Theo tính khí nóng nảy trước đây của Đường Trì, những người như Cố Lâm Diệp sẽ không thể lắc lư trước mặt cô đến ngày thứ hai.
Lần này tình huống đặc biệt, trước tiên phải giả vờ yếu đuối, sau đó tính tiếp.
Đi xuống lầu, Đường Trì lễ phép gọi: "Ông nội, ba mẹ, em trai Lâm Diệp, chào buổi sáng mọi người."
Một giọng nói nhẹ nhàng, nghe như một cô gái dịu dàng.
Sống nhiều năm như vậy rồi, dây cũng là một khía cạnh đặc biệt, tính lừa bịp vốn có.
Không ai có thể nghĩ rằng một cô gái mềm yếu như vậy khi đánh người lại dứt khoát, mạnh mẽ ...
Cô ấy đặc biệt gọi một câu em trai Lâm Diệp, trong phút chốc sắc mặt của Cố Lâm Diệp liền chuyển sang màu xanh rồi.
Đường Trì trên danh nghĩa là chị dâu của anh ta nhưng cô vẫn kém Cố Lâm Diệp một tuổi.
Lúc này cô gọi là em trai, đối với Cố Lâm Diệp mà nói, anh ta cảm thấy rằng mình đã bị sỉ nhục rồi.
Nhưng mọi người trong Cố gia đều không quan tâm, mẹ Cố còn cười nói đùa rằng: " Tiểu Trì, con chỉ nói với chúng ta, không nói với chồng con sao?"
Cố Lâm Tranh đang ngồi đó, dùng bữa.
Đường Trí xấu hổ cười cười: “ Ở trong phòng đã nói rồi ạ."
Cố Lâm Tranh liếc mắt nhìn cô, ánh mắt bình tĩnh, cũng không vạch trần cô.
Nhìn thấy Đường Trì, vẻ mặt Cố Thiên Ngạc có chút hơi giãn ra, có thể thấy đối với Đường Trì ông rất hài lòng. Cũng không vì gia đình Đường Trì mà có bất kì ý kiến gì với Đường Trì .
Ông chỉ vào vị trí: "Cháu cứ ngồi bên cạnh Lâm Tranh. Tiểu Trì, cháu nên để Lâm Tranh đi cùng về nhà bố mẹ đẻ vào ngày đầu tiên của hôn lễ, chỉ là Lâm Tranh mấy ngày nay có một việc làm ăn rất quan trọng cần bàn bạc. Đợi mấy ngày sau khi công việc giãn ra sẽ cùng cháu về nhà. Ông cũng đã bảo mẹ chồng cháu gọi điện nói chuyện với bố mẹ cháu rồi, họ cũng hiểu. "
Vừa ngồi xuống, Cố Thiên Ngạc đã giải thích sự việc này cho Đường Trì, Đường Trì vốn muốn tìm mà không tìm thấy, sao có thể có ý kiến gì, vội vàng gật đầu: “Ông ơi, cháu có thể hiểu, tất cả để việc của Lâm Tranh làm trước ạ. "
Cố Lâm Diệp nhìn thấy dáng vẻ vâng vâng dạ dạ vội vàng giải thích của cô, không ngăn nổi mà hừm cười một tiếng.
Một người phụ nữ không có chút chính kiến nào.
Tiếng cười hừm này đã bị Đường Trì nghe thấy rồi. Vốn cô ngồi đối diện với Cố Lâm Diệp, anh ta có dáng vẻ gì cô cũng có thể nhìn rõ mồn một.
Tiểu biết tam (chỉ những kẻ lang thang, bụi đời) !
Lúc trước, gặp những anh chàng đẹp trai như Cố Lâm Diệp, Đường Trì có thể tìm nhiều lý do khác nhau để thay đối phương biện minh cho hành vi bất lịch sự, nhưng bây giờ có Cố Lâm Tranh làm so sánh, Đường Trì liền cảm thấy diện mạo của Cố Lâm Diệp quả thực rất đáng ghét.
Nếu Cố Lâm Diệp biết được Đường Trì đã nhận xét anh như vậy, e rằng sẽ thành chiến trường dữ dội - và sau đó bị Đường Trì đánh cho thành cháu trai.
Cố Lâm Tranh cũng đã nhìn thấy, nhìn hành vi bất lịch sự của Cố Lâm Diệp, anh ta hơi cau mày, ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn Cố Lâm Diệp một ánh mắt cảnh cáo, ra hiệu cho anh ta an phận một chút.
Thấy ánh mắt của anh trai lớn nhà mình, Cố Lâm Diệp lập tức trở nên kinh sợ.
Điều anh sợ nhất trong gia đình này là ông nội và anh trai.
Nhưng đồng thời anh ta cũng có chút tủi thân, anh trai lớn không phải nói không có chút cảm tình nào với người phụ nữ này sao, vậy tại sao lại bảo vệ cô?
Người trong gia đình họ Cố ăn uống tương đối yên tĩnh, chỉ là hôm nay ngày đầu tiên Đường Trì được gả đến đây. Mẹ Cố đã trở nên nhiệt tình hơn rất nhiều và dặn dò Đường Trì ăn nhiều một chút.
Thỉnh thoảng, Đường Trì lại bị Cố Lâm Diệp lườm cho mấy cái.
Sau bữa sáng, cha Cố và Cố Lâm Tranh cùng nhau xuất phát đi làm, Cố Thiên Ngạc sức khỏe không tốt nên sớm trở về chỗ ở của mình để nghỉ ngơi. Trong đại sảnh chỉ còn lại ba người, Đường Trì, Cố Lâm Diệp và mẹ Cố.
Đường Trì chủ yếu không có tiết học, đi cũng không đi được, cũng không dám gọi điện cho bố mẹ, trong lòng vẫn có chút mâu thuẫn khi đối diện với bố mẹ.
Cô chỉ có thể ở lại đây, thấy Cố Lâm Tranh vẫn chưa rời đi, cô hỏi một câu rất tự nhiên: " Lâm Diệp, hôm nay em không đi làm sao?"
Kết quả là Cố Lâm Diệp bật dậy khỏi ghế sô pha như một con chuột bị giẫm phải đuôi: "Chị đã làm nhục em?"