Vào ngày đi thử vai, Ngũ Tinh không đi cùng Cơ Thập Nhất mà chỉ gửi địa chỉ sang cho cô.
Vì trước mắt diễn viên chưa được xác định nên địa điểm vẫn được bảo mật, không thể để giới truyền thông bắt được.
Một người đại diện kim bài như Ngũ Tinh dẫn theo một người mới chắc chắn sẽ bị phóng viên chụp lại, mấy chuyện vẽ rắn thêm chân tốt nhất tránh được thì tránh.
Địa điểm thử vai là một tòa nhà bề ngoài trông khá bình thường, không ai ngờ đạo diễn của “Cẩm Tú Sơn Hà” rầm rộ ngoài kia lại đang ở đây.
Trong toà nhà người qua kẻ lại đông đúc, từng nhóm cô gái xinh đẹp xuất hiện thu hút mọi ánh nhìn, đến khi cô vào trong phòng thì người ta mới dời ánh mắt.
Căn phòng rất lớn, bên trong rất nhiều người, cô vừa bước vào thì âm thanh nghị luận dừng hẳn.
Đạo diễn Văn Thanh ngồi tận trong góc, nhìn thấy cô ánh mắt sáng lên, đẹp hơn nhiều so với bức ảnh mà Ngũ Tinh đưa, không biết sau khi thay trang phục xong thì sẽ trông như thế nào.
“Chào đạo diễn Văn, tôi là Cơ Thập Nhất.” Đuôi mắt Cơ Thập Nhất khẽ cong lên, nhìn vào đạo diễn đang ngồi trong góc, không nhanh không chậm bước tới, sắc mặt đạm nhiên: “Tôi đến thử vai Văn Cẩm Chi.”
Mọi người xung quanh đều cảm thấy cô là người mới mà thật không có mắt nhìn, không lịch sự chút nào, sao lại chào hỏi kiểu này?
Nhưng Văn Thanh lại đột nhiên cười: “Trông rất khác, đi trang điểm đi.”
Văn Cẩm Chi người này, đối mặt với chuyện gì cũng đều biểu hiện rất thản nhiên, đến hoàng đế ép cung phạm nhân cũng dùng nụ cười, cô tất nhiên là không thể quá nhiệt tình với đạo diễn.
Hơn nữa lần đầu gặp người lạ đã tỏ ra vô cùng vui mừng thì không phải tính cách của cô, hiện tại xem ra lựa chọn này không sai.
Cơ Thập Nhất nở nụ cười nhẹ, quay người bước vào phòng.
Người bên cạnh hỏi nhỏ: “Người này còn quá trẻ lại không có tên tuổi gì, liệu có thể không có kỹ năng diễn gì hay không?”
Thực ra điều khiến người này lo lắng nhất vẫn là fan nguyên tác, fan nguyên tác không hài lòng nhất định sẽ làm ầm ĩ lên, cô gái này là người mới còn chưa có fan hâm mộ, không cẩn thận có khi bị xâu xé đến phim cũng quay không nổi.
Tình huống như vậy trước đây cũng không phải không có.
Văn Thanh liếc xéo người nọ: “Mới chỉ nhìn một cái là cậu đã biết người ta diễn thế nào?”
Cậu ta cũng chẳng biết người này có cái địa vị gì, biết cái gì mà biết.
Người nọ ngượng ngùng không nói gì, im lặng nhìn chằm chằm về phía phòng trang điểm.
Ở trong căn phòng đó, stylist đã đợi sẵn, quần áo đều treo bên trong.
Bộ cổ trang màu đỏ sẫm được thêu hoa văn phức tạp, bên thân còn được thêu hình phượng hoàng óng ánh bằng kim tuyến, vô số chiếc lông vũ bao quanh, cô cùng khí thế.
Ngay cả Cơ Thập Nhất từng tận mắt thấy qua không ít trang phục của hoàng thất mà còn giật mình. Bộ quần áo này không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được.
