“Đại sư…” Từ lão đại run run hỏi “Có phải cha của tôi còn chưa đi không?”
Sở Từ không phủ nhận mà chỉ nói “Từ lão muốn gặp em trai ngài một lần rồi mới đi.”
Cha hắn trước khi chết đã nói ra hết mọi chuyện nên Từ gia đều biết sự tồn tại của Từ lão nhị.
“Tôi đã cho người đi tìm em ấy rồi.”
Hắn vừa dứt lời thì em họ của Từ lão đại đã vội vã chạy tới, thở hồng hộc nói “Anh! Đã tìm được anh hai rồi!”
Ngay lập tức một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi bước vào cửa, người ta thường nói huyết thống là điều kì diệu nhất, quả vậy, hắn ta vừa vào cửa mọi người liền sửng sốt vì diện mạo của hắn rất giống Từ lão lúc còn trẻ, mọi người nghẹn ngào, không ngờ đứa con giống cha mình nhất lại là lão nhị từ nhỏ đã bị đưa cho người khác này.
Từ lão nhị vừa vào cửa liền nhìn về phía người đang nằm trên mặt đất, quỳ xuống khóc lóc hô: “Ba! Con đã đến chậm rồi…”
Mặc kệ hắn có thật sự tha thứ cho cha mình hay không nhưng từ khi hắn hô lên câu này liền ý nghĩa tha thứ, hồn ma của Từ lão nhìn thấy liền kích động khóc lên.
Mười phút sau, Sở Từ làm phép đưa Từ lão lên đường.
Sau khi kết thúc, nhang trong nhà không còn vô cớ gãy, Sở Từ lại báo cho mọi người tâm nguyện của Từ lão trước khi chết, bao gồm cả ý định phân một phần tài sản cho lão nhị, người của Từ gia không có ai phản đối.
Xong việc, Từ lão đại liền móc ra một vạn đồng tiền đưa cho Sở Từ: “Đại sư, thật cảm tạ ngài, đây là tâm ý của chúng tôi, không nhiều lắm, ngài hãy nhận lấy đi.”
Sở Từ cũng không từ chối, nhận tiền.
Từ lão đại cũng lôi Từ Nam lại đây hỏi: “Đại sư, con gái của tôi thật sự không thể cùng người nam kia yêu đương sao? Điều kiện của cậu ta rất tốt, đối xử với con gái của tôi cũng không tồi.”
Sở Từ nhìn tướng mạo của Từ Nam rồi nói: “Muốn thì cũng có thể được, nhưng tôi đã nói người kia không phải hoa đào thật sự của cô, hoa đào thật sự của cô là người phương Bắc, người đó không cha không mẹ, nhỏ hơn cô hai tuổi. Người này điều kiện bình thường nhưng tính cách tốt, về sau cũng hiếu thuận cha mẹ cô, cô ở cùng hắn là qua ngày lành, ngược lại người đàn ông hiện tại thì sau khi kết hôn sẽ vẫn luôn tìm bồ nhí, tìm gái, hai người không lâu bền được.”
Từ Nam nghe vậy liền gật đầu, nếu không phải đào hoa thật ai rảnh mà đi yêu đương cơ chứ? Hơn nữa còn tìm bồ nhí với gái cái gì, thật là ghê tởm. Từ Nam quyết định sẽ cắt đứt liên hệ với người này.
Sở Từ lại dặn dò vài câu rồi rời đi.
………..
Chuyện đoán mệnh của Sở Từ nhanh chóng lan truyền trong khu, mọi người đều nói cô bé này thật là thần, tuổi còn trẻ nhưng bói lại còn chuẩn hơn cả các Đại sư lớn tuổi, lợi hại như vậy quả thật là cấp bậc Tổ sư gia.
