Chương 815: Lãng gia lợi hại đến tận trời! Thám hiểm Tam giác quỷ! (2)
- Ta phải nói cho rõ, dầu gì ta cũng là Nhân hoàng tương lai, là người tôn quý nhất trên thế giới, cách làm người của ta nhất định phải trong sạch không tì vết, bảo ta bán thân chính mình sao? Đơn giản là sự sỉ nhục với Nhân hoàng đó.
Trương Xuân Hoa khom mình hành lễ nói:
- Ta sai rồi, Nhân hoàng bệ hạ.
...
Hai ngày rưỡi sau đó!
Thẩm Lãng sau khi cải trang xuất hiện ở bên trong thành Golden Jade.
Đây là một cái căn nhà có bề ngoài bình thường, nhưng sau khi đi vào lại rất tráng lệ.
Đó có thể thấy được cái này tòa nhà chủ nhân đặc biệt có tiền, nhưng bởi vì huyết thống không cao, cho nên bề ngoài căn nhà không thể quá kiêu căng.
Đây là nỗi buồn của người Vinda, dù cho ngươi có nhiều tiền đến đâu đi nữa cũng chỉ có thể ở tầng lớp thấp trong vương triều Zollern, chỉ có thể ở dưới chân núi thành Golden Jade, trong khi đó chút dân da trắng khốn cùng lại có thể ở sườn núi, dù không có tiền cũng có thể đạp lên đỉnh đầu.
- Người yêu, chàng… chàng thực sự tới tìm ta sao? Ta thực sự quá nhớ chàng đấy.
Một phụ nữ xinh đẹp nhào tới, tức khắc cùng với Thẩm Lãng hôn nhau nồng nhiệt.
Sau một lát, hai người liền lăn lại với nhau, tất cả quần áo trên người đều biến mất.
Man Roland bảo vệ Thẩm Lãng đứng bên ngoài nghe thấy, da đầu nàng phải tê rần.
Ơ… đây là đấng quân chủ mà chúng ta phải thuần phục à?
Nàng đã từng nghe rất rõ, lúc trước Thẩm Lãng còn luôn miệng nói mình là Nhân hoàng cao quý, nhất định phải trong sạch không tỳ vết.
Kết quả vì đòi tiền, thật sự cùng một nữ hải thương xinh đẹp ngủ cho được.
Cái này, cái này chẳng lẽ không phải bán thân sao?
Đơn giản là chẳng có ranh giới chút nào, không giống nhân quân. Lúc trước nàng thuần phục nữ vương Medusa, cao quý đến cỡ nào, cao cao tại thượng ra sao.
Sự chênh lệch giữa người với người làm sao lại lớn như vậy chứ?
...
Hơn nửa canh giờ.
- Người yêu ơi, mấy tháng trước chàng không phải ở thành Queen à? Ngươi không phải là chồng nữ vương Medusa à? Tại sao lại trở về thăm Hill đáng thương hèn mọn này chi vậy? - Góa Phụ Đen Hill cất giọng dịu dàng.
Mấy tháng này nàng nhớ Thẩm Lãng không? Đặc biệt nhớ, thậm chí mỗi một lần nhớ tới giống như uống say vậy.
Thế nhưng tương tư đến phát điên? Không có hắn không được à?
Không phải!
Hill là một phụ nữ đặc biệt độc lập, khi nàng và người đàn ông nàng yêu ở cùng nhau sẽ phóng thích tất cả sự cuồng nhiệt không giữ lại chút nào.
Thế nhưng sau khi tách ra, nàng sẽ lại trở lại cuộc sống của mình, không có đàn ông nàng cũng có thể sống rất khá.
Thẩm Lãng nói:
- Người yêu, ta muốn cùng nàng bàn về chuyện làm ăn.
Đôi mắt đẹp của Hill run lên, nàng không hy vọng nghe cái từ này, lúc trước nàng từng nói phải gả cho Thẩm Lãng, cùng hắn hưởng chung tất cả tài sản, đó hoàn toàn là lời thật lòng. Một khi quyết định kết hôn, sau đó chính là người một nhà, tất cả cũng là tài sản gia đình.
