WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cung Nữ Thượng Vị Ký

Chương 9: Thục Nghi (2)

Chương 9: Thục Nghi (2)

Nhóm dịch: Fuly

Nguồn: YY

Gần đến cuối hè, một ngày sau giữa trưa, các cung nữ khác đều đi nghỉ ngơi, Dung Chân còn phải nấu canh Bách Hợp cho Như quý tần.

Chăng còn cách nào, vị chủ nhân kia uống canh do Dung Chân nấu đã quen, nên ai khác nấu nàng ta đều không hài lòng, Dung Chân chỉ đành phải chấp nhận số mệnh, ai bảo nàng trời sanh số đã vất vả chứ?

Lúc nàng nấu gần xong, Hoa Nghi cô cô chợt đi tới gọi nàng ra ngoài.

Dung Chân có chút khẩn trương, thượng thực cục có ba vị cô cô, chia ra quản lý các tiểu cung nữ, mà Hoa Nghi là sư phụ của nàng, theo lý thuyết nàng nên cảm thấy thân thiết hơn mới đúng, nhưng có lẽ do Hoa Nghi quá nghiêm túc, nên nàng không thân cận nổi, mỗi lần gặp mặt liền khẩn trương.

"Nhưng cô cô, canh này sắp xong rồi. . . . . ." Dung Chân khó xử liếc nhìn khói trắng bốc lên trong nồi.

"Đừng nấu nữa, ta bảo Hồng Loan đến giúp ngươi coi chừng, lát nữa bảo người đưa đến chỗ Như quý tần là được." Hoa Nghi quay đầu nói với Hồng Loan phía sau mấy câu, rồi lại xoay đầu nhìn Dung Chân: "Thục Nghi nương nương phái người tới bảo ngươi đến Nguyên Hi điện một chuyến."

Một câu nói suýt nữa đã dọa mất ba hồn bảy phách của Dung Chân, nàng miễn cưỡng đè nỗi khiếp sợ trong lòng xuống, ngoan ngoãn nói, "Cô cô có biết vì sao Thục Nghi nương nương lại gọi nô tỳ đến Nguyên Hi điện không?"

Sắc mặt Hoa Nghi cũng không tốt, lắc lắc đầu: "Nương nương chưa nói, chỉ sai tiểu thái giám bên cạnh đến thông báo thôi."

Thấy sắc mặt Dung Chân hơi tái, Hoa Nghi lại bổ sung: "Ngươi cũng đừng khẩn trương, thường ngày ngươi làm việc rất cẩn thận, cũng không gây ra rắc rối gì, Thục Nghi nương nương tìm ngươi chắc cũng không phải là chuyện xấu, cứ đi cùng tiểu thái giám kia đi. Dầu gì cũng là người của thượng thực cục ta, dù có chuyện xấu. . . . . ."

Nói đến chỗ này, bà dừng lại: "Được rồi, đi đi, đừng lo lắng."

Đây là lần đầu tiên Hoa Nghi dịu dàng đối với tiểu cung nữ phía dưới, Dung Chân gật đầu một cái, chần chờ chốc lát, cuối cùng hít sâu một hơi, đi ra bên ngoài.

Cuối hành lang, có một tiểu thái giám mặc bộ y phục màu xanh đang chờ, thấy nàng đi ra, cười hỏi một câu: "Ngươi chính là Dung Chân cô cô sao?"

Dung Chân bị xưng hô này dọa sợ, vừa đáp lại bằng nụ cười, vừa khoát tay nói: "Công công nhầm rồi, ta vốn chỉ là một cung nữ thôi, nào đảm nhận được hai tiếng cô cô, cứ gọi ta Dung Chân là được rồi."

Tiểu thái giám này cũng cười sờ sờ chóp mũi: "Tỷ tỷ cũng đừng làm ta xấu hổ, ta chỉ là một tiểu thái giám, sao dám tự xưng hai tiếng công công chứ? Tỷ tỷ cứ gọi ta là Tiểu Lộ Tử đi."

Thục phi nương nương ở cách đây mấy con đường, Dung Chân đi theo Tiểu Lộ Tử, dò xét hỏi hắn: "Không biết vì sao Thục Nghi nương nương đột nhiên cho truyền ta vậy?"

Tiểu Lộ Tử nhìn sắc mặt lo lắng của nàng, nhếch miệng nở nụ cười: "Tỷ tỷ không cần phải lo lắng, là chuyện tốt đấy!"

Chuyện tốt?

Dung Chân có chút không hiểu, nhưng trong bụng khẽ thở phào "Có thể tiết lộ tiết lộ là chuyện gì không?"

Dung mạo của nàng thanh tú đẹp mắt, da thịt oánh nhuận sáng ngời, làm việc cẩn thận lại chú trọng cách ăn mặc, tận lực khiến bản thân trông nghiêm túc hơn số tuổi, trên tóc cũng chưa bao giờ cài trang sức gì, nhưng khí chất trời sinh này có đôi khi muốn ngăn cũng ngăn không được.

Tiểu Lộ Tử nhìn thấy nàng hiền hòa xinh đẹp hơn các cung nữ bên cạnh nhiều, không nhịn được để lộ chút tin tức: "Ta thấy tỷ tỷ thiện lương, nên nói cho tỷ biết, nhưng lát nữa gặp nương nương, đừng để lộ là do ta nói nhé, nếu không nương nương trách tội xuống ta khó gánh vác được."

Dung Chân khẽ gật đầu, "Ngươi yên tâm, việc này ta biết mà."

Vì vậy Tiểu Lộ Tử kể lại đơn giản, thì ra là do vài ngày trước hoàng thượng đến Nguyên Hi điện, Thục Nghi nương nương liền bảo Ngự Thiện Phòng làm chút điểm tâm, không ngờ hoàng thượng đặt biệt ưng ý một loại điểm tâm trong số đó, còn đặc biệt đến Nguyên Hi điện hai lần, lần thứ hai còn cố ý hỏi về món điểm tâm kia.

Dung Chân liền hiểu, điểm tâm này chính là Phù Dung thấm lộ cao do nàng làm.

Nghĩa đến việc vài ngày trước bên trên cố ý phân phó nàng làm món điểm tâm này tới hai lần, thì ra đều do Thục Nghi nương nương muốn, nàng ngây ngốc giúp Thục Nghi một đại ân như vậy, cho nên Thục Nghi định khen thưởng cho nàng sao?

Nhưng lòng nàng lại giật thót, nếu là khen thưởng, chỉ cần sai người đưa chút đồ đến là được? Vì sao phải triệu kiến nàng chứ?

Suy nghĩ trong đầu ngày càng rối loạn, mấy câu nịnh nọt Tiểu Lộ Tử nói nàng chẳng nghe vào, đến khi tới nơi, nàng mới phục hồi tinh thần lại.

Ngẩng đầu nhìn ba chữ Nguyên Hi điện treo cao trước cửa, có người đi vào thông truyền, chỉ chốc lát sau, người nọ ra ngoài nói mấy câu với Tiểu Lộ Tử, hắn nghe xong quay đầu lại nhe răng cười với nàng "Tỷ tỷ, có thể vào rồi."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.