Phòng làm việc Lam Bình, cửa phòng làm việc của tổ kinh tế bị gõ vang.
Dương Triêu ngẩng đầu nhìn người đi tới, lúc này nhanh chóng đứng lên từ trên ghế: "Ông chủ."
Người tới là một người đàn ông trung niên cao cao gầy gò, chính là ông chủ Vương Hàn Dân của phòng làm việc này, sau khi ‘ừm’ một tiếng thì tìm một chỗ ở ghế salông bên cạnh ngồi xuống, hỏi: "Gần đây phòng làm việc có nhận được hạng mục gì mới không?”
“Có đoàn làm phim"Thâm cung" liên lạc với chúng ta hai ngày trước, là buổi thử vai cho một nữ phụ, tôi đã để Lâm Tĩnh Nhiễm đi thẻ rồi.”
"Vai nữ phụ phim "Thâm cung"?" Động tác hút thuốc trên tay Vương Hãn Dân dừng lại một chút, ấn đường hơi nhíu: “Cơ hội này đúng là hiếm có, nếu như muốn tìm cậu cũng có thể tìm Tô Tuyền hoặc là Triệu Cầm tới thử mới đúng, để hai người này đi thử ít ra còn có khả năng. Sao cậu lại để Lâm Tĩnh Nhiễm đi, cậu làm sao vậy?”
"Vâng, tôi cũng biết tính cách bánh bao của Lâm Tĩnh Nhiễm này quả thật không hề liên quan tới nhân vật kia.” Dương Triêu hậm hực cười cười, nói : “Thế nhưng mà sản xuất Phương bên kia đã trực tiếp điểm danh, nói muốn cô ấy tới."
Vương Hãn Dân cũng được coi là một kẻ già đời lăn lộn trong vòng lâu năm, nghe vậy cũng không nhịn được lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Thế nhưng mà hạng mục phim truyền hình "Thâm cung" này là dự án tốt nhất gần đây, dáng vẻ Lâm Tĩnh Nhiễm ngày thường âm thầm, từ khi nào đã liên quan tới cái đoàn làm phim này rồi?”
Dương Triêu cực kỳ đồng cảm, bản thân anh ta cũng nào có biết, anh ta nhìn ông chủ một cái: "Vấn đề này tôi cũng rất muốn biết."
Ở trong giới giải trí này, ngoại trừ dựa vào cái gọi là cố gắng ra thì
giao thiệp cũng là một nhân tố cực kì quan trọng. Cho nên trong các nghệ sĩ có thiên phú tương đồng, có người có thể thăng tiến rất nhanh, có người lại cả đời bừa bãi vô danh.
Mà Lâm Tĩnh Nhiễm bọn họ biết cho tới bây giờ cùng cái từ "Giao thiệp" này có thể nói là không hề liên quan.
Sau khi Lâm Tĩnh Nhiễm tốt nghiệp đã bị khi phòng làm việc bọn họ kí kết, cô không có bối cảnh, cá tính cũng không quá rõ ràng, sự nghiệp trước sau vẫn nằm trong trạng thái trì trệ không tiến.
Chính bởi vì tính cách của cô quá không nóng không lạnh cho nên các nhân vật cô đóng vẫn luôn không thể lưu lại ấn tượng gì với khán giả, mắt thấy các nghệ sĩ ra mắt cùng thời gian với cô bây giờ ai nấy đều đã có một chút tiếng tăm, làm quản lí chi nhánh Dương Triêu cũng rất sốt ruột vì cô. Đáng tiếc cô gái nhỏ quá Phật hệ, cố gắng dẫn dắt cô nhiều năm như vậy cũng không có hiệu quả gì.
( Phật hệ: chỉ những người có thái độ sống không tranh không đoạt, chủ động buông tay khi cần )
Hiện tại mắt thấy hợp đồng sắp hết, rốt cục cũng có một cơ hội tốt xuất hiện, anh ta cũng thật hi vọng Lâm Tĩnh Nhiễm có thể nắm chặt cơ hội này, tranh cho mình chút ánh sáng.
Dương Triêu cười cười: "Dù có nói thế nào thì có cơ hội cũng tốt hơn là không có cơ hội, có thể một bước lên mây hay không còn phải xem bản thân cô ấy."
. . .
Nơi tổ chức buổi thử vai đã sớm ngồi đầy người,
Bất kể, sao cũng mạnh, cũng nhìn lúc Lâm Tĩnh Nhiễm đi vào, những người cạnh tranh đều không hẹn mà cùng quăng tầm mắt tới chỗ cô, nhưng cũng chỉ là một ánh nhìn mà thôi, bọn họ rất nhanh không chút hứng thú thu mắt về.
Ở đây có không ít tiểu hoa tuyến hai, tuyến ba thường xuyên xuất hiện trên màn ảnh, dự án lớn như vậy, mỗi người đều mang theo người đại diện bên cạnh giúp đỡ. Loại người một mình đến như Lâm Tĩnh Nhiễm này, vừa nhìn liền biết chính là minh tinh tuyến mười tám đến cả trợ lý cũng không mời nổi, tự nhiên liền bị yên lặng quy về hàng ngũ bia đỡ đạn, hoàn toàn không được xem trọng.