Cùng ngày hôm ấy, Chị Chu mua đồ ăn về liền vội vàng lôi kéo Hàn Tuệ Mẫn nói: “Bà chủ, ngài còn nhớ cô bé mấy ngày hôm trước tôi kể không? Ngài không biết đâu, hôm nay tôi đi mua đồ ăn nghe người trong khu Từ lão nghị luận. Ông ấy thật sự đã chết rồi! Cô bé kia nói không sai chút nào, nghe nói sau khi chết hồn ma của ông ấy còn không chịu đi, cô bé phải làm phép hoàn thành tâm nguyện của Từ lão mới tiễn ông ấy đi được!”
Chị Chu rất kích động, loại chuyện kì huyễn như vậy nhìn như thế nào đều là tình tiết trên phim truyền hình nha, không, phim truyền hình cũng không dám viết khoa trương như vậy!
Hàn Tuệ Mẫn sửng sốt sửng sốt, bà không tin nói: “Không thể nào? Sao lại có chuyện như vậy được?”
“Đúng vậy, ban đầu tôi cũng không tin nhưng sự thật chính là như vậy nha, bà chủ, không phải bà nói muốn tìm người đoán mệnh cho tiểu thiếu gia sao? Hay là chúng ta tìm cô bé này thử xem?”
Hàn Tuệ Mẫn im lặng hồi lâu không nói gì.
…………..
Hôm sau, Sở Từ đi lên núi tu luyện, ngọn núi này tuy là ở vùng ngoại thành nhưng vật có linh khí lại rất nhiều, cây cối, hoa cỏ, dòng nước… Sở Từ hấp thu linh khí, linh khí nhiều cô tu luyện cũng mau, nếu cứ như vậy cô cũng sắp đạt được độ cao như kiếp trước, có thể câu thông với gia súc, cỏ cây.
Sở Từ chỉ tu luyện hơn một giờ liền trở về, cô đi bộ về xem như rèn luyện thân thể, thời buổi bây giờ yêu cầu đối với con gái rất cao, không chỉ muốn xinh đẹp mà dáng người còn phải tốt, không thể béo. Tuy cô không thèm để ý đến cái nhìn của người khác nhưng thân là một người đại sư, một nữ thần, đẹp là yêu cầu cơ bản, nếu không sẽ bị lũ quỷ cười chết.
Đi một hồi toát cả mồ hôi, vừa đến cửa nhà liền nhìn thấy Điền Tam Thải đang tưới hoa.
“Sở Từ, con về rồi hả? Có một phu nhân vẫn đang đợi con đấy.”
Sở Từ nhìn theo ánh mắt của bà thì thấy một người phụ nữ rất xinh đẹp đang ngồi trên ghế, bà rất đẹp, so với các nương nương trong cung còn đẹp hơn nhiều, dựa theo lời nói của người hiện đại thì đây là sắc đẹp chuyên chúc để diễn nữ chủ nha. Tuổi của bà không nhỏ nhưng tướng mạo lại rất trẻ và ôn hòa, dáng vẻ thướt tha khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui. Sở Từ đột nhiên cảm thấy, mỹ nhân già đi mà được như bà cũng rất tốt.
Người ta đều nói “tướng từ tâm sinh”, một người già rồi vẫn có thể xinh đẹp như vậy, có thể thấy nội tâm của bà là bình thản và lương thiện.
Sở Từ hơi mỉm cười: “Phu nhân tìm tôi sao?”
Hàn Tuệ Mẫn đứng lên, đi về trước vài bước nhẹ nhàng nói: “Đại sư, có cần nói chuyện riêng không?”
Sở Từ nhìn Điền Tam Thải, cười nói: “Không cần đâu, ngài cứ nói đi.”
Hàn Tuệ Mẫn như là nghĩ đến điều gì, ánh mắt ảm đạm, bà nói: “Không dối gạt cô, tôi là nghe người khác nói cô rất lợi hại nên mới tìm đến, thật ra tôi cũng là bí quá hóa liều mà thôi, con trai tôi đã ngủ rất lâu rồi nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được, con trai của tôi từ phương diện nào nói cũng là đứng đầu, nhưng cố tình lại bị tai nạn xe cộ hôn mê bất tỉnh, hy vọng cô giúp tôi nhìn xem con tôi còn…”
Còn có cơ hội cứu chữa hay không, Hàn Tuệ Mẫn muốn nói như vậy nhưng lại không nói nên lời.