Thế nhưng lúc này Thẩm Lãng rõ ràng không thể nào cùng nàng thành hôn, nàng có thể đưa cho Thẩm Lãng rất nhiều lễ vật, cho dù lễ vật trân quý hơn nữa đều có thể, dùng để diễn tả tình yêu chính mình.
Thế nhưng trực tiếp trả tiền? Vậy không được! Vi phạm quy tắc hải thương của chính nàng.
Hill thoát khỏi vòng tay của Thẩm Lãng, mặc vào áo ngủ tơ lụa, nói với gương mặt nghiêm túc:
- Người yêu, ta yêu chàng vô cùng, quả thực bị chàng cuốn hút đến thần hồn điên đảo. Thế nhưng yêu là yêu, làm ăn là làm ăn. Nếu như chàng muốn cùng ta bàn chuyện làm ăn, vậy ta chỉ có thể dựa theo phép tắc của hải thương mà thôi.
Thẩm Lãng nói:
- Đó là đương nhiên.
Hill nói:
- Vậy chàng muốn bàn chuyện làm ăn gì với ta nào? Hỡi người đàn ông trong lòng ta, chẳng lẽ chàng muốn bán thân thể của chính mình cho ta sao? Vậy cũng được, mười đồng vàng một lần, đây đã là giá tiền cao nhất.
Góa Phụ Đen Hill cảm thấy vừa rồi lời của mình quá nghiêm túc, cho nên lại bỏ thêm một câu vừa khiêu khích vừa thân mật.
Thẩm Lãng nói dịu dàng:
- Thế nhưng Hill ở chỗ này của ta cũng là vô giá, mỗi một lần cùng với nàng, ta đều trầm luân như thể ở trên thiên đường,, ta sẵn lòng dốc hết toàn bộ, đổi lấy một buổi sung sướng cùng nàng.
Hắn vừa nói, vừa cẩn thận từng li từng tí mở ra hộp, từ bên trong lấy ra một cái chén, một cái ly uống rượu.
Ánh mắt của Hill tức khắc sáng, cất giọng run rẩy:
- Đồ sứ?
Việc buôn bán ở phương Tây và phương Đông hoàn toàn khác nhau, có ít thứ ở thế giới phương Đông đều không đáng giá chút nào, thế nhưng ở thế giới phương Tây cũng rất đáng giá.
Lúc trước phương Đông cùng phương Tây không có hoàn toàn cắt đứt việc qua lại, tơ lụa, trà, đồ sứ từ thế giới phương Đông từng tiến vào quá thế giới phương Tây, giống như trái đất cổ đại, dẫn đến sự vang dội to lớn.
Sau đó thế giới phương Tây và phương Đông hoàn toàn cắt đứt giao lưu, dẫu rắng tiếp theo vẫn có phần lớn người từ thế giới phương Đông tiến vào vương triều Zollern, họ đã phát hiện tằm hoang ở bên ngoài, đồng thời bắt đầu nuôi nhốt trên quy mô lớn, miễn cưỡng bồi dưỡng sản nghiệp tơ lụa của vương triều Zollern.
Nhưng dù cho như thế, giá cả tơ lụa vương triều Zollern tơ lụa vẫn hơn gấp năm lần đế quốc Đại Viêm, bởi vì sản lượng bọn họ thấp hơn nhiều.
Trà ngược lại càng đơn giản, sau khi phát hiện gốc trà thì cấy ghép trên quy mô lớn, bây giờ vương triều Zollern đã có từng mảnh vườn trà, giá trà cũng chỉ nhỉnh hơn năm lần của vương triều Đại Viêm.
Thế nhưng đồ sứ liền khó khăn, người từ thế giới phương Đông chạy tới vương triều Zollern, hoặc là quân đội, hoặc chính là quý tộc, người nào biết nung đồ sứ?
Lịch sử trên trái đất cũng giống như vậy, thế giới phương Tây mặc dù mua đồ sứ Trung quốc từ sớm, nhưng mãi cho đến cận đại mới bắt đầu tự sản xuất đồ sứ. Trong suốt những năm tháng kéo dài mấy nghìn năm, châu Âu và vùng Trung Á đều sử dụng đồ bạc và đồ gốm quy mô lớn.