Stylist nhìn thấy cô liền vẫy vẫy tay, chỉ vào bộ y phục phía bên: “Mau đi thay.”
Hai hôm trước cô ta từ chỗ của Văn Thanh lấy được tấm hình của người mới này, nhìn cũng có vẻ có tiềm năng, bây giờ người thật ở ngay trước mắt còn nhớ gì tới ảnh chụp nữa.
Đặc biệt là đôi mắt, cực kỳ mê người.
“Cần tôi giúp không?”
“Cảm ơn, tôi tự thay được.” Cơ Thập Nhất cười một tiếng đáp lại, cầm bộ trang phục đi qua gian phòng thay đồ cách vách.
Đại khái phòng thay đồ cũng chia thành nhiều gian độc lập.
Theo cách nói của bây giờ, mặc loại trang phục như thế này với cô mà nói chỉ là chuyện bình thường như cơm bữa.
Trong gian thay đồ có gương, Cơ Thập Nhất mặc xong xoay xoay vài vòng, thấy có một sợi dây lụa lộ ra, cô nghĩ nghĩ một lát rồi thắt thành một cái nơ nhỏ bên hông, ở chỗ ít bị chú ý nhất.
Stylist đứng bên ngoài bắt đầu sốt ruột.
Nhân vật Văn Cẩm Chi này quả thật hơi khó nắm bắt, nếu như không phải vì tác giả từng miêu tả đôi chút về kiểu tóc thì có lẽ bọn họ phải mất khá nhiều thời gian trong mảng tạo hình.
Hiện tại đoàn phim đã bắt đầu quay, tuy là quay nhảy cảnh nhưng nếu nhân vật Văn Cẩm Chi diễn xuất không đạt, có khi cũng phải đình công đợi tìm người thích hợp.
Khí chất của cô gái này có vẻ khá phù hợp, chỉ đợi tạo hình nữa thôi.
Cơ Thập Thất vừa bước ra ngoài đã khiến stylist kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Để có được bộ trang phục này, họ đã đổ không biết bao nhiêu công sức và tiền bạc, kích cỡ có thể phù hợp với thân hình của đa số các nữ diễn viên nhưng vừa vặn đến mức này thì quả thực quá trùng hợp.
Quả thực là giống như là đặt biệt thiết kế riêng cho cô ấy vậy.
Ánh mắt của stylist sáng lên, kiềm lại cảm xúc của mình: “Lại đây trang điểm đi.”
Cơ Thập Nhất gật đầu, ngồi xuống trước gương.
Bộ trang phục này là Văn Cẩm Chi mặc lúc vừa lên ngôi thái hậu, lúc đó nàng ấy vẫn đang khí thế bừng bừng, muốn lấy thân phận nữ tử xông ra một mảng thiên địa, là thời điểm nàng ấy đắc ý nhất.
Cô không khỏi nghĩ đến lúc mình vừa được ba cho phép tự mình giải mộng, cũng cùng tâm trạng như vậy, những lời khen ngợi về tài năng thiên phú đều trở thành động lực để cô có được sự tự tin.
Văn Cẩm Chi chẳng phải cũng như thế sao, người trong thiên hạ đều biết nàng thông tuệ hơn người, tiên đế cận kề cái chết không thể xử lý tấu chương, đều là nàng âm thầm phê duyệt, thanh danh thì đều là tiên đế hưởng.
Giờ nàng trở thành thái hậu buông rèm chấp chính, hết thảy đều thay đổi.
Cơ Thập Nhất đăm chiêu suy nghĩ, lúc định thần lại thì stylist đã giúp cô trang điểm gần xong, chỉ còn gắn thêm một cây châm phượng hoàng lên nữa là hoàn thành.
“Xong rồi.” Stylist thở phào một hơi.
Đây quả thực là lần tạo hình mà cô ưng ý nhất… cũng chưa chắc, có thể sau này sẽ còn nhiều lần quay nữa, cô tin rằng cô gái này nhất định có thể bắt được vai diễn này.
