WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 788: Thẩm Lãng bệ hạ vạn tuế! Đánh Cơ Tuyền Ninh Hàn thật đau! (1)

Chương 788: Thẩm Lãng bệ hạ vạn tuế! Đánh Cơ Tuyền Ninh Hàn thật đau! (1)





- Ngươi có thuốc giải à?

Thuốc giải Cái Chết Đen ấy à?

Thẩm Lãng coi là có, nhưng là coi như không có.

Thuốc đặc trị cho bệnh Dịch Hạch là gì vậy?

Penicillin!

Lấy thực lực công nghiệp bây giờ, muốn lớn diện tích hợp thành chế tạo penicillin là không thể nào.

Với sức mạnh công nghiệp hiện nay, không thể tổng hợp penicillin trên quy mô lớn.

Cách hiệu quả nhất về chi phí là chiết xuất nấm mốc từ một loại dưa lưới ruột vàng (*) bị mốc và sau đó nuôi dưỡng nấm mốc đó bằng nước ép từ quả ngô.

(*) Dưa lưới ruột vàng (cantaloupe) còn gọi là dưa ngọt.

Điều này có thể thu được một lượng penicillin nhất định.

Cái biện pháp Thẩm Lãng này đã sớm biết, nhưng là mãi cho đến chỗ tộc Sa Man mới tìm được loại dưa này, mới chiết được penicillin.

Thế nhưng số lượng vẫn rất ít.

Một khi nổ ra Cái Chết Đen quy mô lớn, vậy thần tiên cũng khó cứu.

Penicillin ở thế giới này vẫn trân quý gấp mười gấp trăm lần so với vàng bạc.

...

- Ngươi có thuốc giải à? - Công chúa Cơ Tuyền lại hỏi một lần nữa.

Thứ nàng nghĩ đến đầu tiên đương nhiên đầu tiên nghĩ đến chính là hoàng thất, nhỡ ra loại này Cái Chết Đen thực sự nổ ra, đầu tiên muốn giữ được thành viên hoàng thất.

Cho nên cho dù thuốc giải rất ít, chí ít có thể cứu tất cả hoàng tộc.

- Không có! - Thẩm Lãng nói:

- Trời cao có đức hiếu sinh, hai vị nên biết việc làm của ta đây ở nước Khương và hành tỉnh Thiên Tây.

Quả thực biết.

Thẩm Lãng đương nhiên là cứu vô số người.

Dịch bệnh đậu mùa ở nước Khương và ở hành tỉnh Thiên Tây, gần như toàn bộ là một tay Thẩm Lãng cứu.

Dĩ nhiên, cái dịch bệnh đậu mùa này so với Cái Chết Đen quả thực ôn hòa hơn nhiều lắm.

Ở châu Âu thời Trung cổ, khi bệnh Dịch Hạch nổ ra thường sẽ diệt sạch hết thành phố này đến thành phố khác.

Trong vòng một năm đã chết hai chục triệu dân cư.

- Cho nên, các ngươi phải tin tưởng ta với người dân Viêm Kinh không có ác ý.

- Cơ Tuyền, Ninh Hàn, các ngươi dầu gì cũng là vị hôn thê của ta, chúng ta bắt đầu nói chuyện một chút a. - Thẩm Lãng nói.

Nghe những lời này, khuôn mặt hai người phụ nữ này hơi cau lại.

- Ta xin ngươi, các ngươi cũng biết con người của ta yếu cỡ nào, nói chuyện cách xa như vậyi, rõ ràng làm ta mệt mỏi thảm thương lắm. - Thẩm Lãng cất giọng bất đắc dĩ.

Cái này hình như có quỷ.

Tay của Thẩm Lãng t trói gà không chặt, vốn nên rời xa Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn, bây giờ lại muốn họ lên tàu.

Thế nhưng Cơ Tuyền do dự chỉ chốc lát, vẫn là nhảy lên boong tàu.

- Ya ya ya...

- Tuyệt đại song kiều nha.

Thẩm Lãng ngó Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn từ trên xuống dưới một lúc lâu.

- Mặt hai người xinh đẹp thế này, dáng người cũng tốt như vậy, vì sao không ai liệt hai người các ngươi làm đệ nhất mỹ nhân thiên hạ sao?

Ngữ điệu bạ đâu nói đấy của Thẩm Lãng để Cơ Tuyền cau mày.

Ngươi chửi ai đó?

Ai là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ?

Chỉ có bọn hoa khôi thanh lâu mới có thể đi tranh đoạt danh hiệu đệ nhất mỹ nhân gì đó thôi.