Hôm nay vương triều Zollern cũng như vậy, nhà quyền thế quý tộc dùng đồ vàng, người giàu dùng đồ bạc, người thường dùng đồ gốm.
Đồ sứ? Khi bị gián đoạn mua bán, nó đã sớm trở thành tuyệt phẩm. Chỉ có trong nhà một vài quý tộc mới có đồ sứ, mỗi một lần tiệc tùng trong giới quý tộc, nếu như nhà ngươi không có đồ sứ, vậy nhất định sẽ phải bị chế nhạo.
Ở toàn bộ vương triều Zollern, đồ sứ là thứ dụng cụ để chứa đựng cao cấp nhất, phía dưới nó mới là đồ vàng, đồ bạc. Vật hiếm thấy thì đắt, vĩnh viễn cũng là chính xác.
Hill hướng về phía ngọn đèn dầu soi bộ đồ sứ này.
Quả thực quá kinh ngạc, trơn truột như ngọc, mỏng như tờ giấy vậy, hơn nữa mặt trên còn có hoa văn cầu kỳ, không phải vẽ đi lên, mà là nung ra..
Ba món đồ sứ này, quả thực so với đồ sứ nhà Công tước Dibos còn trân quý hơn.
Đây là đương nhiên, Thẩm Lãng đã từng ở lâu đài của Công tước Dibos ở một đoạn thời gian rất dài, biết trong nhà nhà nàng có mấy chục bộ đồ sứ, đơn giản là đỉnh cấp hào môn, hơn nữa những thứ đồ sứ này dù cho ở đế quốc Đại Viêm coi như trân phẩm.
Thế nhưng, chúng vẫn thua kém ba món hàng mẫu mà Thẩm Lãng lấy ra đây.
Ba món đồ sứ này của Thẩm Lãng, đơn giản là tập hợp tinh hoa công nghệ chế tác sứ nghìn năm mà thành, lúc này mới nung ra.
Tầm năm mươi ngày, nung ra hơn một nghìn món, nhưng thành phẩm cũng chỉ có mấy chục món mà thôi, còn dư lại đều thất bại.
Thứ trân phẩm như vậy, làm sao không gây kinh ngạc?
Làm sao không sốc?
Thẩm Lãng chỉ vào cái này chén nhỏ nói:
- Cái chén này, giá trị bao nhiêu tiền?
Hill hướng về phía ngọn đèn rọi cẩn thận, tiếp đó thân thể mềm mại run lên, mắt ngấn lệ.
Bởi vì cái chén bạch ngọc kia không tỳ vết, mỏng manh trong suốt, thoạt nhìn chẳng có họa tiết gì, nhưng dưới ánh sáng mạnh lại có thể nhìn thấy một họa tiết vô cùng tinh xảo tựa như hình in chìm trên tiền giấy vậy.
Mà họa tiết này chính là bức tranh chân dung Hill. Thật đáng kinh ngạc, quá tinh diệu tuyệt luân.
- Nó đối với ta là vô giá. - Hill nói:
- Ta muốn đời đời đời đời truyền thừa nó tiếp.
Thẩm Lãng nói:
- Một cái chén như vậy, ở trên thị trường bên ngoài có thể bán bao nhiêu tiền?
Hill nói:
- Là bán quy mô lớn, hay là xa xỉ phẩm quy mô nhỏ?
Thẩm Lãng nói:
- Quy mô lớn.
Hill ngẫm lại một hồi rồi đáp:
- Bởi vì những vật này đã đoạn tuyệt mậu dịch thật lâu, cho nên những món đồ sứ lộn xộn ở vương triều Zollern một khi sử dụng một món liền ít đi một, giá cả bị đẩy cao đến mức bất thường, một chén sứ loại tốt nhất có thể từ mấy chục đồng vàng trở lên. Mà chén sứ này vượt tiêu chuẩn tất cả chén sứ hiện hữu ở vương triều Zollern hiện hữu, cho nên mới có thể bán ra giá cả rất cao. Nhưng lo lắng ở chỗ khi cung ứng trên quy mô lớn, tính khan hiếm sẽ giảm xuống. Nhưng nó nhất định sẽ thịnh hành toàn bộ vương triều Zollern, thậm chí đến lúc đó không có đồ sứ như vậy sẽ là sỉ nhục của quý tộc.