Rất nhiều người chờ bên ngoài đã bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn.
Đúng lúc này, cánh cửa căn phòng kẽo kẹt một tiếng mở ra, trong khoảnh khắc hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người, ai nấy đều có chút tò mò và chờ mong.
Không gian yên tĩnh đến mức chỉ một chiếc lá rơi cũng có thể nghe thấy thanh âm.
Văn Thanh nhanh chóng định thần lại, vỗ tay khen ngợi: “Được! Chính là cô rồi!”
Bà để ý thấy cái nơ nhỏ thắt bên hông, nếu như không đọc kỹ tiểu thuyết, nghiêm túc nghiên cứu thì ắt hẳn không thể chú ý đến nhân vật Văn Cẩm Chi còn có thói quen nhỏ này.
Đây mới chính là một Văn Cẩm Chi mà bà mong muốn.
Cơ Thập Nhất nở một nụ cười nhẹ, đẹp tựa như hoa nở trên băng tuyết, rực rỡ vô cùng.
Cả căn phòng không kìm chế được che mắt.
Lực sát thương quá lớn.
Không thể không động lòng.
…
5 giờ chiều, đúng giờ tan làm, hot search được cập nhật.
Dân văn phòng đa phần đều chen chúc nhau trên tàu điện ngầm, học sinh được tan học sớm cũng xì xào bàn tán.
“Ai nha, mới một buổi chiều không lướt weibo đã cảm giác mình như thoát ly khỏi thế giới, tớ phải lên mạng chút đây.”
“Để tớ xem, diễn viên mới đóng vai Văn Cẩm Chi!”
“Ai vậy? Ai may mắn đóng vai nữ thần của tớ đấy?”
Thái độ kinh ngạc của hai cô gái thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh, còn sự chú ý hai cô gái lúc này thì đều dồn vào weibo.
Weibo sớm đã cãi nhau ngất trời.
Mấy trang giải trí lớn trên weibo phát tin tức này, ngược lại người đầu tiên phát tán tin tức có vẻ yên ắng hơn.
Bình luận ở bài đăng weibo trên cùng đã vượt trên 10 nghìn và vẫn đang có xu hướng tiếp tục tăng.
“Người mới? Sẽ không phải tiểu hoa đán gì đó nhưng thực tế chỉ là bình hoa di động không?”
“Này làm người ta quá thất vọng rồi, sao có thể để cho một người mới đảm nhiệm vai diễn quan trọng như vậy!”
“Đạo diễn Văn Thanh trước giờ rất biết chọn diễn viên, sao lần này lại phạm sai lầm như thế a, tự dưng có cảm giác không muốn xem phim nữa.”
“Hôm qua ta còn hào hứng, hôm nay nghe tin diễn viên mới làm hủy hoại cả bộ phim, ha ha.”
“Quả nhiên phim được chuyển thể từ tiểu thuyết đều khiến người ta thất vọng, đạo diễn Văn Thanh cũng không thể ngoại lệ.”
…
Bình luận trên mạng đều nghiêng về một hướng, hơn nữa ngày càng nghiêm trọng khiến cho sự việc này liên tục hai ngày nằm trên hot search.
Giữa lúc fans nguyên tác của tiểu thuyết đều nghĩ sẽ không ai lên tiếng phản hồi về vụ việc thì đạo diễn Văn Thanh đột nhiên post bài lên trang cá nhân khiến tất cả mọi người lại kéo sang weibo của vị đạo diễn này xem
Bài viết rất đơn giản, cũng chẳng nhắc người mới này là ai.
“Thực ra tôi vẫn tin tưởng vào đạo diễn Văn Thanh, trước giờ bà ấy đều có mắt nhìn người rất chuẩn.”
“Đến tên cũng không tiết lộ, người mới này rốt cuộc giỏi tới mức nào mà liếc mắt cái là được nhìn trúng? Không định cho fans nguyên tác chúng tôi xem sao?”