Sở Từ kinh ngạc nhìn chằm chằm Hàn Tuệ Mẫn một hồi lâu mới nói: “Không đúng nha, tôi nhìn tướng mạo của ngài là người tốt, luôn kiên trì làm việc thiện tích đức, người được trợ giúp luôn cầu nguyện cho ngài, giúp ngài tụ tập phúc khí khiến ngài có mệnh vượng phu vượng người nhà. Nếu tôi tính không sai thì chồng ngài đến tuổi trung niên mới làm giàu, của cải phong phú, ngài có ba người con trai đều tuấn tú lịch sự, mệnh cách lại cực kì phú quý, đặt ở thời cổ đại ít nhất cũng là Vương gia Thái tử, ở hiện đại cũng sẽ không kém cỏi, như thế nào cũng không nên gặp tai nạn xe cộ, nếu có cũng sẽ không gặp chuyện gì lớn mới đúng.”
Hàn Tuệ Mẫn nghe xong liền sửng sốt, vì toàn bộ lời Sở Từ nói đều đúng, bà luôn kiên trì làm việc thiện giúp đỡ trẻ em nghèo và trẻ em bị vứt bỏ, mấy năm nay đều bôn ba theo những vùng núi nghèo khó để đưa đi ấm áp cho những đứa trẻ cần trợ giúp, có thể nói không thẹn với lương tâm. Cô bé này tính ra được chuyện này có thể thấy là có bản lĩnh thật sự.
Nói cách khác, Cảnh Hành vốn không nên có một kiếp này!
“Đại sư, ý cô là có người ra tay đối phó nhà chúng tôi sao?” Bà cũng không phải là người ăn chay, nếu có người dám làm như vậy bà sẽ không tha cho người đó.
Sở Từ trầm ngâm: “Bây giờ còn chưa kết luận được, cần phải xem qua tướng mạo con ngài, kết hợp sinh thần bát tự mới tính ra được.”
Hàn Tuệ Mẫn nói ngay: “Không biết bây giờ Đại sư có rảnh hay không? Tôi dẫn cô đi nhìn ngay bây giờ.”
Sở Từ bật cười chỉ vào quần áo của mình: “Tốt xấu để tôi thay bộ đồ cái đã nha.”
Hàn Tuệ Mẫn ngượng ngùng, chờ Sở Từ thay quần áo xong liền gọi tài xế lái xe lại đây, trên xe bà đưa cho Sở Từ một phần bữa sáng: “Không biết cô thích ăn gì nên mua tạm vài món.”
Sở Từ cười: “Nhiều món như vậy? Một tuần tôi đều ăn không hết nha.”
Hàn Tuệ Mẫn cười, cô bé này tuy sẽ xem tướng đoán mệnh nhưng không cố làm ra vẻ, cử chỉ như một cô bé bình thường khiến người ta rất dễ thân cận. Bà có ba con trai, không có con gái, từ trong lòng vẫn cảm thấy rất thích cô.
Đến bệnh viên, Hàn Tuệ Mẫn dẫn Sở Từ đến tầng 19, tâng 19 thật ra chính là tầng 18, nhưng người đến bệnh viện khám bệnh đều rất chú ý, thử nghĩ xem đến bệnh viện lại cho người ta ở tầng 18, 18 tầng địa ngục nghe có xui hay không? Lỡ người ta chết coi chừng người nhà còn tìm đến bệnh viện tính sổ nữa. Vì vậy bệnh viện bỏ qua tầng 18 lên thẳng tầng 19 luôn.
