Chương 789: Thẩm Lãng bệ hạ vạn tuế! Đánh Cơ Tuyền Ninh Hàn thật đau! (2)
Hạm đội liên hợp của đế quốc vẫn bao vây xung quanh hạm đội họ Kim.
Hạm đội che khuất bầu trời trùng trùng điệp điệp xuôi nam.
Trên mặt biển gần như không có gặp phải bất kỳ tàu bè nào.
Lúc này, bất kể là hải thương hay là hải tặc, cũng không dám ló đầu ra ngoài.
Nơi hạm đội đi qua, ngay cả chim cá đều sợ đến chạy trốn tứ phía.
Cho tới bây giờ đều chưa từng gặp nhiều tàu như vậy.
Ba ngày ba đêm sau đó!
Hai cái hạm đội đi hai ngàn năm trăm dặm.
Dọc theo đường đi bình an vô sự, hạm đội liên hợp của đế quốc không có đối với hạm đội gia tộc họ Kim động thủ.
...
- Cô cô, ngươi đừng tưởng rằng lấy lòng con như vậy thì con sẽ tha thứ cho cô cô đó. - Thẩm Lãng nói.
Hắn thong thả ung dung nằm ở phía trên ghế dựa, Tuyết Ẩn đang đấm bóp cho hắn.
Mà cách đó không xa, Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn lạnh lùng nhìn chằm chằm tất cả chuyện này.
Nghe được lời Thẩm Lãng nói xong, Tuyết Ẩn trực tiếp dang hai chân ra trực tiếp ngồi ở trên lưng Thẩm Lãng.
Cẩu nam nữ.
Thẩm Lãng vội vàng ngồi dậy nói:
- Đừng như vậy, đừng như vậy, xoa bóp nề nếp, không cần phục vụ đặc biệt.
Nương tử của ta tuy rằng cách ta có hai mươi dặm, nhưng ánh mắt nàng cũng sắc bén vô cùng.
Bị nàng nhìn thấy sẽ không tốt.
Thẩm Lãng lại một lần nữa đi tới trước mặt Cơ Tuyền nói:
- Hai vị tỷ tỷ, lại phải bắn pháo hoa.
Tiếp tục, Thẩm Lãng lại một lần nữa đốt pháo hoa.
- Vù vù vù...
Bầu trời tuôn ra pháo hoa màu xanh nhạt.
Hơn nữa tạo hình càng quái đản.
Dĩ nhiên là cái mặt cười thật bự.
Loại kỹ xảo tà quái này, thậm chí ngay cả phỏng chế đều phỏng chế không được.
- Trước ngày hai mươi bảy tháng sáu phải đưa nó đến Viêm Kinh bắn. Người của ta thấy pháo hoa, sẽ một lần nữa tạm hoãn hành động.
- Nhớ kỹ, nhất định phải ở trước ngày ngày hai mươi bảy tháng sáu bắn ra, một khi muộn, Viêm Kinh tai họa ngập đầu!
- Nhớ kỹ nha, vẫn chỉ là tạm hoãn, nguy cơ Viêm Kinh hủy diệt, vẫn không có giải trừ.
Cơ Tuyền tiếp nhận cái rương!
Lại có một chiếc tàu nhanh chóng tiến đến.
Lần này là đỉnh cấp võ đạo cường giả của Tru Thiên Các.
Bọn họ nhận lấy cái rương pháo hoa này, sau đó lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lên bắc, đưa đến Viêm Kinh.
...
Lại qua ba ngày!
Bình an vô sự.
Hai cái hạm đội lại đi hai ngàn năm trăm dặm.
Lúc này, khoảng cách thành Huyền Vũ đã năm nghìn dặm.
Khoảng cách tam giác quỷ khổng lồ, cũng chỉ có một nghìn bảy trăm dặm.
Thế cục chợt khẩn trương lên.
- Cô cô, trở lại trên tàu lớn đi. - Thẩm Lãng nói.
Tuyết Ẩn bất động.
Thẩm Lãng nói:
- Lại muốn không nghe lời, lại muốn tự chủ trương à?
Nước mắt Tuyết Ẩn chảy xuống.
- Không tin con sao? – Giọng Thẩm Lãng giận dỗi.
Một giây sau.
Tuyết Ẩn nâng khuôn mặt của Thẩm Lãng, chợt hôn lên.
Cẩu nam nữ!
Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn lại dời ánh mắt đi chỗ khác.
Chân tay Thẩm Lãng luống cuống.
Đừng như vậy, đừng như vậy.
Nương tử không thấy được, không thấy được.