Thẩm Lãng nói:

- Kỳ thực, ta đã hạ thủ lưu tình, ta lựa chọn động thủ ở thành Tỉnh Ngộ cùng thành Bất Quy, cũng là bởi vì không có nửa bình dân, mỗi người trong hai cái thành này đều nhiễm tội ác cả rồi.

- Ta một chút cũng không muốn tổn thương bình dân vô tội, thực sự, ngươi nhất định phải tin tưởng ta.

- Thế nhưng... Nếu người của ta bị thương tổn, cho dù chỉ có một, ví như con cái của ta hay thê tử của ta v.v…, ta có thể sẽ muốn hủy diệt thế giới.

- Ta không phải Khương Ly, ta không có bác ái với thiên hạ như vậy.

Thẩm Lãng chỉ vào mười vạn người trên mặt đất rồi nói:

- Những người này là vì ta mà đến, nhưng xét đến cùng là vì con của Khương Ly mà đến. Ta vô cùng cảm động, thế nhưng... ta cũng không hy vọng bọn họ tới.

Hắn rót ba tách trà, cười nói:

- Uống trà, uống trà...

Thế nhưng, Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn đều không uống.

Thẩm Lãng nói:

- Cho nên, ngươi để mười vạn người trên đất liền đi thôi.

Công chúa Cơ Tuyền cau mày.

Thẩm Lãng không có tiếp tục uy hiếp tiếp nữa.

Cục diện lúc này đây đã đặc biệt rõ ràng.

Một khi khai chiến.

Mười vạn người bao gồm vua Căng cùng Arunana sẽ toàn quân huỷ diệt.

Vậy liền trực tiếp bắn ra độc Cái Chết Đen.

Quân đoàn đế quốc của ngươi chuẩn bị chết bao nhiêu người?

Mấu chốt là Thẩm Lãng, chỉ cần nắm được hắn trong tay thì mười vạn người trên mặt đất liền chẳng quan trọng nữa.

Thả bọn họ đi, đương nhiên sẽ tổn thất thể diện.

Nhưng so với tổn thất trước mắt, điểm thể diện ấy lại không có gì.

Cùng lắm thì sau đó sẽ tìm về, đại quân trực tiếp xuôi nam, tiêu diệt cái gọi là nước Đại Nam của vua Căng.

Tức khắc, Cơ Tuyền tự viết một phong thư, đưa đến Thái tử đế quốc trên mặt đất.

Sau khi nhận thư, Thái tử đế quốc lại một lần nữa lui về sau mười dặm.

Gã cũng nhận được tin tức thành Tỉnh Ngộ và thành Bất Quy chết hết.

Cái Cái Chết Đen này quả thực để cho người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Lúc này dày đặc đại quân như thế, một khi nổ ra, người nào cũng không đỡ nổi.

Đương nhiên loại vật này tuyệt đối là thủ đoạn giết một nghìn, tự tổn hại ba nghìn.

Một khi độc Cái Chết Đen nổ ra trong quân đế quốc, vậy toàn bộ hành tỉnh Thiên Nam, toàn bộ Việt quốc sẽ triệt để lâm vào tai hoạ.

Trình độ nào đó, cái này tương tự với dùng bom nguyên tử uy hiếp vậy.

Hơn nữa còn là một khi nổ tung, ngay cả mình cùng kẻ địch đều cùng chết.

...

Tại bờ biển, phía trên đại quân trận của Thẩm Lãng.

Mười vạn người, bất kể là hối hận cũng được, đau đớn cũng tốt, sợ hãi cũng tốt.

Đều đã không có lựa chọn nào khác.

Chuẩn bị đánh một trận, hoàn toàn chết hết.

Khi thời điểm này tới, cũng đã làm tốt chuẩn bị tư tưởng.

Cùng lắm thì chết thôi.

Giết một cái đủ vốn, giết hai cái kiếm lời.

Dù cho không thể giết chết bao nhiêu quân đoàn đế quốc, vậy hi sinh cùng chết cũng không phải là không có giá trị.

Bướm bay còn dập lửa?

Huống chi là người?

Hơn nữa loại hy sinh này chưa chắc không có ý nghĩa, chí ít có thể rọi sáng thiên hạ, cho dù trong nháy mắt.

Chí ít có thể làm cho người trong thiên hạ đều thấy, nhân tâm không chết.

- Khương bệ hạ có chỉ, Khương bệ hạ có chỉ!

Một người cưỡi thuyền lên bờ thật nhanh.