Ban đầu Sở Từ còn nghĩ lấy thực lực của Hàn Tuệ Mẫn thì con trai bà cũng phải ở phòng VIP, nhưng tới nơi cô mới biết VIP và VIP cũng là có khác nhau, loại phòng bệnh một phòng liền chiếm hết cả một tầng, tất cả hộ sĩ bác sĩ đều chỉ phục vụ một người bệnh cũng không phải là phòng VIP bình thường có thể so được.
“Hàn phu nhân.” Hộ sĩ chào hỏi.
“Từ hộ sĩ, con trai của tôi hôm nay thế nào rồi?”
Từ hộ sĩ nhẹ giọng nói “Vẫn giống như trước kia.”
Hàn Tuệ Mẫn mở cửa phòng bệnh, khiến những nhân viên công tác rời đi mới nói: “Đại sư, đây là con trai tôi, phiền cô lại đây xem hắn muốn ngủ đến khi nào?”
Sở Từ đi đến mép giường nhìn người đang nằm trên giường bệnh, khi thấy rõ diện mạo của anh cô sửng sốt một chút.
“Xem ra Đại sư nhận ra được.”
Sở Từ gật đầu nói: “Muốn không nhận ra cũng khó.”
Sở Từ rất ngoài ý muốn, cô nhớ tới lúc trước các đài truyền hình đều đưa tin người này bị thương, lúc ấy cô nhìn thấy còn nghi hoặc cảm thấy anh ta không nên có một kiếp nạn như vậy, không ngờ bây giờ lại gặp được người thật.
Người này chính là minh tinh điện ảnh đang nổi tiếng Lục Cảnh Hành. Lục Cảnh Hành có gia cảnh hậu đãi, nổi tiếng sớm, hơn 20 tuổi cũng đã rất nổi tiếng, lúc sau diễn mấy bộ phim truyền hình đều đỏ đến phát tím, ai ngờ ngay lúc hắn nổi tiếng nhất thì bị tai nạn xe cộ, tai nạn rất nghiêm trọng khiến Lục Cảnh Hành hôn mê bất tỉnh, phải làm rất nhiều lần giải phẫu, có người đồn đãi khuôn mặt của hắn có tỉnh lại thì cũng không diễn kịch được khiến các fan lo lắng muốn chết, còn có người mời pháp sư đến làm phép, còn có rất nhiều fan tới bệnh viện canh chừng nhưng Lục Cảnh Hành vẫn không tỉnh lại. Ban đầu truyền thông còn mỗi ngày đưa tin, qua mấy tháng cũng giảm hứng thú không ít, hơn nữa Lục gia cũng phong tỏa tin tức khiến tin tức nguội đi rất nhiều. Đúng lúc này, công ty quản lý của Lục Cảnh Hành truyền ra tin tức muốn đơn phương giải ước vì Lục Cảnh Hành không thể công tác trái với hợp đồng.
Mẹ nó! Công ti này thật quá vô sỉ! Người ta đã hôn mê thì làm sao mà công tác? Lấy chuyện này ra làm lý do cũng đủ đê tiện.
Lúc sau các fan vẫn luôn mắng công ty quản lý, công ty quản lý cũng không phải ăn chay, họ lại thả ra một đám scandals, cái gì mà Lục Cảnh Hành bị đạo diễn tiềm quy tắc, Lục Cảnh Hành cùng fan có ái muội, Lục Cảnh Hành hút thuốc phiện vân vân. Tóm lại trong lúc Lục Cảnh Hành hôn mê, kịch một tuồng một tuồng mà công bố ra ngoài. Không biết sau khi tỉnh lại phát hiện công ty quản lý nói mình dựa vào đạo diễn thượng vị, lên giường cùng fan để giải quyết hư không, dựa vào hút thuốc phiện để qua ngày thì Lục Cảnh Hành sẽ có phản ứng như thế nào?
Sở Từ cảm thấy giới giải trí hiện đại so với hậu cung khicòn xuất sắc hơn.