Tầm hôn ba phút, Thần nữ Tuyết Ẩn chợt nhảy xuống tàu bơi về phía con tàu quý giá to lớn kia.
...
Lại qua hai ngày!
Hạm đội lại đi một ngàn năm trăm dặm.
Lúc này khoảng cách tam giác quỷ khổng lồ chỉ còn hai trăm dặm.
Thẩm Lãng có thể rõ ràng cảm giác được, toàn bộ bầu không khí trên mặt biển trở nên nặng nề không gì sánh bằng.
Tam giác quỷ khổng lồ.
Vùng cấm của cả thế giới.
Chỗ nguy hiểm nhất suốt trăm ngàn năm qua.
Bất kỳ sự sống nào, bất kỳ con tàu nào tiến vào thì tuyệt đối không còn đường sống.
Biết được càng nhiều, lại càng sợ hãi.
Cho nên hạm đội sáu đại thế lực siêu thoát càng yên lặng.
Kế tiếp!
Thời gian cho Cơ Tuyền không còn nhiều nữa.
Muốn động thủ, sẽ phải lập tức động thủ.
Bằng không, hạm đội gia tộc họ Kim sẽ phải hoàn toàn tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.
Cơ Tuyền lại một lần nữa ngồi vào trước mặt Thẩm Lãng.
- Hãy nói một chút về tính toán của ngươi đi.
Thẩm Lãng nói:
- Ngày bảy tháng bảy, sau khi nhắn cho Viêm Kinh tín hiệu sau cùng, lúc đó người của ta sẽ hoàn toàn đốt cháy hủy hết độc Cái Chết Đen, nguy cơ Viêm Kinh hủy diệt nguy cơ hoàn toàn giải trừ.
- Tín hiệu là gì vậy? - Cơ Tuyền bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Chờ hạm đội gia tộc họ Kim tiến vào tam giác quỷ khổng lồ xong, ta tự nhiên sẽ giao ra đây.
Cơ Tuyền nói:
- Vậy chính ngươi thì sao?
Thẩm Lãng nói:
- Ta sẽ ở lại trên chiếc tàu này, tùy ý hai vị tỷ tỷ bằm thây vạn đoạn. Đương nhiên có lẽ tỷ tỷ sẽ nói sẽ bắt thê tử, người nhà của ta tới, thúc ép ta giao ra phương pháp giải trừ hành động hủy diệt Viêm Kinh.
Cơ Tuyền lặng im.
Nàng quả thực có ý nghĩ này.
Thẩm Lãng quý trọng người nhà của mình như thế, chỉ cần bắt tiểu Băng hay con gái Thẩm Lãng tới.
Thậm chí không cần dùng tính mạng uy hiếp, chỉ cần làm gãy tay gãy chân, Thẩm Lãng sẽ thỏa hiệp.
Thẩm Lãng nói:
- Thế nhưng ngươi nên biết, bảo hộ một triệu con dân Viêm Kinh, không phải vì ta sợ hãi, mà là ta cảm thông. Ngươi cũng biết ta một chút đều không muốn thương tổn bọn họ, cho nên không thể để cho trong lòng ta có hận. Một khi tỷ tỷ làm thương tổn người nhà ta cho dù một chút, trong lòng ta sẽ có hận, một khi trong lòng ta có hận, cho dù người nhà của ta đều tiến vào tam giác quỷ khổng lồ, tỷ tỷ làm sao sẽ biết ta sẽ không tiếp tục trả thù, ta không có thủ đoạn tiếp theo nữa nào?
Là đạo lý này, Cơ Tuyền đã sớm nghĩ thấu.
Cho nên nàng mới không có bắt người nhà của Thẩm Lãng uy hiếp hắn.
Thẩm Lãng nói rất đúng.
Bảo hộ vạn dân Viêm Kinh, xét đến cùng là lòng thương hại và thiện ý của Thẩm Lãng cảm.
Chính hắn cũng tuyệt đối không muốn làm thương tổn người vô tội.
Thẩm Lãng nói:
- Chỉ cần ta nhìn tất cả người nhà của ta tiến vào tam giác quỷ khổng lồ bình an. Ta ở lại tại chỗ, tùy ý lăng trì xử tử, nhất là Ninh Hàn, tỷ tỷ có thể muốn băm ta thành mảnh vụn rồi đúng không.
Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn hai người lẳng lặng không nói gì.
Một lát sau!
Cơ Tuyền phát ra mệnh lệnh.
Hạm đội đế quốc ngừng tiến tới.
Mệnh lệnh tầng tầng lớp lớp truyền bằng phất cờ hiệu.
Mất một thời gian khá lâu mới truyền khắp cả nhánh hạm đội đế quốc, kéo dài trăm dặm.
