguồn điện.
Bởi vì bột than chì là một vật cách điện tuyệt đối.
Thế lực siêu thoát trang bị những thứ giày nổi này, dựa vào là trận lực từ của đá quý bên trong, mà thứ này có cấu tạo tinh vi.
Một khi bị bột than chì dính phía trên, lập tức sẽ phát sinh trục trặc.
Lần trước ở chỗ vua Căng, Thẩm Lãng duyệt đọc hơn một nghìn cuốn điển tịch thượng cổ, trong đó có mấy vạn chữ cùng mấy chục hình ảnh giới thiệu loại giày nổi này.
Nó xem như là một loại trang bị trụ cột ở văn minh thượng cổ.