( Tiểu hoa: nữ nghệ sĩ, chủ yếu hoạt động ở mảng truyền hình, diễn xuất tùy người, số lượng đông đảo. Tiêu biểu như: tứ tiểu hoa đán, tân tứ tiểu hoa đán, dưới có Lý Thấm, Mao Hiểu Đồng,...)
Cá lớn nuốt cá bé vốn là thái độ bình thường trong giới giải trí, Lâm Tĩnh Nhiễm không để ý tới chuyện này chút nào, tìm một chỗ ngồi xuống, đúng dịp thấy cô gái bên cạnh ngẩng đầu nhìn lên, tầm mắt hai người chạm vào nhau, cả hai đều thân thiện cười cười.
Thôi Mai Mai cũng không có danh tiếng gì, ngược lại bởi vậy lại hợp rơ với Lâm Tĩnh Nhiễm, không có ai để ý đến các cô, hai người vừa khéo kết bạn nói chuyện với nhau.
“Cô có biết không, hôm nay cũng là buổi thử vai cho vai nam phụ đó.”
Lâm Tĩnh Nhiễm bị gợi lên chút hứng thú: "Là căn phòng ở phía đối diện sao, vậy không phải là bọn họ vừa đi ra chúng ta liền có thể gặp được?"
“Chứ còn gì nữa! Vô cùng gần nha!" Thôi Mai Mai bỗng nhiên nhỏ giọng : "Tôi nói cho cô biết, ban nãy lúc mới tới tôi còn gặp được Hoàng Kỳ Bân đó!"
Tư thế ngồi của Lâm Tĩnh Nhiễm lập tức cứng đờ.
“Nói chứ, Hoàng Kỳ Bân đột nhiên bùng nổ lên cũng rất có lý, người thật ở ngoài đời đẹp trai y như trên ti vi vậy, hơn nữa còn rất rực rỡ, lúc cười lên lộ ra hai cái răng khểnh thực sự là quá đáng yêu!" Thôi Mai Mai triệt để rơi vào trong trạng thái em gái mê trai: “Mặc dù tôi không nổi tiếng chút nào nhưng ban nãy người không kiêu ngạo làm giá mà!"
Lâm Tĩnh Nhiễm: ". . ."
Cô gái, xin cô hãy bình tĩnh một chút đi, mấy cái đó đều là ảo giác của cô thôi!
Lâm Tĩnh Nhiễm không nghĩ tới Hoàng Kỳ Bân lại có thể xuất hiện ở đây, phản ứng đầu tiên là muốn bỏ đi, thế nhưng mà vừa nghĩ như vậy lại không muốn, một cơ hội tốt như thế này lại bị từ bỏ vì một kẻ cặn bã, thật sự là quá không đáng.
Người đàn ông này trong cuộc đời cô cùng lắm cũng chỉ có thể được coi là một đống phân bên đường mà thôi, thử hỏi có ai lại chỉ vì một đống phân mà từ bỏ chạy đi sao?
Huống chi, cái vai nam phụ này còn chưa có định ra đâu, với cái trình độ kỹ thuật diễn lên xuống thất thường kia của Hoàng Kỳ Bân nói không chừng liền lập tức bị loại luôn ấy chứ?
Nghĩ tới đây, cô lại vô cùng bình tĩnh ngồi xuống.
Các diễn viên nổi tiếng đóng phim điện ảnh từ trước đến giờ rất ít khi nhận kịch bản phim truyền hình, chớ nói chi là loại ảnh đế đỉnh cấp như Hạ Tần này. Bởi vì anh tham dự nên bộ phim "Thâm cung" có thể nói là chưa quay đã bùng nổ, chỉ với loại nhiệt độ này thôi đã có không ít công ty quản lý tranh đấu tróc da rách thịt cũng muốn nhét nghệ sĩ dưới trướng vào đoàn làm phim này đâu. Trong phim này, cho dù chỉ là một vai quần chúng có lời thoại thôi cũng tuyệt đối là một món bánh trái thơm ngon, huống chi là cái loại nhân vật nữ phụ có nhiều phân cảnh này.
Trước mắt người tới thử vai có không ít gương mặt quen thuộc trong các bộ phim truyền hình lớn, trong đó ứng cử viên sốt dẻo nhất không thể nghi ngờ chính là Lục Dĩnh Tuệ và Phí Thải Văn, hai người này đều là hai tiểu hoa đán có chút danh tiếng trong giới.
Trong quan niệm của rất nhiều người, nhân vật này thực ra đã bị xác định sẽ thuộc về một trong hai người bọn họ, những người tới phỏng vấn còn lại chỉ tới để làm nền mà thôi, chẳng qua là mượn cơ hội này để xuất hiện trước mặt đạo diễn, muốn người ta ghi nhớ mình mà thôi, nói không chừng số may còn có thể được người vừa ý phân cho một vai diễn nào đó khác cũng nên, đây đã được coi như là kết quả tốt nhất cho bọn họ rồi.
Lục Dĩnh Tuệ và Phí Thải Văn xem như là hai diễn viên debut cùng thời gian, nhưng tính cách của hai người này lại khác nhau một trời một vực.