“Hy vọng lời của đạo diễn sẽ đúng với thực tế.”
“Rốt cuộc là người nào? Một tiếng gió cũng không lộ, thật quá lợi hại rồi đấy?”
…
Sự việc cứ tiếp tục kéo dài như vậy nhưng bọn họ cũng chẳng thấy diễn viên mới nào xuất hiện gây chú ý, đạo diễn cũng không lộ mặt, bản thân tác giả chỉ đăng một bài ủng hộ lên Weibo rồi chẳng có thêm tin tức gì.
Fans nguyên tác vẫn đắm chìm với nhân vật trong tiểu thuyết, đối với người mới chẳng có chút chờ mong.
Chỉ còn một số người còn nghi hoặc, đám đông ăn dưa vẫn ở đó thảo luận.
Mọi thứ dần lắng xuống.
“Không trách em được.” Ngũ Tinh an ủi: “Chị vừa kiểm tra, hôm đó có một paparazzi bám đuôi theo Văn Thanh vào trong tòa nhà.”
Cũng may không chụp được hình, miệng nói không cũng chẳng làm được gì, ồn ào một chút rồi liền qua ngay.
“Đợi đến khi ảnh tạo hình được không khai, đến lúc đó mọi chuyện đã định rồi.”
Đạo diễn Văn Thanh chọn diễn viên rất khắt khe, Cơ Thập Nhất có thể giành được vai diễn này ắt hẳn là đã lọt vào mắt xanh của bà ấy, chắc chắn sau khi ảnh tạo hình nhân vật được công khai, phần lớn fans nguyên tác có khi còn xoay ngược lại u mê không chừng.
Ngũ Tinh suy nghĩ rất tích cực, quay qua nhìn đối phương, vẫn là khuông mặt không biểu cảm, không biết còn tưởng cô đang nói về người nào khác ấy.
Thấy chị Tinh quay qua chỗ mình, Cơ Thập Nhất nhanh miệng đáp: “Em biết rồi.”
Ngũ Tinh thật muốn lườm cô một cái, nhưng chỉ có thể để trong bụng, lên tiếng : ““Cẩm Tú Sơn Hà” phải quay mất tầm một tháng, chị thấy bộ web drama của em còn phải về tận nông thôn để quay, thời gian sắp xếp thế nào?”
Cơ Thập Nhất nghĩ nghĩ rồi đáp: “Nam chính vẫn còn trong bệnh viện, có lẽ đủ thời gian để quay xong “Cẩm Tú Sơn Hà.”
“Vậy thì tốt.”
So với phim chiếu mạng kia tất nhiên “Cẩm Tú Sơn Hà” quan trọng hơn.
Nghĩ một lát, Ngũ Tinh nhìn thông báo mà đạo diễn Văn Thanh gửi, bổ sung thêm một câu: “Đoàn phim sắp trở về, qua hai ngày nữa em phải gia nhập vào đoàn phim, ảnh tạo hình cũng sẽ chụp vào lúc đó.”
Đoạn giữa trong “Cẩm Tú Sơn Hà” có cảnh quay ở Tây Bắc nên đoàn phim đã đến Tây Bắc để khảo sát một chuyến, vì đạo diễn Văn Thanh phải chọn diễn viên nên về sớm, đợi hai ngày nữa cả đoàn phim tề tựu đông đủ sẽ bắt đầu quay.
Cảnh quay của Văn Cẩm Chi đa phần đều trong hoàng cung nên dĩ nhiên sẽ quay tại Đế Đô.
Cơ Thập Nhất đã sớm nghe nói về Cố Cung ở Đế Đô, chỉ tiếc vẫn luôn chưa có cơ hội đến thăm, lần này nhờ đi theo đoàn phim chắc chắn sẽ được tham quan nhiều thứ hơn du khách bình thường, kiến thức càng nhiều.