Là võ sĩ thủ lĩnh gia tộc họ Kim Kim Sĩ Anh, đã từng là dân chạy nạn chiến tranh vương quốc Đại Càn.

- Vua Căng, Arunana, Khổ Đầu Hoan, bệ hạ lệnh cho các vị lập tức dẫn mười vạn người xuôi nam, tiến vào trong nước Nam Ẩu, tiếp đó đừng có lưu lại, chui vào bên trong rừng rậm núi lớn của tộc Sa Man.

- Khương bệ hạ có chỉ, các ngươi lập tức xuôi nam, không nên hi sinh một người!

Tiếp tục, Kim Sĩ Anh đem thân mật tín giao cho vua Căng.

Nội dung trên đó rất đơn giản, toàn bộ cũng là mật mã văn tự, chỉ có vua Căng đọc được.

- Huynh trưởng, bỏ nước Nam Ẩu đi, bỏ phía bắc nước Đại Nam đi, không ngừng xuôi nam, tiến vào rừng rậm, tiến vào núi sâu. Kiên trì chống lại, không nên bỏ đi hy vọng, chờ đệ trở về!

- Đây là vật tư chiến lược mà Khương bệ hạ đưa cho ngài! - Kim Sĩ Anh lại đưa cho vua Căng một món khác:

- Hắn nói tất cả trên lục địa liền giao cho ngài, không nên cầu thắng lợi, không nên giữ đất đai, chỉ cần giữ được tánh mạng, giữ được mồi lửa, tương lai sẽcó hy vọng.

Vua Căng hai đầu gối quỳ xuống, nhận lấy tất cả.

Tất cả mọi người ở đây kinh ngạc.

Mười vạn người chúng ta cứ như vậy đi sao?

Chúng ta đây cũng không có làm gì, công lao gì cũng không có lập được gì mà?

Chúng ta vốn là muốn hi sinh tánh mạng của mình, đổi lấy Khương bệ hạ thuận lợi rời bến.

Không nghĩ tới, bây giờ lại là Khương bệ hạ tới bảo hộ tánh mạng của chúng ta?

Tất cả mọi người không biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng thấy rất rõ ràng, quân đoàn đế quốc liên tiếp rút lui, đã rút lui hai mươi dặm.

Chắc chắn lại là Khương bệ hạ thi triển cái kỳ tích gì.

- Bệ hạ nhất định sẽ bình an vô sự? Nhất định sẽ trở về à? - Vua Căng bèn hỏi.

Kim Sĩ Anh ngẫm lại một hồi nói:

- Ta không biết, nhưng ngài nói như vậy.

Nói thật, hiểu biết của Kim Sĩ Anh về Thẩm Lãng thua xa vua Căng.

- Ta biết rồi!

Vua Căng một tiếng hạ lệnh:

- Toàn quân lui lại, toàn quân lui lại!

Giữ gìn mồi lửa, chờ đợi bệ hạ vương giả trở về.

Arunana ôm con trai cùng Khổ Đầu Hoan liếc nhau.

Mười vạn người chúng ta không đánh một trận nào, cũng không có hi sinh, cứ như vậy đi?

Đây coi như là tới tham gia một trận tụ hội à?

Có ý định nghĩa à?

Đương nhiên là có ý nghĩa!

Chí ít ngưng tụ nhân tâm.

Chuyện này tương đương với tụ tập toàn bộ mồi lửa trung thành với Khương Ly lại để đốt cháy lên một ngọn lửa nóng.

Chí ít, trên cái bờ biển này, bọn họ xác định người đứng đầu.

Mặc dù tuyệt đại đa số mười vạn người ở đây từ đầu tới đuôi đều chưa từng gặp Thẩm Lãng.

Nhưng vị Khương bệ hạ này không để cho người thất vọng.

Cho dù ở tuyệt cảnh như thế, hắn cũng xoay càn khôn, cũng vẫn phải bảo vệ con dân của hắn.

Hắn không có nửa câu tuyên bố hùng hồn nào.

Nhưng là cử động của hắn còn hơn thiên ngôn vạn ngữ.

Thật không hỗ danh con của Khương Ly bệ hạ.

- Toàn quân lui lại, lui lại!

Theo ba thống soái ra lệnh một tiếng, mười vạn người trung thành với Thẩm Lãng, trùng trùng điệp điệp xuôi nam theo chiến lược rút lui.

...

- Khương bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

- Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Lúc này Thẩm Lãng cách bên bờ lục địa đã rất xa, thậm chí còn chẳng nhìn thấy rõ tất cả những gì diễn ra trên đất liền.

