"Hẳn là không phải nguyên nhân này, đêm hôm đó còn xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không?"
"Chuyện khác......em cũng không nhớ rõ lắm."
Ăn cơm xong, Lý Đằng lấy một túi ni lông miễn phí, gom toàn bộ thức ăn thừa nhét vào trong bao.
"Sau khi chúng ta diễn xuất xong, có đúng là phải trở về đỉnh chóp đá không?" Cô gái trẻ lại hỏi Lý Đằng.
"Đúng vậy, muốn sống sót trên đỉnh chóp đá ba tới năm ngày, sau đó mới có thể trở về nơi này tiếp tục diễn xuất. "
"Cái kia, không phải em cần chuẩn bị thức ăn dành cho ba tới năm ngày hay sao?"
"Vô dụng thôi, thành phố điện ảnh không cho phép chúng ta mang thức ăn theo. Lúc trở về, ngoại trừ quần áo mặc trên người, bất cứ vật nào khác đều bị giữ lại, cho dù chỉ là túi ni lông. Anh đóng gói những đồ ăn này, cũng chỉ là chuẩn bị sau khi chúng ta diễn xuất xong mới ăn." Lý Đằng lấy một túi ni lông đưa cho cô gái trẻ.
"Trước tiên anh cứ cầm giúp em." Cô gái trẻ không có nhận lấy.
"Được rồi."
Hai người rời khỏi nhà hàng, thừa dịp cô gái trẻ bước vào nhà vệ sinh, Lý Đằng đi tới thiết bị kết nối bên đường kiểm tra một phen.
Nhiệm vụ trêu đùa người mới đã hoàn thành, nhưng mà tổng phần thưởng chỉ có 6 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ trêu đùa đạt cấp bậc bình thường, phần thưởng 5 điểm tích lũy, nhưng nhiệm vụ trợ giúp chỉ đạt loại kém cỏi, phần thưởng là 1 điểm tích lũy, cho nên tổng cộng chỉ có 6 điểm tích lũy.
Trả cho lang băm hiểm độc một nửa, số dư trong tài khoản Lý Đằng chỉ tăng thêm 3 điểm.
Hiện tại số dư trong tài khoản của hắn là 53 điểm tích lũy.
"Được rồi, cũng chỉ thiếu 2 điểm tích lũy mà thôi, ăn một bữa no, ăn xong còn dư rất nhiều, cũng xem như kiếm lợi." Lý Đằng nhìn qua túi đồ ăn trên tay, an ủi mình vài câu.
"Hiện tại chúng ta sẽ đi đâu?" Cô gái trẻ vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh hỏi Lý Đằng một câu.
"Đồ ngủ của em không thích hợp đến trường quay, phải đi mua một ít quần áo thì mới ổn." Lý Đằng nghĩ một lúc rồi trả lời cô gái trẻ.
"Chỗ nhà tắm công cộng kia có an toàn không? Em muốn tắm rửa." Cô gái trẻ ngó qua bảng hiệu nhà tắm công cộng.
"Đừng lo lắng, anh sẽ ở ngoài canh chừng giúp em, nếu tên quấn băng tới đây, anh sẽ đánh chết hắn!" Lý Đằng giơ nắm đắm lên ra hiệu.
"Được rồi, em sẽ mua quần áo trước." Cô gái trẻ đi tới shop quần áo.
Cô gái trẻ lấy một bộ đồ lót, lại chọn quần áo, giầy vớ, tổng cộng bỏ ra hơn 100 điểm tích lũy, cộng với số trước đó từ nhà ăn, hiện tại nàng đã tiêu gần 300 điểm tích lũy.
Nếu như vay trên 100 điểm tích lũy, thì tiêu nhiều hơn mới là có lợi nhất.
Tiêu càng nhiều, vận khí sẽ càng tốt, càng dễ dàng rút thăm được miễn phí toàn bộ.
Không nỡ xài sẽ dễ dàng lĩnh cơm hợp.
Cho nên Lý Đằng cảm giác bản thân là một gã diễn viên thâm niên, đặc biệt hắn lại là diễn viên lâu năm có kinh nghiệm thất bại ở mặt này, có trách nhiệm và có nghĩa vụ giúp đỡ cô gái trẻ tiêu xài điểm tích luỹ tối đa.
"Kiểu áo này không tệ." Lý Đằng nhìn trúng một bộ quần áo lông vũ đi mưa trị giá 65 điểm tích luỹ, đưa tới trước mặt cô gái trẻ.
"Vậy anh mua nó đi.... " Cô gái trẻ nhìn nhìn Lý Đằng.
"Ngày đầu tiên em tiêu phí sẽ không tốn gì, sau khi chấm dứt diễn xuất lần đầu, đạo diễn sẽ tuyên bố xoá tất cả khoản vay. Đáng tiếc lúc đầu anh tới đây, không có ai tốt bụng nói cho anh biết, kết quả anh chẳng mua được thứ gì." Lý Đằng thở dài, trả áo lông lại.
"Để em trả giúp anh." Cô gái trẻ hiểu ý của Lý Đằng.
"Anh làm sao mà không biết xấu hổ chứ?"
"Anh nhớ rõ lòng tốt của em là được."
"Đương nhiên là nhớ rõ......Làm người tốt thì làm đến cùng, trả giúp anh nốt đôi giày này đi." Lý Đằng xách một đôi giày giữ ấm tới.
Cô gái trẻ liếc liếc Lý Đằng, trong mắt rõ ràng lộ vẻ không tin, nhưng vẫn giúp hắn trả toàn bộ.
