WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Có Các Anh Ở Đây

Chương 16:

Chương 16

Lâm Tĩnh Nhiễm không nghĩ tới Hạ Tần lại đứng ra nói chuyện cho cô, cô nhìn chằm chằm bức ảnh đại diện nho nhỏ trên Weibo kia, bỗng nhiên quay đầu nhìn xung quanh một chút.

Thôi Mai Mai biết cô muốn tìm ai, nói: "Anh Hạ gần đây có công việc khác nên hôm nay vẫn chưa tới đoàn làm phim, tớ nghe nói ngày mai anh ấy mới bắt đầu tới quay phim. Nếu cậu muốn cảm ơn thì có lẽ phải chờ tới đêm nay lúc đoàn làm phim hội họp rồi."

Lâm Tĩnh Nhiễm nghĩ đến chuyện mình cũng không có số điện thoại của Hạ Tần, nghe vậy gật gật đầu.

Bởi vì Hạ Tần đóng vai nam chính mấy ngày gần đây đều không có mặt ở đoàn làm phim nên suất diễn của vai nữ chính cũng ít đi không ít, mấy ngày đầu này cảnh quay chủ yếu đều rơi vào vai nữ phụ chính là Lâm Tĩnh Nhiễm.

Suốt cả một ngày hôm nay gần như đều là cảnh quay của cô, hết cảnh này tới cảnh khác, bận rộn vô cùng.

Vừa quay xong một cảnh các nhân viên công tác lại bao quanh cô và địa điểm quay chụp để chuẩn bị cho cảnh quay kế tiếp.

Lâm Tĩnh Nhiễm bận bịu đến chân không chạm đất, được cái tiến độ quay phim coi như không tệ, tới tối cô rốt cục cũng quay được tới phân cảnh cuối cùng của hôm nay.

Dựa theo miêu tả trong kịch bản, cảnh quay này là bên cảnh tượng công chúa Triêu Hoa sốt ruột ra khỏi thành để mật báo cho nam chính, trên đường đi lại gặp phải một đám thích khách tới ám sát, trong lúc hỗn loạn xe ngựa lăn xuống dưới ngọn núi.

Lâm Tĩnh Nhiễm không khỏi trầm mặc.

Cảnh này quen đến không thể nào quen hơn, đây chẳng phải là một màn cô gặp phải trước khi xuyên về sao? Quả thực không cần phải chạy đi đâu để tìm được cảm giác luôn!

Tổ đạo cụ chuẩn bị nhanh vô cùng, sau khi mọi thứ xong xuôi, sau khi tổng đạo diễn ở bên cạnh xác nhận lại vị trí của các máy quay lại không quên dặn dò vài câu: "Chúng tôi đã làm đủ các biện pháp an toàn, cô không cần quá lo lắng. Nhưng mà trong quá trình quay chụp vẫn cần phải chú ý một chút, trên cơ bản cứ dựa theo đoạn demo trước đó tôi cho cô xem mà làm, sẽ không có vấn đề quá lớn gì đâu."

Lâm Tĩnh Nhiễm gật gật đầu: "Tôi biết rồi, đạo diễn."

Tổng đạo diễn khó có khi lộ ra một nụ cười nhạt, ông nặng nề vỗ vỗ bả vai cô: "Không cần phải để ý đến mấy chuyện trên mạng kia, người trẻ tuổi muốn nổi bật hơn mọi người vẫn cần dựa vào tác phẩm nói chuyện."

Lúc trước trong buổi thử vai, chính vị tổng đạo diễn này đã đích thân chọn Lâm Tĩnh Nhiễm, cho nên mặc kệ trên mạng đã truyền lưu đến mức như thế nào thì người trong cuộc đương nhiên rõ ràng tình huống cụ thể nhất. Huống chi quay chụp mấy ngày nay, tổng đạo diễn vẫn cảm thấy vô cùng tán thưởng với nữ diễn viên trẻ Lâm Tĩnh Nhiễm cẩn thận lại thận trọng này, càng nhìn rõ biểu hiện của cô ông càng không chịu chút ảnh hưởng nào từ các lời đồn đãi trên internet, ngược lại còn sự chờ mong với cô càng cao hơn.

Đương nhiên Lâm Tĩnh Nhiễm cũng nghe hiểu ý tứ bên trong lời nói của ông, không khỏi có chút cảm động: "Nhất định tôi sẽ không để cho ngài thất vọng!"

Sau khi mọi thứ sắp xếp xong xuôi, quay chụp chính thức bắt đầu.

Xe ngựa bắt đầu nhanh chóng chạy trốn, Lâm Tĩnh Nhiễm ngồi trên xe, cô hơi vén mành, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía trước.

Vừa lúc đó, xung quanh đột nhiên có một đám người mặc áo đen xông tới, lập tức lao vào chiến đấu với đám cận vệ cô mang theo bên người, cả đám người quần nhau ở một chỗ.