Nhưng vẫn có thể nghe được trên mặt đất truyền đến từng đợt hô vang.

Mười vạn người chỉnh tề hô vang, đinh tai nhức óc.

Công chúa Cơ Tuyền nghe nói như thế, không khỏi nhăn mặt nhíu mày.

Tiếng xưng hô này chỉ có thể một người dùng, đó chính là cha nàng, Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm.

Hôm nay Thẩm Lãng thử giơ tay, rõ ràng thu hoạch vô số nhân tâm.

Từ nay về sau, đốm lửa trong lòng mười vạn người này không dập tắt được nữa.

Chỉ cần Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, đó chính là xông pha khói lửa, không chối từ.

- Hai vị tỷ tỷ, đừng nghĩ nhiều, đừng nghĩ nhiều nha...

- Hai vị tỷ tỷ biết ta thế nào mà, chẳng muốn trở thành chủ thiên hạ chút nào, làm Hoàng đế cái gì đó? Làm Đế chủ cái gì? Tha cho ta, mệt chết đi được.

- So với làm Hoàng đế gì đó, ta càng thêm sẵn lòng ứ ừ hai vị tỷ tỷ.

Nghe những lời này, sắc mặt Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn lạnh lẽo.

- Làm sao? Lời của ta mạo phạm các tỷ tỷ à? - Thẩm Lãng nói:

- Nhưng chúng ta là có hôn ước trong người, vị hôn phu muốn ứ ừ vị hôn thê là chuyện vô cùng bình thường, con người của ta chẳng qua là không dối trá nên nói lời trong lòng ra hết mà thôi.

Cơ Tuyền nói:

- Được rồi, mười vạn người đã bỏ chạy xong, đại quân đế quốc cũng không có đuổi kịp.

Thẩm Lãng nói:

- Chúng ta đây chính thức tiến vào nội dung thứ hai, để tất cả người nhà của ta chạy đi hết, chính là mấy nghìn người trên hạm đội gia tộc họ Kim, để cho bọn họ tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.

Tam giác quỷ khổng lồ.

Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn biết được càng nhiều hơn so với Thẩm Lãng.

Đây là thế giới cấm địa.

Hơn mấy trăm nghìn năm qua, không biết có bao nhiêu đội tàu thuyền cố tiến vào.

Kết quả hoặc là tan nát, hoặc là bốc hơi khỏi trần gian.

Hơn mấy trăm nghìn năm, cũng không có một chiếc tàu nào trở lại.

Kể cả Thiên Nhai Hải Các, kể cả Tru Thiên Các.

Trên thực tế, công chúa Cơ Tuyền ở ba năm trước ngay trong hội nghị sáu đại thế lực siêu thoát đưa ra, thành lập hạm đội liên hiệp, lại một lần nữa thám hiểm tam giác quỷ khổng lồ.

Kết quả...

Đề nghị này luôn luôn dây dưa đến bây giờ, cũng không có chấp hành.

Cho dù là nhà mạo hiểm đỉnh cao như chủ Thiên Nhai Hải Các cũng không muốn tiến vào cái tam giác quỷ khổng lồ này.

Thế giới này có quá nhiều bí mật chưa giải được.

Trong những di tích thượng cổ đang hiện hữu ở thế giới cũng đủ cho mọi người nghiên cứu hơn mấy trăm nghìn năm.

Cái địa phương đáng sợ như Tam giác quỷ khổng lồ vẫn nên chờ hơn mấy trăm nghìn năm sau nên đi thăm dò vậy.

Cho nên đi chỗ đó, chẳng khác nào bốc hơi khỏi trần gian, hoàn toàn biến mất.

- Vậy chính ngươi thì sao? - Công chúa Cơ Tuyền bèn hỏi.

- Ta đương nhiên không đi. - Thẩm Lãng nói:

- Ta ở ngay trong tay hai tỷ tỷ tùy hai người giết chết ta. Lẽ nào hai tỷ tỷ còn để cho ta sống sao? Lẽ nào hai tỷ tỷ vì ta là hôn phu mà buông tha sao? Lẽ nào hai người vì ngoại hình ta tuấn mỹ mà không giết ta à?

Tiếp tục, Thẩm Lãng lại lấy ra một đồng hồ cát đặt trước mặt Cơ Tuyền.

Trong nháy mắt, gương mặt tuyệt mỹ của Cơ Tuyền xanh mét như tàu lá.

Cứ mỗi lần Thẩm Lãng lấy ra một chiếc đồng hồ cát, sẽ phải diệt sạch một tòa thành trì.

Bây giờ, hắn sắp làm gì?