Cuối cùng!
Tất cả mọi người hạm đội đế quốc thở nhẹ nhõm một cái thật dài.
Sống sót sau tai nạn.
Tam giác quỷ khổng lồ, hạm đội đi vào chính là tan nát, chết không có chỗ chôn.
Hơn nữa, chỗ đó ngay cả liếc mắt nhìn cũng thấy không may rồi.
Lúc này khoảng cách hai trăm dặm, tuy rằng không nhìn thấy.
Thế nhưng tất cả mọi người đã cảm giác được mùi thần bí, quỷ dị, đáng sợ.
Giống như phía trước có một con ác quỷ khổng lồ đang ở cái mồm to như địa ngục chờ vô số người đi chịu chết.
Thẩm Lãng hạ lệnh!
- Toàn bộ thủy thủ của con tàu này lên tàu nhỏ, đuổi theo hạm đội họ Kim, leo lên tàu lớn, cùng nhau tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.
Đổi thành cái khác thủy thủ, chắc chắn sợ hãi không ngớt.
Nhưng thủy thủ trên tàu của Thẩm Lãng toàn bộ cũng là người có huyết mạch trống rỗng lột xác.
Trăm phần trăm phục tùng mệnh lệnh, không sợ hãi chút nào.
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Thẩm Lãng, toàn bộ thủy thủ trên tàu leo lên tàu nhỏ chèo thật nhanh về tàu lớn hạm đội họ Kim.
Một lát sau!
Tốc độ của con tàu của Thẩm Lãng chậm lại.
Bởi vì, đã không còn ai khống chế.
Liền chỉ có thể mặc cho gió, nước chảy cuốn trôi.
Hạm đội đế quốc rút lui toàn bộ.
Lưu lại cũng chỉ có bốn chiếc hạm cỡ bự của nhóm thế lực Thiên Nhai Hải Các, Tru Thiên Các, núi Phù Đồ, Thông Thiên Tự.
Chúng nó từ đầu đến cuối theo sát hạm đội gia tộc họ Kim.
Thành thật mà nói, dù cho hạm đội đế quốc rút lui sạch, bốn chiếc hạm to của bọn họ cũng có thể dễ dàng giết sạch hạm đội gia tộc họ Kim, hơn nữa không vượt qua nửa canh giờ.
Khoảng cách tam giác quỷ khổng lồ càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.
Vẫn còn không nhìn thấy.
Thế nhưng Thẩm Lãng gần như có thể cảm giác được, hít thở Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn đều có chút ngừng lại, lỗ chân lông toàn thân bản năng dựng thẳng lên.
Ngay cả Thẩm Lãng, cũng có thể cảm giác được một khí tức đáng sợ.
Loại khí tức này cũng không phải đơn thuần tính từ, mà là một loại khí tức từ trường thật sự.
Từ trường của nơi này hoàn toàn khác với những chỗ khác.
Có thể nói bất kỳ con tàu thủy hay máy bay hiện đại nào một khi tiến vào đây đều mất đi toàn bộ phản ứng.
Càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.
Bỗng nhiên...
Tam giác quỷ khổng lồ xuất hiện ở trước mắt của tất cả mọi người.
Mặc dù Thẩm Lãng xem qua văn tự ghi chép, nhưng vẫn hoàn toàn bị kinh hãi.
Đây... gần như chính là bức tường thế giới.
Biên giới thế giới.
Lúc này rõ ràng là ban ngày.
Nhưng cái vực biển phía trước vĩnh viễn đen ngòm.
Bức tường bóng tối vô biên vô tận.
Nói sương mù dày đặc không phải sương mù
Tóm lại toàn bộ trời đất đều giống như bị mây đen che phủ.
Kéo dài mấy ngàn dặm.
Cái tam giác quỷ khổng lồ này, chính là một hình tam giác, mỗi cạnh kéo dày mấy ngàn dặm, diện tích chung vượt qua mấy triệu cây số vuông, triệt để ngăn vùng biển phía Đông và vùng biển phía Nam.
- Ùng ùng...
Lẽ ra phải có tiếng nổ.
Thế nhưng không có!
Trong những tầng mây tối tăm vô biên vô tận của tam giác quỷ khổng lồ đánh xuống rất nhiều tia sét.
Những tia sét này giống như rồng lượn vậy.
Vô số kể.
Thế nhưng âm thanh giống như bị hãm lại, cho dù cách mười mấy dặm cũng không có truyền tới.
Cái tam giác quỷ khổng lồ này nhìn qua thực sự như là một cái địa ngục.