- Cho nên, ta cảm thấy một cái chén như vậy định giá mười lăm đồng vàng, là một giá cả đặc biệt hợp lý.
Cái này cũng xấp xỉ như Thẩm Lãng dự tính, bởi vì bán căn bản cũng không phải là dụng cụ chứa đựng, mà là tượng trưng thân phận, hoàn toàn là xa xỉ phẩm.
Mười lăm đồng vàng, cũng hoàn toàn là món lãi kếch sù tuyệt đối.
Thẩm Lãng nói:
- Sau đó mỗi tháng ta sẽ cung cấp bốn ngàn bộ đồ sứ cho nàng, để nàng độc quyền tiêu thụ, như thế nào?
Hill mở to mắt, cất giọng run rẩy:
- Như vậy ta có thể vứt bỏ tất cả làm ăn, ở trong vòng mấy năm để tài sản của ta tăng gấp mấy lần. Thậm chí ta đều không cách nào tưởng tượng ta cả nhà ta làm sao tiếp nhận mối làm ăn khổng lồ đến thế.
Thẩm Lãng nói:
- Ta mặc kệ nàng bán bao nhiêu tiền, mỗi bộ đồ sứ năm món, một bộ bán cho nàng với giá năm đồng vàng, thế nào?
Hill nói:
- Vậy ta sẽ trở thành người đàn bà giàu có nhất cả phương nam.
Thẩm Lãng nói:
- Thế nhưng ta cần dự chi sớm hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng, nàng có không?
Hill nói:
- Ta có rất nhiều tiền, bởi vì gia tộc của ta tích lũy của cải trên trăm năm, nhưng nếu chàng muốn hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng, cũng đã vượt qua một nửa số vàng hiện hữu của ta.
Thẩm Lãng nói:
- Điều này đòi hỏi nàng phải tín nhiệm ta rất nhiều, nếu như ta là tên bịp bợm thì vậy nàng liền tổn thất một nửa số vàng của gia tộc. Ta đương nhiên hy vọng nàng có thể tin tưởng sức hấp dẫn cá nhân ta, nhưng lấy tư cách là người bạn của thành phố tương lai, ta có thể mời nàng tham quan trụ sở của ta.
- Không, ta đáp ứng chàng trước, đồng thời giao tiền cho chàng, đi tham quan căn cứ của chàng. - Hill nói:
- Vàng của ta giấu ở một địa phương vô cùng bí ẩn, chàng hãy đưa địa chỉ cho ta, ta vận chuyển vàng tới.
Thẩm Lãng nói:
- Ta hứa, hợp tác vui vẻ.
...
Bảy ngày sau!
Chiếc tàu thủy của Hill xuất hiện ở trên bến cảng bán đảo Jade Tide, chuyển đến nơi hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng.
Nàng không có leo lên căn cứ của Thẩm Lãng, giống như làm vậy sẽ biểu lộ thái độ tin tưởng hắn.
Thế nhưng Thẩm Lãng lại leo lên tàu của nàng, tầm hơn một canh giờ mới xuống.
Xuống thời điểm, hai chân hắn có hơi nhũn ra.
Theo hắn cùng rời thuyền, còn có hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng, tầm hơn một trăm rương.
Trương Xuân Hoa kinh ngạc sững sờ.
Nhân hoàng tương lai cứ đáng giá như vậy à?
Bán thân một lần, có thể kiếm nhiều vàng như vậy?
Khó trách Thẩm Lãng nhà ngươi tiêu tiền như nước, tiền đến tay ngươi quá dễ dàng mà.
Bất quá dùng tiền mua một đêm xuân của Thẩm Lãng là người nào, có phải chăng là một mụ già xấu xí?
Một lát sau, nàng nhìn thấy người đàn bà đã chi số tiền khồng lồ này.