Thẩm Lãng nói:

- Ta đây cho rất nhiều người mai phục ở Viêm Kinh, khi thời gian vừa đến, bọn họ lập tức sẽ thả độc Cái Chết Đen, hơn nữa còn là ngay chỗ đông người nhất mà thả. Cho nên người nhà của ta không thể có việc, một khi có việc, trên trăm vạn người Viêm Kinh đều phải bồi táng.

- Trên trăm vạn người, Viêm Kinh, sào huyệt hoàng tộc họ Cơ các người, một khi Cái Chết Đen nổ ra thì sẽ giáng đòn hủy diệt xuống đế quốc Đại Viêm thế nào?

Nghe những lời này, kiếm Cơ Tuyền trực tiếp để ngang trên cổ Thẩm Lãng.

- Cẩn thận, cẩn thận... - Thẩm Lãng nói:

- Nếu như hiện tại giết ta thì làm sao ngăn cản người Viêm Kinh động thủ, ở đây đi Viêm Kinh nhanh nhất cũng phải nửa tháng.

- Nửa tháng sau, cũng chính là ngày mười chín tháng sáu! Nếu như không thả tín hiệu ngăn cản ở Viêm Kinh, vậy mấy trăm người của ta ẩn núp ở Viêm Kinh liền sẽ động thủ! Đến lúc đó thiên hạ ở Viêm Kinh sẽ gặp tai họa ngập đầu.

- Cơ Tuyền, Ninh Hàn, các tỷ tỷ nhất định phải tin tưởng ta, ta tuyệt đối tuyệt đối không muốn làm như vậy. Ta không muốn thương thiên hòa, không muốn thương tổn cho dù một bình dân. Nhưng là người nhà của ta không thể có gặp phải chuyện gì, một khi có chuyện, ta sẽ lôi kéo toàn bộ thế giới chôn cùng.

Cơ Tuyền nói với vẻ lạnh nhạt:

- Cái gì là tín hiệu ngăn cản?

Thẩm Lãng nói:

- Trong vòng mấy ngày nay, xác định hạm đội của tỷ tỷ sẽ không công kích hạm đội nhà ta à?

Cơ Tuyền nói:

- Xác định!

Thẩm Lãng mở ra cái rương trước mặt, lấy ra một mồi lửa rồi đốt.

- Vù...

Pháo hoa này chợt bay lên bầu trời.

- Bùm!

Lại bắn thành hình dạng ngôi sao năm cánh, hơn nữa còn là màu đỏ.

Lúc này đã là chạng vạng, rõ ràng đẹp không sao tả xiết.

- Hai vị tỷ tỷ, vi phu ở trên biển phóng pháo hoa cho các cho các tỷ tỷ, có phải chăng vô cùng lãng mạn, có cảm động đến ướt át không?

Thẩm Lãng nói:

- Pháo hoa ngôi sao năm cánh này là tín hiệu đầu tiên nói cho người đang ẩn núp ở Viêm Kinh thông điệp tạm hoãn động thủ!

- Nhớ kỹ nha, chỉ là tạm hoãn động thủ lần một, nguy cơ còn chưa có giải trừ.

- Nhất định phải nhanh, nếu chậm trễ sẽ không kịp đâu đấy!

- Nơi này có một cái rương pháop hoa sao năm cánh màu đỏ, cũng đủ phóng một hồi, dân chúng Viêm Kinh có phúc ngắm rồi.

Nghe những lời này, Cơ Tuyền lập tức ôm đi cái rương pháo hoa này.

Chẳng bao lâu một chiếc tàu nhỏ đến, mười mấy người trên tàu cũng là đỉnh cấp cường giả Thiên Nhai Hải Các.

- Dùng tốc độ nhanh nhất cầm thứ trong rương đưa đến Viêm Kinh, trước ngày mười chín tháng sáu nhất định phải đốt. Nếu như chậm, các ngươi đều tự sát toàn bộ đi.

- Tuân mệnh!

Chiếc tàu nhỏ này đi.

Mười mấy người đỉnh cấp cường giả Thiên Nhai Hải Các kế tiếp dùng tánh mạng bảo hộ cái rương pháo hoa này.

Bởi vì nó có thể quan hệ đến tính mạng trên trăm vạn người.

- Tránh ra, tránh ra!

- Tránh, tránh!

Chiếc tàu nhỏ này đang gia tốc thật nhanh.

Bên cạnh mấy chục chiếc tàu lập tức tiến lên hộ tống.

...

Kế tiếp!

Hạm đội gia tộc họ Kim vẫn đi về hướng đông nam.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.