Lục Dịch Tuyên nhìn cô: “Cái người tên Hạ Tần trong đoàn làm phim kia của em. . ."
tư thế gặm táo của Lâm Tĩnh Nhiễm bỗng nhiên dừng lại, vừa được nhắc nhở như thế, cô bây giờ mới kịp phản ứng chuyện này.
Trước đó sau một hồi tiếp xúc, cô gần như đã nhận định người đàn ông này và nhân vật phản diện số một trong sách lúc trước có lẽ chỉ là là đúng có khuôn mặt giống nhau mà thôi, dù sao chuyện như xuyên qua cũng có chút quá mức mơ hồ, vốn dĩ cô là người ở thế giới này, bây giờ trở về thì trở về thôi, nếu như những người khác ở thế giới kia cũng theo tới thì quả thật có chút dọa người rồi.
Mà hiện tại, Lục Dịch Tuyên đứng đây lại như là một minh chứng cho việc có người đi theo gót chân cô qua đây.
Nếu như ngay cả hoàng huynh của cô cũng đã xuyên đến rồi, vậy có phải cũng có nghĩa là Hạ Tần kia cũng đã xuyên qua hay không?
Tư thế Lâm Tĩnh Nhiễm gặm táo trong nháy mắt dừng lại, cô bất động ngồi trên giường.
Cmn, càng nghĩ càng thấy quá cmn khủng bố!
Lục Dịch Tuyên thấy cô bỗng nhiên hoá thành một bức tượng điêu khắc như vậy thì không nhịn được buồn cười, anh vỗ vỗ đầu của cô: "Đừng lo lắng, anh cũng chỉ hỏi thẻ mà thôi. Trước đó anh cũng từng lưu ý anh ta, có sai người trong bóng tối điều tra, từ tình báo trước mắt nhìn lại thì tính cách của người này hình như không khớp với vị thủ phụ kia chút nào.”
Lâm Tĩnh Nhiễm hỏi: "Anh cả, anh nói xem, có khi nào một người sau khi chuyển kiếp sẽ triệt để biến thành một người khác hay không?"
Lục Dịch Tuyên suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Không biết, ít nhất thì anh không khác."
Lâm Tĩnh Nhiễm hơi im lặng một lát.
Thế nhưng kể từ sau khi trở lại thế giới này, mặc dù cô vẫn là cô, nhưng hình như đã hoàn toàn khác rồi.
Như vậy, Hạ Tần thì sao?
Rốt cuộc đây thật sự chỉ là sự trùng hợp trong thế giới rộng lớn này, hay là, sau một lần nữa lớn lên đã khiến cho anh xảy ra thay đổi?
"Hạ Tần bên kia anh sẽ phái người để ý kỹ càng hơn, em đang nghĩ nhiều.” Lục Dịch Tuyên nói xong, bảo Lâm Tĩnh Nhiễm lưu lại số điện thoại của mình, nói: “Anh có một cuộc họp ở thành phố B, anh đi trước nhé, có chuyện gì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho anh. Hai ngày nay em không cần lo chuyện đóng phim, cứ an tâm dưỡng cho tốt vết thương ở chân đi, đây mới là chuyện quan trọng nhất."
"Vậy thì không được." Lâm Tĩnh Nhiễm liếc nhìn mắt cá chân sưng tấy vô cùng thê thảm của mình, lắc đầu : "Như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiến độ quay chụp của đoàn làm phim."
"Về buổi quay chụp hôm nay, anh đã tìm một người có dáng dấp xấp xỉ em tới đóng thế cho em rồi, cảnh đó đã xong, chờ sau khi vết thương của mình tốt lên chỉ cần bổ sung mấy cảnh đặc tả là được. Còn về các cảnh quay sau đó thì anh cũng đã nói chuyện với tổng đạo diễn bên kia rồi, vừa khéo ngày mai sẽ bắt đầu chính thức quay phim nam nữ chính, suất diễn của bọn họ không ít, em có thể có một quãng thời gian rất dài đến an tâm dưỡng thương."
Nói tới chỗ này, khóe miệng Lục Dịch Tuyên khẽ nhếch: "Nhiễm nhiễm, sắp xếp như vậy, em có hài lòng không?"
Lâm Tĩnh Nhiễm há miệng thở dốc, ấy vậy mà hoàn toàn không tìm được lời nào để phản bác lại, chỉ có thể vân vê tấm chăn trước ngực, lại an tâm rụt về: "Cám ơn anh cả!"
Lục Dịch Tuyên vô cùng hài lòng với thái độ của cô, trên nét mặt quanh năm lạnh lùng cũng dịu dàng lên: "Được rồi, bây giờ rảnh anh sẽ tới thăm em."
Vừa lúc đó ngoài phòng có tiếng gõ cửa, lúc Hách Ninh đi vào đúng dịp nhìn thấy trên khuôn mặt băng giá quanh năm của tổng giám đốc nhà mình lại có thể xuất hiện vẻ cưng chiều, định lực dù núi Thái sơn có sụp cũng mặt không đổi sắc của anh ta hơi sụp, không khỏi sửng sốt một chút, lát sao mới tìm về được âm thanh của mình: "Lục Tổng, máy bay đã chờ ở bên ngoài, có thể xuất phát."
Lục Dịch Tuyên đảo mắt đã khôi phục lại phong độ lạnh lùng của một vị tổng tài bá đạo, sau khi tạm biệt với Lâm Tĩnh Nhiễm cũng rời đi, chỉ để lại một mình cô với khuôn mặt khiếp sợ còn ngồi ở trên giường.
Không phải nên là xe riêng sao? Cái gì gọi là máy bay đã chờ ở bên ngoài? Là cái loại máy bay tư nhân trong truyền thuyết kia ấy hả? !
Đây thật đúng có thể gọi là "Bay" đến tìm cô đấy nhỉ?
Cô ngửa đầu, nặng nề ngã nằm xuống giường.
Thật sự là thế giới này quá mức mộng ảo, khiến cho cô rất hoài nghi không biết rốt cuộc có phải là mình đang nằm mơ hay không.
Nhưng mà có cậu ta chuyện có thể khẳng định, đó là, nếu Lục Dịch Tuyên cũng xuyên qua, vậy xác suất mấy vị hoàng huynh khác cũng tới đây chắc hẳn cũng rất lớn. Mà sau lần chuyển kiếp này, mặc kệ là cô, hay là Lục Dịch Tuyên, mặc dù họ của bọn họ có đổi nhưng tên lại vẫn duy trì y như trước.
Holmes · Nhiễm sờ sờ cằm, đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Chuyện có phải có nghĩa là, sau này nếu cô muốn tìm kiếm các vị hoàng huynh khác liền có thể dựa vào manh mối này để tìm kiếm không?