Là người tộc Vinda, nhưng lại cực kỳ xinh đẹp, vóc dáng đẹp đến bùng nổ, để đại bộ phận cô gái phương Đông đều đố kỵ không ngớt.
Then chốt ánh mắt nàng nhìn phía Thẩm Lãng đầy tình cảm, sôi nổi như lửa.
Đúng là đàn ông đẹp trai một khi không biết xấu hổ, quả thực đúng là muốn làm gì thì làm.
Đội tàu của Hill ra đi đi, để lại hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng.
Thẩm Lãng cùng Trương Xuân Hoa nhìn đống vàng chồng chất như núi.
- Thẩm Lãng, dạng Nhân hoàng như ngài quá vô sỉ, lại thực sự đi bán thân thể của chính mình.
Thẩm Lãng không khỏi cắn răng nghiến lợi:
- Ta không có bán đứng thân thể của chính mình.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ta khôngvừa không có trách ngươi, một lần có thể bán hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng, vậy cái gì cũng đều đáng giá, không bằng ngài đi bán một lần nữa đi?
Ta, đ*!
Yêu tinh, nếu không phải sức lực ta thực sự đã tiêu hao hết, ta để ngươi cảm thụ một chút cái gì hai trăm năm mươi đồng vàng một lần.
Ta để ngươi khô máu một lần cho biết.
...
Cùng lúc đó!
Trên vùng biển tam giác quỷ khổng lồ, xuất hiện một hạm đội cường đại.
Đây là hạm đội liên hiệp từ Thiên Nhai Hải Các, Tru Thiên Các, núi Phù Đồ, sau nửa năm chuẩn bị, hạm đội mạo hiểm này cuối cùng thành lập thành công, hơn nữa hoàn toàn phỏng theo con tàu lớn của gia tộc họ Kim.
Nhất là biện pháp chống sét hoàn toàn rập khuôn y hệt.
Bởi vì bản thiết kế con tàu kia của Thẩm Lãng rất khó giữ bí mật, mặc dù là Thẩm Lãng thiết kế, nhưng là hội Thiên Đạo chịu trách nhiệm đóng tàu.
Hôm nay Thiên Nhai Hải Các đã lấy được bản vẽ hoàn chỉnh, thậm chí biết được nguyên lý chống sét.
Thứ đáng sợ nhất khi tiến vào tam giác quỷ khổng lồ chính là sét đánh, bởi vì vô số tia sét không theo quy luật nào cả, căn bản là trốn không xong.
Bất kỳ con tàu nào sau khi tiến vào sẽ bị sét đánh nát ngay tắp lự.
Mà sau khi lấy được bản thiết kế tàu thủy chống sét của Thẩm Lãng, bọn họ cải tao năm chiếc chiến hạm cỡ lớn, đồng thời làm thí nghiệm rất nhiều lần để hoàn toàn chứng minh loại tàu kiểu mới này có thể chống sét.
Nguyên bản sáu đại thế lực siêu thoát đều đã cắt đứt kế hoạch thám hiểm tam giác quỷ khổng lồ.
Nhưng bây giờ không còn như thế nữa, gia tộc họ Kim cũng có thể đi vào tam giác quỷ khổng lồ, Thẩm Lãng ngồi lên quả cầu cỡ lớn kia cũng bay vào tam giác quỷ khổng lồ.
Không sai, cho đến tận bây giờ toàn bộ người đế quốc Đại Viêm đều cho rằng Thẩm Lãng cũng tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.
Bởi vì cái màn cuối cùng vòi rồng cuốn hắn đi có khoảng cách quá xa, hơn nữa cộng thêm thời điểm nửa đêm và cơn lốc kia che mất, căn bản không có ai thấy nổi quá trình khí cầu khí nóng của Thẩm Lãng bị cuốn đi.
- Bệ hạ có chỉ, con của Khương Ly Thẩm Lãng và người nhà của hắn, sống thì gặp người, chết phải thấy xác.
- Tiến vào tam giác quỷ khổng lồ!
Theo công chúa Ninh Hàn ra lệnh một tiếng, hạm đội liên hiệp của ba thế lực lớn lái vào vùng cấm của nhân loại, tam giác quỷ khổng lồ!