Thực ra anh đã tới khách sạn từ buổi tối ngày hôm trước nhưng bởi vì thời gian lúc đó đã quá muộn nên anh chỉ về phòng trước để điều chỉnh lại trạng thái, hôm nay mới chính thức lộ diện.
Nam diễn viên chính Hạ Tần xuất hiện khiến cho bầu không khí của cả đoàn làm phim lập tức sống động hẳn lên, ở đây có không ít nhân viên công tác là fans của anh, mỗi khi nhàn rỗi đều sẽ có mấy người lặng lẽ đi qua muốn xin anh kí tên.
Đối với yêu cầu như vậy, Hạ Tần đều là ai đến cũng không cự tuyệt, có vẻ vô cùng hiền lành dễ thân.
Yến Bạch thân là người đại diện, vừa đến đoàn làm phim đã tới nơi quay chụp hôm nay để sắp xếp.
Lúc này, anh ta nhìn suất diễn tràn đầy cả ngày được sắp xếp cho anh thì không khỏi hơi nhíu mày: "Cả một ngày đều là cảnh diễn của em, coi như có muốn cô gắng quay chụp em nhanh hết sức thì cũng không nên như vậy chứ, như thế này cũng quá dồn ép rồi?”
Hạ Tần vừa mới chụp ảnh với một nhân viên công tác, bây giờ vừa kí tên lên áo sơ mi cho đối phương, vừa phối hợp với chuyên gia trang điểm làm tạo hình, tỏ vẻ không có chuyện gì nói: “Tổng đạo diễn sắp xếp như vậy luôn có lý của ông ấy."
Nhân viên công tác đến muốn xin chữ ký đang rất hào hứng, nghe vậy không khỏi chen lời anh nói: “Còn có lý do gì nữa, còn không phải là vì suất diễn của nữ phụ mấy ngày nay đều chuyển hết về sau sao.”
Mi mắt Hạ Tần hơi buông xuống mấy phần, trên mặt vẫn duy trì nụ cười vô cùng thân thiện trước đó, giống như hờ hững không chút để ý hỏi: "Cảnh diễn của nữ phụ đều chuyển hết về sau quay? Hai ngày tôi không có mặt ở đây đã xảy ra chuyện gì sao?"
Nhân viên công tác thấy anh chủ động tiếp lời mình, lập tức vô cùng hưng phấn miêu tả lại một lần toàn bộ chuyện đã xảy ra ngày hôm qua cho anh, giọng điệu chắc chắc: "Tình huống cụ thể thế nào thì chúng tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi có thể khẳng định là sau khi vị Lục Dịch Tuyên kia nói chuyện riêng với tổng đạo diễn xong thì mới có chuyện này, kế hoạch quay chụp mấy ngày này đều được điều chỉnh lại toàn bộ. Cho nên tôi khẳng định chuyện này không tránh khỏi có quan hệ với Lâm Tĩnh Nhiễm."
Hạ Tần gật gật đầu: "Tôi đã biết, cám ơn cô, cô mau tranh thủ thời gian đi làm đi."
Nhân viên công tác kia được anh cảm ơn một tiếng thì không khỏi cảm thấy thụ sủng nhược kinh, rất rất vui vẻ ôm chữ kí rời đi.
(Thụ sủng nhược kinh -受宠若惊 – shòu chǒng ruò jīng (Kinh, thấy mạng ghi xuất xứ là sách Lão tử hẳn hoi. Vì được sủng ái ngoài ý liệu nên cảm thấy kinh hỷ và bất an. Ví dụ như bây giờ con Điểu nhi tự nhiên tặng mình chục triệu tiền mừng tuổi là mình thụ sủng nhược kinh liền [09/01/ 2013]).???)