Sắc mặt của Lâm Tĩnh Nhiễm kinh hoảng liếc nhìn tứ phía, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ khi phải đối mặt với biến cố, cô vừa không ngừng thúc giục người đánh xe mau chóng cho xe chạy đi, vừa gắng hết sức trấn định lại bản thân, tự nhủ mình cần ổn định trận tuyến.

Dựa theo kế hoạch đã định, nội dung sau đó hẳn là người đánh xe bị trúng tên, xe ngựa nhanh chóng bị "Mất khống chế", cứ thế lộc cộc phi thẳng tới khu vực chỉ định để rơi xuống vách núi.

Thế nhưng lúc đang quay chụp không biết sao mà lại có mấy tảng đá lớn đặt ở ven đường, bánh xe cứ như vậy đột nhiên không kịp chuẩn bị mà đâm vào.

Lâm Tĩnh Nhiễm còn chưa kịp phản ứng lại xem chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghe được xung quanh có nhưng tiếng la hét ầm ầm, kế tiếp cô cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, sau đó cả người va vào thành xe hai lần mới đột nhiên yên tĩnh lại.

Chẳng ai ngờ được lại xảy ra chuyện như vậy, các nhân viên công tác sửng sốt một chút, lúc này mới từ bốn phương tám hướng vây quanh lại đây, ba chân bốn cẳng nhấc Lâm Tĩnh Nhiễm từ trong buồng xe ra ngoài, gấp gáp hỏi xem cô có bị tổn thương chỗ nào hay không.

Lâm Tĩnh Nhiễm đang đau mà nhe răng trợn mắt lại cảm thấy có một đám người nhiều lần sờ tới sờ lui trên người mình, cô cắn răng hít vào một ngụm khí lạnh: "Không có việc lớn gì, chỉ là... Chân có chút đau."

Mọi người nghe vậy liền nhanh chóng vén váy cô lên, phát hiện quả nhiên đã bị sưng đỏ một tảng lớn.

Có người hỏi: "Vừa nãy không dọn dẹp sạch hiện trường sao, đang yên đang lành ở đâu ra tảng đá này vậy?"

Nhân viên phụ trách quét dọn có vẻ rất uất ức: "Rõ ràng trước đó tôi dã cẩn thận xem lại hết rồi, không có gì mà…”

Nhân viên y tế trong đoàn làm phim xử lý đơn giản vết thương trên cổ chân cho Lâm Tĩnh Nhiễm, tổng đạo diễn hơi nhíu mày nhìn cô hỏi: "Còn có thể quay tiếp không?"

Bối cảnh cho cảnh diễn này có chút phức tạp, hơn nữa các diễn viên vai quần chúng cũng cần sắp xếp thời gian, nếu như hôm nay không hoàn thành thì nhất định sẽ khiến tổng dự toán phải chi tăng lên, hơn nữa cũng sẽ gây ảnh hưởng tới tiến độ quay chụp sau này.

Lâm Tĩnh Nhiễm có thể cảm nhận được sự khó xử của tổng đạo diễn, cô cắn răng, gật đầu: "Vẫn được!"

Xung quanh rất nhanh được sắp xếp lại một lần nữa, phân cảnh này lại lần nữa bắt đầu quay.

Không biết như thế nào, hôm nay ông trời cứ như đang cố ý đối nghịch với Lâm Tĩnh Nhiễm vậy, vốn dĩ chỉ là một cảnh quay đơn giản, thế mà hết lần này tới lần khác không phải nơi này xảy ra vấn đề chính là chỗ kia xảy ra vấn đề, hơn nữa dưới cơn đau đớn kịch liệt ở dưới chân, bản thân Lâm Tĩnh Nhiễm cũng thỉnh thoảng không khống chế được biểu cảm khuôn mặt của mình mà NG mấy lần, đợi đến lúc làm lại lần thứ năm, cơn đau đã khiến cả khuôn mặt của cô trắng bệch.

Thôi Mai Mai ở bên cạnh nhìn đến đau lòng chết mất: "Đạo diễn, nếu không hôm nay trước quay tới đây đi, tôi thấy Tĩnh Nhiễm thật sự không chịu nổi nữa đâu."

Tổng đạo diễn nhìn dáng vẻ của Lâm Tĩnh Nhiễm một chút, đang tính gật nhẹ đầu lại nghe thấy cách đó không xa nhẹ nhàng truyền tới một âm thanh chế nhạo: "Đóng phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn đều là chuyện thường tình, cũng không phải bị gãy chân, cần gì phải chuyện bé xé ra to. Làm gì mà yếu ớt như thế, hừ, nếu như gây ảnh hưởng tới tiến độ quay chụp của thì lúc đó ai sẽ chịu trách nhiệm?”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.