Bất luận kẻ nào bất kỳ tàu bè một khi tiến vào sẽ tan nát, triệt để ngăn cách.
Đội tàu hộ tống của gia tộc họ Kim bỏ tàu hết, tất cả mọi người leo lên con tàu khổng lồ, tầm mấy nghìn người.
Mấy chiếc chiến hạm của phe địch, vô thanh vô tức truy đuổi hạm to của họ Kim.
Khoảng cách tam giác quỷ khổng lồ càng ngày càng gần.
Trong nháy mắt, con tàu nguyên bản khổng lồ bỗng trở nên bé nhỏ không gì sánh được nhỏ bé, giống như một chiếc thuyền giấy.
Thẩm Lãng lúc này khoảng chiến hạm lớn của Mộc Lan chừng mười mấy dặm.
Mộc Lan đứng ở đuôi tàu.
Thẩm Lãng đứng ở phía sau đầu tàu.
Giữa hai người cách mười mấy dặm.
Thực sự nhìn không thấy đối phương, miễn cưỡng chỉ có thể nhìn đến một điểm nhỏ.
- Phu quân, thiếp tin chàng, thiếp tin chàng nhất định sẽ cùng đoàn viên với chúng ta, chàng tuyệt đối không nên gạt thiếp, bằng không thiếp thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho chàng.
- Yên tâm đi cục cưng, nếu như ta lừa nàng thì nàng hãy đến địa ngục đè chết ta.
- Lần sau cho chàng thêm nửa canh giờ.
- Đừng, như vậy quá mệt mỏi. Nửa giờ vừa vặn, theo đuổi cảnh giới quan trọng nhất, thời gian dài hơn cũng là hư.
Hai người cách mười mấy dặm, giống như cũng có thể yên lặng giao lưu.
Tiếp tục, Mộc Lan một tay ôm lấy nhóc Thẩm Lực, một tay ôm lấy cô bé Thẩm Mật.
Nhóc Thẩm Dã đứng trên mặt đất, nó dùng hai tay ôm chân mẹ gào khóc.
Mộc Lan nắm lên tay của bé con Thẩm Mật, hướng Thẩm Lãng giơ giơ.
- Phu quân, tạm biệt!
- Cục cưng và những cục cưng khác, tạm biệt!
- Yêu chàng!
- Yêu nàng!
Tiếp đó!
Chiếc hạm khổng lồ của gia tộc họ Kim chợt xông vào trong tam giác quỷ khổng lồ, xông vào trong tầng mây tăm tối vô biên vô tận.
Hạm đội của sáu của thế lực siêu thoát, ở khoảng cách tam giác quỷ khổng lồ còn có mười dặm ngừng lại.
Mắt mở trừng trừng nhìn chiếc hạm khổng lồ của gia tộc họ Kim biến mất ở trong tầm mắt.
Thẩm Lãng mở to hai mắt, lưu luyến vô cùng nhìn mọi thứ trước mắt.
Nhìn những người vợ rồi đến ba đứa con của chính mình.
Tam giác quỷ khổng lồ, thực sự giống như một con quái thú khổng lồ nuốt sống chiếc hạm lớn kia.
Chẳng bao lâu...
Chiếc hạm và tất cả mọi người trên đó biến mất trong tầm mắt của Thẩm Lãng.
Nước mắt Thẩm Lãng tuôn ra như mưa.
Người yêu của ta, những bé ngoan của ba ba, người nhà của ta.
Cứ như vậy biến mất.
Lòng Thẩm Lãng đau như dao cắt.
Hắn như bức tượng, đứng ngẩn người vẫn không nhúc nhích.
......
Một lát sau, bên tai truyền đến giọng đầy lạnh lùng của Cơ Tuyền.
- Thẩm Lãng, chúng ta đã đáp ứng điều kiện của ngươi, để cả nhà ngươi người tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.
- Bây giờ ngươi cần phải nói cho ta biết, tín hiệu cuối cùng để giải trừ hành động hủy diệt Viêm Kinh là gì vậy? - Cơ Tuyền thản nhiên bèn hỏi.
Sau khi hỏi xong, nàng sẽ động thủ, sẽ phải cắt lấy đầu Thẩm Lãng.
- Không có tín hiệu. - Thẩm Lãng nói.
Nghe những lời này, Cơ Tuyền sắc mặt kịch biến, nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Có ý gì? Thẩm Lãng, ta đã để người nhà của ngươi tiến vào tam giác quỷ khổng lồ, ngươi chẳng lẽ muốn nuốt lời à? Nếu như ngươi nói ra tín hiệu giải trừ hành động, vậy còn có thể được chết một cách thoải mái một chút. Nếu như ngươi không nói, ta cam đoan để cho ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, thậm chí hối hận sống trên thế giới này.
