Mẹ Cố mỉm cười :” Mẹ cũng có thể hiểu ,lúc đầu cũng chính là mẹ đến như thế này. Hôm nay là ngày đầu tiên của đám cưới, nhà mẹ đẻ con cũng không về , trăng mật Lâm Tranh cũng không đưa con đi, con muốn đền bù cái gì nào? Mẹ sẽ đưa con đi mua sắm, con muốn mua cái gì nào ?...... Thật trùng hợp, tuần sau có một cuộc đấu giá, nghe nói ở trong đó có một viên kim cương hồng chất lượng tốt nhất. Đồ trang sức của con cũng không nhiêù để mẹ gọi cho Lâm Tranh chụp ảnh cho con xem nhé.”
Đường Trì nghe thấy viên kim cương màu hồng thì tim cũng rung động, người bình thường như cô, cả đời cũng chỉ nhìn thấy những viên kim cương carat bình thường, nào đâu dám trực tiếp nghĩ đến viên kim cương đơn, trong tiềm thức cô hỏi : “ a, có phải là rất đắt phải không ạ.”
Mẹ Cố cười và nói: " viên kim cương đó nghe nói tình trạng cũng không tệ nhưng không cũng không đắt, nhiều nhất là mấy chục triệu, đến thời điểm mua về làm thành vòng đeo cổ đeo lên cổ con, mẹ thấy trên cổ con cũng không có đeo trang sức.”
Đường Trì:………
Mấy chục triệu, không đắt.
Nghèo đói thực sự hạn chế trí tưởng tượng của con người.
Vì vậy đến cuối cùng cô ấy đã đi đến quái gì trên thế giới này, mới bị Cố gia ngắm trúng ?
****
Mặc dù mẹ Cố nói như vậy nhưng Đường Trì thực sự không tin, cô cảm thấy điều đó không thực tế cho lắm.
Đối tượng ngoan ngoãn , nghe lời nếu Cố gia muốn tìm thì nhất định phải là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, có càng nhiều càng tốt, hơn nữa còn có rất nhiều cô gái hoàn mỹ và xinh đẹp hơn Đường Trì, thậm chí trong những gia đình tương xứng cũng không phải là không có.
Tại sao lại cứ phải là Cố Lâm Tranh phải gả cho Đường Trì?
Đường Trì cảm thấy trong chuyện này nhất định có cái lý do gì đó đặc biệt.
Giờ phút này, Đường Trì cảm thấy chỉ số thông minh của mình đã đạt tới đỉnh cao.
Và cùng mẹ Cố nói mấy câu, đêm qua cô ấy không ngủ được, giờ phút này thật sự buồn ngủ, nói sẽ tự mình đi ngủ nướng.
Sau đó mẹ Cố dùng ánh mắt mờ ám liếc cô 1 cái.
Đường Trì:……………..
“Được, con đi nghỉ ngơi đi nhé.”
Mẹ Cố sợ cô mệt nên để cô đi nghỉ ngơi, đợi Đường Trì nằm lên giường, cô ấy mới hoàn toàn nhận ra sự thật.
Nima, cô ấy xuyên không rồi, xuyên không rồi à !!!
Tại sao lại thản nhiên như thế, tại sao lại tự nhiên như thế !
Khi tỉnh dậy cô ấy đã biến thành một con người khác ... không đúng, người này là chính mình!
Nhưng đó hoàn toàn là 1 cuộc sống khác, nói là người khác cũng không có gì khác nhau.
Lý do xuyên không là gì?
Đường Trì cẩn thận kiểm điểm bản thân tối qua tại bữa tiệc ăn mừng đã phát sinh mọi chuyện, đó là cô nhận được tin dữ rằng bạn trai nhỏ sắp chia tay, bạn bè khuyên cô nên nghĩ lại xem, thắng trận này có tiền rồi làm sao mà mặt trắng bệch như thế, tìm không thấy……. . khi đó cô ấy vẫn còn say.
Tiếp đó sau khi say rượu , Đường Trì không hề có ấn tượng gì cả.
Ngược lại sau này cô ấy còn có chút lý trí, đã biến thành Đường Trì này
Cô cẩn thận nhớ lại cuộc sống của nguyên chủ lần nữa, tuy rằng một số chỗ còn hơi mơ hồ nhưng về cơ bản tính cô cũng khôn ngoan, nội tâm cũng nhân hậu cũng không có chuyện gì bi thảm hơn xảy ra
Nói chung không có lý do gì để phải xấu hổ? Những người đã xuyên không tới thường đều là vì cô báo thù.
Nhưng nguyên chủ được gả cho Cố gia nhiều tiền như thế, hơn nữa chồng cô lại đẹp trai bất phàm, ngay cả khi đó là một thỏa thuận- xem ra mà nói cũng khá tốt có phải không?
Đường Trì không nghĩ ra lý do gì hơn, chỉ nằm trên giường ngơ ngác nhìn trần nhà, ở nơi đó, cơn buồn ngủ ập đến, cô còn không biết mình đã ngủ từ lúc nào
Điều duy nhất cô nhớ là vào buổi trưa, cô ấy vẫn chưa dậy, người hầu đến gọi cô ấy, cô ấy ngơ ngác trả lời: “không đói, tôi muốn ngủ.”
Sau đó lại chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh lại thì đã là 3 rưỡi chiều rồi.