Yến Bạch ở bên cạnh nghe được toàn bộ câu chuyện, hai mắt không khỏi đánh giá vẻ mặt của Hạ Tần, nhưng ở đây bị vướng chuyên gia trang điểm nên anh ta cũng không tiện nói thêm lời gì. Mãi mới chờ đến lúc phòng nghỉ ngơi chỉ còn dư lại hai người bọn họ, anh ta mới mở miệng hỏi: "Có muốn anh mua một chút hoa quả mang qua cho cô Lâm không?”
Hạ Tần: "Không cần đâu."
Yến Bạch nghi vấn: "Thật sự không cần?"
Hạ Tần thấy thái độ nghi ngờ của anh ta thi hạ mắt, cuối cùng đem lia mắt tới điện thoại di động: “Đợi quay chụp hôm nay kết thúc, tự em sẽ tới, không cần anh giúp."
Yến Bạch: "... Được rồi."
Một lát sau, anh ta lại hỏi: "Vậy, về mối quan hệ giữa ngài Lục và cô Lâm, có cần anh đi tìm hiểu một chút không?"
Hạ Tần không nhịn được mỉm cười: "Sao mà em thấy anh còn để bụng chuyện tiến triển cảm tình của em hơn cả em nữa nhỉ?”
Yến Bạch: "..."
Không, anh mới không phải để bụng đâu! Anh ta là sợ cái tên khốn xấu xa này mà ghen lên gây ra chuyện gì to tát thôi, đến lúc đó cục diện hỗn loạn không phải vẫn là anh ta đi sau thu thập sao!
Nói thật, anh ta chỉ là một người người đại diện mà thôi, thật đúng là muốn tan nát trái tim bà mẹ già của anh ta mà.
Hạ Tần cứ như đọc hiểu ý nghĩ trong nội tâm Yến Bạch: "Yên tâm đi, Lục Dịch Tuyên và Lâm Tĩnh Nhiễm không phải là mối quan hệ như mọi người tưởng tượng đâu."
Đối mặt với biểu tình kinh ngạc của Yến Bạch, Hạ Tần cũng không giải thích thêm.
Đối với chuyện Lục Dịch Tuyên sẽ tới tìm Lâm Tĩnh Nhiễm, anh thật sự một chút cũng không cảm thấy lạ.
Chuyện sớm muộn mà thôi.
Xế chiều hôm đó quay chụp tiến hành
vô cùng thuận lợi, không biết tại sao mà các nhân viên công tác luôn cảm thấy hình như từ đầu đến cuối Hạ Tần đều liền một hơi, lưu loát đóng một đoạn lại một đoạn, gần như không cần ngừng lại.
Nhưng dù làm việc dưới nhịp điệu nhàn hạ lại cực kỳ chặt chẽ như vậy thì toàn bộ quá trình quay chụp cũng tốn mất ròng rã mấy giờ đồng hồ mới hoàn thành toàn bộ.
Sau khi quay xong phân cảnh cuối cùng, lúc Hạ Tần ngồi xuống đã đầy mồ hôi, anh nới lỏng cổ áo, nhận nước suối từ trong tay Yến Bạch, sau khi uống liền mấy ngụm mới xoay người đi vào phòng thay quần áo.
Mặc dù dưới sự yêu cầu của Hạ Tần, toàn bộ hành trình quay chụp cứ như một hồi đi chợ chưa từng bị gián đoạn, thế nhưng vẫn như cũ bảo trì được chất lượng cực kì cao tổng đạo diễn đối với hiệu quả quay chụp lần này có thể nói là cảm vô cùng hài lòng.
Lúc này, ông ta mới không nhịn được nắm Yến Bạch lại hỏi: "Hôm nay Hạ Tần sao thế? Không phải đã nói mấy này lịch trình đều trống không à, sao lại sốt ruột muốn sớm kết thúc như thế, hay tối nay còn có công việc gì nữa à?”
Yến Bạch chậm chạp chớp mắt một cái, có chút không biết nên nói như thế nào.
Một hồi lâu sau mới tìm được một lời giải thích: "Chắc là cậu ấy muốn, khiêu chiến bản thân một chút.”