Lý Đằng cũng nhìn ra, cô gái trẻ này thông minh hơn Daisy nhiều.
Nàng vẫn nửa tin nửa ngờ lời nói của Lý Đằng, mặc dù nàng đã tiêu xài mấy trăm điểm tích luỹ, nhưng cũng không vì lời nói của Lý Đằng mà tin sái cổ, không có tiêu xài như nước.
"Lấy tư cách là người từng sống sót trên đỉnh chóp đá cho nên anh khuyên em một câu, cho dù em chưa từng gặp bão tuyết trên chóp đá? Thì sau này cũng sẽ gặp phải, cho nên tốt nhất là em hãy mua một bộ đồ và giày để giữ ấm phòng hờ bất trắc." Lý Đằng chiếm được lợi, đương nhiên cũng muốn thật lòng chỉ bảo cho cô gái trẻ.
"Những thứ quần áo cùng giày này quá nặng, mua xong rất khó mang theo.........Anh có thể xách giúp em sao?" Cô gái trẻ nói với Lý Đằng.
"Không thành vấn đề. " Lý Đằng chiếm được món lợi lớn, đương nhiên sẽ sẵn lòng giúp mấy chuyện này.
Rời khỏi tiệm bán quần áo, cô gái trẻ cầm lấy quần áo đi đến nhà tắm công cộng.
"Tắm rửa nhanh một chút, thời gian tắm rửa sẽ trả bằng điểm tích luỹ." Lý Đằng đứng ở bên ngoài có lòng tốt nhắc nhở cô gái trẻ.
"1 điểm tích lũy tắm rửa 10 phút, không thế nào tốn hơn? Hơn nữa không phải anh nói sẽ được xoá sổ toàn bộ khoản vay sao?" Cô gái trẻ có chút hoài nghi mà liếc nhìn Lý Đằng.
"Ồ, anh quên bén đi mất, bất quá em phải nhanh lên, diễn xuất sắp đã bắt đầu, nếu như tới trễ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng." Lý Đằng đành phải sửa lời.
"Từ nơi này đi đến trường quay mất bao lâu?"
"Ước chừng khoảng 40 phút, trong phòng tắm cũng có đồng hồ đếm ngược, em hãy chú ý thời gian." Lý Đằng nói một con số tương đối. Nếu như là một mình hắn, chỉ cần chạy nhanh, tốn khoảng 10 phút, nhưng cô gái trẻ này sao có thể đuổi kịp hắn chứ.
"Phải đi lâu như vậy...? Có xe đạp công cộng gì đó không?"
"Không có đâu. "
"Được rồi, em sẽ chú ý thời gian." Cô gái trẻ bước vào phòng thay đồ, sau đó đóng sập cửa.
......
Nữ nhân tắm rửa quả nhiên là một chuyện rất phiền phức.
Lý Đằng ở bên ngoài đợi nửa giờ, ngay khi thời gian đếm ngược còn khoảng 40 phút, cô gái trẻ canh đúng thời gian bước ra ngoài.
Tóc đã sấy khô, có thể thấy được tắm rửa rất cẩn thận.
Cũng may Lý Đằng đã dưỡng thành thói quen chờ đợi.
Lúc trước ở trên đỉnh chóp đá, chờ đợi mỏi mòn vài ngày.
"Đi thôi, anh dẫn em tới trường quay. " Lý Đằng xách theo mấy túi đồ đi trước dẫn đường.
"Diễn xuất này có gì cần chú ý, quy tắc các loại gì đó? Có phải lên sân khấu diễn hay không?" Cô gái trẻ vừa đi vừa hỏi Lý Đằng, dù sao cũng là lần đầu diễn xuất, hơn nữa nàng không giống với Daisy, không có khao khát biểu diễn lớn như vậy.
"Đừng quá lo lắng, chỗ biểu diễn không có người xem, diễn không tốt cũng chẳng ai chửi đâu. Sau khi bắt đầu biểu diễn, anh sẽ nhắc nhở em nên làm thế nào, đến lúc đó em chỉ cần làm theo lời anh là được." Đến hiện tại, Lý Đằng cũng không có nhắc cô gái trẻ trong 8 diễn viên sẽ có một người lĩnh cơm hợp.
Không thể mở miệng.
Đến lúc đó xem tình huống thế nào rồi tính.
Hơn nữa diễn xuất lần này, mục tiêu của Lý Đằng rất rõ ràng, chính là muốn diệt trừ tên lang băm hiểm độc kia.
Không phải mày chết thì chính là tao vong.
Nếu như mục tiêu là giết chết lang băm hiểm độc, bảo hộ cô gái trẻ sống sót cũng là chuyện tiện tay.
"Được rồi, đến lúc đó nhất định phải giúp em.... "
"Nhất định."
Hai người vừa đi vừa nói, mục tiêu là chỗ quán cà phê gần trường quay.
Trên đường có bảng hướng dẫn, chỉ lối cho bọn họ.
Lý Đằng xách theo rất nhiều thứ, còn dẫn theo cô gái trẻ, tốc độ di chuyển chậm hơn lúc bình thường kha khá.
Nửa giờ sau, hai người mới đi đến gần trường quay.
"Ồ, từ chỗ nào mà gạt được một cô bé?"
Đi qua một chỗ đầu phố, dẫn theo cô gái trẻ, Lý Đằng xách theo túi đồ lớn nhỏ, cũng vừa khéo gặp được cô gái kính râm đang từ con phố đối diện đi tới.