Thẩm Lãng cất giọng thản nhiên:
- Không có tín hiệu giải trừ gì cả, bởi vì căn bản liền không có hành động hủy diệt Viêm Kinh gì hết. Ta không giống các ngươi, ta không phải súc sinh, ta sẽ không ra tay với bình dân, các ngươi bị đùa bỡn, ta từ đầu tới đuôi cũng không có suy nghĩ ở thả độc Cái Chết Đen ở Viêm Kinh.
Nghe những lời này, sắc mặt Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn tái mét.
Sỉ nhục trước nay chưa từng có.
Thẩm Lãng nhà ngươi đùa giỡn với chúng ta như với khỉ sao.
Suốt mười ngày nay, ngươi luôn luôn đang chơi đùa trêu chúng ta sao.
Các cao thủ Thiên Nhai Hải Các cùng Tru Thiên Các gần như dùng cả tính mạng bảo vệ chút pháo hoa ngươi đưa, phải bỏ dở hành động hủy diệt của Viêm Kinh.
Kết quả, hết thảy đều là giả.
Thẩm Lãng nói:
- Biểu diễn cho dân chúng Viêm Kinh một màn trình diễn pháo hoa không tốt sao? Dù sao dân chúng Viêm Kinh các ngươi sinh hoạt vô cùng áp lực.
- Được, được, rất tốt... Khụ... - Cơ Tuyền cười lạnh:
- Vậy ngươi cũng có thể an tâm chết đi.
Ninh Hàn nói:
- Thẩm Lãng, quỳ xuống đi, ta tự mình chém xuống đầu của ngươi lô, là thời điểm kết thúc trận này trò khôi hài.
Dứt lời, Ninh Hàn rút ra lợi kiếm, sẽ tiến hành chém đầu Thẩm Lãng.
Giết Thẩm Lãng.
Coi như phe Khương Ly triệt để cắt đứt.
Thẩm Lãng cười nói:
- Hai vị tỷ tỷ, có một việc quên nói cho các tỷ tỷ. Hành động hủy diệt Viêm Kinh là giả, ta không muốn ở Viêm Kinh thả độc Cái Chết Đen gì. Thế nhưng... trên người hai tỷ tỷ trúng độc Cái Chết Đen, lại là thật.
- Nóng sốt chưa.
- Ho khan đi nào!
- Khó chịu đi.
Nghe những lời này, khuôn mặt Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn triệt để kịch biến.
- Ngươi, ngươi lúc nào hạ độc cho chúng ta?
Thảo nào hai người cảm thấy không thích hợp, cuối cùng lại muốn ho khan, hơn nữa có chút phát sốt.
Chỉ có điều họ võ công cao, ép buộc chịu đựng.
Mấu chốt là họ không có uống một ngụm nước nào Thẩm Lãng, cũng không có thấy Thẩm Lãng gây nổ bất kỳ khói độc nào.
Thẩm Lãng nói:
- Cái nguyên nhân truyền nhiễm chính là bản thân ta, hai ngày này hai người cùng ta gần như vậy, hô hấp cùng một buồng không khí, cho nên đương nhiên bị lây bệnh. Núi Phù Đồ rất lợi hại, nhưng đây chẳng qua là với cổ trùng cùng kịch độc. Cái Chết Đen núi Phù Đồ cứu không được, một khi bị lây hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Người nào cũng không thể nào cứu được hai tỷ ỷ đâu.
Cơ Tuyền cùng Ninh Hàn triệt để kinh ngạc sững sờ.
Thẩm Lãng lại để bản thân bị nhiễm độc Cái Chết Đen trước, tiếp đó lây cho hai người bọn họ?
Quá độc.
Thật đáng sợ.
Thẩm Lãng nói:
- Hai vị tỷ tỷ, phải chết cùng chết đi nào! Bằng không thừa cơ bắn một cái cho đã?
- Lại đây, tận hưởng đi, dù sao cũng có thời gian hai ba ngày!
- Các tỷ tỷ không phải muốn giết ta à? Có thể lựa chọn tiền dâm hậu sát ta mà!
- Lại đây, đừng bởi vì ta là mỹ nam liền thương tiếc ta, tới giày vò ta đi!
...
Chú thích của Bánh: Lại đói bụng đến phải tuột huyết áp tay chân như nhũn ra, ta đi ăn cơm tiếp đó gõ chữ! Các huynh đệ tuyệt đối đừng dừng vé tháng, tình tiết tuyệt đối hấp dẫn! Nhớ cho ta vé tháng nha!